Tác giả: Ninh Ninh
Bảo Cầm và Tiểu Linh liền quay đầu nhìn lại, người đang đi đến không phải là Dịch Minh mà là người hôm trước bọn họ gặp lúc vô tình làm hư sân khấu.
Lúc này Thiên Hàn có chút u sầu đi đến trước mặt Khả Nhu nói:
"Tôi có chuyện này phải nói với cô!"
Khả Nhu cũng không biết có chuyện gì, nhưng mà nể tình tối qua anh đã giúp cho cô, nên đi theo anh ra bên ngoài để nói chuyện. Nhưng Thiên Hàn cứ đi mãi mà không nói gí cả. Khả Nhu liền kéo tay anh lại nói:
"Nè! Rốt cuộc là anh có chuyện gì? Nói đại luôn đi, nếu không là tôi về đó nha!"
Khả Nhu chuẩn bị quay người đi về thì Thiên Hàn liền lên tiếng.
"Ế, ế ế, đợi 1 chút! Tôi ờ... Tôi có việc cho cô làm, nó không có khó tôi nghĩ là cô sẽ làm được."
Khả Nhu liền nói: "Việc gì tôi cũng làm được hết, nhưng mà ngọai trừ việc ca hát. Bởi vì mẹ tôi mà biết thì, chắc chắn mẹ tôi sẽ giết tôi luôn đó!"
Thiên Hàn: "Công việc này không dùng âm thanh chỉ dùng thân thể là đủ!"
Khả Nhu nghe vậy liền ra tay đánh Thiên Hàn, nhưng anh né được, anh đỡ lấy tay cô nói:
"Nè dừng lại, cô bình tĩnh một chút đi mà. Tôi không có suy nghĩ đến chuyện đó, nhưng mà... nếu như cô tự nguyện thì tôi cũng không từ chối!"
Khả Nhu rùng mình cách anh xa một chút nói:
"Ưi... Ghê quá! Tóm lại công việc của anh là gì? Và tại sao tự nhiên anh lại muốn thuê tôi làm việc cho anh? Anh đang có ý đồ gì với tôi đây hả?"
Thiên Hàn: "Đúng là có ý đồ!"
Nghe vậy Khả Nhu định đánh Thiên Hàn, thì anh lập tức giải thích.
"Ê, ê, ê dừng lại đi! Tôi chỉ là nói giỡn một chút thôi, chỉ là tôi thấy mỗi tháng cô phải đi làm để trả nợ, không phải cô đã nói với tôi là mỗi tháng bán mì mệt mỏi mà vẫn không tiền đủ để trả nợ sao?"
Khả Nhu: "Thì đúng là vậy, nhưng mà anh muốn tôi làm gì?"
Thiên Hàn: "Mỗi tháng tôi trả 20.000 tệ tiền diễn xuất thôi là đủ!"
Khả Nhu không thể tin nổi liền hỏi: "Diễn xuất gì mà được tới 20.000 tệ?"
Thiên Hàn: "Giả làm người yêu của tôi đó!"
Khả Nhu gật đầu nói theo anh, "Giả làm người yêu...." Nhưng cô chợt nhận ra không đúng mà hỏi lại. "Người yêu hả?"
Thiên Hàn gật đầu, "Phải!"
Nghe vậy Khả Nhu liền muốn đá anh 1 cái cho hả dạ, nhưng lại bị anh nắm được chân của cô. Cô chỉ có đưa tay mà đánh loạn xạ vào anh, la lối.
"Tôi biết ngay mà, anh là đồ biến thái! Có ý đồ với tôi, vậy mà còn dám nói vậy nữa chứ!"
Thiên Hàn bị cô đánh có chút đau, "Ôi! Ôi! Nè cô!"
Khả Nhu: "Tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh, cái đồ biến thái!"
Thiên Hàn: "Trời ơi, không phải đâu cô!"
Thiên Hàn buông chân của Khả Nhu, cô theo thế mà ngã vào người anh, hai người ôm nhau. Khi cả hai nhận ra có gì đó không đúng liền buông tay nhau ra, đứng cách xa nhau ra.
Thiên Hàn lại giải thích cho cô, "Cô bình tỉnh một chút có được không? Tôi không trả tiền để cô làm những chuyện này. Mà tôi muốn thuê cô để giả làm người yêu của tôi, để che mắt mẹ của tôi thôi! Tôi thật sự không hiểu cô đang nghĩ tới chuyện đó luôn, tôi thề thật đó!"
Khả Nhu: "Tại sao tôi phải nói gạt mẹ của anh chứ?"
Thiên Hàn: "Vì lần này khi tôi trở về nhà, mẹ của tôi sẽ bắt tôi kết hôn!"
Khả Nhu: "Kết hôn? Là chuyện tốt mà, vậy thì con chúc mừng anh."
Khả Nhu cũng không quan tâm nữa liền muốn đi về, Thiên Hàn vội vàng đuổi theo cô nói:
"Nè! Tôi thật sự là không muốn kết hôn đâu, và tôi cũng không có yêu cái cô gái mà mẹ tôi đã sắp đặt. Tôi chỉ muốn làm những điều mà tôi thích, nếu như bây giờ ép buộc tôi kết hôn. Thì tôi sẽ không còn cơ hội làm điều mà mình thích nữa!"
Khả Nhu cũng rất hiểu tâm trạng của anh lúc này, vì cô cũng giống anh.
" Mẹ của anh cũng hay thiệt đó nha! Nhưng mà nghĩ kỹ thì... chuyện lớn như vậy 20.000 tệ thì có lẽ...."
Thiên Hàn lập tức hiểu ra liền nói: "25.000!"
Khả Nhu: "Anh thử mà suy nghĩ kỹ đi. Tôi nè phải xa mẹ của tôi lên thành phố, nào là tiền ăn, tiền thuê nhà, đi lại, còn phải trả nợ nữa. Tôi nghĩ 25.000 tệ hình như vẫn còn..."
Thiên Hàn lập tức tăng giá, "30.000 tệ! Trả vào cuối tháng! Còn chuyện cô muốn trở thành ca sĩ, thì yên tâm đi tôi sẽ giúp cô, chắc chắn cô sẽ được làm việc với công ty Thần Tượng!"
Khả Nhu: "Cũng được, nhưng anh phải để tôi suy nghĩ xem sao đã!"
Thiên Hàn: "Tôi đã đưa ra nhiều lời đề nghị cho cô lắm rồi đó!"
Khả Nhu: "Nè anh! Người ta là con gái nhà lành đó! Nếu mà nói về công dung ngôn hạnh, thì tôi rất thiệt thòi đó! Bởi vậy tôi cần phải suy nghĩ thật kỹ chứ!"
Thiên Hàn thở dài, "Hazzz... Được rồi nếu vậy thì tôi chỉ đợi cô tới ngày thôi! Tôi sẽ gọi báo với gia đình là ngày mai về nhà, và tôi sẽ đợi câu trả lời của cô! Mà nè, cho tôi mượn điện thoại của cô một chút đi!"
Khả Nhu lấy điện thoại trong túi ra hỏi: "Chi vậy?"
Thiên Hàn giựt lấy, "Đưa đây!"
Khả Nhu: "Nè, anh muốn làm gì?"
Thiên Hàn nhập số điện thoại của mình vào, rồi đưa lại cho cô, nói:
"Đây là số của tôi, bây giờ tôi cũng có số cô luôn. Cô sẽ không thoát khỏi tôi được đâu, tôi sẽ chờ câu trả lời của cô vào ngày mai!"
Khả Nhu: "Ừ! Vậy thì hết chuyện rồi đúng không? Tôi về đó nha! Tôi đi lâu là mẹ tôi sẽ mắng đó!"
Nói rồi Khả Nhu liền đi về, Thiên Hàn nhìn theo bóng lưng của cô và trong đợi cô có thể đồng ý giúp mình.
Bảo Cầm và Tiểu Linh liền quay đầu nhìn lại, người đang đi đến không phải là Dịch Minh mà là người hôm trước bọn họ gặp lúc vô tình làm hư sân khấu.
Lúc này Thiên Hàn có chút u sầu đi đến trước mặt Khả Nhu nói:
"Tôi có chuyện này phải nói với cô!"
Khả Nhu cũng không biết có chuyện gì, nhưng mà nể tình tối qua anh đã giúp cho cô, nên đi theo anh ra bên ngoài để nói chuyện. Nhưng Thiên Hàn cứ đi mãi mà không nói gí cả. Khả Nhu liền kéo tay anh lại nói:
"Nè! Rốt cuộc là anh có chuyện gì? Nói đại luôn đi, nếu không là tôi về đó nha!"
Khả Nhu chuẩn bị quay người đi về thì Thiên Hàn liền lên tiếng.
"Ế, ế ế, đợi 1 chút! Tôi ờ... Tôi có việc cho cô làm, nó không có khó tôi nghĩ là cô sẽ làm được."
Khả Nhu liền nói: "Việc gì tôi cũng làm được hết, nhưng mà ngọai trừ việc ca hát. Bởi vì mẹ tôi mà biết thì, chắc chắn mẹ tôi sẽ giết tôi luôn đó!"
Thiên Hàn: "Công việc này không dùng âm thanh chỉ dùng thân thể là đủ!"
Khả Nhu nghe vậy liền ra tay đánh Thiên Hàn, nhưng anh né được, anh đỡ lấy tay cô nói:
"Nè dừng lại, cô bình tĩnh một chút đi mà. Tôi không có suy nghĩ đến chuyện đó, nhưng mà... nếu như cô tự nguyện thì tôi cũng không từ chối!"
Khả Nhu rùng mình cách anh xa một chút nói:
"Ưi... Ghê quá! Tóm lại công việc của anh là gì? Và tại sao tự nhiên anh lại muốn thuê tôi làm việc cho anh? Anh đang có ý đồ gì với tôi đây hả?"
Thiên Hàn: "Đúng là có ý đồ!"
Nghe vậy Khả Nhu định đánh Thiên Hàn, thì anh lập tức giải thích.
"Ê, ê, ê dừng lại đi! Tôi chỉ là nói giỡn một chút thôi, chỉ là tôi thấy mỗi tháng cô phải đi làm để trả nợ, không phải cô đã nói với tôi là mỗi tháng bán mì mệt mỏi mà vẫn không tiền đủ để trả nợ sao?"
Khả Nhu: "Thì đúng là vậy, nhưng mà anh muốn tôi làm gì?"
Thiên Hàn: "Mỗi tháng tôi trả 20.000 tệ tiền diễn xuất thôi là đủ!"
Khả Nhu không thể tin nổi liền hỏi: "Diễn xuất gì mà được tới 20.000 tệ?"
Thiên Hàn: "Giả làm người yêu của tôi đó!"
Khả Nhu gật đầu nói theo anh, "Giả làm người yêu...." Nhưng cô chợt nhận ra không đúng mà hỏi lại. "Người yêu hả?"
Thiên Hàn gật đầu, "Phải!"
Nghe vậy Khả Nhu liền muốn đá anh 1 cái cho hả dạ, nhưng lại bị anh nắm được chân của cô. Cô chỉ có đưa tay mà đánh loạn xạ vào anh, la lối.
"Tôi biết ngay mà, anh là đồ biến thái! Có ý đồ với tôi, vậy mà còn dám nói vậy nữa chứ!"
Thiên Hàn bị cô đánh có chút đau, "Ôi! Ôi! Nè cô!"
Khả Nhu: "Tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh, cái đồ biến thái!"
Thiên Hàn: "Trời ơi, không phải đâu cô!"
Thiên Hàn buông chân của Khả Nhu, cô theo thế mà ngã vào người anh, hai người ôm nhau. Khi cả hai nhận ra có gì đó không đúng liền buông tay nhau ra, đứng cách xa nhau ra.
Thiên Hàn lại giải thích cho cô, "Cô bình tỉnh một chút có được không? Tôi không trả tiền để cô làm những chuyện này. Mà tôi muốn thuê cô để giả làm người yêu của tôi, để che mắt mẹ của tôi thôi! Tôi thật sự không hiểu cô đang nghĩ tới chuyện đó luôn, tôi thề thật đó!"
Khả Nhu: "Tại sao tôi phải nói gạt mẹ của anh chứ?"
Thiên Hàn: "Vì lần này khi tôi trở về nhà, mẹ của tôi sẽ bắt tôi kết hôn!"
Khả Nhu: "Kết hôn? Là chuyện tốt mà, vậy thì con chúc mừng anh."
Khả Nhu cũng không quan tâm nữa liền muốn đi về, Thiên Hàn vội vàng đuổi theo cô nói:
"Nè! Tôi thật sự là không muốn kết hôn đâu, và tôi cũng không có yêu cái cô gái mà mẹ tôi đã sắp đặt. Tôi chỉ muốn làm những điều mà tôi thích, nếu như bây giờ ép buộc tôi kết hôn. Thì tôi sẽ không còn cơ hội làm điều mà mình thích nữa!"
Khả Nhu cũng rất hiểu tâm trạng của anh lúc này, vì cô cũng giống anh.
" Mẹ của anh cũng hay thiệt đó nha! Nhưng mà nghĩ kỹ thì... chuyện lớn như vậy 20.000 tệ thì có lẽ...."
Thiên Hàn lập tức hiểu ra liền nói: "25.000!"
Khả Nhu: "Anh thử mà suy nghĩ kỹ đi. Tôi nè phải xa mẹ của tôi lên thành phố, nào là tiền ăn, tiền thuê nhà, đi lại, còn phải trả nợ nữa. Tôi nghĩ 25.000 tệ hình như vẫn còn..."
Thiên Hàn lập tức tăng giá, "30.000 tệ! Trả vào cuối tháng! Còn chuyện cô muốn trở thành ca sĩ, thì yên tâm đi tôi sẽ giúp cô, chắc chắn cô sẽ được làm việc với công ty Thần Tượng!"
Khả Nhu: "Cũng được, nhưng anh phải để tôi suy nghĩ xem sao đã!"
Thiên Hàn: "Tôi đã đưa ra nhiều lời đề nghị cho cô lắm rồi đó!"
Khả Nhu: "Nè anh! Người ta là con gái nhà lành đó! Nếu mà nói về công dung ngôn hạnh, thì tôi rất thiệt thòi đó! Bởi vậy tôi cần phải suy nghĩ thật kỹ chứ!"
Thiên Hàn thở dài, "Hazzz... Được rồi nếu vậy thì tôi chỉ đợi cô tới ngày thôi! Tôi sẽ gọi báo với gia đình là ngày mai về nhà, và tôi sẽ đợi câu trả lời của cô! Mà nè, cho tôi mượn điện thoại của cô một chút đi!"
Khả Nhu lấy điện thoại trong túi ra hỏi: "Chi vậy?"
Thiên Hàn giựt lấy, "Đưa đây!"
Khả Nhu: "Nè, anh muốn làm gì?"
Thiên Hàn nhập số điện thoại của mình vào, rồi đưa lại cho cô, nói:
"Đây là số của tôi, bây giờ tôi cũng có số cô luôn. Cô sẽ không thoát khỏi tôi được đâu, tôi sẽ chờ câu trả lời của cô vào ngày mai!"
Khả Nhu: "Ừ! Vậy thì hết chuyện rồi đúng không? Tôi về đó nha! Tôi đi lâu là mẹ tôi sẽ mắng đó!"
Nói rồi Khả Nhu liền đi về, Thiên Hàn nhìn theo bóng lưng của cô và trong đợi cô có thể đồng ý giúp mình.
Danh sách chương