Hai hôm sau, trong lúc Trịnh Sảng đang trên đường mang tài liệu đến phòng của Dương Dương thì đụng phải Trương Hàn

"Tiểu Sảng"

Anh bắt lấy tay cô

"Xin Trương Tổng tự trọng"

Cô hơ hững

"Tiểu Sảng, xin em, đừng như vậy được không?"

Anh cuối đầu, giọng nói vài phần uất ức

"Anh buông tay ra. Tôi không muốn người khác hiểu lầm"

"Hiểu lầm?"

Anh  ngờ vực

"Đúng vậy! Bây giờ anh là người có vợ, vị hôn phu của tôi cũng đã trở lại, tôi không muốn có quan hệ gì với anh nữa"

Cô khẳng định, tim có chút đau

"Nghe anh giải thích được không?"

"Tôi không có hứng thú"

Dứt lời cô quay lưng toan rời đi

Nhưng một lần nữa cánh tay bị nắm chặt

"Cho anh 30 phút, xin em đấy, nghe anh giải thích"

Anh khẩn cầu

Một người đàn ông từ nhỏ đang sống trong sung túc, dưới một người trên vạn người như anh đây là lần đầu hạ mình khẩn cầu người khác, mà người đó lại chính là người con gái mà anh yêu nhất, anh càng không hối hận

"Được, chỉ 30 phút"

_____________________

Đừng hỏi ta tại sao truyện ngắn như thế. Vì ta chỉ có một câu trả lời là "ta lười"

Hạn ra chap mới là 2 ngày sau nha!

Nếu muốn , ta ra chap nhanh thù xin cho chút động lực đi nào! Nhấn sao, đủ 50 cái mai ta ra chap mới tiếp. ( Ta không yeu cầu cao đâu tại ta thấy một ngày có hơn 200 lượt đọc rồi hi)

Yêu

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện