Tác giả: Ninh Ninh

Mọi người bên ngoài vẫn đang hô lớn tên của Khả Nhu.

"Khả Nhu! Khả Nhu!"

Bảo Cầm tức giận nói với mọi người, "Nếu biết trước Mạc Thiên Vũ là người gian dối như vậy, thì tôi đã không hâm mộ anh ta rồi!"

Mọi người liền hùa theo, mắng Mạc Thiên Vũ.

"Đúng vậy, đồ gian dối!"

"Mạc Thiên Vũ mau biến đi! Mạc Thiên Vũ mau biến đi!"

Thấy mọi người chuyển sang tẩy chay anh mình Thiên Hàn rất lo lắng hỏi:

"Làm sao bây giờ anh?"

"Mạc Thiên Vũ biến đi! Mạc Thiên Vũ biến đi!'

Thiên Vũ cũng bực bội, cướp lấy micro từ tay nhân viên.

"Trời ơi... đưa đây!"

Sau đó Mạc Thiên Vũ đi lên sân khấu,

"Khoan đã, khoan đã, fan hâm mộ dể thương của tôi ơi! Mọi người hãy bình tĩnh nghe tôi nói hết đã!"

Nhưng mà mọi vẫn không ngừng đòi tẩy chay anh, anh liền lớn tiếng.

"Im lặng!"

Mọi người cũng bắt đầu im lặng nghe Mạc Thiên Vũ nói. Anh cười thật tươi nói:

"Thật xin mọi người, tôi nghĩ là kết quả tối nay của các thí chắc là do ban giám khảo có chút nhầm lẫn về điểm số! Xin hãybcho tôi chút thời gian, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm và kiểm tra lại điểm số! Mọi người cứ bình tĩnh, cứ bình tĩnh nha đừng gấp!"

Mọi người liền hối thúc, "Phải đó, mau xem lại đi!"

MC đưa bảng kết quả trên tay của mình cho Mạc Thiên Vũ xem.

"Đây thưa thưa anh!"

Mạc Thiên Vũ nhìn tờ kết quả của mình đã ghi rồi cười lớn nói:

"Ha ha ha! Tôi biết ngay mà, lúc đó tôi đã quá gấp gáp, nên chữ có hơi rối cho nên MC mới đọc nhầm. Tôi đã ghi là số 19 mà đọc thành số 16 luôn rồi! Thật sự là xin lỗi mọi người, tất cả tội lỗi đều là do Thiên Vũ tôi mà ra cả! Thật xin lỗi!"

Mọi người bên dưới liền lắc đầu nói, "Trời ơi, lộn kiểu gì kỳ vậy?"

"Phải đó!'

Thiên Vũ: "Mọi người ơi, chuyện này là do hiểu lầm mà thôi! Và cũng chính vì vậy, tôi xin phép được chính thức công bố người chiến thắng của cuộc thi thần tượng âm nhạc tối nay là... Trình Khả Nhu của của làng Đại Lâm!"

Mọi người bên liền vui mừng hò hét, "Hoan hô! Hú hú hú! Khả Nhu hay quá!"

Thiên Hàn thấy vậy cũng vui mừng vỗ tay chúc mừng cho Khả Nhu. Còn Khả Nhu ở trên sân khấu liền vui mừng cầm micro hét lớn.

"Á á á... Tôi chiến thắng rồi! Cảm ơn mọi người! cảm ơn anh Thiên Vũ!"

MC: "Và tiếp theo mời anh Thiên Vũ trao giải thưởng cho người chiến thắng của chúng ta đi nào!"

Mạc Thiên Vũ cầm tấm bảng giải thường trao cho Trình Khả Nhu, mọi người bên dưới chụp ảnh vào quay lại. Khả Nhu vô cùng vui mừng, mọi người bên dưới hò hét tên của cô.

"Khả Nhu! Khả Nhu! Khả Nhu!"

Đột nhiên lúc này Trình Hân Thư từ trong đám đông xong ra, cầm cái chài cắn bột chỉ vào Trình Khả Nhu ở trên sân khấu tức giận hét lớn tên của cô.

"Trình Khả Nhu!"

Nghe thấy giọng nói này Khả Nhu nhìn xuống sân khấu, bất ngờ khi nhìn thấy Hân Thư, cô sợ hãi mà làm rơi cả tấm bảng giải thưởng.

"Mẹ!"

Hân Thư đang vô cùngtức giận, "Con lập tức đi về nhà ngay cho mẹ!"

Mọi người không hiểu đã xảy ra chuyện gì, "Có chuyện gì vậy? Cô ấy đã thi thắng kia mà!"

Bảo Cầm và Tiểu Linh thấy Hân Thư đang tức giận như vậy cũng lập tức chuồn đi,

"Mau đi thôi! Mau lên!"

Khả Nhu bị Hân Thư kéo xuống sân khấu, rồi một mạch kéo cô về nhà.

"Úi úi... Mẹ! Mẹ! Mẹ ơi! Nhẹ, nhẹ thôi, tay của con đâu quá!"

Hân Thư: "Phải cho con đau thì con mới sợ được."

Hân Thư đẩy Khả Nhu vào trong nhà. Khả Nhu tỏ ra vô cùng oan ức.

"Mẹ! Sao mẹ lại làm như vậy? Ở trước mặt nhiều người con ngại lắm đó mẹ..."

Hân Thư: "Mẹ không ngại hơn con hay sao? Ngại vì có đứa con hư đốn như con vậy."

Khả Nhu thật thật không hiểu nói: "Nhưng mà con hư chỗ nào chứ? Con chỉ lên sân khấu ca hát thôi mà mẹ! Điều quan trọng là con nhận được 1000 tê, con có thể trả nợ cho mẹ, nếu con hát không hay, mà cứ hát thì mẹ hẳng chửi con chứ?"

Hân Thư: "Con mê ca hát đến mức phải nói dối nhà bị trộm hêt đồ hay sao hả? Để được lên sân khấu hát, nhảy múa ca hát mà con phải làm tới mức như vậy hay sao?"

Khả Nhu: "Sở dĩ con phải làm như vậy, cũng là vì mẹ cứ liên tục mắng về việc con ca hát, ai mà dám nói sự thật cho mẹ biết chứ!"

Hân Thư: "Con đã hứa với mẹ rồi kia mà! Hứa là con không ca hát nữa rồi kia mà?"

Khả Nhu: "Không, con sẽ không từ bỏ đâu, con thích ca hát mẹ thiệt là ích kỷ!"

'Bốp!' Hân Thư tức giận đã tát cho Khả Nhu một bạc tay.

Khả Nhu ôm mặt, nhìn vô cùng kinh ngạt nhìn mẹ của mình.

"Mẹ?"

Từ nhỏ tới giờ đây là lần tiên Hân Thư đánh cô, nên cũng rất đau lòng, nhưng bà lại nói:

"Đó là còn nương tay nghe chưa?"

Khả Nhu lại càng thêm khó khó hiểu, bức xúc hỏi:

"Thật ra có chuyện gì vậy mẹ? Tại sao mẹ lại ghét ca hát tới như vậy? Hay ba con là ca sĩ, cho nên mẹ mới ghét ca sĩ?"

Hân Thư hét lên, "Im đi! Con mà còn nhắc về nó nữa, thì mẹ con ta sẽ cắt đứt với nhau."

Khả Nhu ấm ức nói: "Mẹ thật sự rất vô lý, con ghét mẹ!'

Nói xong Khả Nhu chạy một mạch về phòng của mình. Nhìn theo bóng lưng của con gái Hân Thư cũng rất là đau đớn nhưng lại không thể làm gì hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện