Bên ngoài động phủ, lão ẩu áo đen vẫn khoanh chân ngồi yên tĩnh, bất quá cỗ khí tức trập trùng khiến không khí run rẩy xung quanh thân đang bán đứng vẻ ngoài bình tĩnh của bà, trong hai mắt đục ngầu bắt đầu xuất hiện một tia lo lắng.
“Không được, xem ra phải báo cáo cho gia chủ, động phủ này có trận pháp. gia trì cấm Hóa Thần trở lên xâm nhập, ta tạm thời thật không có cách nào”
Lão bà lẩm bẩm nói, bàn tay khô gầy xuất hiện một lệnh bài hình ngọn lửa có khắc một chữ “Diễm”, trong khi lão bà định bóp nát lệnh bài thì tiếng bước chân vang lên khiến nàng thay đổi chủ ý.
Chỉ thấy bên trong cửa động mù mịt, loáng thoáng có thể thấy ba thân ảnh đang từ từ bước ra.
Hai mắt đục ngầu của lão ẩu lập tức co rụt lại, một cường giả Hóa Thần kỳ dùng tay dụi dụi mắt vì cảnh tượng trước mặt thực sự quá khó tin, hai vị tiểu thư cao quý nhà mình đang khoát tay một thiếu niên trông hết sức thân mật, thậm chí lệnh bài đang cầm trên tay làm rơi xuống đất.
Điệp Tình tiểu thư thì cũng thôi, vì Diễm Điệp Tình tại gia tộc có tiếng luôn thân thiện hòa ái dễ gần, nhưng đây là tình huống nào? Ngay cả kiêu ngạo như khổng tước Hồng Liên tiểu thư cũng khoát tay thiếu niên này, bộ dạng còn hết sức hạnh phúc? Thật quá hoang đường, thiếu niên tên Tiểu Thần này nàng nhận biết, vì nàng luôn âm thầm theo sau bảo vệ hai nữ, mặc dù quan hệ của ba người bọn hắn không tệ nhưng phát triển đến mức này cũng quá nhanh đi.
“Thất bà bà!” Trong lúc lão ẩu áo đen còn mê mang thì Tình Nhi đã vui mừng hướng nàng vấy tay, chỉ thấy nàng buông tay Lạc Thần tung tăng chạy lại khoát tay lão ẩu áo đen làm nũng.
“Thất lão vất vả rồi” Hồng Liên cũng hướng nàng cúi người vấn an.
Mặc dù tại Diễm gia, thân phận của hai nàng chỉ dưới mẫu thân, nhưng các nàng nổi danh hiếu thuận với trưởng bối trong tộc, chưa từng dùng thân phận lên
mặt bất kính nên được cả gia tộc yêu thích.
Nếu để Diễm gia biết hai hòn ngọc quý của mình bị một tiểu tư chiếm lấy, sợ rằng sẽ lật trời lên mất.
“Ra mắt Thất tiền bối” Lạc Thần cũng hướng lão ẩu vấn an, trưởng bối của hai nữ hắn sẽ xem là trưởng bối của mình.
“Đây là Thất trưởng lão của Diễm gia, Hóa Thần cường giả, còn đây là bằng hữu của chúng ta Tiểu Thần” Hồng Liên mĩm cười lên tiếng giới thiệu.
Thất trưởng lão lúc này mới lấy lại tinh thần, ánh mắt mang theo thâm ý dò xét ba người, chợt nàng la lên thất thanh nói:
“Tình Nhi đột phá Kim Đan? Hồng Liên thăng cấp Trung Kỳ Nguyên Anh? Đây rốt cuộc là tình huống gì?”
Hiển nhiên lúc này Thất trưởng lão mới nhận ra sự tiến bộ vượt bậc của nhị nữ, ánh mắt đục ngầu tràn ngập vui mừng, bắt đầu xoay người tới lui đánh giá hai
nàng, thậm chí bỏ qua sự tồn tại của Lạc Thần.
Hai nữ nhìn nhau đắc ý, được trưởng bối khen thưởng là cảm giác không tệ, hai đôi mắt đẹp tràn đầy nhu ý liếc nhìn Lạc Thần đồng thanh nói:
“Tất cả là nhờ có Tiểu Thần giúp đỡ đấy” “Tốt tốt tốt, không tệ haha, tiểu tử ngươi tên gì?”
Thất trưởng lão vui mừng cười to, nói liên tục ba chữ tốt, lúc này mới bắt đầu chú ý đến Lạc Thần đang đứng cạnh.
Lạc Thần khóe miệng co giật, làm ơn xem trọng ta một chút có được hay không? Bất quá hẳn vẫn kính cẩn đáp:
“Tiểu tử Tiểu Thần ra mắt Thất tiền bối”
Vừa nói Lạc Thần vừa cố tình thả ra khí tức tu vi, hắn cũng không thể để người nhà nữ nhân mình xem thường được.
Quả nhiên Thất trưởng lão hai mắt hơi sáng lên, mở miệng khen ngợi nói:
“Không tệ, anh hùng xuất thiếu niên, tuổi nhỏ đã Kim Đan hậu kỳ, so với tên Hàn Thanh vừa nấy của Hàn gia còn ưu tú hơn”
Ba người Lạc Thần cũng không quan tâm trọng miệng nàng Hàn Thanh là ai, chỉ nhìn nhau cười hiểu ý.
“Được rồi, hai vị tiểu thư mau cùng ta về gia tộc, đã quá thời gian rèn luyện, sợ gia chủ lo lắng giết tới tấm thân già ta đây không chịu nổi a”
Thất lão lúc này mới nhớ đến chính sự, hướng hai nữ nghiêm túc nói.
Hai nàng vừa nghe, nhất thời ủ rủ quay sang nhìn Lạc Thần, mắt đẹp mang theo vẻ quyến luyến.
Lạc Thần cũng hơi không nỡ, bất quá nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại quả thật không hợp ở cùng nhau, ôn nhu hướng hai nữ truyền âm khẳng định nói: “Thánh Linh Học Phủ phu thê chúng ta đoàn tụ!”
Hai nàng cũng hiểu chuyện, đè ép trong lòng lưu luyến, hé môi thơm cười tươi như trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả siết.
“Đây là lộ tuyến rời khỏi Sơn Mộc Lâm, chàng nhớ cẩn thận”
Hồng Liên chợt bước đến bên Lạc Thần, một tia linh hồn của nàng truyền vào não hắn, mà Lạc Thần cũng không chống cự, để mặt tia linh hồn của nàng thêm vào ký ức có chứa địa hình Sơn Mộc Lâm.
Thất trưởng lão chứng kiến tình cảnh này, trong lòng thầm than thở, phải tin tưởng nhau bao nhiêu mới để mặc đối phương trao đổi linh hồn?
“Chúng ta đi”
'Thất trưởng lão hướng Lạc Thần hòa ái nói, nắm tay hai nữ, nhiệt độ trong không khí đột ngột nóng lên, ba thân ảnh lập tức phá không mà bay, trong chớp mắt đã biến mất trước mặt Lạc Thần.
“Quả nhiên”
Lạc Thần lắc đầu cười khổ, với một người sống lâu như Thất trưởng lão sao có thể không nhận ra quan hệ Thần nữ giữa bọn họ? Chẳng qua nàng không muốn mọi người khó xử, giả vờ hồ đồ mà thôi, về phần “kẻ kia” trong lời nàng, Lạc 'Thần cũng sớm nhận ra tồn tại của hắn.
Lạc Thần hướng về vị trí một thân cây lớn, nghiêm nghị nói:
“Kẻ nào? Ngươi có thể xuất hiện!”
“Không được, xem ra phải báo cáo cho gia chủ, động phủ này có trận pháp. gia trì cấm Hóa Thần trở lên xâm nhập, ta tạm thời thật không có cách nào”
Lão bà lẩm bẩm nói, bàn tay khô gầy xuất hiện một lệnh bài hình ngọn lửa có khắc một chữ “Diễm”, trong khi lão bà định bóp nát lệnh bài thì tiếng bước chân vang lên khiến nàng thay đổi chủ ý.
Chỉ thấy bên trong cửa động mù mịt, loáng thoáng có thể thấy ba thân ảnh đang từ từ bước ra.
Hai mắt đục ngầu của lão ẩu lập tức co rụt lại, một cường giả Hóa Thần kỳ dùng tay dụi dụi mắt vì cảnh tượng trước mặt thực sự quá khó tin, hai vị tiểu thư cao quý nhà mình đang khoát tay một thiếu niên trông hết sức thân mật, thậm chí lệnh bài đang cầm trên tay làm rơi xuống đất.
Điệp Tình tiểu thư thì cũng thôi, vì Diễm Điệp Tình tại gia tộc có tiếng luôn thân thiện hòa ái dễ gần, nhưng đây là tình huống nào? Ngay cả kiêu ngạo như khổng tước Hồng Liên tiểu thư cũng khoát tay thiếu niên này, bộ dạng còn hết sức hạnh phúc? Thật quá hoang đường, thiếu niên tên Tiểu Thần này nàng nhận biết, vì nàng luôn âm thầm theo sau bảo vệ hai nữ, mặc dù quan hệ của ba người bọn hắn không tệ nhưng phát triển đến mức này cũng quá nhanh đi.
“Thất bà bà!” Trong lúc lão ẩu áo đen còn mê mang thì Tình Nhi đã vui mừng hướng nàng vấy tay, chỉ thấy nàng buông tay Lạc Thần tung tăng chạy lại khoát tay lão ẩu áo đen làm nũng.
“Thất lão vất vả rồi” Hồng Liên cũng hướng nàng cúi người vấn an.
Mặc dù tại Diễm gia, thân phận của hai nàng chỉ dưới mẫu thân, nhưng các nàng nổi danh hiếu thuận với trưởng bối trong tộc, chưa từng dùng thân phận lên
mặt bất kính nên được cả gia tộc yêu thích.
Nếu để Diễm gia biết hai hòn ngọc quý của mình bị một tiểu tư chiếm lấy, sợ rằng sẽ lật trời lên mất.
“Ra mắt Thất tiền bối” Lạc Thần cũng hướng lão ẩu vấn an, trưởng bối của hai nữ hắn sẽ xem là trưởng bối của mình.
“Đây là Thất trưởng lão của Diễm gia, Hóa Thần cường giả, còn đây là bằng hữu của chúng ta Tiểu Thần” Hồng Liên mĩm cười lên tiếng giới thiệu.
Thất trưởng lão lúc này mới lấy lại tinh thần, ánh mắt mang theo thâm ý dò xét ba người, chợt nàng la lên thất thanh nói:
“Tình Nhi đột phá Kim Đan? Hồng Liên thăng cấp Trung Kỳ Nguyên Anh? Đây rốt cuộc là tình huống gì?”
Hiển nhiên lúc này Thất trưởng lão mới nhận ra sự tiến bộ vượt bậc của nhị nữ, ánh mắt đục ngầu tràn ngập vui mừng, bắt đầu xoay người tới lui đánh giá hai
nàng, thậm chí bỏ qua sự tồn tại của Lạc Thần.
Hai nữ nhìn nhau đắc ý, được trưởng bối khen thưởng là cảm giác không tệ, hai đôi mắt đẹp tràn đầy nhu ý liếc nhìn Lạc Thần đồng thanh nói:
“Tất cả là nhờ có Tiểu Thần giúp đỡ đấy” “Tốt tốt tốt, không tệ haha, tiểu tử ngươi tên gì?”
Thất trưởng lão vui mừng cười to, nói liên tục ba chữ tốt, lúc này mới bắt đầu chú ý đến Lạc Thần đang đứng cạnh.
Lạc Thần khóe miệng co giật, làm ơn xem trọng ta một chút có được hay không? Bất quá hẳn vẫn kính cẩn đáp:
“Tiểu tử Tiểu Thần ra mắt Thất tiền bối”
Vừa nói Lạc Thần vừa cố tình thả ra khí tức tu vi, hắn cũng không thể để người nhà nữ nhân mình xem thường được.
Quả nhiên Thất trưởng lão hai mắt hơi sáng lên, mở miệng khen ngợi nói:
“Không tệ, anh hùng xuất thiếu niên, tuổi nhỏ đã Kim Đan hậu kỳ, so với tên Hàn Thanh vừa nấy của Hàn gia còn ưu tú hơn”
Ba người Lạc Thần cũng không quan tâm trọng miệng nàng Hàn Thanh là ai, chỉ nhìn nhau cười hiểu ý.
“Được rồi, hai vị tiểu thư mau cùng ta về gia tộc, đã quá thời gian rèn luyện, sợ gia chủ lo lắng giết tới tấm thân già ta đây không chịu nổi a”
Thất lão lúc này mới nhớ đến chính sự, hướng hai nữ nghiêm túc nói.
Hai nàng vừa nghe, nhất thời ủ rủ quay sang nhìn Lạc Thần, mắt đẹp mang theo vẻ quyến luyến.
Lạc Thần cũng hơi không nỡ, bất quá nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại quả thật không hợp ở cùng nhau, ôn nhu hướng hai nữ truyền âm khẳng định nói: “Thánh Linh Học Phủ phu thê chúng ta đoàn tụ!”
Hai nàng cũng hiểu chuyện, đè ép trong lòng lưu luyến, hé môi thơm cười tươi như trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả siết.
“Đây là lộ tuyến rời khỏi Sơn Mộc Lâm, chàng nhớ cẩn thận”
Hồng Liên chợt bước đến bên Lạc Thần, một tia linh hồn của nàng truyền vào não hắn, mà Lạc Thần cũng không chống cự, để mặt tia linh hồn của nàng thêm vào ký ức có chứa địa hình Sơn Mộc Lâm.
Thất trưởng lão chứng kiến tình cảnh này, trong lòng thầm than thở, phải tin tưởng nhau bao nhiêu mới để mặc đối phương trao đổi linh hồn?
“Chúng ta đi”
'Thất trưởng lão hướng Lạc Thần hòa ái nói, nắm tay hai nữ, nhiệt độ trong không khí đột ngột nóng lên, ba thân ảnh lập tức phá không mà bay, trong chớp mắt đã biến mất trước mặt Lạc Thần.
“Quả nhiên”
Lạc Thần lắc đầu cười khổ, với một người sống lâu như Thất trưởng lão sao có thể không nhận ra quan hệ Thần nữ giữa bọn họ? Chẳng qua nàng không muốn mọi người khó xử, giả vờ hồ đồ mà thôi, về phần “kẻ kia” trong lời nàng, Lạc 'Thần cũng sớm nhận ra tồn tại của hắn.
Lạc Thần hướng về vị trí một thân cây lớn, nghiêm nghị nói:
“Kẻ nào? Ngươi có thể xuất hiện!”
Danh sách chương