Tần Mộng Ảnh cũng không khách khí tiếp nhận, chợt một hàng chữ to đập vào mắt: “Lôi Hỏa Huyền Công - Địa Cấp Cực Phẩm công pháp”

“Công pháp của Tà Hoàng?” Tân Mộng Ảnh che miệng thốt lên, một luyện hư. sơ kỳ như nàng ít khi thất thố như vậy.

“Nàng biết Tà Hoàng?” Lạc Thần cũng nhảy dựng, gia hỏa Tà Hoàng này mặc dù quỷ dị, nhưng dù sao cũng là người tác hợp cho hắn cùng hai vị thê tử, Lạc 'Thần đã luôn muốn tìm tòi thân phận hắn.

“Ngươi từ đâu có được nó?” Tân Mộng Ảnh phất tay, một màn sáng linh lực đã bao phủ đình viện, ngăn chặn mọi dò xét từ bên ngoài.

“Từ một động phủ trong Sơn Mộc Lâm” Lạc Thần gật đầu trả lời.

“Không ngờ lại ở nơi đớ' Tân Mộng Ảnh cười khổ, khoảng cách giữa Linh Vũ Thành cách Sơn Mộc Lâm gần vô cùng.

“Thứ này có ít với nàng không?” Lạc Thần quan tâm hỏi.

Nhìn thiếu niên này hết lòng với mình, Tân Mộng Ảnh trái tim như bị hòa tan, nàng ôn nhu giải đáp nói:

“Tà Hoàng là một nhân vật xuất thân phía Nam Băng Thiên Đại Lục vào hai ngàn năm trước, sở hữu hai loại linh căn Hỏa cùng Lôi, lại tinh thông Trận Pháp và Luyện Đan Thuật, tiếng tăm lừng lẫy vô cùng”

“Kẻ này mặc dù làm người nữa chính nữa tà, nhưng chưa từng làm nên chuyện gì thương thiên hại lý, đương nhiên cũng chưa từng làm ra việc tốt gì đáng nói, châm ngôn sống của hắn là tiêu dao tự tại, không bị ràng buộc, thích dạo chơi thiên hạ”

“Mà Lôi Hỏa Huyền Công là công pháp thành danh của hắn, có khả năng dung hợp hai loại thuộc tính Hỏa và Lôi lại thành một, từ đó uy lực gia tăng gấp vài lần, đương nhiên rất thích hợp với ta”

Tần Mộng Ảnh ôn nhu nhìn Lạc Thần, mặc dù nàng đã tu luyện công pháp Thiên Cấp, bất qua Lôi Hỏa Huyền công đặc biệt ở khả năng dung hợp Lôi cùng Hỏa, điều này góp phần gia tăng chiến lực của nàng trên diện rộng, đồng thời có cơ hội đột phá.

Nghe Tân Mộng Ảnh nói Lôi Hỏa Huyền Công có ích với nàng, Lạc Thần cũng vui mừng, bất qua vẫn hỏi tiếp: “Thế nguyên nhân Tà Hoàng vẫn lạc là gì?”

'Tân Mộng Ảnh thờ dài, hai mắt lâm vào hồi ức nói khẽ:

“1500 năm trước, Hoàng Đế của Cửu Cấp thế lực Băng Huyền Đế Quốc sinh ra một hoàng tử, người này vừa ra đời cũng sở hữu hai loại Linh Căn cực mạnh đó là Lôi cùng Hỏa, mặc dù không phải linh căn chủ tu Băng hệ nhưng cũng được Hoàng Đế yêu thích vô cùng”

“Tuy nhiên Băng Huyền Đế Quốc chỉ sở hữu công pháp cao cấp Băng Hệ là chính, muốn tìm một quyển công pháp thích hợp với vị hoàng tử kia cũng không ra hồn”

“Cùng thời điểm đó Tà Hoàng cũng vừa vang danh thiên hạ, Lôi Hỏa Huyền Công không người không biết, gây nên Băng Huyền Đế Quốc chú ý”

“Vậy là bọn hắn giết Tà Hoàng cướp công pháp?” Lạc Thần thoáng hiện sát khí hỏi.

Tần Mộng Ảnh gật đầu thủ thỉ:

“Không khác bao nhiêu đâu, Hoàng Đế của Băng Huyền Đế Quốc tìm đến Tà

Hoàng muốn mua lại công pháp, nhưng Tà Hoàng làm người kiêu ngạo, chỉ truyền lại công pháp cho truyền nhân, nhất quyết không bán, rốt cuộc cả hai động thủ”

“Hoàng Đế khi đó có tu vi Luyện Hư Viên Mãn, Tà Hoàng kém hơn hai bậc tu vi Luyện Hư Trung Kỳ, tuy nhiên vì Lôi và Hỏa dung hợp quá mức bá đạo, nên dư sức đánh ngang tay Hoàng Đế, không ai làm gì được ai”

“Điều đó khiến Hoàng Đế vừa xấu hổ lại vừa kiêng ky trong lòng, sát niệm nồng đậm muốn trảm Tà Hoàng”

“Haha, Tà Hoàng chỉ có một mình, mà sau lưng Hoàng Đế là cả một Cửu Cấp thế lực, đồng minh vô số, bọn chúng kết thành đại trận vây giết Tà Hoàng”

“Kết quả cuối cùng Tà Hoàng tự bạo, kéo theo vô số cường giả chôn cùng, mà Hoàng Đế của Băng Huyền Đế Quốc phải trọng thương bế quan dài hạn”

“Lôi Hỏa Huyền Công từ đó mất đi tung tích, vô số cường giả bỏ công tìm tòi không gặp, cứ ngỡ đã tiêu tán cùng Tà Hoàng, không ngờ bị hắn lưu lại tìm kiếm truyền nhân”

Tần Mộng Ảnh liên tục kể lại chuyện cũ, cảm giác Lạc Thần ngày một tức giận, nàng thoáng phất tay, linh lực dịu nhẹ hòa vào thân thể hắn.

Lạc Thần tinh thần thoáng tỉnh táo lại, hắn hít sâu một hơi đè nén phẫn nộ trong lòng với Băng Huyền Đế Quốc, gật đầu nói: “Lôi Hỏa Huyền Công nếu hữu dụng, vậy ta tặng cho nàng, đừng từ chối nếu xem ta là bằng hữu”

“Hừ, ai định từ chối?” Tân Mộng Ảnh kiều hừ nói, hai mắt tràn ngập ý cười, thứ này quả thật có tác dụng lớn với nàng, kẻ ngốc mới sẽ từ chối.

“Bất qua ta cũng có tặng một bản cho Diễm gia, hy vọng các nàng đừng xung đột” Lạc Thần không che giấu nói luôn, hắn không muốn tương lai có hiểu lầm

không đáng có.

“Diễm gia? Diễm Nguyệt Kỳ nữ nhân kia gia tộc?” Tân Mộng Ảnh nhíu mày: hỏi.

“Diễm Nguyệt Kỳ?” Đến lượt Lạc Thần mộng bức.

“Là ả đàn bà gia chủ Diễm gia chứ sao, Tiểu Thần ngươi tặng công pháp mà không biết?”

“Ta tặng cho con gái nàng” Lạc Thần cười khổ, xem ra Diễm Nguyệt Kỳ là tên nhạc mẫu tương lai của hắn.

“Hừ, đào hoa gớm nhỉ?” Tân Mộng Ảnh liếc xéo.

“Haha” Lạc Thần gãi đầu cười, cũng không phản bác lời nàng, đào hoa thì đào hoa, nam nhân mà có gì phải che giấu.

“Được rồi, về đi, đừng cản trở ta luyện công” Tân Mộng Ảnh thay đổi 180 độ, đuổi hắn như đuổi vịt.


“Nó là một khối Chân Thổ, có thể gia tăng đẳng cấp Thổ Linh Lực của ngươi, mau đi đi” Tân Mộng Ảnh đưa bóng lưng về phía Lạc Thần, lên tiếng trục khách.

Lạc Thần trong lòng bị ấm áp bao phủ, dăn xuống xúc động muốn chạy đến ôm nàng vào lồng ngực, khóe miệng mĩm cười thỏa mãn rời đi.

Thân ảnh nữ tử trong đình viện tĩnh lặng ngồi đó, chỉ có điều thần thức của nàng vẫn dõi theo bóng lưng thiếu niên đến khi khuất xa...

Đình viện giữa hồ lại trở về sự tĩnh lặng vốn có...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện