Thành phố Đại. Tống gia. Từ Lệ đang mở tiệc, đính hôn cho Tống Thiên Hàn và Dương Hàn Tuyết, bà mời rất nhiều người đến tham dự. Từ Lệ đang trò chuyện với khách, thấy Dương Hàn Tuyết vẫn chưa ra liền gọi người giúp việc.
“Nè, Á Liêu cô mau đi vào trong coi Hàn Tuyết đã xong chưa, nói nó nhanh lên sắp đến giờ làm lễ rồi!”
Á Liêu liền nói: “Sắp xong rồi đó bà chủ!”
Từ Lệ: “Cô có thể nhìn thấy được luôn à?”
Á Liêu: “Tôi đoán được mà bà chủ!”
Từ Lệ: “Vậy cô thử đoán xem, cuối tháng bị trừ bao nhiêu tiền, vì không chịu làm theo lệnh của chủ?”
Á Liêu liền nói: “Dạ bà chủ, bà chủ chờ tôi một chút!”
Từ Lệ: “Trời ơi, mau đi đi! Nhanh cái chân lên đi!”
Á Liêu: “Dạ~”
Dương Hàn Tuyết đang trang điểm ở bên trong phòng. Nhân viên trang điểm xong nói với Dương Hàn Tuyết.
“Xong hết rồi đó cô Hàn Tuyết, được trang điểm cho nữ chính của ‘cô dâu thủy thần’, tôi thật sự thấy rất là vinh hạnh đó!”
Dương Hàn Tuyết cười nói: “Chuyện đó qua lâu rồi mà.”
Nhân viên: “Nhưng hiện tại thì cô Dương vẫn còn rất là nổi tiếng. Sao cô không nhận thêm vai diễn nữa, tôi thấy cô vẫn còn trẻ đẹp lắm mà.”
Dương Hàn Tuyết: “Vì… tôi thấy chán lắm! Vì hằng ngày phải đến phim trường, vừa mệt lại vừa nóng nực nữa, với lại nói thiệt tôi cũng dư giả lắm rồi! Hi hi, tôi không cần phải hạ bản thân mình như vậy nữa đâu!”
Nhân viên chỉ có thể cười qua loa, gật đầu. Dương Hàn Tuyết nhìn mình trong gương rồi sờ vào lớp trang điểm, hài lòng nói:
“Trang điểm da rất là mịn màng đó, xứng đáng với số tiền 50.000 tệ đó, hoàn hảo lắm hi hi!”
Nhân viên liền nịnh nọt nói: “Trời ơi, hôm nay là lễ đính hôn của cô Dương mà! Tôi phải thể hiện hết năng lực của mình chứ!”
Nhưng Dương Hàn Tuyết nhìn kỹ lại rồi nói với nhân viên.
“Nhưng mà mí mắt 2 bên hình như cô vẽ không được đều thì phải!”
Nhân viên nghe vậy liền xem lại nói: “Ờ… mí mắt 2 bên tôi vẽ đều nhau đó! Chỉ là mắt của cô Dương…”
Dương Hàn Tuyết nghe vậy liền không vui, nói:
“Nè! Ý cô nói là mắt của tôi không điều hả?”
Nhân viên lo lắng, “À, không phải tại vì…”
Dương Hàn Tuyết lại ngát ngang, “Đường nét khuông mặt tôi đều rất là hài hòa, do cô trang điểm không được đẹp!”
Nhân viên: “Nhưng mà tôi…”
Dương Hàn Tuyết lại ngắt lời, “Nói năng như vậy sao? Tôi không có trả tiền đâu!”
Lúc này ở bên sảnh bữa tiệc, người giúp việc chạy vào thông báo.
“Bà chủ, cậu Thiên Hàn về rồi!”
Nghe thấy vậy mọi người đều nhìn về phía cửa lớn. Tống Thiên Hàn mặc một bộ vest vô lịch lãm, lại thêm mắt kính đen nhìn dáng vẻ rất ngầu và phong độ đang đi vào. Nhìn thấy vậy mọi người liền khen ngợi.
“Ui! Con trai của cô Từ, vừa đẹp trai vừa lịch lãm không thể chê vào đâu được!”
“Phải đó, thật là xứng đôi vừa lứa với cô Dương đó nha!”
Nghe mọi người đang khen như vậy, Từ Lệ vô cùng vui vẻ nói:
"Nó thừa hưởng gen của tôi đó!’
“Phải đó hi hi!”
Từ Lệ lại khoe khoang, nói: “Mà 2 đứa nó thích nhau từ khi còn đi học ở Anh quốc kìa! Còn về phía của tôi thì… có con dâu là ngôi sao nổi tiếng, tôi cũng thấy tự hào đó. Hihi!”
Tống Thiên Hàn đi đến chỗ của Từ Lệ. Thiên Hàn cúi người chào Từ Lệ và mọi người ở đó.
“Dạ con chào mẹ, con chào cô chú!”
Sau đó tháo mắt kính ra, rồi nhìn xung quanh, khi nhìn thấy dòng chữ được đính trên cổng hoa hai chữ ‘lễ đính hôn’ Tống Thiên Hàn ngạt nhiên hỏi:
“Bữa tiệc gì vậy mẹ?”
Từ Lệ vui vẻ nói: “Bất ngờ chưa? Không cần phải cảm ơn mẹ, vì đã tổ chức lễ đính hôn cho con và Hàn Tuyết đâu!”
Thiên Hàn hét lớn, “Hả?”
Từ Lệ: “Con bất ngờ lắm có đúng không?”
Bà lại quay sang nói với mọi người bên cạnh, “Tôi biết là nó rất vui mà, ha ha ha!”
Bà lại quay sang nghiến răng nói nhỏ với Thiên Hàn.
“Con sẽ không làm cho mẹ thất vọng chứ? Hôm nay, đang có rất là nhiều người!”
Thiên Hàn cũng nghiến răng nói: “Nhưng mà lần này con phải làm cho mẹ thất vọng rồi. Vì con không thể đính hôn với Hàn Tuyết!”
Từ Lệ cười tươi, “Con không thể đính hôn được hả? À! mẹ biết rồi không được là chưa thay đồ có phải không?”
Bà nói lớn lập lại để cho mọi người ở đó nghe.
“Chưa đính hôn được bởi vì chưa thay đồ thôi mọi người!”
Sau đó bà liền gọi người giúp việc, “Á Liêu! Á Liêu!”
Á Liêu liền chạy tới, “Dạ, bà chủ!”
Từ Lệ: “Mau chuẩn bị trang phục cho cậu chủ đi!”
Á Liêu: “Dạ!”
Thiên Hàn ngăn Á Liêu lại rồi nhìn mẹ mình nói:
“Con không đính hôn, không phải vì trang phục đâu mẹ à! Mà là bởi vì con đã có người yêu rồi!”
Từ Lệ nghe vậy liền cười, “Không được vì có người yêu rồi! Ha ha ha! Có người yêu…”
Nhưng chợt Từ Lệ nhận ra có gì đó không đúng, “Con có người yêu?”
Thiên Hàn gật đầu, “Dạ, đúng vậy!”
Từ Lệ có hơi sốc, lại hỏi: “Có người yêu?”
Thiên Hàn nhìn ra phía bên ngoài cửa nói: “Dạ! Người yêu của con đây!”
Trình Khả Nhu với bộ váy vô cùng sang trọng, đang bước vào trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và Từ Lệ.
“Nè, Á Liêu cô mau đi vào trong coi Hàn Tuyết đã xong chưa, nói nó nhanh lên sắp đến giờ làm lễ rồi!”
Á Liêu liền nói: “Sắp xong rồi đó bà chủ!”
Từ Lệ: “Cô có thể nhìn thấy được luôn à?”
Á Liêu: “Tôi đoán được mà bà chủ!”
Từ Lệ: “Vậy cô thử đoán xem, cuối tháng bị trừ bao nhiêu tiền, vì không chịu làm theo lệnh của chủ?”
Á Liêu liền nói: “Dạ bà chủ, bà chủ chờ tôi một chút!”
Từ Lệ: “Trời ơi, mau đi đi! Nhanh cái chân lên đi!”
Á Liêu: “Dạ~”
Dương Hàn Tuyết đang trang điểm ở bên trong phòng. Nhân viên trang điểm xong nói với Dương Hàn Tuyết.
“Xong hết rồi đó cô Hàn Tuyết, được trang điểm cho nữ chính của ‘cô dâu thủy thần’, tôi thật sự thấy rất là vinh hạnh đó!”
Dương Hàn Tuyết cười nói: “Chuyện đó qua lâu rồi mà.”
Nhân viên: “Nhưng hiện tại thì cô Dương vẫn còn rất là nổi tiếng. Sao cô không nhận thêm vai diễn nữa, tôi thấy cô vẫn còn trẻ đẹp lắm mà.”
Dương Hàn Tuyết: “Vì… tôi thấy chán lắm! Vì hằng ngày phải đến phim trường, vừa mệt lại vừa nóng nực nữa, với lại nói thiệt tôi cũng dư giả lắm rồi! Hi hi, tôi không cần phải hạ bản thân mình như vậy nữa đâu!”
Nhân viên chỉ có thể cười qua loa, gật đầu. Dương Hàn Tuyết nhìn mình trong gương rồi sờ vào lớp trang điểm, hài lòng nói:
“Trang điểm da rất là mịn màng đó, xứng đáng với số tiền 50.000 tệ đó, hoàn hảo lắm hi hi!”
Nhân viên liền nịnh nọt nói: “Trời ơi, hôm nay là lễ đính hôn của cô Dương mà! Tôi phải thể hiện hết năng lực của mình chứ!”
Nhưng Dương Hàn Tuyết nhìn kỹ lại rồi nói với nhân viên.
“Nhưng mà mí mắt 2 bên hình như cô vẽ không được đều thì phải!”
Nhân viên nghe vậy liền xem lại nói: “Ờ… mí mắt 2 bên tôi vẽ đều nhau đó! Chỉ là mắt của cô Dương…”
Dương Hàn Tuyết nghe vậy liền không vui, nói:
“Nè! Ý cô nói là mắt của tôi không điều hả?”
Nhân viên lo lắng, “À, không phải tại vì…”
Dương Hàn Tuyết lại ngát ngang, “Đường nét khuông mặt tôi đều rất là hài hòa, do cô trang điểm không được đẹp!”
Nhân viên: “Nhưng mà tôi…”
Dương Hàn Tuyết lại ngắt lời, “Nói năng như vậy sao? Tôi không có trả tiền đâu!”
Lúc này ở bên sảnh bữa tiệc, người giúp việc chạy vào thông báo.
“Bà chủ, cậu Thiên Hàn về rồi!”
Nghe thấy vậy mọi người đều nhìn về phía cửa lớn. Tống Thiên Hàn mặc một bộ vest vô lịch lãm, lại thêm mắt kính đen nhìn dáng vẻ rất ngầu và phong độ đang đi vào. Nhìn thấy vậy mọi người liền khen ngợi.
“Ui! Con trai của cô Từ, vừa đẹp trai vừa lịch lãm không thể chê vào đâu được!”
“Phải đó, thật là xứng đôi vừa lứa với cô Dương đó nha!”
Nghe mọi người đang khen như vậy, Từ Lệ vô cùng vui vẻ nói:
"Nó thừa hưởng gen của tôi đó!’
“Phải đó hi hi!”
Từ Lệ lại khoe khoang, nói: “Mà 2 đứa nó thích nhau từ khi còn đi học ở Anh quốc kìa! Còn về phía của tôi thì… có con dâu là ngôi sao nổi tiếng, tôi cũng thấy tự hào đó. Hihi!”
Tống Thiên Hàn đi đến chỗ của Từ Lệ. Thiên Hàn cúi người chào Từ Lệ và mọi người ở đó.
“Dạ con chào mẹ, con chào cô chú!”
Sau đó tháo mắt kính ra, rồi nhìn xung quanh, khi nhìn thấy dòng chữ được đính trên cổng hoa hai chữ ‘lễ đính hôn’ Tống Thiên Hàn ngạt nhiên hỏi:
“Bữa tiệc gì vậy mẹ?”
Từ Lệ vui vẻ nói: “Bất ngờ chưa? Không cần phải cảm ơn mẹ, vì đã tổ chức lễ đính hôn cho con và Hàn Tuyết đâu!”
Thiên Hàn hét lớn, “Hả?”
Từ Lệ: “Con bất ngờ lắm có đúng không?”
Bà lại quay sang nói với mọi người bên cạnh, “Tôi biết là nó rất vui mà, ha ha ha!”
Bà lại quay sang nghiến răng nói nhỏ với Thiên Hàn.
“Con sẽ không làm cho mẹ thất vọng chứ? Hôm nay, đang có rất là nhiều người!”
Thiên Hàn cũng nghiến răng nói: “Nhưng mà lần này con phải làm cho mẹ thất vọng rồi. Vì con không thể đính hôn với Hàn Tuyết!”
Từ Lệ cười tươi, “Con không thể đính hôn được hả? À! mẹ biết rồi không được là chưa thay đồ có phải không?”
Bà nói lớn lập lại để cho mọi người ở đó nghe.
“Chưa đính hôn được bởi vì chưa thay đồ thôi mọi người!”
Sau đó bà liền gọi người giúp việc, “Á Liêu! Á Liêu!”
Á Liêu liền chạy tới, “Dạ, bà chủ!”
Từ Lệ: “Mau chuẩn bị trang phục cho cậu chủ đi!”
Á Liêu: “Dạ!”
Thiên Hàn ngăn Á Liêu lại rồi nhìn mẹ mình nói:
“Con không đính hôn, không phải vì trang phục đâu mẹ à! Mà là bởi vì con đã có người yêu rồi!”
Từ Lệ nghe vậy liền cười, “Không được vì có người yêu rồi! Ha ha ha! Có người yêu…”
Nhưng chợt Từ Lệ nhận ra có gì đó không đúng, “Con có người yêu?”
Thiên Hàn gật đầu, “Dạ, đúng vậy!”
Từ Lệ có hơi sốc, lại hỏi: “Có người yêu?”
Thiên Hàn nhìn ra phía bên ngoài cửa nói: “Dạ! Người yêu của con đây!”
Trình Khả Nhu với bộ váy vô cùng sang trọng, đang bước vào trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và Từ Lệ.
Danh sách chương