Nửa năm trước, với Đinh Mông thì Cố Tín là một vị thần không thể chạm vào. Vậy mà bây giờ Kiều Dĩ Thần lại nói với cô rằng anh muốn cô đánh bại Cố Tín và thay thế vị trí của anh ấy.
Nhưng điều kỳ lạ nhất là khi nhìn vào ánh mắt của Kiều Dĩ Thần, Đinh Mông có cảm giác cô nhất định sẽ làm được.
Sau khi giải thưởng Kim Khúc được trao thì cũng là lúc gần cuối của buổi lễ trao giải , khi Đinh Mông nhìn thấy Đường Thi Nhiên, sắc mặt Đường Thi Nhiên lúc này trông vô cùng khó coi, trái ngược với vẻ kiêu ngạo đắc ý lúc ban đầu.
Cô không nói chuyện với Đinh Mông, Đinh Mông cũng không bắt chuyện, theo dòng người đi nhanh ra khỏi hội trường.
Trợ lý Giang Mạn đưa cô về nhà, ngẩng đầu quan sát chung cư cao cấp trước mặt: “A, cô với chế tác Kiều ở cùng trong một khu chung cư à?”
Đinh Mông: “…”
Cô ấy biết Kiều Dĩ Thần ở đây sao…
Đinh Mông cười ha hả: “Sau khi dọn vào tôi mới biết, ha ha.”
Trợ lý gật đầu, không nghi ngờ gì: “Sớm biết vậy tôi đã bảo Kiều đại đưa cô về rồi, nhưng mà để người khác thấy thì không tốt lắm.”
Đinh Mông đối với cô ấy cười cười, nhanh chóng kết thúc đề tài này: “Cảm ơn cô đã đưa tôi về. Đi đường cẩn thận nhé. Chúc cô ngủ ngon.”
Nói xong cô liền mở cửa xe chạy vội xuống. Về nhà không lâu thì Kiều Dĩ Thần cũng về.
Đinh Mông tắm xong, vừa lau tóc vừa ra khỏi phòng tắm, Kiều Dĩ Thần thấy cô, lập tức ôm chầm lấy rồi hít hà : “Vợ anh thật thơm.”
Đinh Mông gạt anh ra: “Anh cũng mau đi tắm rửa đi.”
Kiều Dĩ Thần cười lên, cúi người ghé sát thưởng thức mùi hương trên tóc cô: “Không vội, anh có đồ muốn tặng em.”
Đinh Mông giật giật : “Anh đừng nói là chính anh…”
Kiều Dĩ Thần cười càng sâu, anh đi tới mở ngăn kéo bàn bên cạnh, lấy ra một hộp quà nhỏ: “Chính anh đã sớm là của vợ rồi, anh chỉ muốn tặng em món quà này, chúc mừng em đạt giải.”
Đinh Mông cầm chiếc hộp anh vừa đưa, nhìn vài lần. Cái hộp này hơi bé, giống như dùng để đựng trang sức loại nhỏ, liệu có phải là nhẫn không nhỉ? Cô nghi ngờ nhìn Kiều Dĩ Thần, nhẹ nhàng mở ra. Bên trong không phải nhẫn mà là một chuỗivòng ngọc, Đinh Mông cẩn thận nhìn mới phát hiện nó được điêu khắc giống tạo hình một con chim nhỏ ngậm bông lúa trong miệng.
“Chúc album của em thành công.” Kiều Dĩ Thần cười nói.
“Cảm ơn anh.” Đinh Mông rất thích cái vòng ngọc này, con chim nhỏ trông vô cùng đáng yêu, bông lúa nó ngậm trong miệng cũng được tạo hình tỉ mỉ, rất sống động. Tuy rằng cô không am hiểu ngọc thạch nhưng là nhìn kiểu cách chạm trổ tài hoa như này thì nghĩ rằng giá trị nhất định không nhỏ: “Cái này có phải rất quý giá không?”
Kiều Dĩ Thần nói: “Lấy từ một người quen, chỉ có mấy ngàn đồng mà thôi.”
“Chỉ mấy ngàn đồng thôi?” Đinh Mông cũng không tin lắm, cái vòng ngọc này không nhẵn nhụi mà lại được chạm trổ , nhất định phải hơn vạn. “Đây là ngọc gì vậy?”
“Ngọc Hòa Điền.” (1) Kiều Dĩ Thần cầm lấy vòng ngọc, đi đến phía sau cô: “Để anh đeo giúp em.”
- 1 loại ngọc nổi tiếng ở TQ. Có nguồn gốc từ Khotan (Hòa Điền), nằm ở chân núi Côn Lôn. Ngọc Hòa Điền chiếm giữ vị trí cao trong tất cả các loại đá quý.
“Được.” Đinh Mông ngoan ngoãn đứng im để anh đeo giúp. Đợi anh đeo xong, cô nhìn vào gương, miếng ngọc tinh xảo xinh đẹp vừa vặn nằm ở giữa xương quai xanh, vô cùng đáng yêu: “Cái này thật xinh đẹp, cảm ơn Chó con.”
Kiều Dĩ Thần cười một tiếng, hôn lên mặt cô một cái: “Không cần cảm ơn, bảo bối.”
Đinh Mông: “…”
Bằng mắt thường cũng có thể thấy lỗ tai cô đang đỏ lên.
Kiều Dĩ Thần ôm cô, không kìm lòng được hôn lên mặt cô. Đinh Mông đẩy đẩy anh: “Anh đi tắm trước đi …”
“Cùng nhau?” Kiều Dĩ Thần không muốn buông cô ra.
Đinh Mông không nói gì: “… Em mới tắm xong.”
Kiều Dĩ Thần không tình nguyện bị đẩy vào phòng tắm, chưa đến 5 phút đã xong. Sau đó anh vui vẻ kéo bà xã tiến hành huấn luyện buổi tối, một đêm mộng đẹp.
Sau khi lễ trao giải qua đi, mọi thứ lại khôi phục như lúc đầu, Đinh Mông lại trở về hai nơi quan trọng là trung tâm huấn huyện và phòng ghi âm. Nhưng sức nóng của lễ trao giải vẫn còn duy trì thêm một khoảng thời gian dài trên mạng, fan Đinh Mông trên Weibo dần dần đã đến con số 400 vạn, các bình luận chủ yếu là lời chúc mừng từ fan.
Khi số fan của Đinh Mông đạt tới 400 vạn thì cô quyết định đăng một bức hình selfie lên Weibo: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, hiện tại số fan đã tăng lên 400 vạn với tốc độ kinh người! Tôi sẽ cố gắng hơn nữa. Album cũng đang trong quá trình thi âm rồi, rất mong mọi người ủng hộ ~ [hôn gió”
Fan nghe nói cô sắp làm album mới thì nửa vui nửa buồn.
“Mông Chủ nếu làm album thì chẳng phải chúng tôi sẽ rất lâu không được nghe giọng ca quyến rũ của cô QAQ”
“Quay album ít nhất phải hơn nửa năm… Quãng thời gian này chỉ có thể “la liếm” tạp chí cùng quảng cáo thôi [ bai bai]”
“Mọi người nên nghĩ lại đi, một khi album mới ra đời thì có thể nghe được hẳn 10 ca khúc mới!”
“Đừng hoảng hốt, còn có Cố soái song ca! “With you” rất nhanh sẽ phát hành!”
“Mông Chủ lại muốn ra album! Hiện tại cũng không có nhiều ca sĩ kiên trì ra album nữa, Mông Chủ ngốc quá QAQ. Đợi đến lúc phát hành album tôi sẽ mua 20 cái, 10 cái cất đi còn 10 cái thì mang tặng mọi người!”
“Ủng hộ Mông Chủ ra album mới! Quá kích động! Là một trong tứ đại phân đàn (2), tôi thay mặt Đại Tây Nam phân đàn đặt mua 100 cái, mong rằng các Tiểu Chanh có thể giúp chúng tôimảng hậu cần và viện trợ trên Weibo, đến đúng thời điểm sẽ công bố tin tức ra ngoài! ”
(2) Phân đàn: một nhánh của tổng bộ . Ở đây dùng với nghĩa là một nhánh của Fanclub Tiêu Chanh.
“… Cầu phân đàn cũng ủng hộ Tiểu Chanh phân đàn.”
“Từ từ đã, hiện tại nói hoạt động này có phải sớm quá không _(:3″ ∠)_ nhưng mà tôi nhất định sẽ ủng hộ album của Mông Chủ! Bắt đầu tiết kiệm tiền!”
…
Thời gian trôi qua nhanh chóng đã đến ngày 25 tháng 12, “With you” đúng hạn phát hành. Các trang âm nhạc chính quy đều đưa bài hát này lên trang đầu, “With you” nhanh chóng leo lên vị trí thứ nhất trên các bảng xếp hạng.
Đinh Mông cảm thấy hợp tác với Cố Tín quả thật rất tốt.
Bài hát này không chỉ nổi tiếng ở trên mạng mà đĩa CD cũng bán rất chạy. Bởi vì đĩa bán ra còn tặng thêm bưu thiếp, hơn nữa cũng không đắt, cho nên có rất nhiều fan muốn mua. Đương nhiên việc kêu gọi của Cố Tín cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng.
Sau này khi Đinh Mông kiểm tra Weibo mới phát hiện, có fan mua rất nhiều CD, xem ra cô cũng nên mua một ít để tăng lượng tiêu thụ lên thôi.
Kiều Dĩ Thần cũng vì cô mà nhờ người giúp anh mua một chiếc đĩa, mang đến văn phòng nghe.
Lời của “With you” là do Cố Tín viết, đây thực sự là một ca khúc xuất sắc, có thể xem như bảo vật hiếm có khó tìm với nền âm nhạc hiện nay. Thực ra trong nước cũng không thiếu nhạc sĩ tài năng, nhưng phần lớn bọn họ đều không nhận được tôn trọng và bảo hộ. Sáng tác không thể giúp họ kiếm sống nên bọn họ chỉ có thể từ bỏ việc sáng tác. Vì thế dần dần xuất hiện vấn đề ca sĩ muốn hát nhưng lại không tìm được nhạc sĩ viết lời.
Nếu bản quyền mà không được bảo đảm thì nhạc sĩ rất khó phát triển. Mỗi khi nghĩ đến điều này Kiều Dĩ Thần đều cảm thấy
Anh đem đĩa bỏ vào CD-ROM của máy tính, mở máy phát.
Mở đầu là một bản độc tấu Bass sảng khoái tràn trề, trong nháy mắt khiến người ta toàn thân hưng phấn.
Anh tin tưởng giai điệu đó được làm ra từ tay Cố Tín.
Sáng tác của Cố Tín đều rất chất lượng, mà Kiều Dĩ Thần rất hài lòng với diễn xuất của Đinh Mông. Giọng nói của cô bình thường trong trẻo nhưng khi diễn xuất lại đặc biệt gợi cảm.
Cách cô trang điểm cũng rất đẹp, như có như không, đầy vẻ khiêu khích của một cô mèo dùng móng vuốt cào nhẹ vào người ta hơi ngưa ngứa
… Hình ảnh này cho một mình anh nhìn là đủ rồi.
Kiều Dĩ Thần chờ ca khúc kết thúc mới cất đĩa vào hộp CD.
Lúc này Đinh Mông và Giang Mạn đang bàn bạc về kế hoạch sắp tới, quảng cáo trước đó mà Giang Mạn ký giúp cô đã nhận được phản ứng rất tốt. Vì thế Đinh Mông muốn nhân dịp vừa đoạt giải nhận tiếp hai quảng cáo nữa.
Cả hai đều là quảng cáo đồ ăn vặt.
Đinh Mông rất hài lòng đối với hai quảng cáo này.
Bàn bạc công tác xong xuôi đâu vào đấy, Giang Mạn lại thấy dây chuyền ngọc thạch Đinh Mông đeo trên cổ. Cô nghĩ một lát, thuận miệng hỏi: “Dây chuyền này của cô rất dễ nhìn, tự mua à?”
Đinh Mông theo bản năng sờ sờ dậy chuyền trên cổ, mở miệng nói: “Không phải, là bạn tôi tặng, chỉ là một món quà nhỏ thôi.”
“Món quà nhỏ?” Giang Mạn cười nhìn cô: “Nếu như tôi không nhìn lầm, cái vòng này của cô hẳn là chạm nổi, không chỉ là ngọc Hòa Điền tinh khiết nhất mà trình độ chạm trổ cũng là vô cùng tinh xảo.”
Đinh Mông nhíu mày, cô không hiểu mấy thứ này lắm: “Chạm nổi là thế nào?”
“Có nghĩa là khối ngọc này không phải được cắt ra từ một khối ngọc lớn mà là một khối ngọc Hòa Điền hoàn chỉnh, nhà điêu khắc căn cứ vào hình dáng nó mà điêu khắc theo bản thiết kế. Mà phương diện này và chạm trổ đều yêu cầu nhà điêu khắc phải có tay nghề cao. Chiếc vòng này của cô dù là thiết kế hay chạm trổ đều vô cùng xuất sắc. Vì thế tôi nghĩ nó được tạo ra từ tay một bậc thầy.”
“Bậc thầy?” Quý giá đến thế cơ à, “Vậy cái này bao nhiêu tiền?”
Giang Mạn đoán: “Tôi nghĩ ít nhất 180 vạn.”
Đinh Mông: “…”
Giang Mạn nhìn cô một cái, ánh mắt trở nên mập mờ : “Người tặng cô dây chuyền này nhất định có ý nghĩ khác với cô.”
Đinh Mông: “…”
Cô không đợi đến tối, trực tiếp xông đến văn phòng tìm Kiều Dĩ Thần.
Thư ký cho rằng cô đến tìm Kiều Dĩ Thần để thảo luận về việc sản xuất việc album mới nên cũng không ngăn cản.
Lúc Đinh Mông xông vào, Kiều Dĩ Thần đang nhìn máy tính. Cô đóng cửa phòng làm việc rồi đi tới.
Kiều Dĩ Thần ngước mắt nhìn cô hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Ánh mắt Đinh Mông đảo qua mặt bàn thấy CD “With you” thì tức như muốn vỡ ngực hỏi: “Cái dây chuyền này lúc trước anh nói bao nhiêu tiền?”
Kiều Dĩ Thần nói: “Mấy ngàn đồng.”
Đinh Mông: “…”
Vẫn còn gạt cô!
“Vừa rồi Giang Mạn nói với em, cái này ít nhất phải 180 vạn, anh thật sự cho rằng không ai biết giá trị của nó sao?”
Kiều Dĩ Thần: “…”
“Tại sao lại muốn gạt em là mấy ngàn đồng?”
Anh trầm mặc một hồi rồi nhìn cô nói: “À, nếu anh nói cho em biết giá trị thật của nó thì em còn có thể đeo sao?”
“Đương nhiên sẽ không!” Chỉ nghĩ tới cô mang đồ mấy trăm vạn đi rêu rao khắp nơi mỗi ngày, cô nghĩ mà sợ, “Cái này nên bảo quản ở nhà, anh cũng thật là, sao lại tặng em một thứ quý giá như vậy làm gì?”
Kiều Dĩ Thần nhìn cô chốc lát rồi mở miệng: “Loại trang sức kiểu này không tính là quá đắt, với anh mà nói chỉ có em là vô giá.”