Trường Hàn ngờ nghệch đứng ở cửa. Vợ con? Anh ta nói Tiểu Sảng sao? Nhưng cô ấy chưa từng mang thái mà! Vậy con ở đâu ra chứ??? Còn nữa Na Trát đã làm gì Tiểu Sảng mà khiến Dương Dương tức giận như thế! Không những muốn cả hai gia tộc như Trương thị và Cổ Lực cùng sụp đỗ, mà còn muốn cô ta sống không yên ổn như thế? Na Trát rốt cục cô đã làm gì sau lưng tôi!!!
Hàng vạn câu nghi vấn liên tục xoay vòng vòng trong đầu Trương Hàn, anh ta cũng không biết mình làm thế nào để về được nhà họ Trương nữa. Chỉ biết vừa về đến nhà đã thấy mọi người tề rất đông đủ, dường như đang bàn chuyện gì ấy rất nghiêm trọng.
"Có chuyện gì thế?"
Trương Hàn thắc mắc
"Con xem con đã lấy được thứ tốt lành gì về nhà?"
Giọng bà Hàn đầy tức giận
"Bà, có chuyện gì?"
"Con còn dám hỏi, nhà Cổ Lực kia như thế nào lại đắc tội Dương Thị, còn không biết họ chính là một trong những đại gia tộc hàng đầu thế giới sao? Con, thật khiến bà tức chết!!"
Bà Hàn cả giận
"Ba, mẹ chuyện này hai người tự đi mà giải quyết, người là hai người ép con lấy, con không muốn quan tâm nữa!!"
Trương Hàn nhìn ba mẹ mình, ánh mắt đầy sự câm phẫn, nếu không phải họ ép anh sẽ rời bỏ Tiểu Sảng của anh sao? Nếu không phải họ ép anh có lấy Cổ Lực không? Nếu không phải họ ép anh sẽ mất đi cô ấy sao? Nếu không phải họ em anh có phải sống như cái xác không hồn thế này không? Rốt cục họ xem anh là cái gì? Là công cụ kiếm tiền sao? Thất vọng, đau lòng, phẩn nộ, anh bỏ về phòng, đóng cửa, phá trái lại. Không muốn quan tâm gì nữa, anh buông xui rồi!!!! Trong đầu không ngừng quanh đi quẩn lại câu nói "chúng ta không thể nào nữa, Trương tổng, buông tay đi" của Tiểu Sảng. Cô buông anh rồi, anh mất tất cả rồi, tình yêu, sự nghiệp..Trương Hàn mày quá thất bại!!!!