Natasha hôm nay không mặc váy dài cung đình lộng lẫy cao quý, mà mặc một bộ trang phục Kỵ Sĩ màu trắng đơn giản, đôi chân thon dài hoàn toàn lộ ra, chắc là vừa luyện kiếm thuật xong.
Cô vốn dĩ mang theo nụ cười trêu chọc thú vị, định trò chuyện với Lucien một chút về chủ đề thân sĩ, nhưng sau khi cảm nhận được vẻ trịnh trọng của Lucien thì lập tức thu lại nụ cười rồi hỏi một cách rất nghiêm túc và chính thức: “Việc gì?”
Điều này hoàn toàn không giống với dáng vẻ thường ngày lười biếng tùy tiện thích nói đùa mà giống như một con mãnh thú chuẩn bị chồm ra giết chết vật săn bất cứ lúc nào.
Lucien không trực tiếp trả lời mà nhìn về phía Camille, nhìn về phía góc khác của phòng đàn.
Natasha không phải người ngốc mà ngược lại rất thông minh, vừa thấy biểu hiện của Lucien thì đã hiểu dự định của hắn.
“Nếu ngay cả dì Camille mà cũng không tín nhiệm thì ta sớm đã tử vong rồi, còn người khác…”
Đang lúc nói thì Camille đã đứng dậy, đôi mắt xanh nhạt tỏa ra tia sáng sáng ngời, cả người cũng hiện ra màu xanh đậm tương tự, biến thành bức tượng giống như dùng nước biển ngưng tụ thành vậy.
Tiếp theo thân thể của Camille lại thật sự hóa thành nước biển màu xanh, chảy trên nền đất của phòng đàn.
Nước biển càng lúc càng nhiều, mặt nước càng lúc càng cao, rất nhanh thì đã ngập từ mắt cá chân của Lucien lên đến ngực.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lucien, Natasha trịnh trọng gật gật đầu, tỏ ý bảo hắn yên tâm.
Nước biển tiếp tục dâng cao nhấn chìm hoàn toàn phòng đàn, ánh sáng sóng xanh hơi dập dờn như thể đến từ đáy biển.
Nhưng nước biển này lại không chảy ra ngoài phòng đàn một giọt, hơn nữa hô hấp của Lucien rất bình thường, có thể thoải mái tự tại hưởng thụ bầu không khí không khác gì với lúc đầu.
Nhưng, trong sự bao vây từng li từng tí của nước biển do Camille hóa thành, Lucien cảm nhận được huyết mạch “Nguyệt Quang” trong thân thể mình bất giác sáng lên trên bề mặt da một lớp tia sáng tựa như sương bạc, còn Natasha ở đối diện thì không có bất kỳ thay đổi nào.
Natasha thấy tình hình, lông mày bên phải theo thói quen nhếch nhếch lên: “Sức mạnh Kỵ Sĩ?”
Sau đó cô ấy xin lỗi thành khẩn: “Xin lỗi Lucien, ta không biết dì Camille sẽ cố ý áp bức kiểm tra thân thể của ngươi.”
“Đây là chức trách của nữ sĩ Camille nên thần rất hiểu, Công Chúa điện hạ người không cần xin lỗi.” Lucien nếu đã chuẩn bị nói một phần sự việc cho Natasha thì đã chuẩn bị sẵn việc bị kiểm tra. Do đó hôm thứ ba, ngoài việc thăm dò sự nắm chắc tình hình bên cạnh Công Chúa của tà giáo “Ngân Bạch Chi Giác” thì cũng đang chờ kích phát sức mạnh huyết mạch, nếu không hiện giờ bị kiểm tra ra được rất có thể chính là thân phận học đồ ma pháp rồi, mà nếu không thể kích phát huyết mạch thì buộc phải dùng cách phức tạp hơn, gián tiếp hơn, hiệu quả cũng kém hơn.
Dù “bọn bắt cóc” có nhấn mạnh không thể “báo cảnh sát” thế nào đi nữa, cùng với việc khoe khoang sức mạnh và năng lực khống chế của bản thân nhưng không thể nghi ngờ rằng lựa chọn tốt nhất vẫn là nói sự việc với Natasha. Chỉ có sức mạnh của họ mới có thể đối phó với lãnh đạo cao cấp của tà giáo, nếu không chỉ dựa vào thực lực của bản thân Lucien thì rất có thể trước mặt lãnh đạo cao cấp tà giáo có cấp bậc như Hồng Y Giáo Chủ thì dù có trí tuệ cao hơn nữa cũng chắc chắn sẽ chết và thất bại.
Vấn đề duy nhất là lựa chọn thời gian hợp lý, không để hành động của phía công chúa uy hiếp đến sự an toàn của con tin và chính mình.
Natasha nhìn lớp ánh sáng sương bạc đó, tay trái nắm lấy khuỷu tay phải, ngón cái và ngón trỏ của tay phải sờ vào chiếc cằm bóng mịn xinh đẹp nhưng hơi tỏ ra kiên cường, nói một cách nghi hoặc: “Huyết mạch Nguyệt Quang, chỉ là yếu hơn Kỵ Sĩ chính thức… Lucien, ngươi hiện giờ có thể nói cho ta biết là việc gì rồi chứ?”
Lucien nói ra những lời mà bản thân trước đó đã nghĩ sẵn: “Như người thấy đó, sức mạnh Kỵ Sĩ của thần không phải đến từ bản thân mà là được người khác ban cho. Từ buổi tối buổi hòa nhạc hôm đó, thần nhận được lời mời của Công Chúa điện hạ người, bắt đầu trở thành cố vấn âm nhạc của người thì thần đã bị cuốn vào một âm mưu nhắm vào người.”
Khóe miệng Natasha hơi cong: “Vì vậy chúng dùng sức mạnh Kỵ Sĩ giả để đổi lấy sự chấp thuận của ngươi?” Cách tương tự thì gia tộc Violet cũng có.
“Cũng không phải như vậy. Chúng bắt cóc ân nhân và cả nhà chú Joel của thần, dùng họ để uy hiếp thần, để thần báo cáo lại cho chúng những việc nghe được bên cạnh người và hành tung của người. Còn việc kích phát sức mạnh huyết mạch là thù lao mà chúng trả trước cho thần.” Lucien dè dặt nhưng lại rất bình tĩnh nói những lời mà trong đó chín câu là thật một câu là giả.
“Ta bảo bộ phận tình báo…” Miệng Natasha động đậy rồi sau đó ngẩng đầu nhẹ, nhìn ánh sóng trong vắt: “Dì Camille, người đến làm việc cạnh ta chắc đều đã được điều tra nhỉ.”
“Vâng, Công Chúa điện hạ. Các tài liệu chúng thần nhận được từ Sở Tài Phán giáo hội nói rằng ngài Evans tuy từng tiếp xúc với nữ phù thủy nhưng ngài ấy không hề có dấu hiệu học bất kỳ ma pháp nào. Đây là khẳng định mà Sở Tài Phán đưa ra, thần tin vào năng lực chuyên nghiệp của họ, còn bộ phận tình báo cũng đã âm thầm điều tra tình hình kết bạn của ngài Evans, không có bất cứ vấn đề gì.” Camille đã dừng việc kiểm tra thân thể của Lucien lâu rồi, giọng nói giống như truyền đến từ bốn phương tám hướng, mang theo tiếng rì rào của thủy triều.
Lucien nghe thấy lời của Camille thì mới biết bản thân có thể thuận lợi trở thành cố vấn âm nhạc của Natasha tuyệt đối không phải trông đơn giản và nhẹ nhàng như bề ngoài, nhưng việc này rất bình thường, Natasha là Nữ Đại Công tương lai mà.
Natasha gật gật đầu, trực tiếp hỏi: “Vậy liên quan đến cả nhà ông Joel bị bắt cóc thì sao?”
“Dựa vào báo cáo mà bộ phận tình báo đưa, ông Joel là bị một vị huân tước Dick đến từ quận Lambada mời đi. Đánh giá của họ là “rất bình thường”.” Trong giọng nói của Camille mang theo chút tức giận hiếm thấy.
Lucien nói chen vào: “Không chỉ như vậy, vào hôm thứ ba thần cố ý biểu hiện sự căng thẳng và bất an trước mặt Công Chúa điện hạ người để người nhận ra, kết quả buổi tối họ đã biết việc này. Thần cho rằng người bên cạnh Công Chúa điện hạ rất có vấn đề.”
Biểu cảm của Natasha rất nghiêm túc, nhưng rất nhanh lại lắc đầu cười lên: “Lucien, thì ra sự căng thẳng và bất an lúc đó của ngươi là giả vờ, thật là đã coi thường sự bình tĩnh và sự khống chế của ngươi đối với bản thân rồi.”
Sau đó cô ấy chắp hai tay sau lưng đi mấy bước trong phòng đàn bị nước biển nhấn chìm: “Việc của hôm thứ ba ngoại trừ dì Camille thì người biết được không quá mười người, nhưng bởi vì không phải việc quan trọng nên họ rất có thể sẽ coi như chuyện cười mà tiện miệng nói với người bên cạnh mình. Còn nếu muốn điều tra kỹ thì bộ phận tình báo đã không đáng tin nữa rồi. Dì Camille, dì trực tiếp đến giáo hội tìm hai vị Hồng Y Giáo Chủ Amor, Gyrus hỗ trợ.”
Đức Hồng Y Sard sống cuộc đời bán ẩn cư dài hạn, việc của giáo hội ở Công Quốc Owuor Ritter chủ yếu do hai vị Hồng Y Giáo Chủ phụ trách.
Tiếp đó Natasha lại hỏi Lucien từng chút về việc tiếp xúc với đám người âm mưu mấy ngày nay, mà Lucien lại kể ra phần lớn sự việc bao gồm việc bản thân tìm Phyllis mua Tường Vi Ánh Trăng chuẩn bị dùng để kích phát huyết mạch Kỵ Sĩ của John, dĩ nhiên ngoại trừ việc thăm dò liên quan đến sức mạnh ma pháp đối với tà giáo đồ, cùng với việc đã biết đối phương là tổ chức “Ngân Bạch Chi Giác”.
“Lucien, ta nghĩ bên cạnh ngươi chắc là có một kẻ bắt cóc luôn đi theo.” Natasha thông qua tự thuật của Lucien thì rất dễ phán đoán ra được điểm này, nhưng không hề biết đó là thế lực thuộc phe nào: “Dì Camille, dì tìm cơ hội bắt tên bắt cóc đó đến tra khảo.”
Lucien vội vàng nói: “Công Chúa điện hạ, không cần vội như vậy, dám vạch ra âm mưu nhắm vào người thì thần nghĩ thực lực của nhân vật sau lưng chắc rất mạnh, nếu bắt kẻ bắt cóc đi theo bên cạnh thần trước thì rất dễ khiến họ cảnh giác. Người cần điều tra từ từ, âm thầm, bắt đầu từ bộ phận tình báo và người liên hệ với kẻ bắt cóc bên cạnh thần, tìm được kẻ chủ mưu phía sau họ rồi sau đó giải quyết một lần. Như vậy mới có thể hoàn toàn phá giải âm mưu và có thể làm rõ tất cả những người ẩn nấp ở bên cạnh người, bên cạnh Công Quốc.”
Nếu để công chúa trực tiếp hành sự quả quyết thì tuy có thể phá giải âm mưu nhưng sự an toàn của cả nhà Joel sẽ thành vấn đề, hơn nữa nếu không thể hoàn toàn đả kích Ngân Bạch Chi Giác để họ tổn thất nặng nề, trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục thì bản thân sau này sẽ có rất nhiều phiền phức. Nếu đã muốn làm thì làm cho đến cùng! Natasha nhíu mày: “Trực tiếp bắt người rồi dùng thần thuật tra khảo, giết chết trước khi đối phương kịp phản ứng chắc có khả năng thành công không nhỏ, Lucien người quá không có khí phách nam tử hán rồi.”
“Công Chúa điện hạ, thần cho rằng ngài Evans nói rất đúng, ngay cả bộ phận tình báo cũng bị cuốn vào việc này nên chúng ta cần cư xử thận trọng, tin rằng Đại Công bệ hạ cũng sẽ đồng ý.” Giọng nói của Camille từ nơi nước biển sâu thẳm truyền đến.
Natasha bĩu môi: “Ta không thích nhất là những việc vòng vo này, nếu chúng dám trực tiếp đến thích sát thì ta lại cảm thấy chúng là nam tử hán. Được rồi, tất cả đều nghe theo dì vậy, dì Camille, việc này ta sẽ không nói với bất kỳ ai.”
“Kẻ bắt cóc cứ cách một khoảng thời gian sẽ đưa cho thần một quả cầu nhỏ thần kỳ, chúng chứa cảnh tượng của cả nhà chú Joel, nếu thần tìm được manh mối trên đó thì nên nói với mọi người thế nào?” Lucien có hơi hãi hùng khiếp vía khi thấy sự việc phát triển theo hướng mình muốn, trước đây có hơi đánh giá sai tính cách của Natasha rồi.
Giọng của Camille vang lên: “Tôi sẽ đưa cho ngài mấy giọt máu của tôi, chúng chứa sức mạnh của “nguyên tố Nước”, trừ phi đối phương có cường giả cấp bảy đi theo cạnh ngài chứ nếu không sẽ không phát hiện được sự đặc biệt của nó. Ngài chỉ cần tìm được manh mối thì hòa một giọt máu vào trong nước là có thể tạm thời nói chuyện với tôi.”
Bà ấy không nói hạn chế khoảng cách, bởi vì bà ấy cũng phán đoán ra kẻ bắt cóc ở gần Arthaud.
Theo lời nói của bà ấy, trong nước biển xanh đậm ánh sáng sóng nước chiếu rọi ngưng tụ ra ba viên bảo thạch nhỏ màu xanh, chúng trông có vẻ không có gì khác biệt so với lam bảo thạch bình thường.
Sau khi giao ước xong việc trò chuyện, nhìn thấy Lucien giấu kỹ ba viên bảo thạch này thì Natasha lại trở nên lười biếng, nói với chút hiếu kỳ: “Lucien, tại sao ngươi chọn tố giác với ta? Tính mạng của cả nhà chú ngươi, sức mạnh Kỵ Sĩ cùng với của cải có thể nhận đều không thể khiến ngươi động lòng sao?”
“Thần rất do dự, nhưng thần tin người có thể làm ra loại việc này tuyệt đối sẽ không thật sự thả cả nhà chú Joel, chỉ có khẩn cầu sự giúp đỡ của Công Chúa điện hạ người mới có thể cứu được họ ra nguyên vẹn.” Lucien trả lời nghiêm túc: “Hơn nữa tín điều của cuộc đời thần là không bao giờ thỏa hiệp với kẻ địch.”
Mắt tím sâu thẳm của Natasha hơi sáng lên: “Không bao giờ thỏa hiệp với kẻ địch? Ha ha, không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn? Lucien, đây thật sự là tính cách của ngươi à, chả trách ngươi có thể viết ra khúc giao hưởng Định Mệnh. Ta rất thích tính cách này của ngươi, ta thu hồi lại lời vừa nãy, ngươi là một nam tử hán chân chính.”
“Đa tạ Công Chúa điện hạ khen ngợi.” Lucien khom người hành lễ.
Natasha cười he he: “Vì vậy, nam tử hán Lucien, ngươi thật sự không cần ta hướng dẫn ngươi cách theo đuổi con gái à? Ta cảm thấy tính cách của ngươi và ta giống nhau nên rất có thể hấp dẫn con gái đó.”
“… Thần cảm thấy đây không phải là lúc nói đùa.” Lucien chỉ có thể trả lời nghiêm túc: “Còn nữa, xin Công Chúa điện hạ đừng nói với giáo hội việc thần kích phát sức mạnh huyết mạch, suy cho cùng nó là có được thông qua cách như vậy.”
Natasha gật đầu nói: “Lucien, sự lo lắng của ngươi ta có thể hiểu. Như vậy đi, nếu ngươi đã không phải là huyết mạch Hắc Ám, chờ khi hoàn toàn phá được âm mưu thì ta sẽ nói với giáo hội ta vì để ban thưởng cho sự tố giác của ngươi nên đã ban cho ngươi dược tễ kích phát sức mạnh huyết mạch.”
Sau đó cô ấy cười xấu xa xuôi xuôi tay: “Thả lỏng đi, Lucien, chỉ có thả lỏng mới có thể đối diện với kẻ địch tốt hơn.”
Nước biển rút đi rồi ngưng tụ lại thành Camille, phòng đàn đã khôi phục lại nguyên trạng, Natasha và Lucien ngồi trước dương cầm thảo luận âm nhạc một cách không có gì khác lạ.
Đến buổi trưa, giấy viết thư không thể chờ đợi được lập tức hỏi thăm Lucien những việc nghe thấy ở cung điện mùa hè Latah, kể cả những việc trao đổi với Natasha. Việc này khiến Lucien hơi thở phào, xem ra chỉ cần Natasha bên đó chú ý bảo mật thì tà giáo đồ tạm thời vẫn không thể phát hiện việc bản thân đã phản bội.
Đồng thời Lucien lấy cớ John sẽ trở về vào sáng thứ bảy nên yêu cầu buổi tối thứ sáu phải đưa thêm một “quả cầu cảnh tượng” tới.
Yêu cầu hợp tình hợp lý nên tà giáo đồ không từ chối.
----
Ngày hôm sau chính là thứ sáu, sau khi Lucien học nhạc xong thì trực tiếp ngồi lên xe ngựa mà Phyllis phái tới trước cửa nhà Victor, cùng với mọi người như Lane, Lotter đến trang viên của Phyllis – người đã xin phép không đến học buổi chiều.
Giấy thư thần thuật dĩ nhiên được Lucien mang theo bên người theo lời dặn dò đặc biệt của tà giáo đồ.
Cô vốn dĩ mang theo nụ cười trêu chọc thú vị, định trò chuyện với Lucien một chút về chủ đề thân sĩ, nhưng sau khi cảm nhận được vẻ trịnh trọng của Lucien thì lập tức thu lại nụ cười rồi hỏi một cách rất nghiêm túc và chính thức: “Việc gì?”
Điều này hoàn toàn không giống với dáng vẻ thường ngày lười biếng tùy tiện thích nói đùa mà giống như một con mãnh thú chuẩn bị chồm ra giết chết vật săn bất cứ lúc nào.
Lucien không trực tiếp trả lời mà nhìn về phía Camille, nhìn về phía góc khác của phòng đàn.
Natasha không phải người ngốc mà ngược lại rất thông minh, vừa thấy biểu hiện của Lucien thì đã hiểu dự định của hắn.
“Nếu ngay cả dì Camille mà cũng không tín nhiệm thì ta sớm đã tử vong rồi, còn người khác…”
Đang lúc nói thì Camille đã đứng dậy, đôi mắt xanh nhạt tỏa ra tia sáng sáng ngời, cả người cũng hiện ra màu xanh đậm tương tự, biến thành bức tượng giống như dùng nước biển ngưng tụ thành vậy.
Tiếp theo thân thể của Camille lại thật sự hóa thành nước biển màu xanh, chảy trên nền đất của phòng đàn.
Nước biển càng lúc càng nhiều, mặt nước càng lúc càng cao, rất nhanh thì đã ngập từ mắt cá chân của Lucien lên đến ngực.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lucien, Natasha trịnh trọng gật gật đầu, tỏ ý bảo hắn yên tâm.
Nước biển tiếp tục dâng cao nhấn chìm hoàn toàn phòng đàn, ánh sáng sóng xanh hơi dập dờn như thể đến từ đáy biển.
Nhưng nước biển này lại không chảy ra ngoài phòng đàn một giọt, hơn nữa hô hấp của Lucien rất bình thường, có thể thoải mái tự tại hưởng thụ bầu không khí không khác gì với lúc đầu.
Nhưng, trong sự bao vây từng li từng tí của nước biển do Camille hóa thành, Lucien cảm nhận được huyết mạch “Nguyệt Quang” trong thân thể mình bất giác sáng lên trên bề mặt da một lớp tia sáng tựa như sương bạc, còn Natasha ở đối diện thì không có bất kỳ thay đổi nào.
Natasha thấy tình hình, lông mày bên phải theo thói quen nhếch nhếch lên: “Sức mạnh Kỵ Sĩ?”
Sau đó cô ấy xin lỗi thành khẩn: “Xin lỗi Lucien, ta không biết dì Camille sẽ cố ý áp bức kiểm tra thân thể của ngươi.”
“Đây là chức trách của nữ sĩ Camille nên thần rất hiểu, Công Chúa điện hạ người không cần xin lỗi.” Lucien nếu đã chuẩn bị nói một phần sự việc cho Natasha thì đã chuẩn bị sẵn việc bị kiểm tra. Do đó hôm thứ ba, ngoài việc thăm dò sự nắm chắc tình hình bên cạnh Công Chúa của tà giáo “Ngân Bạch Chi Giác” thì cũng đang chờ kích phát sức mạnh huyết mạch, nếu không hiện giờ bị kiểm tra ra được rất có thể chính là thân phận học đồ ma pháp rồi, mà nếu không thể kích phát huyết mạch thì buộc phải dùng cách phức tạp hơn, gián tiếp hơn, hiệu quả cũng kém hơn.
Dù “bọn bắt cóc” có nhấn mạnh không thể “báo cảnh sát” thế nào đi nữa, cùng với việc khoe khoang sức mạnh và năng lực khống chế của bản thân nhưng không thể nghi ngờ rằng lựa chọn tốt nhất vẫn là nói sự việc với Natasha. Chỉ có sức mạnh của họ mới có thể đối phó với lãnh đạo cao cấp của tà giáo, nếu không chỉ dựa vào thực lực của bản thân Lucien thì rất có thể trước mặt lãnh đạo cao cấp tà giáo có cấp bậc như Hồng Y Giáo Chủ thì dù có trí tuệ cao hơn nữa cũng chắc chắn sẽ chết và thất bại.
Vấn đề duy nhất là lựa chọn thời gian hợp lý, không để hành động của phía công chúa uy hiếp đến sự an toàn của con tin và chính mình.
Natasha nhìn lớp ánh sáng sương bạc đó, tay trái nắm lấy khuỷu tay phải, ngón cái và ngón trỏ của tay phải sờ vào chiếc cằm bóng mịn xinh đẹp nhưng hơi tỏ ra kiên cường, nói một cách nghi hoặc: “Huyết mạch Nguyệt Quang, chỉ là yếu hơn Kỵ Sĩ chính thức… Lucien, ngươi hiện giờ có thể nói cho ta biết là việc gì rồi chứ?”
Lucien nói ra những lời mà bản thân trước đó đã nghĩ sẵn: “Như người thấy đó, sức mạnh Kỵ Sĩ của thần không phải đến từ bản thân mà là được người khác ban cho. Từ buổi tối buổi hòa nhạc hôm đó, thần nhận được lời mời của Công Chúa điện hạ người, bắt đầu trở thành cố vấn âm nhạc của người thì thần đã bị cuốn vào một âm mưu nhắm vào người.”
Khóe miệng Natasha hơi cong: “Vì vậy chúng dùng sức mạnh Kỵ Sĩ giả để đổi lấy sự chấp thuận của ngươi?” Cách tương tự thì gia tộc Violet cũng có.
“Cũng không phải như vậy. Chúng bắt cóc ân nhân và cả nhà chú Joel của thần, dùng họ để uy hiếp thần, để thần báo cáo lại cho chúng những việc nghe được bên cạnh người và hành tung của người. Còn việc kích phát sức mạnh huyết mạch là thù lao mà chúng trả trước cho thần.” Lucien dè dặt nhưng lại rất bình tĩnh nói những lời mà trong đó chín câu là thật một câu là giả.
“Ta bảo bộ phận tình báo…” Miệng Natasha động đậy rồi sau đó ngẩng đầu nhẹ, nhìn ánh sóng trong vắt: “Dì Camille, người đến làm việc cạnh ta chắc đều đã được điều tra nhỉ.”
“Vâng, Công Chúa điện hạ. Các tài liệu chúng thần nhận được từ Sở Tài Phán giáo hội nói rằng ngài Evans tuy từng tiếp xúc với nữ phù thủy nhưng ngài ấy không hề có dấu hiệu học bất kỳ ma pháp nào. Đây là khẳng định mà Sở Tài Phán đưa ra, thần tin vào năng lực chuyên nghiệp của họ, còn bộ phận tình báo cũng đã âm thầm điều tra tình hình kết bạn của ngài Evans, không có bất cứ vấn đề gì.” Camille đã dừng việc kiểm tra thân thể của Lucien lâu rồi, giọng nói giống như truyền đến từ bốn phương tám hướng, mang theo tiếng rì rào của thủy triều.
Lucien nghe thấy lời của Camille thì mới biết bản thân có thể thuận lợi trở thành cố vấn âm nhạc của Natasha tuyệt đối không phải trông đơn giản và nhẹ nhàng như bề ngoài, nhưng việc này rất bình thường, Natasha là Nữ Đại Công tương lai mà.
Natasha gật gật đầu, trực tiếp hỏi: “Vậy liên quan đến cả nhà ông Joel bị bắt cóc thì sao?”
“Dựa vào báo cáo mà bộ phận tình báo đưa, ông Joel là bị một vị huân tước Dick đến từ quận Lambada mời đi. Đánh giá của họ là “rất bình thường”.” Trong giọng nói của Camille mang theo chút tức giận hiếm thấy.
Lucien nói chen vào: “Không chỉ như vậy, vào hôm thứ ba thần cố ý biểu hiện sự căng thẳng và bất an trước mặt Công Chúa điện hạ người để người nhận ra, kết quả buổi tối họ đã biết việc này. Thần cho rằng người bên cạnh Công Chúa điện hạ rất có vấn đề.”
Biểu cảm của Natasha rất nghiêm túc, nhưng rất nhanh lại lắc đầu cười lên: “Lucien, thì ra sự căng thẳng và bất an lúc đó của ngươi là giả vờ, thật là đã coi thường sự bình tĩnh và sự khống chế của ngươi đối với bản thân rồi.”
Sau đó cô ấy chắp hai tay sau lưng đi mấy bước trong phòng đàn bị nước biển nhấn chìm: “Việc của hôm thứ ba ngoại trừ dì Camille thì người biết được không quá mười người, nhưng bởi vì không phải việc quan trọng nên họ rất có thể sẽ coi như chuyện cười mà tiện miệng nói với người bên cạnh mình. Còn nếu muốn điều tra kỹ thì bộ phận tình báo đã không đáng tin nữa rồi. Dì Camille, dì trực tiếp đến giáo hội tìm hai vị Hồng Y Giáo Chủ Amor, Gyrus hỗ trợ.”
Đức Hồng Y Sard sống cuộc đời bán ẩn cư dài hạn, việc của giáo hội ở Công Quốc Owuor Ritter chủ yếu do hai vị Hồng Y Giáo Chủ phụ trách.
Tiếp đó Natasha lại hỏi Lucien từng chút về việc tiếp xúc với đám người âm mưu mấy ngày nay, mà Lucien lại kể ra phần lớn sự việc bao gồm việc bản thân tìm Phyllis mua Tường Vi Ánh Trăng chuẩn bị dùng để kích phát huyết mạch Kỵ Sĩ của John, dĩ nhiên ngoại trừ việc thăm dò liên quan đến sức mạnh ma pháp đối với tà giáo đồ, cùng với việc đã biết đối phương là tổ chức “Ngân Bạch Chi Giác”.
“Lucien, ta nghĩ bên cạnh ngươi chắc là có một kẻ bắt cóc luôn đi theo.” Natasha thông qua tự thuật của Lucien thì rất dễ phán đoán ra được điểm này, nhưng không hề biết đó là thế lực thuộc phe nào: “Dì Camille, dì tìm cơ hội bắt tên bắt cóc đó đến tra khảo.”
Lucien vội vàng nói: “Công Chúa điện hạ, không cần vội như vậy, dám vạch ra âm mưu nhắm vào người thì thần nghĩ thực lực của nhân vật sau lưng chắc rất mạnh, nếu bắt kẻ bắt cóc đi theo bên cạnh thần trước thì rất dễ khiến họ cảnh giác. Người cần điều tra từ từ, âm thầm, bắt đầu từ bộ phận tình báo và người liên hệ với kẻ bắt cóc bên cạnh thần, tìm được kẻ chủ mưu phía sau họ rồi sau đó giải quyết một lần. Như vậy mới có thể hoàn toàn phá giải âm mưu và có thể làm rõ tất cả những người ẩn nấp ở bên cạnh người, bên cạnh Công Quốc.”
Nếu để công chúa trực tiếp hành sự quả quyết thì tuy có thể phá giải âm mưu nhưng sự an toàn của cả nhà Joel sẽ thành vấn đề, hơn nữa nếu không thể hoàn toàn đả kích Ngân Bạch Chi Giác để họ tổn thất nặng nề, trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục thì bản thân sau này sẽ có rất nhiều phiền phức. Nếu đã muốn làm thì làm cho đến cùng! Natasha nhíu mày: “Trực tiếp bắt người rồi dùng thần thuật tra khảo, giết chết trước khi đối phương kịp phản ứng chắc có khả năng thành công không nhỏ, Lucien người quá không có khí phách nam tử hán rồi.”
“Công Chúa điện hạ, thần cho rằng ngài Evans nói rất đúng, ngay cả bộ phận tình báo cũng bị cuốn vào việc này nên chúng ta cần cư xử thận trọng, tin rằng Đại Công bệ hạ cũng sẽ đồng ý.” Giọng nói của Camille từ nơi nước biển sâu thẳm truyền đến.
Natasha bĩu môi: “Ta không thích nhất là những việc vòng vo này, nếu chúng dám trực tiếp đến thích sát thì ta lại cảm thấy chúng là nam tử hán. Được rồi, tất cả đều nghe theo dì vậy, dì Camille, việc này ta sẽ không nói với bất kỳ ai.”
“Kẻ bắt cóc cứ cách một khoảng thời gian sẽ đưa cho thần một quả cầu nhỏ thần kỳ, chúng chứa cảnh tượng của cả nhà chú Joel, nếu thần tìm được manh mối trên đó thì nên nói với mọi người thế nào?” Lucien có hơi hãi hùng khiếp vía khi thấy sự việc phát triển theo hướng mình muốn, trước đây có hơi đánh giá sai tính cách của Natasha rồi.
Giọng của Camille vang lên: “Tôi sẽ đưa cho ngài mấy giọt máu của tôi, chúng chứa sức mạnh của “nguyên tố Nước”, trừ phi đối phương có cường giả cấp bảy đi theo cạnh ngài chứ nếu không sẽ không phát hiện được sự đặc biệt của nó. Ngài chỉ cần tìm được manh mối thì hòa một giọt máu vào trong nước là có thể tạm thời nói chuyện với tôi.”
Bà ấy không nói hạn chế khoảng cách, bởi vì bà ấy cũng phán đoán ra kẻ bắt cóc ở gần Arthaud.
Theo lời nói của bà ấy, trong nước biển xanh đậm ánh sáng sóng nước chiếu rọi ngưng tụ ra ba viên bảo thạch nhỏ màu xanh, chúng trông có vẻ không có gì khác biệt so với lam bảo thạch bình thường.
Sau khi giao ước xong việc trò chuyện, nhìn thấy Lucien giấu kỹ ba viên bảo thạch này thì Natasha lại trở nên lười biếng, nói với chút hiếu kỳ: “Lucien, tại sao ngươi chọn tố giác với ta? Tính mạng của cả nhà chú ngươi, sức mạnh Kỵ Sĩ cùng với của cải có thể nhận đều không thể khiến ngươi động lòng sao?”
“Thần rất do dự, nhưng thần tin người có thể làm ra loại việc này tuyệt đối sẽ không thật sự thả cả nhà chú Joel, chỉ có khẩn cầu sự giúp đỡ của Công Chúa điện hạ người mới có thể cứu được họ ra nguyên vẹn.” Lucien trả lời nghiêm túc: “Hơn nữa tín điều của cuộc đời thần là không bao giờ thỏa hiệp với kẻ địch.”
Mắt tím sâu thẳm của Natasha hơi sáng lên: “Không bao giờ thỏa hiệp với kẻ địch? Ha ha, không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn? Lucien, đây thật sự là tính cách của ngươi à, chả trách ngươi có thể viết ra khúc giao hưởng Định Mệnh. Ta rất thích tính cách này của ngươi, ta thu hồi lại lời vừa nãy, ngươi là một nam tử hán chân chính.”
“Đa tạ Công Chúa điện hạ khen ngợi.” Lucien khom người hành lễ.
Natasha cười he he: “Vì vậy, nam tử hán Lucien, ngươi thật sự không cần ta hướng dẫn ngươi cách theo đuổi con gái à? Ta cảm thấy tính cách của ngươi và ta giống nhau nên rất có thể hấp dẫn con gái đó.”
“… Thần cảm thấy đây không phải là lúc nói đùa.” Lucien chỉ có thể trả lời nghiêm túc: “Còn nữa, xin Công Chúa điện hạ đừng nói với giáo hội việc thần kích phát sức mạnh huyết mạch, suy cho cùng nó là có được thông qua cách như vậy.”
Natasha gật đầu nói: “Lucien, sự lo lắng của ngươi ta có thể hiểu. Như vậy đi, nếu ngươi đã không phải là huyết mạch Hắc Ám, chờ khi hoàn toàn phá được âm mưu thì ta sẽ nói với giáo hội ta vì để ban thưởng cho sự tố giác của ngươi nên đã ban cho ngươi dược tễ kích phát sức mạnh huyết mạch.”
Sau đó cô ấy cười xấu xa xuôi xuôi tay: “Thả lỏng đi, Lucien, chỉ có thả lỏng mới có thể đối diện với kẻ địch tốt hơn.”
Nước biển rút đi rồi ngưng tụ lại thành Camille, phòng đàn đã khôi phục lại nguyên trạng, Natasha và Lucien ngồi trước dương cầm thảo luận âm nhạc một cách không có gì khác lạ.
Đến buổi trưa, giấy viết thư không thể chờ đợi được lập tức hỏi thăm Lucien những việc nghe thấy ở cung điện mùa hè Latah, kể cả những việc trao đổi với Natasha. Việc này khiến Lucien hơi thở phào, xem ra chỉ cần Natasha bên đó chú ý bảo mật thì tà giáo đồ tạm thời vẫn không thể phát hiện việc bản thân đã phản bội.
Đồng thời Lucien lấy cớ John sẽ trở về vào sáng thứ bảy nên yêu cầu buổi tối thứ sáu phải đưa thêm một “quả cầu cảnh tượng” tới.
Yêu cầu hợp tình hợp lý nên tà giáo đồ không từ chối.
----
Ngày hôm sau chính là thứ sáu, sau khi Lucien học nhạc xong thì trực tiếp ngồi lên xe ngựa mà Phyllis phái tới trước cửa nhà Victor, cùng với mọi người như Lane, Lotter đến trang viên của Phyllis – người đã xin phép không đến học buổi chiều.
Giấy thư thần thuật dĩ nhiên được Lucien mang theo bên người theo lời dặn dò đặc biệt của tà giáo đồ.
Danh sách chương