- Ai đó? Người biết chuyện này rốt cuộc là ai? Trong thư phòng, Triệu Nhan không ngừng đi tới đi lui, miệng lẩm bẩm lặp đi lặp lại. Hôm nay hắn có hỏi thăm qua Hoàng Ngũ Đức về chuyện mẫu thân của mình, đối phương mặc dù biết, nhưng cũng không dám nhiều lời, gặng hỏi mãi thì cuối cùng mới cho hắn hay, ở bên cạnh hắn liền có một người biết. Nhưng lại nhất quyết không chịu nói cho hắn biết người này là ai, kết quả sau khi Triệu Nhan tiễn Hoàng Ngũ Đức về rồi nhưng vẫn tự giam mình ở trong thư phòng để suy đoán thân phận của người này.
- Chẳng lẽ lại là bà vú?
Triệu Nhan bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, người này từng bên cạnh Công chúa và Hoàng tử từ nhỏ để chiếu cố cho bọn họ, chính Triệu Nhan hắn cũng không ngoại lệ. Vốn là trước đây bà vú của hắn còn kiêm cả trông coi sự vụ lớn nhỏ trong phủ, chỉ có điều từ khi Tào Dĩnh gả tới đây, liền được Tào Dĩnh an bài đến tiền viện.
- Cũng không đúng, Nhị tỷ và tam tỷ bên người cũng đều có bà vú của bản thân, lấy tính nết của Tam tỷ, khẳng định đã sớm tra hỏi bà vú rồi. Còn nữa Cao Hoàng Hậu nếu chỉ đối với bọn ta giấu diếm sự tình, thì cũng không có khả năng an bài bên cạnh bọn ta một người có thể biết chuyện được. Hiện tại tam tỷ vẫn chưa biết mẹ ruột của mình thực sự là ai, như vậy rất có thể mấy bà vú đó cũng căn bản không biết sự kiện này.
Hắn rất nhanh lại lầm bầm lầu bầu hủy bỏ suy đoán của mình.
Nếu đã không phải bà vú, hắn lại lục lại đem từng người bên cạnh mình từ đầu tới đuôi cân nhắc một lần, thị nữ hồi môn Tào Dĩnh đem theo thì coi như loại trừ, còn lại là người của Quận vương phủ. Tuy nhiên Triệu Nhan cũng biết, trước đó người của Quận vương phủ phần lớn là sau khi hắn rời khỏi Hoàng cung mới đưa tới, tỷ như đám người của lão Phúc. Còn lại thật ra cũng có mấy người là từ trong cung mang đến, tỷ như bà vú và vài thị nữ kia, nhưng nếu đã đến người thân cận nhất như bà vú cũng không biết thì những người còn lại càng đừng nghĩ tới.
Nghĩ đến đây, hắn cũng không khỏi buồn rầu đứng lên, nếu Hoàng Ngũ Đức đã nói với mình bên cạnh có người biết, như vậy người này khẳng định tồn tại, dù sao đối phương cũng không có khả năng lấy loại sự tình này để nói giỡn với hắn. Bất quá cho dù hắn có suy nghĩ đến nát óc, cũng nghĩ không ra được người này rốt cuộc là ai?
Đang khi hắn buồn bực vì nghĩ mãi không ra thì bỗng nhiên cửa thư phòng bị mở ra, sau đó Tào Dĩnh bưng khay tiến vào cười nói:
- Phu quân mau tới nếm thử một chút, mấy ngày hôm trước chàng mua dê mẹ rốt cục đã sản sữa rồi. Vừa rồi Tiểu Đậu Nha còn tự mình cầm theo thùng nhỏ để lấy sữa đấy. Chỉ có điều mùi vị kia thật ra cũng quá khó uống đi.
Triệu Nhan nghe được Tào Dĩnh nói vậy thì đầu tiên cũng là sửng sốt, ngay sau đó mới nhớ tới, trước kia hắn thấy Tào Dĩnh luôn ăn chay, lo lắng dinh dưỡng không đủ. Mấu chốt nhất chính là Tào Dĩnh đang ở trong giai đoạn dậy thì thế nhưng bây giờ đằng trước vẫn là một “sân bay”. Cho nên hắn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng sai người đi mua vài con dê sữa, chuẩn bị để mỗi ngày bắt Tào Dĩnh phải uống sữa dê. Chỉ có điều mấy con dê đó chưa thích ứng với nơi ở mới, liên tiếp vài ngày không có ra sữa, không nghĩ tới hôm nay lại ra sữa rồi.
Chỉ thấy Tào Dĩnh cầm khay trong tay, sau đó đem một chén nhỏ bưng đến đưa trước mặt Triệu Nhan, trong chén là một màu trắng ngà sữa dê đang bốc hơi nóng, xem ra là vừa mới hâm nóng lại. Đây cũng là vì trước kia Triệu Nhan đã giải thích qua, vắt sữa dê nhất định phải đun nóng lại mới có thể uống được, làm như vậy chủ yếu là để sát trùng.
- Mùi vị kia như thế nào lại tệ như vậy?
Triệu Nhan vừa mới thử một chút, ngay lập tức nhíu mày, hắn ở tiền thế thật ra uống qua sữa dê vài lần, nhưng hắn nhớ rõ sữa dê này cũng không quá khó uống, nhưng chén sữa dê trước mắt này lại hoàn toàn bất đồng. Kỳ thật Triệu Nhan không biết là, đời sau sữa dê đều đã trải qua chế biến, bằng không mà nói cũng giống như vậy thôi.
- Sữa dê vốn chính là hương vị này, đây là ta còn ở thời điểm đun nóng bỏ thêm một chút lá trà, đem vị hôi trừ đi nhiều rồi đó, nếu không hương vị kia lại càng không dễ ngửi.
Tào Dĩnh hé miệng cười hắn mà nói.
- A, nghe ý tứ nương tử, nàng thật ra với sữa dê rất quen thuộc, chẳng lẽ trước kia nàng cũng đã thử uống sữa dê rồi?
Triệu Nhan lúc này có chút tò mò hỏi.
Nghe được Triệu Nhan hỏi, Tào Dĩnh mỉm cười gật đầu đáp:
- Trước đây thân thể của ta yếu, ông nội giúp ta chẩn đoán bệnh, thấy ta tiên thiên có chút không đủ cho nên bắt ta mỗi ngày đều phải uống một chén sữa dê, từ khi hai tuổi cho đến tận mười tuổi, bởi vì sữa dê vị tự nhiên quá khó uống nên trong nhà mọi người chính là vẫn dùng trà lá giúp ta trừ đi.
Triệu Nhan nghe được Tào Dĩnh trước đây cũng là thường xuyên uống sữa dê, nhưng hắn lại có chút u oán nhìn bộ ngực bằng phẳng kia của đối phương, lẽ ra sữa dê dinh dưỡng so với sữa bò bình thường còn cao hơn một ít, không biết vì lý do gì Tào Dĩnh chính là vẫn chưa có dậy thì? Chẳng lẽ lão Thiên cũng thật là công bằng, đã cho Tào Dĩnh một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, thì nhất quyết không cấp cho nàng một dáng người hoàn hảo sao?
Nghĩ đến Tào Dĩnh với bộ ngực bằng phẳng (mặt phụ huynh ngực học sinh =))), hắn cũng có chút buồn bực liền lập tức bưng chén sữa dê làm một hơi uống vào, thứ này tuy rằng mùi vị thật rất khó uống, nhưng uống xong cảm thấy cũng không có tệ lắm, đặc biệt bên trong Tào Dĩnh còn bỏ thêm chút mật ong, hương hương điềm điềm vô cùng vừa phải.
- Hương vị cũng không tồi, về sau chẳng những là ta mỗi sáng sớm muốn uống, nàng và Tiểu Đậu Nha cũng nên uống đi.
Triệu Nhan nói xong lời cuối cùng không khỏi có chút nảy sinh ác độc, hắn nhớ rõ đời sau cũng có nhiều nghiên cứu về các loại nguyên liệu nấu ăn tốt cho việc phát triển bộ ngực, tỷ như cây đu đủ, móng heo, cá trích… Dù sao hiện tại mình cũng không thiếu tiền, về sau làm nhiều chút khiến Tào Dĩnh các nàng ăn, cũng không tin bộ ngực của các nàng lại không có lớn lên nữa.
Tào Dĩnh cũng không rõ được tâm tư đen tối của Triệu Nhan, nàng chỉ biết là Triệu Nhan trước kia nhìn thấy mình mỗi ngày phải ăn chay, lo lắng thân thể không tốt, mới bắt nàng mỗi ngày phải uống sữa dê, cho nên đối với chỉ bảo của Triệu Nhan, nàng cũng hết sức cao hứng ưng thuận. Đồng thời trong lòng cũng cảm giác ngọt ngào, tuy đây cũng chỉ là một cử chỉ nhỏ, nhưng theo góc độ nào đó mà nói, có thể nhìn ra được người nam tử hay có hay không đối với mình chân chính quan tâm.
- Nương tử, ta chỗ này có chuyện vẫn nghĩ mãi mà không rõ, nàng giúp ta nghĩ một chút được không?
Đúng lúc này, Triệu Nhan bỗng nhiên hướng Tào Dĩnh mở miệng hỏi, vừa rồi hắn vẫn đoán không ra cái người biết mẫu thân của mình là ai. Lúc này nhìn đến Tào Dĩnh, lập tức khiến trong lòng của hắn vui vẻ, vị nương tử của mình nhưng mà lại thông minh tuyệt đỉnh, hơn nữa so với chính mình còn quen thuộc tình huống ở trong phủ, nói không chừng nàng suy đoán được ra người kia là ai.
- Ồ, phu quân có chuyện gì nghĩ mãi mà không rõ?
Tào Dĩnh đang định thu dọn, nghe đến đó lại để đồ xuống rồi hỏi.
Vợ chồng vốn là một thể, Triệu Nhan cũng không có gì phải giấu diếm, liền đem chuyện mình và Thọ Khang Công chúa ngày đó nói một lần, đối với chuyện Cao Hoàng hậu vốn không phải mẫu thân thân sinh của hắn, Tào Dĩnh cũng không có chút nào cảm thấy kỳ quái, xem ra nàng cũng giống Thọ Khang Công chúa, cũng đã sớm biết chuyện này.
Kế tiếp hắn lại kể chuyện hôm nay mình và Hoàng Ngũ Đức nói chuyện một lần, cuối cùng mới lên tiếng:
- Hoàng Ngũ Đức chắc chắn sẽ không gạt ta, bên cạnh ta khẳng định là có người biết mẫu thân thân sinh của ta là ai, nhưng người này ta lại bất kể như thế nào cũng đoán ra y là ai. Nương tử nàng đối với tình huống trong phủ đều hiểu rõ nhiều nhất, nàng cảm thấy người này có khả năng nhất là ai?
Chỉ thấy Tào Dĩnh nghe đến đó lại là khẽ mỉm cười nói:
- Phu quân không cần đoán nữa, người này ta đã biết là ai rồi.
- Ách?
Triệu Nhan nghe đến đó đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lại mừng như điên nói:
- Thật tốt quá, nương tử nàng mau nói cho ta biết người này là ai vậy, ta đây đi tìm y.
Tuy nhiên khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ tới chính là, Tào Dĩnh lại lộ ra một nụ cười bí hiểm, khẽ hé đôi môi đỏ mọng mở miệng nói:
- Quận Vương không cần phải đi tìm, vì người đó kỳ thật chính là thiếp thân.
- Ách?
Triệu Nhan nghe đến đó lại sửng sốt, hắn vạn lần không ngờ chính là, Hoàng Ngũ Đức nói cái người biết rõ chuyện lại là ám chỉ Tào Dĩnh? Qua một hồi lâu, Triệu Nhan này mới phản ứng nói:
- Nương... Nương tử, nàng làm sao lại biết chuyện, loại sự tình này không phải chỉ có người trong cung mới biết sao?
Chứng kiến bộ dáng kinh ngạc của hắn, nhưng Tào Dĩnh vẫn là vô cùng bình tĩnh cười nói:
- Này thì có cái gì kỳ quái, Tào gia chúng ta gả nữ nhân đi, đương nhiên phải tìm hiểu rõ ràng tình hình của nữ tế. Huống chi trong cung còn có vị cô tổ mẫu kia của ta, lại thêm trong việc này cũng không phải tuyệt đại bí mật gì, người biết số lượng cũng không ít, chỉ có điều đại bộ phận người đều không dám nói ra, sợ ngày sau rước họa vào thân, tuy nhiên dựa vào thế lực của Tào gia chúng ta, hỏi thăm ra thân thế quận vương cũng không phải chuyện gì khó khăn cho lắm.
Triệu Nhan nghe đến đó, cũng lập tức tỉnh ngộ lại, vui vẻ bắt lấy bờ vai của Tào Dĩnh nói:
- Nương tử, đã vậy nàng mau nói cho ta biết, mẫu thân thân sinh của ta rốt cuộc là ai, mặt khác còn có nhị tỷ và tam tỷ, mẫu thân của các nàng là người nào, hiện tại thì lại thế nào, ở trong cung có phải chịu khổ hay không?
Chứng kiến bộ dáng kích động của hắn, Tào Dĩnh lại có chút bất đắc dĩ nói:
- Phu quân, chàng bình tĩnh một chút, trong cung chỉ cần là sinh hạ Công chúa hoặc Hoàng tử, đều sẽ nhận được sắc phong chính thức, cho nên mẫu thân của chàng và hai vị công chúa sinh sống đều tốt lắm, chỉ có điều các nàng không dám cùng các người nhận nhau, cho nên bình thường nhất định chỉ có chút tư niệm thôi.
Nghe được Tào Dĩnh nói vậy, hắn rốt cục cũng tỉnh táo lại, hắn hiện tại thời gian dần qua đã thay dần đến thân phận của Hoàng tử, bình thường cảm xúc cũng sẽ bởi vì cái thân phận này mà mang đến ảnh hưởng. Nhưng hắn vừa rồi sở dĩ kích động như vậy, kỳ thật chủ yếu không phải bởi vì chính hắn, mà là muốn biết mẫu thân của hai vị tỷ tỷ. Thứ nhất là Thọ Khang Công chúa cũng vì tìm kiếm mẫu thân của mình mà đối với chuyện này vô cùng chấp nhất, thứ hai Bảo An công chúa thì vừa mới trải qua hôn nhân bất hạnh, tâm tình không tốt khiến thân thể của nàng cũng hết sức yếu ớt, nếu là có thể biết chuyện mẫu thân thân sinh cũng hy vọng có thể khiến tâm tình của nàng đỡ hơn một chút.
Nhìn đến hắn rốt cục đã tỉnh táo lại, Tào Dĩnh mỉm cười ghé miệng thơm sát bên tai của hắn, đem hiểu biết của mình về mẫu thân của Triệu Nhan, cùng với Bảo An công chúa và Thọ Khang Công chúa nhẹ nhàng nói ra. Kết quả Triệu Nhan sau khi nghe được tên của mẫu thân, cũng không khỏi thì thào lẩm bẩm:
- Xem ra tam tỷ đoán không có sai, mẫu thân của chúng ta quả thật là nằm trong ba vị phi tần kia.
- Phu quân, chuyện về mẫu thân ba người ta đã nói cho chàng biết rồi, tuy nhiên chuyện này khi nói với nhị tỷ và tam tỷ, nhất định phải dặn dò các nàng phải giữ bí mật, tự mình biết là được, tuyệt đối không nói ra ngoài, nếu bị truyền đi, đối với mẫu thân ba người rất bất lợi.
Tào Dĩnh cuối cùng lại dặn dò.
- Ân, điều này thì ta rõ ràng.
Triệu Nhan gật đầu đáp ứng, hắn thật ra cũng biết nếu mình và mẫu thân nhận nhau mà truyền ra, chỉ sợ sẽ chọc giận Cao Hoàng hậu, thậm chí đến lúc đó ngay cả Triệu Thự cũng sẽ không đứng về phía hắn, cho nên chuyện này hắn chỉ có thể làm đểược rồi.
Tuy nhiên cũng đúng lúc này, Tào Dĩnh giống như lại nghĩ tới một sự kiện, lập tức vừa cười mở miệng nói:
- Phu quân, kỳ thật nhưng mà vị Hoàng nội thị kia cũng nói sai rồi, trong phủ biết thân sinh mẫu thân của chàng không phải chỉ có một mình ta, còn có một người khác khẳng định cũng biết chuyện này.
- Chẳng lẽ lại là bà vú?
Triệu Nhan bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, người này từng bên cạnh Công chúa và Hoàng tử từ nhỏ để chiếu cố cho bọn họ, chính Triệu Nhan hắn cũng không ngoại lệ. Vốn là trước đây bà vú của hắn còn kiêm cả trông coi sự vụ lớn nhỏ trong phủ, chỉ có điều từ khi Tào Dĩnh gả tới đây, liền được Tào Dĩnh an bài đến tiền viện.
- Cũng không đúng, Nhị tỷ và tam tỷ bên người cũng đều có bà vú của bản thân, lấy tính nết của Tam tỷ, khẳng định đã sớm tra hỏi bà vú rồi. Còn nữa Cao Hoàng Hậu nếu chỉ đối với bọn ta giấu diếm sự tình, thì cũng không có khả năng an bài bên cạnh bọn ta một người có thể biết chuyện được. Hiện tại tam tỷ vẫn chưa biết mẹ ruột của mình thực sự là ai, như vậy rất có thể mấy bà vú đó cũng căn bản không biết sự kiện này.
Hắn rất nhanh lại lầm bầm lầu bầu hủy bỏ suy đoán của mình.
Nếu đã không phải bà vú, hắn lại lục lại đem từng người bên cạnh mình từ đầu tới đuôi cân nhắc một lần, thị nữ hồi môn Tào Dĩnh đem theo thì coi như loại trừ, còn lại là người của Quận vương phủ. Tuy nhiên Triệu Nhan cũng biết, trước đó người của Quận vương phủ phần lớn là sau khi hắn rời khỏi Hoàng cung mới đưa tới, tỷ như đám người của lão Phúc. Còn lại thật ra cũng có mấy người là từ trong cung mang đến, tỷ như bà vú và vài thị nữ kia, nhưng nếu đã đến người thân cận nhất như bà vú cũng không biết thì những người còn lại càng đừng nghĩ tới.
Nghĩ đến đây, hắn cũng không khỏi buồn rầu đứng lên, nếu Hoàng Ngũ Đức đã nói với mình bên cạnh có người biết, như vậy người này khẳng định tồn tại, dù sao đối phương cũng không có khả năng lấy loại sự tình này để nói giỡn với hắn. Bất quá cho dù hắn có suy nghĩ đến nát óc, cũng nghĩ không ra được người này rốt cuộc là ai?
Đang khi hắn buồn bực vì nghĩ mãi không ra thì bỗng nhiên cửa thư phòng bị mở ra, sau đó Tào Dĩnh bưng khay tiến vào cười nói:
- Phu quân mau tới nếm thử một chút, mấy ngày hôm trước chàng mua dê mẹ rốt cục đã sản sữa rồi. Vừa rồi Tiểu Đậu Nha còn tự mình cầm theo thùng nhỏ để lấy sữa đấy. Chỉ có điều mùi vị kia thật ra cũng quá khó uống đi.
Triệu Nhan nghe được Tào Dĩnh nói vậy thì đầu tiên cũng là sửng sốt, ngay sau đó mới nhớ tới, trước kia hắn thấy Tào Dĩnh luôn ăn chay, lo lắng dinh dưỡng không đủ. Mấu chốt nhất chính là Tào Dĩnh đang ở trong giai đoạn dậy thì thế nhưng bây giờ đằng trước vẫn là một “sân bay”. Cho nên hắn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng sai người đi mua vài con dê sữa, chuẩn bị để mỗi ngày bắt Tào Dĩnh phải uống sữa dê. Chỉ có điều mấy con dê đó chưa thích ứng với nơi ở mới, liên tiếp vài ngày không có ra sữa, không nghĩ tới hôm nay lại ra sữa rồi.
Chỉ thấy Tào Dĩnh cầm khay trong tay, sau đó đem một chén nhỏ bưng đến đưa trước mặt Triệu Nhan, trong chén là một màu trắng ngà sữa dê đang bốc hơi nóng, xem ra là vừa mới hâm nóng lại. Đây cũng là vì trước kia Triệu Nhan đã giải thích qua, vắt sữa dê nhất định phải đun nóng lại mới có thể uống được, làm như vậy chủ yếu là để sát trùng.
- Mùi vị kia như thế nào lại tệ như vậy?
Triệu Nhan vừa mới thử một chút, ngay lập tức nhíu mày, hắn ở tiền thế thật ra uống qua sữa dê vài lần, nhưng hắn nhớ rõ sữa dê này cũng không quá khó uống, nhưng chén sữa dê trước mắt này lại hoàn toàn bất đồng. Kỳ thật Triệu Nhan không biết là, đời sau sữa dê đều đã trải qua chế biến, bằng không mà nói cũng giống như vậy thôi.
- Sữa dê vốn chính là hương vị này, đây là ta còn ở thời điểm đun nóng bỏ thêm một chút lá trà, đem vị hôi trừ đi nhiều rồi đó, nếu không hương vị kia lại càng không dễ ngửi.
Tào Dĩnh hé miệng cười hắn mà nói.
- A, nghe ý tứ nương tử, nàng thật ra với sữa dê rất quen thuộc, chẳng lẽ trước kia nàng cũng đã thử uống sữa dê rồi?
Triệu Nhan lúc này có chút tò mò hỏi.
Nghe được Triệu Nhan hỏi, Tào Dĩnh mỉm cười gật đầu đáp:
- Trước đây thân thể của ta yếu, ông nội giúp ta chẩn đoán bệnh, thấy ta tiên thiên có chút không đủ cho nên bắt ta mỗi ngày đều phải uống một chén sữa dê, từ khi hai tuổi cho đến tận mười tuổi, bởi vì sữa dê vị tự nhiên quá khó uống nên trong nhà mọi người chính là vẫn dùng trà lá giúp ta trừ đi.
Triệu Nhan nghe được Tào Dĩnh trước đây cũng là thường xuyên uống sữa dê, nhưng hắn lại có chút u oán nhìn bộ ngực bằng phẳng kia của đối phương, lẽ ra sữa dê dinh dưỡng so với sữa bò bình thường còn cao hơn một ít, không biết vì lý do gì Tào Dĩnh chính là vẫn chưa có dậy thì? Chẳng lẽ lão Thiên cũng thật là công bằng, đã cho Tào Dĩnh một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, thì nhất quyết không cấp cho nàng một dáng người hoàn hảo sao?
Nghĩ đến Tào Dĩnh với bộ ngực bằng phẳng (mặt phụ huynh ngực học sinh =))), hắn cũng có chút buồn bực liền lập tức bưng chén sữa dê làm một hơi uống vào, thứ này tuy rằng mùi vị thật rất khó uống, nhưng uống xong cảm thấy cũng không có tệ lắm, đặc biệt bên trong Tào Dĩnh còn bỏ thêm chút mật ong, hương hương điềm điềm vô cùng vừa phải.
- Hương vị cũng không tồi, về sau chẳng những là ta mỗi sáng sớm muốn uống, nàng và Tiểu Đậu Nha cũng nên uống đi.
Triệu Nhan nói xong lời cuối cùng không khỏi có chút nảy sinh ác độc, hắn nhớ rõ đời sau cũng có nhiều nghiên cứu về các loại nguyên liệu nấu ăn tốt cho việc phát triển bộ ngực, tỷ như cây đu đủ, móng heo, cá trích… Dù sao hiện tại mình cũng không thiếu tiền, về sau làm nhiều chút khiến Tào Dĩnh các nàng ăn, cũng không tin bộ ngực của các nàng lại không có lớn lên nữa.
Tào Dĩnh cũng không rõ được tâm tư đen tối của Triệu Nhan, nàng chỉ biết là Triệu Nhan trước kia nhìn thấy mình mỗi ngày phải ăn chay, lo lắng thân thể không tốt, mới bắt nàng mỗi ngày phải uống sữa dê, cho nên đối với chỉ bảo của Triệu Nhan, nàng cũng hết sức cao hứng ưng thuận. Đồng thời trong lòng cũng cảm giác ngọt ngào, tuy đây cũng chỉ là một cử chỉ nhỏ, nhưng theo góc độ nào đó mà nói, có thể nhìn ra được người nam tử hay có hay không đối với mình chân chính quan tâm.
- Nương tử, ta chỗ này có chuyện vẫn nghĩ mãi mà không rõ, nàng giúp ta nghĩ một chút được không?
Đúng lúc này, Triệu Nhan bỗng nhiên hướng Tào Dĩnh mở miệng hỏi, vừa rồi hắn vẫn đoán không ra cái người biết mẫu thân của mình là ai. Lúc này nhìn đến Tào Dĩnh, lập tức khiến trong lòng của hắn vui vẻ, vị nương tử của mình nhưng mà lại thông minh tuyệt đỉnh, hơn nữa so với chính mình còn quen thuộc tình huống ở trong phủ, nói không chừng nàng suy đoán được ra người kia là ai.
- Ồ, phu quân có chuyện gì nghĩ mãi mà không rõ?
Tào Dĩnh đang định thu dọn, nghe đến đó lại để đồ xuống rồi hỏi.
Vợ chồng vốn là một thể, Triệu Nhan cũng không có gì phải giấu diếm, liền đem chuyện mình và Thọ Khang Công chúa ngày đó nói một lần, đối với chuyện Cao Hoàng hậu vốn không phải mẫu thân thân sinh của hắn, Tào Dĩnh cũng không có chút nào cảm thấy kỳ quái, xem ra nàng cũng giống Thọ Khang Công chúa, cũng đã sớm biết chuyện này.
Kế tiếp hắn lại kể chuyện hôm nay mình và Hoàng Ngũ Đức nói chuyện một lần, cuối cùng mới lên tiếng:
- Hoàng Ngũ Đức chắc chắn sẽ không gạt ta, bên cạnh ta khẳng định là có người biết mẫu thân thân sinh của ta là ai, nhưng người này ta lại bất kể như thế nào cũng đoán ra y là ai. Nương tử nàng đối với tình huống trong phủ đều hiểu rõ nhiều nhất, nàng cảm thấy người này có khả năng nhất là ai?
Chỉ thấy Tào Dĩnh nghe đến đó lại là khẽ mỉm cười nói:
- Phu quân không cần đoán nữa, người này ta đã biết là ai rồi.
- Ách?
Triệu Nhan nghe đến đó đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lại mừng như điên nói:
- Thật tốt quá, nương tử nàng mau nói cho ta biết người này là ai vậy, ta đây đi tìm y.
Tuy nhiên khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ tới chính là, Tào Dĩnh lại lộ ra một nụ cười bí hiểm, khẽ hé đôi môi đỏ mọng mở miệng nói:
- Quận Vương không cần phải đi tìm, vì người đó kỳ thật chính là thiếp thân.
- Ách?
Triệu Nhan nghe đến đó lại sửng sốt, hắn vạn lần không ngờ chính là, Hoàng Ngũ Đức nói cái người biết rõ chuyện lại là ám chỉ Tào Dĩnh? Qua một hồi lâu, Triệu Nhan này mới phản ứng nói:
- Nương... Nương tử, nàng làm sao lại biết chuyện, loại sự tình này không phải chỉ có người trong cung mới biết sao?
Chứng kiến bộ dáng kinh ngạc của hắn, nhưng Tào Dĩnh vẫn là vô cùng bình tĩnh cười nói:
- Này thì có cái gì kỳ quái, Tào gia chúng ta gả nữ nhân đi, đương nhiên phải tìm hiểu rõ ràng tình hình của nữ tế. Huống chi trong cung còn có vị cô tổ mẫu kia của ta, lại thêm trong việc này cũng không phải tuyệt đại bí mật gì, người biết số lượng cũng không ít, chỉ có điều đại bộ phận người đều không dám nói ra, sợ ngày sau rước họa vào thân, tuy nhiên dựa vào thế lực của Tào gia chúng ta, hỏi thăm ra thân thế quận vương cũng không phải chuyện gì khó khăn cho lắm.
Triệu Nhan nghe đến đó, cũng lập tức tỉnh ngộ lại, vui vẻ bắt lấy bờ vai của Tào Dĩnh nói:
- Nương tử, đã vậy nàng mau nói cho ta biết, mẫu thân thân sinh của ta rốt cuộc là ai, mặt khác còn có nhị tỷ và tam tỷ, mẫu thân của các nàng là người nào, hiện tại thì lại thế nào, ở trong cung có phải chịu khổ hay không?
Chứng kiến bộ dáng kích động của hắn, Tào Dĩnh lại có chút bất đắc dĩ nói:
- Phu quân, chàng bình tĩnh một chút, trong cung chỉ cần là sinh hạ Công chúa hoặc Hoàng tử, đều sẽ nhận được sắc phong chính thức, cho nên mẫu thân của chàng và hai vị công chúa sinh sống đều tốt lắm, chỉ có điều các nàng không dám cùng các người nhận nhau, cho nên bình thường nhất định chỉ có chút tư niệm thôi.
Nghe được Tào Dĩnh nói vậy, hắn rốt cục cũng tỉnh táo lại, hắn hiện tại thời gian dần qua đã thay dần đến thân phận của Hoàng tử, bình thường cảm xúc cũng sẽ bởi vì cái thân phận này mà mang đến ảnh hưởng. Nhưng hắn vừa rồi sở dĩ kích động như vậy, kỳ thật chủ yếu không phải bởi vì chính hắn, mà là muốn biết mẫu thân của hai vị tỷ tỷ. Thứ nhất là Thọ Khang Công chúa cũng vì tìm kiếm mẫu thân của mình mà đối với chuyện này vô cùng chấp nhất, thứ hai Bảo An công chúa thì vừa mới trải qua hôn nhân bất hạnh, tâm tình không tốt khiến thân thể của nàng cũng hết sức yếu ớt, nếu là có thể biết chuyện mẫu thân thân sinh cũng hy vọng có thể khiến tâm tình của nàng đỡ hơn một chút.
Nhìn đến hắn rốt cục đã tỉnh táo lại, Tào Dĩnh mỉm cười ghé miệng thơm sát bên tai của hắn, đem hiểu biết của mình về mẫu thân của Triệu Nhan, cùng với Bảo An công chúa và Thọ Khang Công chúa nhẹ nhàng nói ra. Kết quả Triệu Nhan sau khi nghe được tên của mẫu thân, cũng không khỏi thì thào lẩm bẩm:
- Xem ra tam tỷ đoán không có sai, mẫu thân của chúng ta quả thật là nằm trong ba vị phi tần kia.
- Phu quân, chuyện về mẫu thân ba người ta đã nói cho chàng biết rồi, tuy nhiên chuyện này khi nói với nhị tỷ và tam tỷ, nhất định phải dặn dò các nàng phải giữ bí mật, tự mình biết là được, tuyệt đối không nói ra ngoài, nếu bị truyền đi, đối với mẫu thân ba người rất bất lợi.
Tào Dĩnh cuối cùng lại dặn dò.
- Ân, điều này thì ta rõ ràng.
Triệu Nhan gật đầu đáp ứng, hắn thật ra cũng biết nếu mình và mẫu thân nhận nhau mà truyền ra, chỉ sợ sẽ chọc giận Cao Hoàng hậu, thậm chí đến lúc đó ngay cả Triệu Thự cũng sẽ không đứng về phía hắn, cho nên chuyện này hắn chỉ có thể làm đểược rồi.
Tuy nhiên cũng đúng lúc này, Tào Dĩnh giống như lại nghĩ tới một sự kiện, lập tức vừa cười mở miệng nói:
- Phu quân, kỳ thật nhưng mà vị Hoàng nội thị kia cũng nói sai rồi, trong phủ biết thân sinh mẫu thân của chàng không phải chỉ có một mình ta, còn có một người khác khẳng định cũng biết chuyện này.
Danh sách chương