Từ trong giọng nói của hệ thống, Lý Việt Bạch nghe ra --- Chủ Thần đồng ý. 

Kỳ thật từ lâu trước kia, hệ thống đã bại lộ một sự thật, đó chính là --- trong thế giới này hệ thống có rất nhiều, thêm một cái như nó không nhiều thêm, bớt đi nó cũng chẳng ít hơn. 

Lúc ấy Lý Việt Bạch có hỏi qua một vấn đề: Lần xuyên thứ nhất , hệ thống làm bạn với tao là mày sao? 

Nó lại giảo hoạt mà lảng tránh vấn đề: Không thể trả lời, thế giới nhiều như vậy, ký chủ nhiều như vậy... 

Thế giới nhiều như vậy, ký chủ nhiều như vậy, đương nhiên là... Hệ thống cũng nhiều như thế! 

Đồng thời, hệ thống còn lộ ra --- hệ thống chưa chắc đã cùng ký chủ đứng cùng một chiến tuyến, chưa chắc đã cùng ký chủ cùng nhau tiến lùi. 

"Hệ thống, từ đầu đến cuối, mày vẫn luôn đứng ở bên đối lập tao..." Lý Việt Bạch nói: "Ngay từ đầu tao không hiểu tại sao lại thế, về sau nghe thấy từ "thú vị" mới hiểu được." 

"..." 

"Chủ Thần muốn nhìn cốt truyện tiến triển thú vị, mày thân là hệ thống, vì lấy lòng Chủ Thần, vì thế mới chế tạo ra khúc chiết thú vị, mới dùng hết thủ đoạn trêu đùa ký chủ của mày." Lý Việt Bạch cười cười: "Mày là chuyên nghiệp, hay là không chuyên nghiệp đây?" 

"Này... Điều này chẳng lẽ lại sai? Vô thượng Chủ Thần chẳng lẽ lại không thấy lòng trung thành của tôi sao?" Trong giọng nói lắp bắp của hệ thống tràn ngập ủy khuất. 

"Nếu mày không coi tao là ký chủ, vậy đừng trách Chủ Thần của mày không coi mày là thuộc hạ." Lý Việt Bạch thở dài: "Mày nói, mục đích của Chủ Thần chỉ là giải trí, chỉ là thích xem chuyện thú vị, cho nên, ký chủ quyết đấu với hệ thống, đương nhiên là thú vị nhất, đồ vật thú vị như vậy, Chủ Thần sao có thể bỏ qua? Nếu Chủ Thần có vô số cấp dưới, vô số hệ thống, vậy sự sống chết của mày, Chủ Thần sao phải để ý?" 

"Chính là... chính là..." 

"Không có chính là gì cả, xin lỗi, tao phải giải quyết mày." Lý Việt Bạch nói: "Mày đã giết Diệp Thanh một lần, nếu giữ lại mày, sẽ có lần thứ hai, thứ ba." 

Trong hồ nước sâu thẳm đen tối, Lý Việt Bạch nằm trong đó, cẩn thận hô hấp. Lý Việt Bạch không dám nhìn tình huống của Diệp Thanh, chỉ dám đem ánh mắt của mình hướng về không trung, Chủ Thần kia rốt cuộc ở nơi nào? Tận cùng vũ trụ? 

Thẳng đến khi trong đầu hắn phát ra một tiếng nổ mới. 

"Xin chào, tôi là Kẻ Xét Xử." Giọng nói mới không hề có cảm xúc: "Lý Việt Bạch, ngài hướng Chủ Thần đưa ra yêu cầu, yêu cầu được phê chuẩn, ngài có một cơ hội để giải quyết hệ thống, thời điểm nó bị giải quyết, tôi sẽ thay nó xử lý mọi việc." 

"Cảm ơn." 

"Hy vọng ký chủ hiểu rõ, trong vô số thế giới, chưa từng có ký chủ nào lại cả gan đưa ra yêu cầu làm loạn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên Chủ Thần đồng ý yêu cầu như vậy." Kẻ Xét Xử nói: "Cho nên, đương nhiên Chủ Thần không có khả năng cho ngài giải quyết hệ thống một cách nhẹ nhàng --- không dễ dàng như vậy." 

"Tôi hiểu." Lý Việt Bạch gật đầu. 

Hắn biết Chủ Thần sẽ đồng ý, cũng biết chuyện tiếp theo sẽ không dễ làm. 

"Chủ Thần muốn xem trận quyết đấu." Kẻ Xét Xử nói: "Lấy sinh mệnh của chính mình làm tiền cược." 

Quyết đấu? 

Lý Việt Bạch suýt chút cười ra tiếng. 

Cho tới nay, mình đều không thích việc tranh đấu tàn nhẫn. 

Lại nói, nếu thật sự quyết đấu, đối phương cũng nên là nhân loại, hoặc chí ít là vampire. 

Không ngờ mình lại cùng cái hệ thống ghê tởm này quyết đấu, phương thức này không khỏi quá mức cất nhắc hệ thống. 

Nhưng mà, cũng không muốn cự tuyệt. 

Cho tới bây giờ, hệ thống trước nay đều che giấu --- nó không có hình thể, không có vẻ ngoài, không có sinh mệnh, chỉ biết trốn trong não mình, chỉ biết trốn trong nội tâm mình, dùng lời nói ác liệt khống chế hướng đi của mọi chuyện, thật sự khiến khiến người khó thở. 

Nếu có thể thống thống khoái khoái đâm nó một dao, đao thật kiếm thật, thấy máu mới thôi. Đó đương nhiên là tốt nhất. 

Cho nên, muốn đánh như thế nào? 

"Ký chủ, phương thức giải quyết đương nhiên rất đơn giản, đó chính là thực thể hóa hệ thống." Kẻ Xét Xử nói: "Nếu ngài đồng ý, hệ thống lấy hình thái sinh vật nào đó xuất hiện, nếu ngài có thể giết chết sinh vật kia, ngài liền thắng, có quyền đóng cửa hệ thống." 

"Thực thể hóa hệ thống..." Lý Việt Bạch theo bản năng bắt đầu không an tâm: "Phương thức này không thể khống chế, nếu hệ thống biến thành bộ dáng trẻ con, tôi không thể xuống tay với nó." 

"Kẻ Xét Xử cũng đã suy xét đến việc tình huống này sẽ tạo thành bất công, bởi vậy, sẽ hạn chế hệ thống, không cho nó xuất hiện dưới hình dáng nhân loại." Kẻ Xét Xử nói. 

"Cảm ơn." Lý Việt Bạch thở dài nhẹ nhõm một hơi. 

"Xin ký chủ cùng hệ thống yên tâm, trận quyết đấu này sẽ được xảy ra một cách công bằng, hình thái hệ thống sẽ không quá mức mạnh, thực lực sẽ không chênh nhau quá nhiều." Kẻ Xét Xử nói: "Cũng hy vọng ký chủ không ra bất cứ yêu cầu nào nữa, Chủ Thần chịu đồng ý yêu cầu của ngài đã là khai ân, tiếp theo, xin phục tùng theo an bài của Chủ Thần." 

Lý Việt Bạch trầm mặc gật gật đầu. 

"Tốt, đang vì ngài chuẩn bị sân." Kẻ Xét Xử nói. 

Sân ở nơi nào? 

Lý Việt Bạch nhìn không trung tối tăm cùng hồ nước tối tăm, thế nào cũng không đoán ra chỗ này có thể có cái sân nào. 

"Dưới sự chứng kiến của Kẻ Xét Xử, ký chủ khai chiến với hệ thống của hắn." Kẻ Xét Xử dùng âm thanh không gợn sóng tuyên bố: "Sân ở chỗ này." 

Ở chỗ này? 

Lý Việt Bạch gian nan quay cuồng trong nước một chút, lực cản trong nước quá lớn, lực lượng hoàn toàn không thể thi triển. 

Hơn nữa, ở trên mặt đất còn tốt, ở dưới mặt nước, hắn không thể nghe rõ bất kỳ âm thanh nào. 

Nếu sân quyết đấu ở chỗ này, vậy mình hoàn toàn lâm vào thế xấu. 

Không biết hệ thống sẽ xuất hiện dưới hình thái nào? 

Đang suy đoán, Lý Việt Bạch nghe thấy trong nước phát ra âm thanh dị thường. 

Thân thể Lý Việt Bạch đột nhiên căng thẳng, xoay người trong nước, ánh mắt hướng về phía âm thanh truyền đến. 

Có gì đó phá vỡ mặt nước, đâm thẳng về phía hắn. 

Đó là một cái xúc tu. 

Cánh tay bản chất là xúc tu, dưới ánh trăng hiện ra màu hồng phấn đáng sợ, trên mặt có giác hút. 

Tốc độ của nó thực sự quá nhanh, Lý Việt Bạch căn bản không kịp né tránh, cảm giác được xúc tu lạnh băng dính nhớp quanh lên cổ mình, sau đó xiết chặt. 

"Ký chủ thân ái." Thanh âm hệ thống một lần nữa vang lên: "Lấy hình thái như vậy tiếp xúc với ngài, thật xin lỗi..." 

Thanh âm không hề khác trước kia, ngữ khí hoàn toàn không có ý xin lỗi. 

Hình thái của nó càng ngày càng rõ ràng --- đó là một sinh vật thủy sinh thân mềm, hình thể không vượt quá khổ người của nhân loại, bề ngoài giống bạch tuộc, chỉ có tám xúc tu. 

Vẻ ngoài khiến người ta không thích, cực kỳ phù hợp với hành vi khiến người ta không thích của nó. 

Lý Việt Bạch không tiếng động cười lạnh một chút, đưa tay đến bên hông, rút tiểu đao ra. 

Vũ khí hắn mang trên người không nhiều lắm, súng đã không thể dùng, ở trong nước chỉ có thể dùng đao. 

Lực cản của nước rất lớn, vung đao phải dùng sức lực gấp hai lần ngày thường, nhưng lưỡi dao vẫn rất sắc bén, vung lên, chỉ cần tiếp xúc một xúc tu liền bị chặt đứt. 

Bề mặt vết thương trào ra máu tươi màu lam, hệ thống khó có thể tin mà thu hồi xúc tu. 

Lý Việt Bạch cảnh giác đặt đao trước ngực, bày ra tư thế phòng ngự, đồng thời bắt đầu nghiêm túc suy xét "công bằng" Kẻ Xét Xử nói là cái gì. 

Rất rõ ràng, dưới hoàn cảnh này, hệ thống mới là kẻ dễ dàng giành chiến thắng, nhìn từ thái độ đắc ý dào dạt của nó là ra. 

Trận quyết đấu này thật là công bằng sao? Hay đơn thuần chỉ là Chủ Thần muốn nhìn trò chơi xúc tu? 

Ghê tởm hơn, xúc tu sẽ tái sinh. 

Lý Việt Bạch trơ mắt nhìn xúc tu mình vừa mới chém của hệ thống rất nhanh sinh trưởng lần thứ hai, sau đó, càng thêm nhanh chóng công kích về phía mình. 

Vài đạo ngân quang hiện lên, lại có hai xúc tu bị Lý Việt Bạch chém đứt, nhưng mà, vô dụng. 

"Kẻ Xét Xử, thế nào mới có thể giết chết nó?"Lý Việt Bạch cưỡng chế lửa giận: "Căn bản không có khả năng giết chết nó." 

"Ký chủ, xin liên tưởng đến vampire." Kẻ Xét Xử trả lời. 

Vampire... Chủ đề của thế giới này chính là vampire. 

Lý Việt Bạch nhớ lại lần đầu tiên chiến đấu với vampire, đồng dạng, vampire có năng lực tự lành cực mạnh, vô luận là miệng vết thương, hay là tứ chi bị chặt đứt, đều có thể lành lại nhanh chóng, thoạt nhìn thế nào cũng không có phần thắng... Nhưng vampire có nhược điểm, đó chính là trái tim cùng não, chỉ cần dùng bạc công kích nơi đó, vampire sẽ chết. 

Mà hiện tại hệ thống... 

Lý Việt Bạch tập trung tinh lực, một bên trốn tránh, vung đao, một bên quan sát sinh vật dữ tợn có xúc tu này --- màu của nó là hồng nhạt, thân thể nửa trong suốt, loáng thoáng có thể nhìn thấy đại não cùng trái tim --- nó có một đại não cùng bốn trái tim. 

Mà tiểu đao, chỉ có một. 

Hơn nữa, trái tim cùng đại não đều đươc giấu ở sâu bên trong, chiều dài của tiểu đao rất khó cắm vào. 

"Ký chủ thân ái, tôi không thể không thừa nhận, tôi cũng không thích nơi này." Hệ thống dối trá thở dài một cái: "May mắn, đây chỉ là thân thể tạm thời, sau khi kết thúc trận chiến này, tôi sẽ khôi phục thân phận hệ thống một lần nữa... Từ bỏ đi, ngài không có khả năng giết chết tôi." 

Thanh âm này, cũng không phải phát ra từ sinh vật có xúc tu kia, mà giống như trước đây, truyền thẳng vào đại não Lý Việt Bạch. 

Hệ thống vừa nói xong, lần thứ hai dùng xúc tu quấn lên eo Lý Việt Bạch, siết chặt. 

Sức lực của nó không yếu, nếu tiếp tục siết như vậy, có khả năng xương sườn sẽ gãy. 

Không nên như vậy, Lý Việt Bạch âm thầm nhíu mày, trên tay dùng sức, tiểu đao trên tay đâm ra vài miệng vết thương thật sâu trên xúc tu, sau đó trơ mắt nhìn nó khép lại. 

"Kẻ Xét Xử, trận chiến này, điều kiện bắt đầu thật là công bằng sao?" Lý Việt Bạch hỏi lại lần nữa. 

"Ký chủ, không cần oán giận vô vị." Kẻ Xét Xử trả lời. 

"Tôi không oán giận, chỉ muốn hỏi thôi." Lý Việt Bạch kiên trì. 

"Phải, là công bằng." Kẻ Xét Xử cường điệu. 

Vậy là đúng rồi. 

Cơ năng thân thể chênh lệch như thế, nếu Kẻ Xét Xử kiên trì nói trận đấu này là công bằng, vậy chỉ có thể thuyết minh, phía mình vẫn còn đòn sát thủ chưa dùng đến. 

Là đòn sát thủ dạng gì? 

"Kẻ Xét Xử, ý của cậu không phải là... Tôi có thể mời đồng bạn hỗ trợ?" Lý Việt Bạch rốt cuộc nghĩ đến chuyện vô cùng quan trọng này. 

"Có thể." Kẻ Xét Xử trả lời. 

Hệ thống phát ra tiếng cười lạnh. 

Lý Việt Bạch hiểu rõ hệ thống cười cái gì. 

Hiện tại Diệp Thanh đang một người ngăn cản vô số vampire, sao có thể phân thân tới bên này giúp mình được? 

Nhưng cho dù không phân thân, vẫn có thể làm một số việc. 

Cẩn thận ngẫm lại, mình có hai việc chưa suy nghĩ cẩn thận về Diệp Thanh. 

Chuyện thứ nhất, thời điểm Diệp Thanh vừa mới biến thành vampire, không biết dùng phép thuật kỳ lạ gì mê hoặc mình --- Diệp Thanh không dùng bất kỳ thủ đoạn bạo lực gì, chỉ cần nhẹ nhàng búng tay một cái, ngay sau đó hô hấp của mình liền tràn ngập khí gây mê, sau đó lâm vào hôn mê. 

Chuyện thứ hai, khi mình bị vampire đuổi giết vây quanh ở quảng trường, gửi tin tức cầu cứu cho Diệp Thanh, Diệp Thanh đầu tiên là hỏi tọa độ của mình, sau đó liền chế tạo một cơn nổ mạnh không rõ nguyên nhân, thành công giúp mình giải trừ khốn cảnh. 

Hôn mê không lý do, nổ mạnh không lý do, cho tới bây giờ, Lý Việt Bạch cũng không biết nên giải thích hai việc này như thế nào. 

Chẳng lẽ, Joker có phép thuật đặc biệt? 

Không kịp do dự. 

Lý Việt Bạch đột nhiên chém đứt một cái xúc tu quấn quanh thân mình, xoay người bơi lên hướng mặt nước. 

Xúc tu phía sau không ngừng đuổi theo, Lý Việt Bạch vừa trồi lên mặt nước, mắt cá chân một lần nữa bị cuốn lấy. 

Sinh vật xúc tu, hoặc nói là hệ thống, nó ở phía dưới Lý Việt Bạch, gắt gao bám lấy hắn, định kéo hắn vào trong đáy nước. 

Lý Việt Bạch kiệt lực khiến mình trồi lên mặt nước, một bên dùng hết toàn lực hô to một tiếng với chỗ phế tích phía xa: "Tiểu Diệp!" 

Nơi xa một mảnh hắc ám, trong bóng đêm có vô số thân ảnh vampire, cùng với thân ảnh Diệp Thanh. 

Vampire rất mẫn cảm với thanh âm của Vila, nhất định Diệp Thanh nghe được. 

Nhưng là, tuy nghe được, nhưng lại không rõ vị trí của chính mình. 

Lý Việt Bạch với bàn tay vào trong áo, móc lấy súng ngấm nước đã sớm vứt đi, kiệt lực ném lên đỉnh đầu. 

Súng lục mạ một tầng bạc, ánh sáng như mới, dưới ánh trăng phản chiếu ra một tầng bạch quang chói mắt. 

Chỉ cần Diệp Thanh nhìn về hướng này, nhất định có thể nhìn thấy. 

"Nhìn thấy ánh sáng sao? Sâu năm mét dưới mặt nước, bắn!" Lý Việt Bạch kiệt lực hô lên một câu. 

Hắn không chờ lâu lắm. 

Nhiều nhất là qua ba giây đồng hồ, dưới mặt nước truyền đến tiếng nổ mạnh. 

Trên mắt cá chân, xúc tu nguyên bản gắt gao cuốn lấy, nháy mắt mất đi sức mạnh, biến thành một bãi thịt chết. 

Lý Việt Bạch hít sâu một hơi, chôn mặt vào trong nước, thấy được thi thể rách nát của sinh vật xúc tu --- đại não cùng trái tim nó dưới nước năm mét, nổ ra một miệng vết thương thật lớn, hơn nữa, không thể tự lành. 

"Chúc mừng ngài, ký chủ, thành công giết chết hóa thân của hệ thống, hiện tại, ngài có cơ hội loại bỏ hệ thống." Thanh âm của Kẻ Xét Xử không lớn, tuyên bố thắng lợi. 

- --------- 

Note: Xúc tu... Thôi thì dù sao cuối cùng hệ thống khốn nạn đã chết, vỗ tay ăn mừng *clap clap clap*
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện