Buổi chiều
Thư Di sau khi đi ăn với Cận Thiếu Phong, tiễn anh về và tranh thủ nghỉ ngơi một chút sau đó liền bị Viện trưởng Mã gọi vào văn phòng gấp.

*Cốc cốc cốc*
“Mời vào”
“Viện trưởng Mã, ngài gọi tôi?”
Viện trưởng Mã ngồi ngay ngắn, nghiêm chỉnh tại bàn làm việc, vừa thấy Thư Di bước vào ông liền nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.

“Bác sĩ Hạ, bệnh viện Thư Nhã chúng ta đang muốn hợp tác với một công ty dược phẩm và hiện rất cần một chuyên gia tới hỗ trợ.

Tôi muốn cử cô đến đó”
Thư Di khá bất ngờ trước đề nghị của Viện trưởng Mã liền ngay lập tức trả lời.

“Hợp tác dược phẩm? Nhưng đó là trách nhiệm của khoa Dược mà.

Tôi thuộc khoa Ngoại làm sao mà liên quan đến vấn đề này?”
Viện trưởng Mã giả vờ đưa tay lên miệng làm hành động ho khù khụ, sau đó ôn tồn giải thích.

“Sao lại không liên quan? Từ việc hợp tác này, chúng ta có thể giới thiệu một số phương pháp chữa trị hiệu quả cho khoa ngoại.


Và tất nhiên trong quá trình làm việc, tôi nhận thấy bác sĩ Hạ là người suất sắc nhất trong mảng phẫu thuật tổng quát, chính vì thế ngoài cô ra không một ai có thể đảm nhận việc này!”
“Và hơn hết là bác sĩ Sở muốn cô tới đó” Câu nói này Viện trưởng Mã chỉ dám nói lí nhí trong cổ họng chứ không phát ra ngoài.

Nếu không sẽ lộ mất.

Thư Di dường như đã hiểu được kha khá vấn đề, chắc cô chỉ còn cách nhận công việc này thôi, lúc này cô mới tò mò công ty dược phẩm mà Viện trưởng Mã nhắc tới.

“Thôi được rồi, Viện trường Mã, vậy công ty dược phẩm mà ngài nhắc đến là công ty nào?
“Hoa Khang”
Hai từ Hoa Khang phát ra từ miệng của người đối diện, Thư Di bất động, như sét đánh ngang tai, cô khá lo lắng vì dược phẩm Hoa Khang là thuộc quyền sở hữu của Sở Trạch Hiên.

Lẽ nào cô phải làm việc với anh sao?
_______________
Ngày hôm sau
Thư Di sau một đêm đắn đo, suy nghĩ vẫn quyết định nhận công việc này dù sao nó cũng không ảnh hưởng nhiều cho lắm! Phải làm việc với Sở Trạch Hiên thì sao chứ? Đơn giản chỉ vì sự hợp tác của hai bên thôi mà cũng chẳng có gì to tát huống hồ anh và cô vốn không có quan hệ mờ ám gì tất nhiên sẽ không phải ngại ngùng và nó cũng không làm khó được cô.

Hiện giờ, Thư Di đang đứng trước cổng công ty dược phẩm Hoa Khang với một bác sĩ khác thuộc khoa Dược.

“Chào bác sĩ Hạ, tôi là Hứa Chiếu, bác sĩ khoa Dược bệnh viện Thư Nhã”
“Chào anh, tôi là Thư Di làm việc ở khoa Ngoại”
“Buổi đàm phán hôm nay sẽ có rất nhiều thuật ngữ liên quan đến chuyên ngành y tế, chính vì vậy tôi cần sự giúp đỡ của cô bác sĩ Hạ”
“Không vấn đề gì”
Cô biết chắc rằng lần hợp tác này thật sự rất quan trọng đối với bệnh viện cho nên cô không muốn cảm xúc cá nhân xen lẫn vào công việc, chính vì vậy mà cô sẽ cố gắng hết sức.

Sau đó, hai người cùng nhau sải bước đi vào phía bên trong phòng họp, hiện giờ bên trong phòng họp đã có rất nhiều các y bác sĩ khác cũng đến đàm phán về việc hợp tác lần này.

Hứa Chiếu và Thư Di tiến vào không khỏi làm họ bất ngờ, xôn xao cùng tò mò.

“Là Hứa Chiếu của bệnh viện Thư Nhã đấy à? Không ngờ lại được gặp cậu ở đây!”
“Hứa Chiếu, trước giờ hình như tôi chưa từng nhìn thấy cô gái trẻ đứng bên cạnh cậu, có phải là thành viên mới khoa cậu hay không vậy?
“Không phải, bên chúng tôi thiếu người nên mới nhờ cô ấy hỗ trợ.

Rất vui vì được gặp lại hai người” Trước câu hỏi của người kia, Hứa Chiếu liền lên tiếng giải thích.


Thư Di đứng bên cạnh dường như đã quan sát hết được nét mặt của những người này, cô liền bĩu môi, thể hiện ánh mắt không mấy thiện cảm, hiện giờ người nào người nấy mặt mày niềm nở vậy thôi, một khi cuộc đàm phán bắt đầu chắc chắn họ sẽ tranh luận rất là gay gắt.

Chẳng hiểu trước khi đàm phán lại đi cười nói với đối thủ để làm gì.

Cũng giả tạo quá đi!
Sau đó, Thư Di tiến tới bàn tìm cho mình một chỗ ngồi, ngay khi vừa mới ngồi xuống, cô đã bị một người đàn ông của bệnh viện đối thủ lên tiếng khiêu khích.

“Cô gái, trông cô có vẻ trầm tính nhỉ.

Cô có chắc là đến đây cạnh tranh với chúng tôi không? Chẳng lẽ cô được cử tới đây để dùng mĩ nhân kế sao? Vậy thì không may cho các người rồi, bác sĩ Sở trái tim sắt đá, không hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào đâu.

Còn với tôi thì khác, nếu cô đi với tôi có khi tôi sẽ nhượng bộ đó!”
Sau câu nói đó, hắn ta cứ hướng ánh mắt dâm tà lên người của Thư Di, cô rất muốn không để ý nhưng hắn không dừng lại ở đó mà còn định động tay động chân với cô khiến cô thật sự không thể nhẫn nại được nữa.

Cô ngay lập tức đứng phắt dậy nhìn ông ta bằng ánh mắt tức giận.

“Xin ông tự trọng!”
“Tôi còn không nhìn ra mưu kế của các người chắc! Mĩ nhân kế trong các buổi đàm phán như thế này đều như cỏ dại, chứ không cô tới đây để làm gì hả? Cô còn cố tình ăn mặc như thế này, không phải đến đây để quyến rũ bác sĩ Sở thì đến đây để làm gì hả?” Hắn ta thấy thái độ gay gắt của Thư Di tiếp tục quy chụp vấn đề lên người cô một cách trắng trợn.

“Vậy tôi nói cho ông biết, bệnh viện Thư Nhã của chúng tôi là bệnh viện chính quy, chúng tôi có được chỗ đứng như ngày hôm nay là vì danh tiếng tốt được gây dựng bao lâu nay, vả lại Hoa Khang không phải là nơi có thể dễ dàng đi cửa sau mà đạt được mục đích đâu”
“Và nếu một công ty có thể trở thành đối tác bằng cách đi cửa sau như thế này thì Hạ Thư Di tôi khinh thường Hoa Khang”
Giọng nói đều đều của Thư Di cùng với ánh mắt cương nghị của cô làm cho những đối tác ở đây và cả người đàn ông kia nữa cũng phải kiêng dè, khí thế của cô có phần áp đảo họ một cách rất gay gắt.


Nhưng nào ngờ câu nói cuối cùng của Thư Di bất chợt lại lọt vào tai của Sở Trạch Hiên đang đứng trước cửa phòng họp.

“Cô khinh thường Hoa Khang?”
Thư Di lúc này bất động cùng bất lực toàn tập, anh chắc chắn là lại hiểu sai ý của cô rồi, sao lúc nào anh cũng xuất hiện không đúng lúc hết vậy? Chuyện này cứ lặp đi lặp lại như vòng tuần hoàn vậy!
Người đàn ông kia vì sự xuất hiện của Sở Trạch Hiên mà đắc ý nhếch môi, bởi ông ta biết anh chưa nghe hết câu chuyện mà chỉ nghe được câu cuối cùng của Thư Di mà thôi nên việc hiểu lầm là việc có lợi cho ông ta.

Vẫn chưa bắt đầu cạnh tranh mà cô gái này lại xúc phạm Hoa Khang, kiểu gì Thư Nhã cũng bị loại thôi, đúng là quá hời cho ông ta mà, hahahaha.

Sự xuất hiện bất thình lình của Sở Trạch Hiên cũng khiến cho Hứa Chiếu và những người khác trở tay không kịp, anh ta định lên tiếng giải thích giúp Thư Di nhưng khi chạm vào ánh mắt lạnh giá của Sở Trạch Hiên thì lại có chút ngập ngừng.

“À… bác sĩ Sở..

chỉ là hiểu lầm thôi…”
Nhưng sau đấy lại bị cắt ngang bởi câu hỏi của anh.

“Cô lại khinh thường Hoa Khang thì còn đến đây làm gì?”
*****
Chúc mọi người kì nghỉ lễ 30/4 ~ 1/5 vui vẻ bên người thân yêu nha ????.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện