Nhất Tinh Thần cùng Diệp Mộng Vy đi vào trong, đến chào hỏi Vũ Hạo, khiến ông ta vui vẻ ra mặt:
_ Đạo diễn Vũ, chào ông, lâu quá không gặp!
_ Nhất Tinh Thần, cậu vẫn đẹp trai như ngày nào!
_ Đạo diễn Vũ, có phải ông ốm đi rồi không? Mới không gặp mà đã thấy ông không còn như trước!
_ Diệp Mộng Vy, bị cô nói trúng rồi! Gần đây không được khỏe, tôi đã không chạm đến kịch bản gần một tuần nay rồi!
Diệp Mộng Vy nghe được trong câu nói dần yếu sức, cô lấy trong túi ra một danh thiếp, nhỏ giọng giới thiệu:
_ Đạo diễn Vũ, đây là danh thiếp của một vị bác sĩ khá nổi tiếng, mẹ tôi mỗi khi không khỏe đều đến khám ở chỗ ông ấy! Tôi thấy ông nên đi kiểm tra, nếu không bệnh càng nặng sẽ không tốt cho tiến độ làm việc của đoàn phim.
_ Tôi thấy cô ấy nói đúng đó, ít nhiều gì cũng nên đi kiểm tra, phòng bệnh hơn chữa bệnh!
_ Cảm ơn, tôi sẽ đi! Hai người vào trong chuẩn bị chút đi, đến giờ chúng ta cúng bái, buổi tối sẽ dự tiệc.
Diệp Mộng Vy gật đầu, sau đó chú ý đến hướng mắt của Vũ Hạo, rồi nhẹ nhàng dời tầm mắt theo hướng đó! Cô kinh ngạc mở to mắt khi thấy Hoắc Vũ cầm bó hoa hồng lớn đang đi về phía mình. Cảm giác một dự cảm không lành truyền đến, khiến cô bất an.
Nhất Tinh Thần đứng bên cạnh cũng nhìn thấy, hướng đi đang từ từ đến gần, khiến anh ta nghi hoặc, lên tiếng hỏi Điệp Mộng đứng cạnh:
_ Anh ta là ai vậy? _ Là Hoắc Vũ, gia chủ của Hoắc gia, chủ tịch của Hoắc thị, là người theo đuổi đại minh tinh của chúng ta.
_ Là thật sao? Thế há chẳng phải tôi chính là người được trực tiếp ôm hôn người tình của anh ta sao? Nếu lỡ quá phận, có phải chết chắc rồi không?
_ Vậy anh đừng nghĩ đến vượt quá giới hạn, nếu không đến lúc chết cũng không biết vì lí do gì!
Nhất Tinh Thần rùng mình một cái, sau đó đứng nép bên cạnh xem kịch hay cùng với Điệp Mộng. Cả hai hóng hớt không thèm quan tâm đến cảm giác bây giờ của Diệp Mộng Vy. Cô rất muốn chạy trốn, nhưng với thân phận của cả hai hiện giờ, càng chạy thì càng khiến Hoắc Vũ có ý nghĩ công khai.
Hoắc Vũ cầm bó hoa đến trước mặt Diệp Mộng Vy, tặng cho cô nhưng vẫn không quên bồi thêm một câu khiến cô đỏ mặt trước phóng viên đứng gần đó!
_ Vy Vy, hôm nay em rất đẹp, anh có vinh hạnh được mời em ăn trưa không?
_ Hoắc tổng xin thứ lỗi, buổi trưa tôi còn có việc bận, hẹn Hoắc tổng khi khác vậy!
_ Không sao, nếu em đã nói như vậy, vậy khi khác anh mời em.
Nhất Tinh Thần không hiểu không khí giữa họ là gì, nhưng anh cảm nhận được sự cưng chiều của Hoắc Vũ dành cho Diệp Mộng Vy. Anh chậc chậc lưỡi vài cái, sau đó hỏi Điệp Mộng:
_ Tại sao lại từ chối? Tôi thấy anh ta rất chân thành.
_ Chị ấy còn phải gặp giám đốc của show diễn thời trang, rảnh rỗi đi ăn trưa lãng mạn với Hoắc Vũ chắc! Nhưng mà anh đấy, bạn diễn của anh đang bị làm phiền, không lên giúp đi!
_ Tôi đâu có ngu, sống ở nơi đất khách quê mẹ tôi này, đâu có dại gì mà chọc giận ác ma, tôi còn muốn sống đấy!
_ Yo, xem ra anh cũng biết điều nhở, tôi tưởng anh là fan trung thành lắm cơ, ai dè lại là con rùa rụt cổ.
_ Tôi thà như thế, đổi lại là cô, cô dám ra đó chắc!
_ Tôi... không dám thật!
Nhất Tinh Thần bật cười, xem Điệp Mộng là em gái mà khoác tay đi đến cạnh Diệp Mộng Vy, nhìn Hoắc Vũ nói lớn:
_ Anh trai, chúng tôi còn phải vào trong chuẩn bị, có thể mượn cô gái này chút không?
_ Không thành vấn đề, Vy Vy, anh ở ngoài đợi em. Điệp Mộng, bỏ tay ra.
_ Ờ, Hoắc tổng, anh đừng hiểu lầm!
_ Tôi chỉ sợ đoàn phim này bị em tôi phá nát thôi!
Điệp Mộng hiểu ý của Hoắc Vũ, đưa tay đẩy mạnh Nhất Tinh Thần ra, sau đó còn nhẹ nhàng liếc xéo anh ta một cái! Nhất Tinh Thần chẳng hiểu chuyện gì, chỉ biết lắc lắc đầu theo sau Diệp Mộng Vy.
...
Phòng trang điểm rất ít người, ngoài vai chính và vai phụ thì chỉ còn vài người makeup hôm nay!
Diệp Mộng Vy vừa đặt chân vào phòng, đã nghe tiếng chửi bới của Lưu Tư Dao, khiến mọi người đều không ưa nổi cái tính tiểu thư của cô ta.
_ Cô làm ăn kiểu gì vậy? Đây chỉ là hộp phấn rẻ tiền, sao có thể đánh lên mặt của tôi chứ? Mau đổi đi!
_ Lưu tiểu thư, đây toàn là đồ mắc tiền và còn là đồ mới, muốn đổi cũng phải hỏi qua giám đốc phụ trách.
_ Cô dám dạy đời tôi sao? Cô nghĩ mình là ai thế hả? Mau đổi người đi!
Nhất Tinh Thần khó chịu với mấy người có tính tiểu thư như Lưu Tư Dao. Anh ta nhìn người vừa bị đuổi đi, không nhịn được kéo cô ta lại, lạnh lùng nói:
_ Cô makeup cho Diệp Mộng Vy đi!
_ Tôi được sao? Vai chính của chị ấy có người phụ trách, chúng tôi chỉ là người makeup cho vai phụ và vai thứ!
_ Diệp Mộng Vy, cô thấy thế nào!
_ Được thôi, mau đến đây!
Cô gái đó có chút bất ngờ, cúi người cảm ơn Nhất Tinh Thần rồi đi nhanh đến cạnh Diệp Mộng Vy. Cô nhìn cô gái non nớt trước mắt, không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
_ Em tên là gì, bao nhiêu tuổi?
_ Dạ, em là Nguyệt Ánh, năm nay em vừa tròn hai mươi hai.
_ Vừa tốt nghiệp sao?
_ Dạ vâng, em tốt nghiệp xong là được nhận vào làm chính thức. Trước kia chỉ thực tập, nhưng chị yên tâm, em làm rất chắc tay.
Diệp Mộng Vy tin tưởng gật đầu, Nhất Tinh Thần ngồi bên cạnh cũng cảm thấy điều vừa rồi mình làm là đúng đắn.
Lưu Tư Dao không nhìn nổi cái vẻ mặt tỏ ra là người tốt của Diệp Mộng Vy, trong mắt cô ta chỉ toàn là giả tạo.
Điệp Mộng lấy ra một bộ makeup đắt tiền, chính là bộ dùng thử của Hoà Hoãn vừa rồi cô quay quảng cáo. Bộ makeup bắt mắt, khiến Nguyệt Ánh không thể không thốt lên vì:
_ Wow, chị Vy Vy, đây là bộ chị quay quảng cáo vừa rồi, chị trong đoạn video đó rất đẹp, em đã từ lâu rất muốn một lần makeup cho chị.
_ Bây giờ mãn nguyện rồi, mau bắt tay vào làm thôi!
_ Dạ, em nhất định sẽ không khiến chị thất vọng.
Nguyệt Ánh bắt tay vào việc, thuần thục qua các bước, còn rất nghiêm túc khiến Nhất Tinh Thần không khỏi cười tươi.
Lưu Tư Dao cũng đã xem qua video quảng cáo của Diệp Mộng Vy, chỉ là hàng vừa ra là lại hết, cô ta không giành lại những người mua khác!
Cô ta bất giác mỉm cười, lưng ngã ra sau ghế, miệng tuôn ra những câu nói khiến Nhất Tinh Thần phải đáp lại ngay:
_ Diệp Mộng Vy, có đồ tốt sao không chia sẻ cho người khác cùng dùng chung? Đừng ỷ mình có người chống lưng thì muốn làm gì thì làm! Tôi cũng muốn dùng thử xem, bộ makeup đắt tiền đó, tốt đến cỡ nào?
_ Muốn biết thì tự mà mua, không thấy đây là hàng dùng thử sao, ngoài người mẫu quay quảng cáo như Vy Vy thì ai muốn tự mà mua hàng bán của Hoà Hoãn đấy!
_ Nè, liên quan đến anh sao? Cô ta là gì mà anh bênh vực cô ta vậy?
_ Là bạn diễn, là sủng phi của trẫm, ngươi có tin trẫm chém đầu ngươi không?
_ Anh...hừ, không thèm đôi co với anh. Mau makeup lẹ đi, cứ đứng đấy xem kịch à?
Nhất Tinh Thần quay lại nhìn Diệp Mộng Vy, nhướn mày biểu lộ thành tích của mình. Điệp Mộng cũng không tiếc khen anh ta một câu, khiến anh ta như được bay lên chín tầng mây.
_ Hoàng thượng anh minh.
_ Ban thưởng, lập thành cung nữ chính cạnh hoàng hậu nương nương.
_ Haha...
_ Đạo diễn Vũ, chào ông, lâu quá không gặp!
_ Nhất Tinh Thần, cậu vẫn đẹp trai như ngày nào!
_ Đạo diễn Vũ, có phải ông ốm đi rồi không? Mới không gặp mà đã thấy ông không còn như trước!
_ Diệp Mộng Vy, bị cô nói trúng rồi! Gần đây không được khỏe, tôi đã không chạm đến kịch bản gần một tuần nay rồi!
Diệp Mộng Vy nghe được trong câu nói dần yếu sức, cô lấy trong túi ra một danh thiếp, nhỏ giọng giới thiệu:
_ Đạo diễn Vũ, đây là danh thiếp của một vị bác sĩ khá nổi tiếng, mẹ tôi mỗi khi không khỏe đều đến khám ở chỗ ông ấy! Tôi thấy ông nên đi kiểm tra, nếu không bệnh càng nặng sẽ không tốt cho tiến độ làm việc của đoàn phim.
_ Tôi thấy cô ấy nói đúng đó, ít nhiều gì cũng nên đi kiểm tra, phòng bệnh hơn chữa bệnh!
_ Cảm ơn, tôi sẽ đi! Hai người vào trong chuẩn bị chút đi, đến giờ chúng ta cúng bái, buổi tối sẽ dự tiệc.
Diệp Mộng Vy gật đầu, sau đó chú ý đến hướng mắt của Vũ Hạo, rồi nhẹ nhàng dời tầm mắt theo hướng đó! Cô kinh ngạc mở to mắt khi thấy Hoắc Vũ cầm bó hoa hồng lớn đang đi về phía mình. Cảm giác một dự cảm không lành truyền đến, khiến cô bất an.
Nhất Tinh Thần đứng bên cạnh cũng nhìn thấy, hướng đi đang từ từ đến gần, khiến anh ta nghi hoặc, lên tiếng hỏi Điệp Mộng đứng cạnh:
_ Anh ta là ai vậy? _ Là Hoắc Vũ, gia chủ của Hoắc gia, chủ tịch của Hoắc thị, là người theo đuổi đại minh tinh của chúng ta.
_ Là thật sao? Thế há chẳng phải tôi chính là người được trực tiếp ôm hôn người tình của anh ta sao? Nếu lỡ quá phận, có phải chết chắc rồi không?
_ Vậy anh đừng nghĩ đến vượt quá giới hạn, nếu không đến lúc chết cũng không biết vì lí do gì!
Nhất Tinh Thần rùng mình một cái, sau đó đứng nép bên cạnh xem kịch hay cùng với Điệp Mộng. Cả hai hóng hớt không thèm quan tâm đến cảm giác bây giờ của Diệp Mộng Vy. Cô rất muốn chạy trốn, nhưng với thân phận của cả hai hiện giờ, càng chạy thì càng khiến Hoắc Vũ có ý nghĩ công khai.
Hoắc Vũ cầm bó hoa đến trước mặt Diệp Mộng Vy, tặng cho cô nhưng vẫn không quên bồi thêm một câu khiến cô đỏ mặt trước phóng viên đứng gần đó!
_ Vy Vy, hôm nay em rất đẹp, anh có vinh hạnh được mời em ăn trưa không?
_ Hoắc tổng xin thứ lỗi, buổi trưa tôi còn có việc bận, hẹn Hoắc tổng khi khác vậy!
_ Không sao, nếu em đã nói như vậy, vậy khi khác anh mời em.
Nhất Tinh Thần không hiểu không khí giữa họ là gì, nhưng anh cảm nhận được sự cưng chiều của Hoắc Vũ dành cho Diệp Mộng Vy. Anh chậc chậc lưỡi vài cái, sau đó hỏi Điệp Mộng:
_ Tại sao lại từ chối? Tôi thấy anh ta rất chân thành.
_ Chị ấy còn phải gặp giám đốc của show diễn thời trang, rảnh rỗi đi ăn trưa lãng mạn với Hoắc Vũ chắc! Nhưng mà anh đấy, bạn diễn của anh đang bị làm phiền, không lên giúp đi!
_ Tôi đâu có ngu, sống ở nơi đất khách quê mẹ tôi này, đâu có dại gì mà chọc giận ác ma, tôi còn muốn sống đấy!
_ Yo, xem ra anh cũng biết điều nhở, tôi tưởng anh là fan trung thành lắm cơ, ai dè lại là con rùa rụt cổ.
_ Tôi thà như thế, đổi lại là cô, cô dám ra đó chắc!
_ Tôi... không dám thật!
Nhất Tinh Thần bật cười, xem Điệp Mộng là em gái mà khoác tay đi đến cạnh Diệp Mộng Vy, nhìn Hoắc Vũ nói lớn:
_ Anh trai, chúng tôi còn phải vào trong chuẩn bị, có thể mượn cô gái này chút không?
_ Không thành vấn đề, Vy Vy, anh ở ngoài đợi em. Điệp Mộng, bỏ tay ra.
_ Ờ, Hoắc tổng, anh đừng hiểu lầm!
_ Tôi chỉ sợ đoàn phim này bị em tôi phá nát thôi!
Điệp Mộng hiểu ý của Hoắc Vũ, đưa tay đẩy mạnh Nhất Tinh Thần ra, sau đó còn nhẹ nhàng liếc xéo anh ta một cái! Nhất Tinh Thần chẳng hiểu chuyện gì, chỉ biết lắc lắc đầu theo sau Diệp Mộng Vy.
...
Phòng trang điểm rất ít người, ngoài vai chính và vai phụ thì chỉ còn vài người makeup hôm nay!
Diệp Mộng Vy vừa đặt chân vào phòng, đã nghe tiếng chửi bới của Lưu Tư Dao, khiến mọi người đều không ưa nổi cái tính tiểu thư của cô ta.
_ Cô làm ăn kiểu gì vậy? Đây chỉ là hộp phấn rẻ tiền, sao có thể đánh lên mặt của tôi chứ? Mau đổi đi!
_ Lưu tiểu thư, đây toàn là đồ mắc tiền và còn là đồ mới, muốn đổi cũng phải hỏi qua giám đốc phụ trách.
_ Cô dám dạy đời tôi sao? Cô nghĩ mình là ai thế hả? Mau đổi người đi!
Nhất Tinh Thần khó chịu với mấy người có tính tiểu thư như Lưu Tư Dao. Anh ta nhìn người vừa bị đuổi đi, không nhịn được kéo cô ta lại, lạnh lùng nói:
_ Cô makeup cho Diệp Mộng Vy đi!
_ Tôi được sao? Vai chính của chị ấy có người phụ trách, chúng tôi chỉ là người makeup cho vai phụ và vai thứ!
_ Diệp Mộng Vy, cô thấy thế nào!
_ Được thôi, mau đến đây!
Cô gái đó có chút bất ngờ, cúi người cảm ơn Nhất Tinh Thần rồi đi nhanh đến cạnh Diệp Mộng Vy. Cô nhìn cô gái non nớt trước mắt, không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
_ Em tên là gì, bao nhiêu tuổi?
_ Dạ, em là Nguyệt Ánh, năm nay em vừa tròn hai mươi hai.
_ Vừa tốt nghiệp sao?
_ Dạ vâng, em tốt nghiệp xong là được nhận vào làm chính thức. Trước kia chỉ thực tập, nhưng chị yên tâm, em làm rất chắc tay.
Diệp Mộng Vy tin tưởng gật đầu, Nhất Tinh Thần ngồi bên cạnh cũng cảm thấy điều vừa rồi mình làm là đúng đắn.
Lưu Tư Dao không nhìn nổi cái vẻ mặt tỏ ra là người tốt của Diệp Mộng Vy, trong mắt cô ta chỉ toàn là giả tạo.
Điệp Mộng lấy ra một bộ makeup đắt tiền, chính là bộ dùng thử của Hoà Hoãn vừa rồi cô quay quảng cáo. Bộ makeup bắt mắt, khiến Nguyệt Ánh không thể không thốt lên vì:
_ Wow, chị Vy Vy, đây là bộ chị quay quảng cáo vừa rồi, chị trong đoạn video đó rất đẹp, em đã từ lâu rất muốn một lần makeup cho chị.
_ Bây giờ mãn nguyện rồi, mau bắt tay vào làm thôi!
_ Dạ, em nhất định sẽ không khiến chị thất vọng.
Nguyệt Ánh bắt tay vào việc, thuần thục qua các bước, còn rất nghiêm túc khiến Nhất Tinh Thần không khỏi cười tươi.
Lưu Tư Dao cũng đã xem qua video quảng cáo của Diệp Mộng Vy, chỉ là hàng vừa ra là lại hết, cô ta không giành lại những người mua khác!
Cô ta bất giác mỉm cười, lưng ngã ra sau ghế, miệng tuôn ra những câu nói khiến Nhất Tinh Thần phải đáp lại ngay:
_ Diệp Mộng Vy, có đồ tốt sao không chia sẻ cho người khác cùng dùng chung? Đừng ỷ mình có người chống lưng thì muốn làm gì thì làm! Tôi cũng muốn dùng thử xem, bộ makeup đắt tiền đó, tốt đến cỡ nào?
_ Muốn biết thì tự mà mua, không thấy đây là hàng dùng thử sao, ngoài người mẫu quay quảng cáo như Vy Vy thì ai muốn tự mà mua hàng bán của Hoà Hoãn đấy!
_ Nè, liên quan đến anh sao? Cô ta là gì mà anh bênh vực cô ta vậy?
_ Là bạn diễn, là sủng phi của trẫm, ngươi có tin trẫm chém đầu ngươi không?
_ Anh...hừ, không thèm đôi co với anh. Mau makeup lẹ đi, cứ đứng đấy xem kịch à?
Nhất Tinh Thần quay lại nhìn Diệp Mộng Vy, nhướn mày biểu lộ thành tích của mình. Điệp Mộng cũng không tiếc khen anh ta một câu, khiến anh ta như được bay lên chín tầng mây.
_ Hoàng thượng anh minh.
_ Ban thưởng, lập thành cung nữ chính cạnh hoàng hậu nương nương.
_ Haha...
Danh sách chương