Phía Nam Băng Thiên Đại Lục

Lãnh thổ mãnh đại lục này quả thật quá lớn, lớn đến mức nhiều nơi hầu như không có nhân loại sinh sống...

Một thân ảnh trên mặt mang lấy mặt nạ có hình mặt cười hết sức tà dị, thân phủ áo choàng đen, toàn bộ thân hình như tan vào bóng tối...

Lạc Thần lúc này dậm lấy Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, thân hình như quỷ mị xuyên qua từng cây cổ thụ cao lớn trọc trời, tốc độ hầu như đạt mức nhanh nhất...

Hắn quả thật rất muốn rời khỏi nơi khỉ ho cò gáy này,..

Nơi đây là một dãy núi hoang, không thuộc phạm vi bất kỳ thế lực nào, chiều dài liên miên nối liền không dứt, không gian hoang vu vắng vẻ, địa hình hiểm trở dị thường, hầu như không có đất bằng đáng nói...

Thỉnh thoảng lại xuất hiện vài tên yêu thú chặn giết, Lạc Thần đương nhiên sẽ

không bỏ qua, bất quá vì gia tài đã không ít, lần này hắn lười thu xác đám yêu thú này,..

Một ngày kia, Lạc Thần chợt phát hiện nhân loại, hơn nữa còn không ít...

Chỉ thấy một đám thanh niên nam nữ kết thành đoàn mà đi, hiển nhiên là đệ tử thế lực nào đó ra ngoài lịch lãm rèn luyện...

Áo Choàng Bóng Tối càng phát huy công dụng kinh người của một kiện Địa Cấp Pháp Y, Lạc Thần dễ dàng tiếp cận nghe cuộc trao đổi giữa mấy người bọn hắn...

“Lần này tông chủ quả thật động chân nộ, Thiếu môn chủ, Tứ trưởng lão đồng loạt vẫn lạc, Lý sư muội thì mất tích, chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít”

“Còn không phải sao, một lần ra chuyện, ba nhân vật trọng yếu của tông môn nguy cấp, sao có thể không tức giận?”

“Haiz, mặc dù hồn bài của Lý sư muội vẫn còn, nhưng dung nhan nàng xinh đẹp như vậy, sợ rằng so với chết càng gặp chuyện thê thảm hơn”

“Tông chủ đã cho các vị trưởng lão toàn bộ xuất động, vây quét tất cả đối tượng có liên quan, không ít người trực tiếp bị giết chết”

Lạc Thần sắc mặt hơi đổi, đây rõ ràng là đệ tử Thiên Mộc Tông, xem ra chuyện lần này hẳn làm khá kín đáo, đối phương vẫn chưa phát hiện.

“Nghe lời Mộc Kiêu sư đệ nói, Thiếu chủ từng chú ý đến một cái thần bí thiếu niên có biểu hiện bất phàm trên Đấu Thú Trường, không biết chuyện lần này có

liên quan gì hay không”

“Thà giết lầm hơn bỏ sót, Tông chủ đã hạ lệnh truy tìm tung tích thiếu niên thần bí kia”

“Ta có mang theo bức họa của hắn đây” Một tên nam đệ tử trong ngực lấy ra mảnh giấy lớn.

Lạc Thần ánh mắt co lại, chỉ thấy người trong hình anh tuấn tiêu sái, sau lưng có một con gấu lớn như ẩn như hiện, chỉ có một con mắt màu bạc nhấp nháy...

Không phải hắn thì là ai? “Khá lắm, không hổ danh Thất cấp thế lực, vẫn bị các ngươi bắt được chút ít manh mối” Lạc Thần trong lòng cười lạnh.

Bây giờ hắn đã hiểu tại sao Mộc Hào này đột ngột ra tay với mình, xem ra là tiểu tử Mộc Kiêu kia mách lẻo...

Nghĩ tới đây Lạc Thần trong mắt hiện một tia sát khí, hận không thể quay lại Linh Vũ Thành lấy đầu Mộc Kiêu...

GỪ Đúng lúc này, một tiếng yêu thú gầm lên, chỉ thấy từ xa, một con to như xe xúc đất yêu thú xuất hiện, nó toàn thân được bao phủ vảy cứng như thiết giáp, tứ chỉ

như bốn thanh cột đình, chiếc sừng dày sắt nhọn sắc bén vô cùng...

“Địa Thạch Tê Giác - Tam giai trung kỳ yêu thú” Kim Nhi lập tức cung cấp thông tin...

“Tới hay lắm” Đám đệ tử Thiên Mộc Tông không sợ trái lại còn mừng, trong số bọn hắn có 3 tên Kim Đan cảnh, còn lại đều là Trúc Cơ Kỳ, thừa sức vây công đầu này tê giác...

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt bọn hắn trở nên tái nhợt, vì không biết từ nơi nào, hàng loạt yêu thú to nhỏ cùng lúc xuất hiện, gương mặt chúng nó hiện lên vẻ

hoảng sợ, cắm đầu chạy như điên...

Ngay cả đám đệ tử Thiên Mộc Tông trước mắt cũng không thèm để ý, chỉ lo cắm đầu chạy...

“Á, xương ta gãy rồi"

“Không xong, sư huynh mau cứu mạng a”

Trước một loạt yêu thú chạy tán loạn, thậm chí xuất hiện yêu thú Tứ giai, đám đệ tử Thiên Mộc Tông mặc dù thi triển đủ loại thủ đoạn, nhưng không tránh khỏi

bị dẫm thành thịt nát tràng cảnh.

Lạc Thần nhàn nhạt đứng nhìn, đã trở thành kẻ thù với Thiên Mộc Tông, chỉ có ngu mới đi cứu bọn hắn, không nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng đã không tệ...

Cái Lạc Thần quan tâm lúc này là đám yêu thú vì đâu hoảng loạn như vậy... RÀO RỐNG

Quả nhiên chỉ thoáng chốc, một âm thanh như chấn động cửu tiêu vang lên, dãy núi run rẩy kịch liệt, đám yêu thú càng hoảng sợ điên cuồng chạy trốn...

“Yêu thú Ngũ Giai Trung Kỳ động chân nộ” Kim Nhi cất tiếng nói.

Lạc Thần lập tức hiểu nguyên nhân vì sao...

Chỉ thấy cách đây không xa, hai thân ảnh một nam một nữ điên cuồng ngự không chạy trốn...

Sau lưng bọn hắn, là một cảnh tượng khá hài hước, cũng khá quỷ dị... Đó là một cây đại thụ đang bay, vô số cành lá, rễ dài chắc khỏe dữ tợn phá hoại toàn bộ mọi thứ những nơi nó đi qua, làm bên dưới yêu thú sợ hãi chạy tán

loạn...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện