Sick cố chen ra trước, nhưng trước khi hắn được hít thở không khí trong lành, đã bị một chùm sáng từ đèn huỳnh quang chiếu lóa cả mắt.
Yêu quái cười ra nếp nhăn quen thuộc đang đứng rất gần hắn, cho Sick hôn thân mật microphone! Môi chạm vào răng, đau đến mức che miệng lui về phía sau, đèn huynh quang vẫn không ngừng đảo qua đảo lại.
"Nhà nhiếp ảnh, nhanh chụp, công nhân lò thiêu thứ tư không dám đối mặt nghi vấn của quần chúng, bọn họ sợ khi mình há miệng sẽ nói chân tường bất lợi với chính phủ, đành phải che khuất miệng của mình!" Yêu quái cười ra nếp nhăn quay người, kêu đồng bạn sau lưng.
"Ta mới không có ——" Sick phát hiện con yêu quái cười ra nếp nhăn này trẻ hơn so với trong trí nhớ của hắn, người này không phải phu nhân Fuluo. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, trên thảm cỏ không có cỏ, quần chúng đứng đông gấp ba lần bình thường, bọn họ hôm nay đến đặc biệt sớm. Sick tìm được phu nhân Fuluo rồi, nàng đứng trên đường, lộ ra dáng cười chào hàng. Cùng một lúc xuất hiện hai con yêu, làm Sick lạnh cả người.
"Đây là muội muội ta." Phu nhân Fuluo cười càng to. Sick thà bị nàng trừng còn hơn. Hắn biết rõ loại người này cười thời điểm chuẩn không có chuyện tốt.
"Ngươi đang giới thiệu nàng cho ta sao?" khóe miệng Sick đè thấp nói.
"Chú ý dùng từ! Còn nói nữa ta sẽ cáo ngươi quấy rối tình dục!" tiểu thư cười ra nếp nhăn trẻ tuổi đắc ý ngóc đầu lên, vì uy hiếp thành công mà mừng rỡ, tung tăng như chim sẻ. Sick nghĩ nát óc cũng không hiểu, tại sao có thể có người bị quấy rối tình dục lại dương dương đắc ý như vậy.
Tiểu Tra nắm cổ áo Sick, kéo hắn ra sau lưng, nói với tiểu thư cười ra nếp nhăn: "Tiểu thư Furuna, Phóng viên bận rộn như ngài sao lại tới đây? Không phải ngài đang điều sự tình tra kỵ sĩ đoàn tham ô sao?"
"Sự kiện kia đã đã xong." Tiểu thư Furuna rất thỏa mãn khi tiểu Tra biết mình là ai, nàng hất tóc ra sau, như muốn tạo dáng cho ấn tượng, nhưng mấy ngày nay thời tiết ẩm ướt, tóc đã uốn sẽ bị khô, kết quả làm tay của nàng kẹt luôn trên tóc, mất mấy giây mới lấy ra được.
Mặt tiểu Tra đầy ý cười, hỏi: "Như vậy ah. Thế nhưng mà ta không có nghe nói pháp viện có hoạt động gì a? Sao lại chấm dứt?"
Tiểu thư Furuna sắc mặt trở nên rất khó coi, gầm nhẹ: "Cái này —— không cần ngươi quan tâm!"
Sick sờ sờ môi, cảm thấy có vị máu trong miệng, chắc bị trầy da rồi. Sick dùng tay áo che mặt, dùng đầu lưỡi tìm kiếm vị trí miệng vết thương.
Tiểu thư Furuna trông thấy động tác này của Sick, con mắt lập tức tỏa sáng, chụp ngay chỗ Sick: "Các vị xem, công nhân lò thiêu thứ tư không dám để cho chúng ta nhìn mặt hắn! Bởi vì hắn biết rõ miệng mình toàn lời dối trá, không thể đối mặt quần chúng, không chịu nổi áp lực từ quần chúng!"
Sick biết rõ dưới loại tình huống này, này gì cũng vô dụng đấy, trước khi những người này phỏng vấn đã có sẵn kết luận, căn bản không quan tâm đến quá trình phỏng vấn. Hắn khẽ cắn môi, cố gắng lách qua đám người cùng máy ảnh, tiến vào đại sảnh.
"Trả lời vấn đề của nhân dân, tại sao chính phủ không di dời lò thiêu thứ tư? Phải chăng mạng nhân dân không phải mạng người? Phải chăng chính phủ cho rằng nhân dân chỉ cần ngoan ngoãn tiếp nhận độc hại là tốt rồi, không cần nghe tiếng nói của bọn hắn?" Tiểu thư Furuna đuổi theo, tiếp tục cầm Microphone chỉ vào mặt Sick.
"Ta muốn đi WC toa-lét!" Sick trừng nàng. Hắn đã làm việc liên tục năm giờ, còn chưa rảnh đi WC rồi! "Thật sự là quá ngạo mạn rồi! Đại biểu lò thiêu thứ tư cho rằng mạng nhân dân không bằng cái WC. Cũng bởi vì hắn muốn đi WC, không đếm xỉa đến thỉnh cầu dân chúng. Điều này chỉ rõ chính phủ cuồng vọng cỡ nào, dân chúng còn không bằng rác ma pháp!" Tiểu thư Furuna cảm thấy rất hưng phấn với luận điệu của mình, giơ tay lên cao, như đang chờ đợi ca ngợi.
Sick không rõ từ khi nào hắn được lên chức đại biểu lò thiêu. Hắn cùng Tiểu Tra cúi đầu, tiếp tục đi lên phía trước. Tiểu thư Furuna hiện tại đã chẳng muốn dùng Microphone để tạo hiệu ứng "Lời nói của ta không phải ta nói" rồi, nàng đối mặt màn ảnh, bắt đầu tiến hành diễn thuyết một mình: "Từ trước tơi nay, công nhân lò thiêu thứ tư đều dùng loại thái độ ngạo mạn này tiếp dân, hiện tại đối mặt màn ảnh, đối mặt lực lượng công bình chính nghĩa của xã hội này, dưới sự giám sát của xã hội, ngay cả đầu bọn họ cũng không dám ngẩng lên! Bọn họ biết rõ mình đang làm sai, nhưng vẫn tiếp tục hiệp trợ chính phủ, lúc này, ta khẩn cầu bọn họ đối mặt với chính mình, đối mặt với xã hội, thừa nhận lỗi của mình!"
Nàng quay đầu nhìn Sick, Sick không biết nàng muốn làm gì, chỉ có thể nhìn lại. Tiểu thư Furuna trong một giây… trong khi mọi người còn chưa kịp suy nghĩ ra cái gì, đã quay lại màn ảnh, nói: "Một câu bọn họ cũng không dám nói! bọn họ vẫn kiên trì dân chúng chẳng qua là rác ma pháp!"
Lúc này, trong đám đông quần chúng, có một cô gái trẻ cất tiếng. Nàng là người bị Sick cướp tấm hình trong lần biểu tình kia, giọng nàng rụt rè, hiển nhiên không giống hai con yêu quái cười ra nếp nhăn kia. Nàng nói: "Ta, ta cảm thấy bọn họ là thật sự muốn đi WC, ngươi xem, chân của bọn họ đều kẹp chặt rồi."
Phu nhân Fuluo lập tức dùng khuỷu tay huých tiểu thư kia, lực lớn đến mức nàng phải nhíu mày, vuốt xương sườn, giống như rất đau. Thu được cảnh cáo như vậy, nàng ngậm nước mắt, câm miệng rồi.
"Xem! Động tác những người này hèn mọn bỉ ổi cỡ nào! Đúng vậy! Đây chính là minh chứng lương tâm cắn rứt! Đúng! Nội tâm ghê tởm biểu hiện ở bề ngoài!" Tiểu thư Furuna vừa nói, vừa gật gật đầu biểu thị đồng ý.
Khi Sick chỉ còn cách cửa lớn 10 bước chân, qua 10 giây là có thể thoát khỏi đám người này, trở lại phòng an toàn, lại có một cỗ xe ngựa bọc thép, do chiến mã mang giáp kéo, ngừng phía trước.
Sick nhận ra nó. Đã từng, tránh né cái xe này là nhiệm vụ của hắn. Mặc dù hiện tại hắn đã không cần làm thế nữa, nhưng bản năng của pháp sư tà ác vẫn làm hắn có cảm giác khó chịu.
Tiểu Tra cũng chú ý tới cỗ xe, mà phản ứng của hắn là dừng bước lại, hắn tựa hồ cho rằng trốn cũng vô dụng.
Cửa xe mở ra, một nam tử tóc vàng, eo mang kiếm, bận trang phục kỵ sĩ leo xuống. Trước ngực hắn đeo một huy hiệu hình thuẫn khắc hoa hồng, cơ bắp rắn chắc, bả vai rộng lớn, thoạt nhìn phi thường uy vũ. Hắn nói mấy câu với người đánh xe, sau đó xe ngựa đi mất.
Người này tên là Even Joseph. Là thành viên đoàn kỵ sĩ hoàng gia – Thánh Khiết Chi Thuẫn. Lúc Sick còn là pháp sư tà ác, hắn đã từng đuổi giết Sick, cũng từng liên thủ chiến đấu, mặc dù hiện tại Sick đã là lương dân rồi, phần nghiệt duyên này vẫn cứ lưu lại.
Sick trơ ra mắt ếch nhìn Even Joseph đi tới chỗ phu nhân Fuluo, cung kính hỏi thăm đối phương.
Kỵ sĩ đoàn phụ trách bảo hộ dân chúng bình thường đấy, sao Sick cảm thấy Even Joseph luôn tìm tên bình dân như hắn để làm khó dễ!
"Ngươi cuối cùng tới rồi." Tiểu thư Furuna ở bên cạnh thấy vậy, không lộ ra thái độ như bình dân khác. Nàng dùng chữ rất tôn trong, nhưng ngữ khí rất ác liệt: "Kỵ sĩ đại nhân tôn quý, xin ngài vì chúng ta chủ trì công đạo."
Even Joseph chuyển hướng Sick cùng Tiểu Tra, lộ ra khuôn mặt tươi cười thân thiết sáng lạn, nói: "Ta là đoàn kỵ sĩ hoàng gia – Thánh Khiết Chi Thuẫn, Even Joseph. Nick. Lafayette. Xin chào, Jephthah tiên sinh, Trick tiên sinh."
Trick tiên sinh chính là Sick, nói cách khác, Tiểu Tra họ Jephthah, cùng họ với người sáng lập nơi đây. Mặc dù Sick không biết làm thế nào Even Joseph biết họ của tiểu Tra, nhưng điều này lại càng làm Sick khẳng định tiểu Tra là u linh.
Ở thời đại này, cùng với thói quen của dân cư nơi đây, Even Joseph phải biểu thị tôn trọng với hai người, có lẽ không cần thiết phải xưng hô bằng dòng họ, nhưng loại thái độ trang trọng kiểu này của Even Joseph làm Sick đổ mồ hôi lạnh.
Even Joseph cân cần chào hỏi hai người, Tiểu Tra cũng tương tự, tiếp đến đã bắt đầu đối chọi gay gắt rồi.
"Kẻ hèn này hôm nay đại biểu 『 đoạn kỵ sĩ hoàng gia 』 đưa ra thỉnh cầu cùng với kháng nghị đối với 『 cục quản lý lò thiêu thứ tư 』, quý đơn vị lập tức di dời đi nơi khác, không thể trì trệ." Even Joseph nói một câu tối nghĩa. Ý của hắn là: Thánh khiết Chi Thuẫn muốn lò thiêu thứ tư cút ra cái chỗ này, hơn nữa là ngay lập tức!
"Việc này không được. Trên phương diện xử lý rác ma thải ma pháp, nơi này đóng một vai trò rất quan trọng với Địa khu Bihayter, không thể thay thế. Nếu di dời nơi đây, một lượng rác ma pháp lớn tồn động nhiều năm ở đây sẽ không kiểm soát được, cũng không có chỗ thay thế tiêu hủy. Nếu như để chúng lộ thiên, tắc thì Bihayter nguy vậy!" Nói khó hiểu cũng là nghề của tiểu Tra. Hắn cũng đáp một câu khó hiểu: Nếu như ngươi muốn chúng ta cút ra ngoài, chúng ta sẽ ném mấy ngàn tấn rác không người xử lý ra ngoài, hậu quả đến lúc đó tự động phụ trách!
"Ta không quản các ngươi định thế nào, tóm lại ta muốn đi WC!" Sick nói xong đã xoay người rời đi, chạy thẳng hướng WC. Tiếng đế giày cao su của tiểu Tra cùng đế giày gỗ của Even Joshep theo sau lưng hắn, vừa đi vừa nói mấy câu tối nghĩa với nhau.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Đợi tình huống khẩn cấp được giải trừ, ba người ngồi vào nhà ăn của công nhân bàn đại cục. Tiểu Tra rõ ràng còn châm trà cho Even Joseph, Sick thầm nghĩ giội một thùng nước lau nhà vào Even Joseph.
"Tại sao ngươi cùng một chỗ với hai con yêu kia?" Sick nhân lúc tiểu Tra châm tra, đập bàn, chất vấn Even Joseph.
Even Joseph biểu lộ khó tin khi thấy tình cảnh nơi đây, hiếu kỳ quay đầu khắp nơi xem, thẳng đến Sick đập bàn mới hồi thần, nói: "Lệnh cấp trên."
"Ngươi là công chức, chúng ta cũng là công chức, kỵ sĩ đoàn không có việc gì hay sao phải làm khó người một nhà?" Sick lại đập bàn, còn làm văng tung tóe trà của tiểu Tra.
"Sick, ngươi biết hắn?" Tiểu Tra đối diện Even Josheph, ngồi cạnh Sick.
"Là ân nhân đáng chém ngàn đao." Sick cắn răng một hình dung đầy mâu thuẫn.
Mặc dù nghe không hiểu, bất quá Tiểu Tra lý giải rồi, điều này biểu thị giữa bọn họ có ân oán khó phân đấy.
"Ta cũng rất tò mò, sao kỵ sĩ đoàn lại muốn quản chuyện này?" Tiểu Tra hỏi Even Joseph.
Kỵ sỹ thường duy trì trật tự ở nơi có bạo động, hoặc lợi dụng kháng nghị để tăng cảm tình với dân chúng, điều này còn có thể hiểu, nhưng là do mệnh lệnh "Thượng cấp" buộc phải tham gia thì lại rất kỳ quái. Nếu “Thượng Cấp” có tranh chấp vơi nhau, cũng giải quyết trong nội bộ “Thượng cấp”, sẽ không kéo dân chúng vào.
Even Joseph chống tay lên bàn, quan sát Tiểu Tra. Sau đó lại nhìn mặt bàn, như có điều suy nghĩ, rồi lại ngẩng đầu nói: "Sự tình ta sắp nói cùng chuyện này không có chút quan hệ nào, chỉ là một chút tâm sự thuần túy, các ngươi coi như ta đang phàn nàn, nghe một chút là tốt rồi, được không nào?"
Sick nhíu mày, dùng ánh mắt biểu thị đồng ý. Tiểu Tra gật đầu.
Even Joseph nói: "Không lâu trước, có lều báo nói trong nội bộ kỵ sĩ không trong sạch, còn có chuyện mua chức, đương nhiên, đây đều là bịa đặt, trên thực tế cũng không có có chuyện này.
"Sau bài báo đó, có một phóng viên xông vào tổng bộ chúng ta gây rối. Nàng nói chúng ta bao che khuyết điểm cái gì đấy, còn dùng báo chí phỉ báng chúng ta, không ngừng lên án.
"Nàng náo loạn rất lâu, có một ngày đột nhiên lại không đến nữa, cũng không bình luận gì thêm về chúng ta
"Tiếp đến ta nhận được mệnh lệnh, 『 thượng cấp 』 muốn ta K.O chuyện này. Cứ như vậy."
Con mắt Sick trừng to. Cho nên nói, "Thượng cấp" của Even Joseph lấy điều kiện hiệp trợ giải quyết chuyện ở lò thiêu thứ tư để cho phóng viên kia câm miệng!
"Phóng viên kia rất thích cười, mỗi lần nàng tới chỗ chúng ta làm loạn đều cười rất vui. Có lẽ nàng bảo dưỡng không đủ, nếp nhăn trên mặt khi cười có không ít a." Even Joseph cầm lấy chén trà, hớp một ngụm.
Yêu quái cười ra nếp nhăn quen thuộc đang đứng rất gần hắn, cho Sick hôn thân mật microphone! Môi chạm vào răng, đau đến mức che miệng lui về phía sau, đèn huynh quang vẫn không ngừng đảo qua đảo lại.
"Nhà nhiếp ảnh, nhanh chụp, công nhân lò thiêu thứ tư không dám đối mặt nghi vấn của quần chúng, bọn họ sợ khi mình há miệng sẽ nói chân tường bất lợi với chính phủ, đành phải che khuất miệng của mình!" Yêu quái cười ra nếp nhăn quay người, kêu đồng bạn sau lưng.
"Ta mới không có ——" Sick phát hiện con yêu quái cười ra nếp nhăn này trẻ hơn so với trong trí nhớ của hắn, người này không phải phu nhân Fuluo. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, trên thảm cỏ không có cỏ, quần chúng đứng đông gấp ba lần bình thường, bọn họ hôm nay đến đặc biệt sớm. Sick tìm được phu nhân Fuluo rồi, nàng đứng trên đường, lộ ra dáng cười chào hàng. Cùng một lúc xuất hiện hai con yêu, làm Sick lạnh cả người.
"Đây là muội muội ta." Phu nhân Fuluo cười càng to. Sick thà bị nàng trừng còn hơn. Hắn biết rõ loại người này cười thời điểm chuẩn không có chuyện tốt.
"Ngươi đang giới thiệu nàng cho ta sao?" khóe miệng Sick đè thấp nói.
"Chú ý dùng từ! Còn nói nữa ta sẽ cáo ngươi quấy rối tình dục!" tiểu thư cười ra nếp nhăn trẻ tuổi đắc ý ngóc đầu lên, vì uy hiếp thành công mà mừng rỡ, tung tăng như chim sẻ. Sick nghĩ nát óc cũng không hiểu, tại sao có thể có người bị quấy rối tình dục lại dương dương đắc ý như vậy.
Tiểu Tra nắm cổ áo Sick, kéo hắn ra sau lưng, nói với tiểu thư cười ra nếp nhăn: "Tiểu thư Furuna, Phóng viên bận rộn như ngài sao lại tới đây? Không phải ngài đang điều sự tình tra kỵ sĩ đoàn tham ô sao?"
"Sự kiện kia đã đã xong." Tiểu thư Furuna rất thỏa mãn khi tiểu Tra biết mình là ai, nàng hất tóc ra sau, như muốn tạo dáng cho ấn tượng, nhưng mấy ngày nay thời tiết ẩm ướt, tóc đã uốn sẽ bị khô, kết quả làm tay của nàng kẹt luôn trên tóc, mất mấy giây mới lấy ra được.
Mặt tiểu Tra đầy ý cười, hỏi: "Như vậy ah. Thế nhưng mà ta không có nghe nói pháp viện có hoạt động gì a? Sao lại chấm dứt?"
Tiểu thư Furuna sắc mặt trở nên rất khó coi, gầm nhẹ: "Cái này —— không cần ngươi quan tâm!"
Sick sờ sờ môi, cảm thấy có vị máu trong miệng, chắc bị trầy da rồi. Sick dùng tay áo che mặt, dùng đầu lưỡi tìm kiếm vị trí miệng vết thương.
Tiểu thư Furuna trông thấy động tác này của Sick, con mắt lập tức tỏa sáng, chụp ngay chỗ Sick: "Các vị xem, công nhân lò thiêu thứ tư không dám để cho chúng ta nhìn mặt hắn! Bởi vì hắn biết rõ miệng mình toàn lời dối trá, không thể đối mặt quần chúng, không chịu nổi áp lực từ quần chúng!"
Sick biết rõ dưới loại tình huống này, này gì cũng vô dụng đấy, trước khi những người này phỏng vấn đã có sẵn kết luận, căn bản không quan tâm đến quá trình phỏng vấn. Hắn khẽ cắn môi, cố gắng lách qua đám người cùng máy ảnh, tiến vào đại sảnh.
"Trả lời vấn đề của nhân dân, tại sao chính phủ không di dời lò thiêu thứ tư? Phải chăng mạng nhân dân không phải mạng người? Phải chăng chính phủ cho rằng nhân dân chỉ cần ngoan ngoãn tiếp nhận độc hại là tốt rồi, không cần nghe tiếng nói của bọn hắn?" Tiểu thư Furuna đuổi theo, tiếp tục cầm Microphone chỉ vào mặt Sick.
"Ta muốn đi WC toa-lét!" Sick trừng nàng. Hắn đã làm việc liên tục năm giờ, còn chưa rảnh đi WC rồi! "Thật sự là quá ngạo mạn rồi! Đại biểu lò thiêu thứ tư cho rằng mạng nhân dân không bằng cái WC. Cũng bởi vì hắn muốn đi WC, không đếm xỉa đến thỉnh cầu dân chúng. Điều này chỉ rõ chính phủ cuồng vọng cỡ nào, dân chúng còn không bằng rác ma pháp!" Tiểu thư Furuna cảm thấy rất hưng phấn với luận điệu của mình, giơ tay lên cao, như đang chờ đợi ca ngợi.
Sick không rõ từ khi nào hắn được lên chức đại biểu lò thiêu. Hắn cùng Tiểu Tra cúi đầu, tiếp tục đi lên phía trước. Tiểu thư Furuna hiện tại đã chẳng muốn dùng Microphone để tạo hiệu ứng "Lời nói của ta không phải ta nói" rồi, nàng đối mặt màn ảnh, bắt đầu tiến hành diễn thuyết một mình: "Từ trước tơi nay, công nhân lò thiêu thứ tư đều dùng loại thái độ ngạo mạn này tiếp dân, hiện tại đối mặt màn ảnh, đối mặt lực lượng công bình chính nghĩa của xã hội này, dưới sự giám sát của xã hội, ngay cả đầu bọn họ cũng không dám ngẩng lên! Bọn họ biết rõ mình đang làm sai, nhưng vẫn tiếp tục hiệp trợ chính phủ, lúc này, ta khẩn cầu bọn họ đối mặt với chính mình, đối mặt với xã hội, thừa nhận lỗi của mình!"
Nàng quay đầu nhìn Sick, Sick không biết nàng muốn làm gì, chỉ có thể nhìn lại. Tiểu thư Furuna trong một giây… trong khi mọi người còn chưa kịp suy nghĩ ra cái gì, đã quay lại màn ảnh, nói: "Một câu bọn họ cũng không dám nói! bọn họ vẫn kiên trì dân chúng chẳng qua là rác ma pháp!"
Lúc này, trong đám đông quần chúng, có một cô gái trẻ cất tiếng. Nàng là người bị Sick cướp tấm hình trong lần biểu tình kia, giọng nàng rụt rè, hiển nhiên không giống hai con yêu quái cười ra nếp nhăn kia. Nàng nói: "Ta, ta cảm thấy bọn họ là thật sự muốn đi WC, ngươi xem, chân của bọn họ đều kẹp chặt rồi."
Phu nhân Fuluo lập tức dùng khuỷu tay huých tiểu thư kia, lực lớn đến mức nàng phải nhíu mày, vuốt xương sườn, giống như rất đau. Thu được cảnh cáo như vậy, nàng ngậm nước mắt, câm miệng rồi.
"Xem! Động tác những người này hèn mọn bỉ ổi cỡ nào! Đúng vậy! Đây chính là minh chứng lương tâm cắn rứt! Đúng! Nội tâm ghê tởm biểu hiện ở bề ngoài!" Tiểu thư Furuna vừa nói, vừa gật gật đầu biểu thị đồng ý.
Khi Sick chỉ còn cách cửa lớn 10 bước chân, qua 10 giây là có thể thoát khỏi đám người này, trở lại phòng an toàn, lại có một cỗ xe ngựa bọc thép, do chiến mã mang giáp kéo, ngừng phía trước.
Sick nhận ra nó. Đã từng, tránh né cái xe này là nhiệm vụ của hắn. Mặc dù hiện tại hắn đã không cần làm thế nữa, nhưng bản năng của pháp sư tà ác vẫn làm hắn có cảm giác khó chịu.
Tiểu Tra cũng chú ý tới cỗ xe, mà phản ứng của hắn là dừng bước lại, hắn tựa hồ cho rằng trốn cũng vô dụng.
Cửa xe mở ra, một nam tử tóc vàng, eo mang kiếm, bận trang phục kỵ sĩ leo xuống. Trước ngực hắn đeo một huy hiệu hình thuẫn khắc hoa hồng, cơ bắp rắn chắc, bả vai rộng lớn, thoạt nhìn phi thường uy vũ. Hắn nói mấy câu với người đánh xe, sau đó xe ngựa đi mất.
Người này tên là Even Joseph. Là thành viên đoàn kỵ sĩ hoàng gia – Thánh Khiết Chi Thuẫn. Lúc Sick còn là pháp sư tà ác, hắn đã từng đuổi giết Sick, cũng từng liên thủ chiến đấu, mặc dù hiện tại Sick đã là lương dân rồi, phần nghiệt duyên này vẫn cứ lưu lại.
Sick trơ ra mắt ếch nhìn Even Joseph đi tới chỗ phu nhân Fuluo, cung kính hỏi thăm đối phương.
Kỵ sĩ đoàn phụ trách bảo hộ dân chúng bình thường đấy, sao Sick cảm thấy Even Joseph luôn tìm tên bình dân như hắn để làm khó dễ!
"Ngươi cuối cùng tới rồi." Tiểu thư Furuna ở bên cạnh thấy vậy, không lộ ra thái độ như bình dân khác. Nàng dùng chữ rất tôn trong, nhưng ngữ khí rất ác liệt: "Kỵ sĩ đại nhân tôn quý, xin ngài vì chúng ta chủ trì công đạo."
Even Joseph chuyển hướng Sick cùng Tiểu Tra, lộ ra khuôn mặt tươi cười thân thiết sáng lạn, nói: "Ta là đoàn kỵ sĩ hoàng gia – Thánh Khiết Chi Thuẫn, Even Joseph. Nick. Lafayette. Xin chào, Jephthah tiên sinh, Trick tiên sinh."
Trick tiên sinh chính là Sick, nói cách khác, Tiểu Tra họ Jephthah, cùng họ với người sáng lập nơi đây. Mặc dù Sick không biết làm thế nào Even Joseph biết họ của tiểu Tra, nhưng điều này lại càng làm Sick khẳng định tiểu Tra là u linh.
Ở thời đại này, cùng với thói quen của dân cư nơi đây, Even Joseph phải biểu thị tôn trọng với hai người, có lẽ không cần thiết phải xưng hô bằng dòng họ, nhưng loại thái độ trang trọng kiểu này của Even Joseph làm Sick đổ mồ hôi lạnh.
Even Joseph cân cần chào hỏi hai người, Tiểu Tra cũng tương tự, tiếp đến đã bắt đầu đối chọi gay gắt rồi.
"Kẻ hèn này hôm nay đại biểu 『 đoạn kỵ sĩ hoàng gia 』 đưa ra thỉnh cầu cùng với kháng nghị đối với 『 cục quản lý lò thiêu thứ tư 』, quý đơn vị lập tức di dời đi nơi khác, không thể trì trệ." Even Joseph nói một câu tối nghĩa. Ý của hắn là: Thánh khiết Chi Thuẫn muốn lò thiêu thứ tư cút ra cái chỗ này, hơn nữa là ngay lập tức!
"Việc này không được. Trên phương diện xử lý rác ma thải ma pháp, nơi này đóng một vai trò rất quan trọng với Địa khu Bihayter, không thể thay thế. Nếu di dời nơi đây, một lượng rác ma pháp lớn tồn động nhiều năm ở đây sẽ không kiểm soát được, cũng không có chỗ thay thế tiêu hủy. Nếu như để chúng lộ thiên, tắc thì Bihayter nguy vậy!" Nói khó hiểu cũng là nghề của tiểu Tra. Hắn cũng đáp một câu khó hiểu: Nếu như ngươi muốn chúng ta cút ra ngoài, chúng ta sẽ ném mấy ngàn tấn rác không người xử lý ra ngoài, hậu quả đến lúc đó tự động phụ trách!
"Ta không quản các ngươi định thế nào, tóm lại ta muốn đi WC!" Sick nói xong đã xoay người rời đi, chạy thẳng hướng WC. Tiếng đế giày cao su của tiểu Tra cùng đế giày gỗ của Even Joshep theo sau lưng hắn, vừa đi vừa nói mấy câu tối nghĩa với nhau.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Đợi tình huống khẩn cấp được giải trừ, ba người ngồi vào nhà ăn của công nhân bàn đại cục. Tiểu Tra rõ ràng còn châm trà cho Even Joseph, Sick thầm nghĩ giội một thùng nước lau nhà vào Even Joseph.
"Tại sao ngươi cùng một chỗ với hai con yêu kia?" Sick nhân lúc tiểu Tra châm tra, đập bàn, chất vấn Even Joseph.
Even Joseph biểu lộ khó tin khi thấy tình cảnh nơi đây, hiếu kỳ quay đầu khắp nơi xem, thẳng đến Sick đập bàn mới hồi thần, nói: "Lệnh cấp trên."
"Ngươi là công chức, chúng ta cũng là công chức, kỵ sĩ đoàn không có việc gì hay sao phải làm khó người một nhà?" Sick lại đập bàn, còn làm văng tung tóe trà của tiểu Tra.
"Sick, ngươi biết hắn?" Tiểu Tra đối diện Even Josheph, ngồi cạnh Sick.
"Là ân nhân đáng chém ngàn đao." Sick cắn răng một hình dung đầy mâu thuẫn.
Mặc dù nghe không hiểu, bất quá Tiểu Tra lý giải rồi, điều này biểu thị giữa bọn họ có ân oán khó phân đấy.
"Ta cũng rất tò mò, sao kỵ sĩ đoàn lại muốn quản chuyện này?" Tiểu Tra hỏi Even Joseph.
Kỵ sỹ thường duy trì trật tự ở nơi có bạo động, hoặc lợi dụng kháng nghị để tăng cảm tình với dân chúng, điều này còn có thể hiểu, nhưng là do mệnh lệnh "Thượng cấp" buộc phải tham gia thì lại rất kỳ quái. Nếu “Thượng Cấp” có tranh chấp vơi nhau, cũng giải quyết trong nội bộ “Thượng cấp”, sẽ không kéo dân chúng vào.
Even Joseph chống tay lên bàn, quan sát Tiểu Tra. Sau đó lại nhìn mặt bàn, như có điều suy nghĩ, rồi lại ngẩng đầu nói: "Sự tình ta sắp nói cùng chuyện này không có chút quan hệ nào, chỉ là một chút tâm sự thuần túy, các ngươi coi như ta đang phàn nàn, nghe một chút là tốt rồi, được không nào?"
Sick nhíu mày, dùng ánh mắt biểu thị đồng ý. Tiểu Tra gật đầu.
Even Joseph nói: "Không lâu trước, có lều báo nói trong nội bộ kỵ sĩ không trong sạch, còn có chuyện mua chức, đương nhiên, đây đều là bịa đặt, trên thực tế cũng không có có chuyện này.
"Sau bài báo đó, có một phóng viên xông vào tổng bộ chúng ta gây rối. Nàng nói chúng ta bao che khuyết điểm cái gì đấy, còn dùng báo chí phỉ báng chúng ta, không ngừng lên án.
"Nàng náo loạn rất lâu, có một ngày đột nhiên lại không đến nữa, cũng không bình luận gì thêm về chúng ta
"Tiếp đến ta nhận được mệnh lệnh, 『 thượng cấp 』 muốn ta K.O chuyện này. Cứ như vậy."
Con mắt Sick trừng to. Cho nên nói, "Thượng cấp" của Even Joseph lấy điều kiện hiệp trợ giải quyết chuyện ở lò thiêu thứ tư để cho phóng viên kia câm miệng!
"Phóng viên kia rất thích cười, mỗi lần nàng tới chỗ chúng ta làm loạn đều cười rất vui. Có lẽ nàng bảo dưỡng không đủ, nếp nhăn trên mặt khi cười có không ít a." Even Joseph cầm lấy chén trà, hớp một ngụm.
Danh sách chương