Sắc mặt Từ Huyền thản nhiên nói: "Anh xác định muốn biết à?"
Hoa Khai Phú Quý do dự một chút, gật đầu nói: "Đương nhiên, hơn nửa tài sản của tôi đều nằm trong công ty ấy. Trong lòng thật sự là sợ vô cùng."
"Được, vậy thì tôi nói."
Từ Huyền nhìn ông ta một cái, mở miệng nói: "Thật ra rất đơn giản."
"Bên phía đối tác của anh không có gài bẫy anh."
"Ông ta chỉ là tiếp xúc với một hạng mục đầu tư khiến ông ta phải suy nghĩ, và cần tiền."
"Phía đối tác của anh đã đi tìm vài cơ cấu đầu tư và ngân hàng để hỏi thăm."
"Hoặc là quay vòng vốn không kịp, hoặc là giá cả không như ý."
"Dù sao trong tin tức mà ông ta biết, chỉ có anh có thể bỗng chốc bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy."
"Cho nên mới bán phá giá công ty cho anh với giá thấp như thế."
"Sở dĩ không có nói cho anh biết, nguyên nhân cũng rất đơn giản thôi."
"Chính là sợ anh chặn ngang một đao, đoạt cơ hội của ông ta."
Nghe được đáp án này, trên mặt rất nhiều bạn xem phát trực tiếp đều toát ra vẻ thất vọng.
"Con mẹ nó trong đầu tôi đã suy diễn ra nội dung của hơn mười tập phim truyền hình rồi, kết quả là thế thôi? Chỉ vậy á?"
"Cốt truyện nhàm chán vãi chưởng! Đánh giá kém!"
"Chậc chậc, Hoa Khai đại lão, xem ra địa vị của anh trong lòng người bạn cũ vài chục năm cũng chỉ như vậy thôi nhỉ, quả nhiên tình hữu nghị giữa những kẻ có tiền đều là gặp dịp thì chơi. Tình hữu nghị anh em thực sự còn phải xem đám đỗ nghèo khỉ chúng tôi rồi!"
Hoa Khai Phú Quý cũng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
"Thì ra là thế, vậy thì tôi yên tâm rồi."
"Anh ta kiếm tiền của anh ta tôi không quan tâm. Không phải lừa tôi là được."
Rất nhiều bạn xem phát trực tiếp trong phòng đều thầm cảm thấy có chút ngưỡng mộ.
"Tâm thế của Hoa Khai đại lão tốt thật đấy, nếu như đến lượt tôi thì đã sớm khó chịu rồi."
"Đúng thế, cảm giác như mất đi một cơ hội rất tốt. Cơ hội đầu tư ấy vốn nên thuộc về anh."
Hoa Khai Phú Quý thấy bình luận trên màn hình, cười ha ha nói: "Không thể nói như thế được."
"Trên cõi đời này tiền không bao giờ là đủ cả."
"Cái gì cũng mơ tưởng, chỉ có thể cái gì cũng đều lấy không được."
"Những người tuổi trẻ các cậu phải mở rộng tâm thế ra tí, các cậu còn có rất nhiều thời gian, cơ hội kiếm tiền còn có rất nhiều."
"Với lại, tôi có thể mua được cổ phần công ty với giá rẻ, vốn đã là buôn bán lời rồi."
Đúng lúc này, Từ Huyền đột nhiên mở miệng.
"Đương nhiên là anh buôn bán lời."
"Dù sao kết quả này, vốn dĩ không phải là điều anh muốn thấy sao?"
Các bạn xem phát trực tiếp nghe thấy Từ Huyền nói thế, nhất thời tinh thần đều rung lên vì đó! Trong chuyện này hình như có dưa lớn!
Hoa Khai Phú Quý cũng nao nao: "Bác sĩ Từ, cậu nói vậy là... có ý gì thế?"
"Ý của tôi là gì, trong lòng anh hẳn rất rõ ràng."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Cái gọi là cơ hội đầu tư ấy, vốn chính là anh phát hiện trước."
"Anh vốn đã chuẩn bị bỏ tiền đầu tư luôn rồi, chỉ là anh may mắn."
"Lúc đang điều tra về hạng mục, anh trùng hợp phát hiện ra cái gọi là hạng mục tốt ấy, thật ra bên trong có hố to!"
"Gần như có thể tính là một âm mưu hợp pháp!"
"Thế nhưng anh lại không tiết lộ ra."
"Chính anh không ra mặt, thông qua người khác, mịt mờ giới thiệu phía đối tác của anh cho bọn họ."
"Sau đó giả vờ như cái gì cũng không biết, trơ mắt nhìn phía đối tác nhập hố, bán cổ phần công ty cho anh."
Nói rồi Từ Huyền lạnh lùng cười: "Bây giờ còn làm bộ vô tội, hỏi tôi có phải bị người khác gài bẫy không nữa chứ?"
"Anh cảm thấy thú vị lắm à?"
Trong phòng phát trực tiếp.
Các bạn xem phát trực tiếp nghe thấy lời nói của Từ Huyền, toàn bộ đều choáng váng.
"Vãi beep, đây là cách triển khai gì thế? Bác sĩ Từ, anh đang nghiêm túc đấy à?"
"Cú cua này, suýt nữa thì làm tôi ngã xuống mương rồi, có đánh chết tôi cũng không nghĩ ra!"
"Thật đáng sợ, kẻ có tiền thật đáng sợ! Khó trách một tháng tôi chỉ có 3000, bây giờ tôi chịu phục rồi..."
Bên kia video.
Hoa Khai Phú Quý nghe được lời Từ Huyền nói, đầu tiên là im lặng trong chốc lát, sau đó đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười.
Bốp! Bốp!
Ông ta vừa vỗ tay vừa cảm khái: "Bác sĩ Từ, quả nhiên lợi hại!"
"Thật ra vào lần đầu tiên bác sĩ Từ livestream, tôi cũng đã thấy rồi."
"Lúc đó tôi còn không tin, nghĩ là cậu diễn trò cùng với streamer khác."
"Bây giờ tôi tin cậu có bản lĩnh thật sự rồi!"
Thật ra trong lòng Hoa Khai Phú Quý vẫn rất khiếp sợ.
Xem Từ Huyền một phát nói ra toàn bộ bí mật cuộc đời của người khác, với chuyện của mình cũng đều bị Từ Huyền nói ra, cảm giác này hoàn toàn khác nhau.
Ông ta vốn cho rằng, Từ Huyền cùng lắm là có thể nói ra đáp án cho câu hỏi của ông ta.
Hoa Khai Phú Quý do dự một chút, gật đầu nói: "Đương nhiên, hơn nửa tài sản của tôi đều nằm trong công ty ấy. Trong lòng thật sự là sợ vô cùng."
"Được, vậy thì tôi nói."
Từ Huyền nhìn ông ta một cái, mở miệng nói: "Thật ra rất đơn giản."
"Bên phía đối tác của anh không có gài bẫy anh."
"Ông ta chỉ là tiếp xúc với một hạng mục đầu tư khiến ông ta phải suy nghĩ, và cần tiền."
"Phía đối tác của anh đã đi tìm vài cơ cấu đầu tư và ngân hàng để hỏi thăm."
"Hoặc là quay vòng vốn không kịp, hoặc là giá cả không như ý."
"Dù sao trong tin tức mà ông ta biết, chỉ có anh có thể bỗng chốc bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy."
"Cho nên mới bán phá giá công ty cho anh với giá thấp như thế."
"Sở dĩ không có nói cho anh biết, nguyên nhân cũng rất đơn giản thôi."
"Chính là sợ anh chặn ngang một đao, đoạt cơ hội của ông ta."
Nghe được đáp án này, trên mặt rất nhiều bạn xem phát trực tiếp đều toát ra vẻ thất vọng.
"Con mẹ nó trong đầu tôi đã suy diễn ra nội dung của hơn mười tập phim truyền hình rồi, kết quả là thế thôi? Chỉ vậy á?"
"Cốt truyện nhàm chán vãi chưởng! Đánh giá kém!"
"Chậc chậc, Hoa Khai đại lão, xem ra địa vị của anh trong lòng người bạn cũ vài chục năm cũng chỉ như vậy thôi nhỉ, quả nhiên tình hữu nghị giữa những kẻ có tiền đều là gặp dịp thì chơi. Tình hữu nghị anh em thực sự còn phải xem đám đỗ nghèo khỉ chúng tôi rồi!"
Hoa Khai Phú Quý cũng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
"Thì ra là thế, vậy thì tôi yên tâm rồi."
"Anh ta kiếm tiền của anh ta tôi không quan tâm. Không phải lừa tôi là được."
Rất nhiều bạn xem phát trực tiếp trong phòng đều thầm cảm thấy có chút ngưỡng mộ.
"Tâm thế của Hoa Khai đại lão tốt thật đấy, nếu như đến lượt tôi thì đã sớm khó chịu rồi."
"Đúng thế, cảm giác như mất đi một cơ hội rất tốt. Cơ hội đầu tư ấy vốn nên thuộc về anh."
Hoa Khai Phú Quý thấy bình luận trên màn hình, cười ha ha nói: "Không thể nói như thế được."
"Trên cõi đời này tiền không bao giờ là đủ cả."
"Cái gì cũng mơ tưởng, chỉ có thể cái gì cũng đều lấy không được."
"Những người tuổi trẻ các cậu phải mở rộng tâm thế ra tí, các cậu còn có rất nhiều thời gian, cơ hội kiếm tiền còn có rất nhiều."
"Với lại, tôi có thể mua được cổ phần công ty với giá rẻ, vốn đã là buôn bán lời rồi."
Đúng lúc này, Từ Huyền đột nhiên mở miệng.
"Đương nhiên là anh buôn bán lời."
"Dù sao kết quả này, vốn dĩ không phải là điều anh muốn thấy sao?"
Các bạn xem phát trực tiếp nghe thấy Từ Huyền nói thế, nhất thời tinh thần đều rung lên vì đó! Trong chuyện này hình như có dưa lớn!
Hoa Khai Phú Quý cũng nao nao: "Bác sĩ Từ, cậu nói vậy là... có ý gì thế?"
"Ý của tôi là gì, trong lòng anh hẳn rất rõ ràng."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Cái gọi là cơ hội đầu tư ấy, vốn chính là anh phát hiện trước."
"Anh vốn đã chuẩn bị bỏ tiền đầu tư luôn rồi, chỉ là anh may mắn."
"Lúc đang điều tra về hạng mục, anh trùng hợp phát hiện ra cái gọi là hạng mục tốt ấy, thật ra bên trong có hố to!"
"Gần như có thể tính là một âm mưu hợp pháp!"
"Thế nhưng anh lại không tiết lộ ra."
"Chính anh không ra mặt, thông qua người khác, mịt mờ giới thiệu phía đối tác của anh cho bọn họ."
"Sau đó giả vờ như cái gì cũng không biết, trơ mắt nhìn phía đối tác nhập hố, bán cổ phần công ty cho anh."
Nói rồi Từ Huyền lạnh lùng cười: "Bây giờ còn làm bộ vô tội, hỏi tôi có phải bị người khác gài bẫy không nữa chứ?"
"Anh cảm thấy thú vị lắm à?"
Trong phòng phát trực tiếp.
Các bạn xem phát trực tiếp nghe thấy lời nói của Từ Huyền, toàn bộ đều choáng váng.
"Vãi beep, đây là cách triển khai gì thế? Bác sĩ Từ, anh đang nghiêm túc đấy à?"
"Cú cua này, suýt nữa thì làm tôi ngã xuống mương rồi, có đánh chết tôi cũng không nghĩ ra!"
"Thật đáng sợ, kẻ có tiền thật đáng sợ! Khó trách một tháng tôi chỉ có 3000, bây giờ tôi chịu phục rồi..."
Bên kia video.
Hoa Khai Phú Quý nghe được lời Từ Huyền nói, đầu tiên là im lặng trong chốc lát, sau đó đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười.
Bốp! Bốp!
Ông ta vừa vỗ tay vừa cảm khái: "Bác sĩ Từ, quả nhiên lợi hại!"
"Thật ra vào lần đầu tiên bác sĩ Từ livestream, tôi cũng đã thấy rồi."
"Lúc đó tôi còn không tin, nghĩ là cậu diễn trò cùng với streamer khác."
"Bây giờ tôi tin cậu có bản lĩnh thật sự rồi!"
Thật ra trong lòng Hoa Khai Phú Quý vẫn rất khiếp sợ.
Xem Từ Huyền một phát nói ra toàn bộ bí mật cuộc đời của người khác, với chuyện của mình cũng đều bị Từ Huyền nói ra, cảm giác này hoàn toàn khác nhau.
Ông ta vốn cho rằng, Từ Huyền cùng lắm là có thể nói ra đáp án cho câu hỏi của ông ta.
Danh sách chương