“Được, vậy chúng ta không nói về chuyện này nữa.”

Từ Huyền lạnh nhạt mở miệng.

Tâm lý Thám tử lừng danh Kogoro thầm thở phào nhẹ nhõm, ngoài mặt lại chẳng hề buông tha, anh ta nói: “Không nói cái này, vậy nói cái gì?”

Từ Huyền mỉm cười: “Tôi còn chưa nói xong đâu.”

Thám tử lừng danh Kogoro gật đầu: “Được thôi, vậy anh cứ nói tiếp đi.”

Từ Huyền tiếp tục mở miệng.

“Sau sự việc lần này, ngoài mặt anh vẫn là một học sinh ngoan giỏi trong mắt giáo viên và người lớn trong nhà.”

“Nhưng trên thực tế, ác ma trong nội tâm của anh đã triệt để được giải phóng!”

"Cũng may thành tích thi cấp ba của anh cũng không tệ lắm, vào được một trường trung học phổ thông khá là tốt."

"Lúc này, anh lại thích một cô gái."

"Anh viết thư tỏ tình nặc danh cho cô gái ấy."

"Kết quả bức thư đó bị cô gái ấy xé nát ngay trước mặt mọi người."

"Vì vậy anh thẹn quá thành giận. Bắt đầu dồn hết tâm trí chú ý hành tung của cô gái ấy."

"Sau khi học xong, vào thời điểm tan học, anh cố ý thường hay đi theo sau cô gái."

"Cuối cùng có một lần, anh bắt được cơ hội."

"Thừa dịp không có ai chú ý, lúc xuống thang lầu, anh len lén đẩy cô gái ấy."

"May mà cô gái ấy khá là may mắn, không có gì đáng ngại cả, chỉ là bị trầy da ít thôi."

"Cô ấy cũng không biết là do anh làm, chỉ cho rằng mình không cẩn thận bước hụt."

"Thật đáng tiếc, lúc này không có để lại chứng cứ gì."

Sắc mặt Thám tử lừng danh Kogoro không thay đổi lắng nghe, vừa tiếp tục châm chọc.

"Bịa, anh bịa tiếp đi."



"Dù sao cũng là chuyện không có bằng chứng gì cả, anh cứ việc tiếp tục tát nước bẩn lên người tôi đi."

Từ Huyền mỉm cười: "Đừng nóng vội thế, tôi còn chưa nói xong mà."

"Nói thật ấy, mấy câu chuyện nãy giờ đều không quan trọng."

"Bởi vì lúc làm những chuyện này, anh còn chưa trưởng thành."

"Sau vụ đó, anh thi đậu một trường đại học tốt."

"Lên đại học, cuối cùng không còn ai có thể quản anh được nữa!"

"Một tháng sau ngày sinh nhật mười tám tuổi của mình, rốt cuộc anh phạm phải một chuyện lớn."

"Lần đầu tiên anh tự tay giết người!"

Nghe thấy hai chữ giết người, bạn xem live trong phòng live đều kích động.

Định mệnh, kích thích như thế sao? Tình cảnh càng lúc càng lớn rồi.

Ít nhiều gì cũng có chút nằm ngoài dự đoán của bọn họ!

Lúc này săc smajwt Thám tử lừng danh Kogoro thực sự thay đổi!

Không ít bạn xem live đều có thể nhìn ra được, sắc mặt của anh ta có chút trắng bệch.

Từ Huyền nhìn anh ta, tiếp tục nói: "Người này, là một nữ sinh trong trường của anh, chị khóa trên cao hơn anh một khóa."

Lúc này, trên màn hình đột nhiên xuất hiện bình luận của rất nhiều bạn xem live.

"Các vị bệnh hữu, tôi chợt có một loại cảm giác rất quen thuộc."

"Đúng, bệnh hữu trên lầu, tôi cũng có một loại dự cảm, hẳn là suy nghĩ của hai chúng ta giống nhau..."

"Bác sĩ Từ, nữ sinh này, sẽ không phải là..."

Từ Huyền nhìn thoáng qua màn đạn, gật đầu: "Mấy người đoán không sai!"

"Nữ sinh này, chính là đối tượng thầm mến của Thám tử lừng danh Kogoro sau khi lên đại học."



"Vị người bệnh Kogoro này, sau khi thích cô ấy thì đã nặc danh mua một số điện thoại di động."

"Sau đó dùng cái số này, kết bạn với tài khoản QQ của cô gái ấy, tỏ tình với cô gái ấy."

"Kết quả rất hiển nhiên, cô ấy từ chối đồng thời đã chặn anh."

"Vì vậy, anh thẹn quá thành giận, cũng quyết định trả thù."

"Anh định giết cô ấy!"

Các bạn xem live nghe thế, quả thực là đều tê hết cả người.

Bọn họ điên cuồng phát bình luận than thở.

"Người anh em à, bộ dạng của cậu cũng có xấu đâu, sao cậu không lộ mặt thế hả! Cậu không lộ mặt, thì làm sao mà con gái nhà người ta đồng ý lời tỏ tình của cậu được, đây không phải là vô nghĩa sai!"

"Yo, cô gái kia, đồng ý yêu đương với tôi không? Cái kiểu phải chết đó!"

"Tao sa mạc lời thật sự luôn ấy, tao đoán nếu cô gái kia biết thì chỉ sợ cũng sẽ sa mạc lời. Chưa từng thấy kiểu yêu đương nào như vậy cả."

Rất nhiều bạn xem live cảm thấy không còn lời nào để nói đối với mạch não của Thám tử lừng danh Kogoro.

Chẳng qua bọn họ lại không phỉ nhổ về bản thân sự kiện giết người.

Dù sao Từ Huyền đều đã nói rồi, người này bị rối loạn nhân cách chống đối xã hội.

Đều đã chống đối xã hội rồi, giết vài người không phải rất bình thường sao?

"Trước lần đầu tiên giết người, anh đã chuẩn bị rất kỹ càng."

"Mua tất cả sách vở liên quan đến án kiện kinh điển trên thị trường, chăm chú học tập."

"Đến cả lúc nghỉ ngơi cũng đọc tiểu thuyết trinh thám."

"Đồng thời đổi nick name cho tài khoản trên mạng của mình thành "Thám tử lừng danh Kogoro" như bây giờ."

"Sau khi chuẩn bị xong tất cả và xác định rằng mình sẽ không bị hoài nghi, anh chuẩn bị động thủ."

"Đợi đến một ngày nọ, khi nữ sinh đi tự học ở thư viện."

"Lúc cô gái ấy đi nhà vệ sinh."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện