Xuân sắc đầy phòng

Trên giường lớn có hai bóng người đang dây dưa, hai chân da dẻ trắng nõn quấn bên hông da màu nâu mật, bị đỉnh hướng lên trên

Trong phòng tràn đầy tiếng thân thể va chạm cùng tiếng nước dính nị rút ra cắm vào, Bạch Đào không có khí lực kêu, toàn thân cậu một chút khí lực cũng không có, tim cậu đập nhanh lợi hại, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Cậu cảm giác mình bị Văn Nghiễn xuyên hỏng, khoang sinh sản cũng sớm đã bị làm khai, đại điểu của Văn Nghiễn nằm trong lỗ nhỏ mềm mại của Bạch Đào, mỗi lần anh động đều sẽ lôi kéo vài tầng kích thích

Bạch Đào hiện tại liền khí lực để khóc cũng không có, cậu nhỏ giọng sụt sùi, thời điểm Văn Nghiễn cúi người hôn môi cậu, Bạch Đào khóc chít chít xin tha:

“Không… Không muốn, ca ca, không muốn… Ta không được.”

Văn Nghiễn ôn nhu cẩn thận hôn cậu:

“Làm sao liền không được, lúc này mới là lần thứ nhất.”

Nước mắt của Bạch Đào trào ra càng nhiều, cậu vô ý thức nỉ non:

“Ca ca… Ca ca…”

Tần suất rút ra cắm vào của Văn Nghiễn chậm lại, anh ôm lấy Bạch Đào, từ dưới lên trên chậm rãi đỉnh cậu. Loại tư thế này nhượng tính cụ tiến vào càng sâu, trong lúc hoảng hốt Bạch Đào cảm giác mình bị Văn Nghiễn đỉnh xuyên, d*m thủy trong hậu huyệt càng nhiều, drap giường đã ướt một mảng lớn.

Văn Nghiễn một bên chậm rãi đỉnh cậu, một bên lấy tay vuốt nhẹ nơi thịt mềm ở gáy Bạch Đào

Thời điểm lần thứ nhất làm khai khoang sinh sản của Bạch Đào, răng nanh của anh cũng đã cắn nơi thịt mềm trên gáy kia, đem tin tức tố của mình truyền vào, hoàn thành lâm thời ký hiệu. Hiện tại trên người anh cũng tràn đầy mùi vị ngọt ngào của trái đào mật

Quả đào da mỏng mọng nước, mùi thơm ngọt, ăn càng là ngọt.

Bạch Đào bị Văn Nghiễn đỉnh, mỗi một tế bào trong thân thể cậu đều trở nên mệt mỏi, vô luận là đổi tư thế gì cậu vẫn cảm thấy mệt mỏi, cho dù cậu nằm ở trên giường, chỉ mở rộng chân cũng cảm thấy mệt.

Thân thể cảm giác mệt nhưng khoái cảm vẫn như từng đợt sóng ập tới, bức bách cậu phát ra rên rỉ, không chút lưu tình trá ra hậu huyệt càng nhiều nước, mu bàn chân chặt chẽ banh trực liền đột nhiên thả lỏng, Bạch Đào nghênh đón cao trào không biết là lần thứ mấy trong đêm nay, cường liệt khoái cảm qua đi cậu cảm giác mình sắp chết ở trên giường.

Cậu cao trào, Văn Nghiễn vẫn chưa xuất, Văn Nghiễn đem cậu thả ngã ở trên giường, đem chân chiết đến trước ngực anh, dùng tư thế truyền thống nhanh chóng làm cậu

Mới vừa cao trào khoang sinh sản không chịu nổi va chạm nhanh mạnh như vậy, khoái cảm mới vừa thối lui biến thành cơn sóng thần một lần nữa ập tới, Bạch Đào căng thẳng, tiếng rên rỉ của cậu cất cao hai quãng. Cậu gào khóc đạt tới một cao trào khác, eo hướng lên trên nhô lên, co quắp mấy lần liền chậm rãi hạ xuống.

Văn Nghiễn lui ra ngoài, miệng hậu huyệt chậm rãi thu lại, đem đồ vật anh bắn vững vàng khóa ở bên trong.

Bạch Đào còn chưa hoàn hồn lại, hai mắt cậu mất tiêu cự, mê man nhìn đèn vàng ám muội trên trần nhà, hiện tại cậu cũng không còn khí lực để suy nghĩ, cậu cảm giác mình đã bị làm hỏng, Văn Nghiễn nếu vẫn muốn làm cậu, Bạch Đào cảm thấy được mình khả năng không nhìn thấy dương quang ngày mai

Văn Nghiễn đem Bạch Đào kéo lên ôm vào trong ngực, ôn nhu hôn hôn khoé mắt cậu:

“Ngươi thoải mái sao?”

Bạch Đào trừng mắt nhìn, nước mắt liền rớt xuống, cậu tóm chặt lấy tất cả cơ hội xin tha:

“… Ta thật sự không được, ca ca, tha cho ta đi.”

Văn Nghiễn trìu mến xoa bóp mặt Bạch Đào, sau đó đem cậu ôm chặt:

“Kia nghỉ một lát, chúng ta đợi chút nữa trở lại.”

Bạch Đào không biết mình là làm sao vượt qua kỳ động dục, ý thức của cậu mơ hồ, chỉ nhớ chính mình động dục nhiệt tình quấn lấy Văn Nghiễn, nhưng đến cuối cùng cậu vẫn là xin tha. Làm xong một hồi cậu mệt đến đầu ngón tay cũng không muốn động

Bụng nhỏ của Bạch Đào bị Văn Nghiễn bắn phình to, khoang sinh sản tham ăn đem đồ vật mà Văn Nghiễn bắn vào chặt chẽ khóa ở bên trong, một chút cũng không để chảy ra. Một hồi tình cuối cùng cũng kết thúc, thời điểm Văn Nghiễn tắm cho Bạch Đào xong rồi bế cậu đi ra, Bạch Đào vô ý thức vuốt ve bụng của mình, không biết nghĩ tới cái gì đột nhiên hỏi Văn Nghiễn:

“Ngươi nói nếu ta mang thai thì nên làm sao bây giờ a?”

Ánh mắt của Văn Nghiễn có một chút thay đổi, Bạch Đào như là một yêu tinh không rành thế sự, vô ý thức câu dẫn làm hồn phách của người ta lay động. Giọng anh khàn khàn:

“Nếu có thai thì liền sinh.”

“Nhưng là ta còn đang đi học, nếu sinh bảo bảo thì việc học của ta làm sao bây giờ?”

Bạch Đào cau mày, rất nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.

Tay Văn Nghiễn nắm lấy tay Bạch Đào, cùng cậu đồng thời xoa xoa bụng nhỏ của cậu. Thật giống như trong bụng Bạch Đào có một tiểu sinh mệnh, trong lòng Văn Nghiễn dâng lên một loại tình cảm kỳ diệu

Anh chôn đầu vào hõm cổ của Bạch Đào, hơi cọ cọ, nói:

“Đào Đào, nếu không chúng ta kết hôn đi.”

“A?” Bạch Đào bị doạ sợ hết hồn: “Ngươi ngươi ngươi ngươi nói cái gì?”

“Ta nói chúng ta kết hôn đi.” Văn Nghiễn nói lại, biểu tình nghiêm túc trịnh trọng.

“Chúng ta vừa mới nói chuyện yêu đương.” Bạch Đào cúi đầu không dám nhìn Văn Nghiễn: “Hiện tại kết hôn có phải là quá nhanh hay không?”

Văn Nghiễn cũng không có bởi vì Bạch Đào nhuyễn từ chối mà không vui, anh hôn hôn vành tai của Bạch Đào:

“Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, cũng biết băn khoăn của ngươi, thế nhưng ngươi phải biết ta không phải đầu óc nóng lên mới nói muốn kết hôn, ta là nghiêm túc nói với ngươi, ta muốn cùng ngươi kết hôn.”

“Trước khi biết ngươi ta chưa từng yêu người khác, sau khi biết ngươi ta chỉ thích một mình ngươi, ta đối với ngươi yêu thích vừa là nhất kiến chung tình, vừa là số mệnh an bài.”

Bạch Đào không nghĩ tới Văn Nghiễn cư nhiên sẽ nói lời tâm tình, vui mừng ở trong lòng lặng yên trào dâng, cậu nghiêng thân mình cùng Văn Nghiễn trao đổi một cái hôn lưu luyến lâu dài

Hôn xong Văn Nghiễn liền cắn cắn khoé miệng Bạch Đào, đối với cậu nói:

“Ngươi bây giờ muốn nói chuyện yêu đương thì chúng ta trước hết nói chuyện yêu đương, chờ đến lúc ngươi muốn kết hôn thì chúng ta lập tức đi cục dân chính.”

Bạch Đào ôm lấy eo Văn Nghiễn, chôn ở trong lồng ngực của cậu trầm trầm hờn dỗi hỏi anh:

“Nguyên lai ngươi như thế yêu ta a?”

Văn Nghiễn ôm chặt lấy Bạch Đào, cố ý dùng giọng nũng nịu đối Bạch Đào nói:

“Là a, ta siêu cấp yêu ngươi.”

Bạch Đào cố ý hỏi anh: “Vậy ta vẫn luôn không muốn kết hôn vậy ngươi làm sao a?”

Văn Nghiễn đột nhiên đem cậu ôm ngang lên, sợ đến mức Bạch Đào nhanh chóng ôm lấy cổ của cậu

Văn Nghiễn một bên ôm cậu một biên nói:

“Còn có một biện pháp khác.”

Bạch Đào hiếu kỳ hỏi: “Biện pháp gì?”

Văn Nghiễn đem Bạch Đào vừa mới tắm rửa sạch sẽ đặt trên giường, anh giả bộ hung tợn nói:

“Vậy ta đem ngươi khóa ở trên giường, mỗi ngày làm ngươi, làm khai khoang sinh sản của ngươi ở bên trong rót tinh, mãi cho đến khi ngươi mang thai mới thôi, đến lúc đó ngươi không cùng ta kết hôn cũng không được!”

Cuối cùng thì một hồi tình lại bắt đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện