"Này, Dương Dương, mau lại đây, xem cái này, có phải rất đẹp không?"
Trịnh Sảng sau một hồi lựa chọn cuối cùng cũng tìm được một món phù hợp
"Sao? Cái nào?"
Dương Dương sãi bước rộng, hướng cô đi đến
Khẽ lướt mắt sang món đồ trên tay Trịnh Sảng.
Một chiếc áo sơ mi trắng, nhìn qua rất bình thường, điểm nhấn duy nhất chính là những viền dọc theo thân áo...ưm, đây đúng là phong cách của cô rồi
"Này, tiểu bảo bối sao mấy năm trôi qua mà thẩm mĩ của em chả thay đổi chút nào thế?"
Vì chiều cao của cô vốn là hơi bị giới hạn thế nên khi nói chuyện anh thường phải cuối đầu rất sát, trùng hợp lúc này lại tạo thành một tư thế vô cùng ám muội, càng trùng hợp hơn nữa là lúc này ngoài cánh cửa thuỷ tinh có một đôi mắt đang nhìn về phía họ, đôi mắt ấy mang một nỗi buồn cùng sự hoài niệm sâu sắc. Cuối cùng cũng không chịu nỗi nữa, Trương Hàn quay lưng rời đi. Có lẽ ông trời đã định, họ, đời này vốn không thể thuộc về nhau.
Quay lại cửa tiệm quần áo
Hình ảnh ám muội kia đã sớm biến mất, thay vào đó là cảnh một vô gái nào đó hung ác dùng giày cao gót giẫm lên chân một chàng trai nào đó, khiến chàng trai la oai oái. Trịnh Sảng đắc ý, hừ một tiếng
"Hừ, vậy thì sao? Không mặc? Vậy thì thôi, đành mang về cho ai đó vậy!!!"
"Anh cũng không bảo là không mặc"
"Hừ!!!"
"Vợ à! Nhìn xem cái áo này cũng rất được!!"
Dương Dương hào hứng gọi cô.
A, là một chiếc áo mi nữ, hơn nữa kiểu dáng gần giống chiếc áo khi nãy Trịnh Sảng chọn, rất giống áo cặp nha!!!! "Umk, cũng được!!"
Cô gật đầu
"Tôi lấy hai cái này!!"
Dương Dương nghe vậy bèn cầm lấy hai cái áo gọi người thanh toán.
Cô nhân viên thấy hai cái áo kia, thì cơ hồ cũng đoán được quan hệ của hai người, thế là lại vui vẻ giới thiệu một loạt quần áo cặp mới!!!
Kết quả , sau khi bước ra khỏi cửa hàng, tay Dương Dương lĩnh kĩnh những túi đồ, hơn nữa toàn là đồ đôi!!!!
Tuần sau ta thi rồi nên truyện sẽ ra chậm chút nha! Mong mọi người thông cảm!!!☺️☺️☺️