Hết thảy quang mang sặc sỡ hội tụ dầy đặc trong không gian loạn lưu.
Không gian loạn lưu, có thể nói, chính là địa phương nguy hiểm nhất!
Ngay cả thần khí bình thường rơi vào cũng đều bị không gian loạn lưu nghiền nát, vỡ ra thành từng mảnh. Chỉ có cường giả có phòng ngự chủ thần khí hoặc là đại viên mãn thượng vị thần thì mới có thể miễn cưỡng ở trong không gian loạn lưu chống đỡ sóng ba đào đánh vào, duy trì tính mạng. Nhưng ngay cả như vậy, đại viên mãn thượng vị thần nếu rơi vào không gian loạn lưu thì cũng thân bất do kỷ, không thể tự khống chế bản thân.
Sóng loạn lưu đánh vào cơ thể, ở trong đó, chỉ có thể bèo dạt mây trôi (tuỳ ba trục lưu).
Giờ phút này ...
Bạch sắc quang mang huyền ảo bao phủ bốn phía xung quanh một thân ảnh cao lớn. Thân ảnh này trên người mặc trường bào trắng có thêu hoa văn, mái tóc dài màu vàng bù xù bay tứ tán trông hết sức chói lọi. Hắn đang đứng ở giữa không gian loạn lưu, sóng sắc tán trong không gian loạn lưu cứ thế đánh vào, nhưng lại không thể lay động được hắn. Người này chính là Quang Minh nhất hệ thất đại chủ thần đệ nhất cường giả: Quang Minh chúa tể.
Quang Minh chúa tể đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn về phía xa xa.
"Hồng Lăng tinh toản, vốn đã tới tay, không ngờ ..."
Quang Minh chúa tể trong ánh mắt ẩn chứa một tia tức giận "Bất quá, cho dù sau lưng hắn có chủ thần Tử kinh đỡ, nhưng từ Áo Tạp Luân vị diện Truyền Tống đến Địa ngục thì sẽ phải qua một số Truyền Tống vị diện khác. Sợ là Hồng Lăng tinh toản rơi vào tay chủ thần khác mất."
Hắn thông qua phân thân tại Quang Minh thần giới ra lệnh:
"Lặc Nhĩ, ngươi tập trung theo dõi Lâm Lôi, xem Lâm Lôi hắn cuối cùng chọn cái Truyền Tống Trận nào từ vị diện trở về"
"Vâng. Chúa tể."
Mặc dù Khắc Lai Môn Đình suất lĩnh một đám thượng vị thần, nhưng thực chất, đám thượng vị thần này lại chịu sự chỉ huy của Lặc Nhĩ, bởi vì Lặc Nhĩ chính là một trong hai người có thể liên lạc trực tiếp với chủ thần. Lặc Nhĩ lập tức phát tán thần thức, tập trung theo dõi bọn Lâm Lôi, Bối Bối đang đứng ở trên không trung của hải dương.
Dò xét hành tung của Lâm Lôi.
Lâm Lôi đương nhiên dùng thần thức cách ly chung quanh, không để những người đó phát hiện.
"Bắt buộc mạo hiểm? Không được! Số lượng chủ thần chú ý chí cao thần tín vật rất nhiều, đại đa số những nơi có đặt Truyền Tống Trận, phỏng chừng đều có chủ thần. Ta thực lực cường hãn, nhưng gặp phải chủ thần thì ngay cả một chút khả năng phản kháng cũng không có." Lâm Lôi lắc đầu nói:
"Hồng Lăng tinh toản này, ta không thể để mất."
"Vậy ... nên làm cái gì bây giờ đây?" Bối Bối cũng phiền não ưu tư.
Lâm Lôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Mặc dù nói chủ thần trong địa ngục cùng Lâm Lôi có quan hệ, không sai, nhưng đó cũng chỉ là quan hệ với một hậu bối mà thôi. Nếu như liên quan đến Hồng Lăng tinh toản, Hủy diệt chúa tể ảo ảnh phân thân ở này nói cũng đã cảnh báo, nhưng sau khi tới địa ngục mọi chuyện cũng không thể như vậy.
Dù sao, tại Áo Tạp Luân vị diện, ảo ảnh phân thân của chủ thần cũng không làm gì được được Lâm Lôi, cường đại cũng vô ích.
Nhưng sau khi tới địa ngục, các chủ thần có ai không muốn có chí cao thần tín vật?
"Lão đại, hỏi Bối Lỗ Đặc gia gia đi, không chừng, hắn sẽ có biện pháp." Bối Bối đột nhiên đề nghị.
"Chỉ có thể như vậy." Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Ngọc Lan đại lục vị diện. Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong Long Huyết thành.
Bối Lỗ Đặc mấy ngày nay vẫn ở tại Long Huyết thành của Lâm Lôi, thần phân thân của Lâm Lôi cũng thường xuyên kể lại tình hình diễn biến tại Áo Tạp Luân vị diện cho Bối Lỗ Đặc. Mấy ngày thường xuyên ở cùng một chỗ cũng làm Lâm Lôi và Bối Lỗ Đặc trở nên thân thiện hơn, không có một chút khoảng cách nào.
"Vù!"
Một đạo thân ảnh chợt lóe lên, tiến vào trong hoa viên, chính là Lâm Lôi. Bối Lỗ Đặc đang ở hoa viên chơi đùa với hai đứa trẻ Ba Lỗ Khắc, rất vui vẻ.
"Hai ngươi sang bên kia chơi đi." Lâm Lôi cười nói.
"Vâng." Hai hài tử nhìn thấy Lâm Lôi, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nhu thuận rời đi.
Long Huyết thành đã tạo cho hình tượng Lâm Lôi lên đến đỉnh cao truyền thuyết, trong lòng đám Ba Lỗ Khắc gia tộc hậu bối đệ tử, Lâm Lôi được sùng bái vô cùng.
"Chuyện gì mà phải cấp bách như vậy?" Bối Lỗ Đặc khẽ cười.
Lâm Lôi bất đắc dĩ nói:
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, tình huống hiện tại là rất không ổn."
"Nga?"
Bối Lỗ Đặc nhướng mày, nghiêm nghị, chăm chú nhìn Lâm Lôi.
"Là như thế này, ta hiện tại đã đoạt được Hồng Lăng tinh toản. Bất quá, ta lại đang rất phiền não, bây giờ làm thế nào để có thể quay về Ngọc Lan đại lục vị diện! Dù sao, Áo Tạp Luân vị diện Truyền Tống Trận cũng chỉ có mười một cái, đều là truyền về thất đại vị diện, tứ đại chí cao vị diện. Số lượng chủ thần nhiều như vậy, ta nghĩ, ngay bên cạnh đa số Truyền Tống đều có thể có chủ thần đang chờ đợi ta. Ta vừa xuất hiện, bọn họ phỏng chừng sẽ đoạt lấy ngay tức khắc."
Bối Lỗ Đặc khẽ gật đầu.
"Lâm Lôi, ngươi muốn độc chiếm Hồng Lăng tinh toản?" Bối Lỗ Đặc đột nhiên hỏi.
"Đúng." Lâm Lôi gật đầu.
Nếu Lâm Lôi muốn đem Hồng Lăng tinh toản hiến cho một vị chúa tể, ví dụ như cho Hủy diệt chúa tể thì có thể trực tiếp Truyền Tống đến địa ngục, tin rằng các địa ngục chủ thần khác sẽ không dám tranh đoạt với chúa tể. Lâm Lôi có thể nói dối, nói là dâng cho hủy diệt chúa tể, sau đó lại sử dụng Truyền Tống Trận mà trở về.
Phương pháp này không thực tế.
Thứ nhất: đây là dối trá, lừa gạt Huỷ diệt chúa tể, đó là đắc tội với Hủy diệt chúa tể.
Thứ hai: Bên cạnh Truyền Tống Trận nếu có chủ thần khác, bọn họ có khả năng nhận ra Lâm Lôi vừa mới đến, sau đó lại sử dụng Truyền Tống Trận quay về Ngọc Lan đại lục! Sợ rằng Lâm Lôi chưa kịp mở miệng nói với người quản lý Truyền Tống Trận thì đã bị vạch trần.
"Ngươi đem quá trình tranh đoạt Hồng Lăng tinh toản kể rõ lại từng chi tiết cho ta nghe." Bối Lỗ Đặc trịnh trọng nói.
"Hảo, lúc ấy, ta cùng khác tám vị đại viên mãn thượng vị thần đều đi tới Sư Tâm thành, chúng ta đều cố gắng suy luận, phán đoán ba chữ" Sư Tâm thành" rốt cục có cái hàm nghĩa gì ..."
Lâm Lôi bắt đầu kể lại rõ ràng từng chi tiết, kể cả chuyện chúa tể ảo ảnh phân thân cũng nói hết.
Bối Lỗ Đặc nghe xong, lông mày nhíu lại.
"Vậy Quang Minh chúa tể đã thông qua không gian loạn lưu chạy tới Áo Tạp Luân vị diện?" Bối Lỗ Đặc kinh ngạc hỏi."
Đúng vậy, là Khắc Lai Môn Đình nói cho ta biết. Đây chính là nguyên nhân khiến cho Quang Minh chúa tể tức giận đến vậy." Lâm Lôi nói.
Bối Lỗ Đặc trầm hẳn xuống.
"Ngươi muốn độc chiếm ... này ..." Bối Lỗ Đặc cân nhắc một cách cẩn thận.
"Lâm Lôi!"
Bối Lỗ Đặc đột nhiên nói:
"Như vậy đi, bổn tôn của ngươi, cùng Bối Bối cứ đứng ở Áo Tạp Luân vị diện. Cố ý giả bộ có điều gì lĩnh ngộ, bắt đầu bế quan tu luyện. Trước hết cứ tu luyện mười ngày nửa tháng đi rồi tính tiếp."
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý ngươi là ... ?"
Lâm Lôi thoáng sửng sốt, lập tức có chút hiểu được " Ý của ngươi là, muốn ta trì hoãn thời gian? Nếu thời gian quá lâu thì các chủ thần sẽ không đứng ở bên cạnh Truyền Tống Trận. Nhưng cũng không thể xác định, nếu các chủ thần đều kiên quyết ở tại xung quanh Truyền Tống Trận mà tiềm tu, chờ đợi thì có qua ngàn vạn năm cũng bình thường."
Các chủ thần đều có thân bất tử, chờ đợi ngàn vạn năm thì có là gì
"Không phải là cách này." Bối Lỗ Đặc cười nói:
"Chờ thêm chút nữa, ngươi tự nhiên sẽ hiểu."
"Được."
Lâm Lôi đối với Bối Lỗ Đặc rất là tín nhiệm.
Nhưng Lâm Lôi vẫn nghi hoặc ... Bối Lỗ Đặc bảo mình cố ý ở lại Áo Tạp Luân vị diện mười ngày nửa tháng để làm gì?
Tại hỗn loạn không gian loạn lưu.
Quang Minh chúa tể đã trên đường quay về.
"Chúa tể, Lâm Lôi cùng Bối Bối không vội rời Áo Tạp Luân vị diện mà đang ở trên không trung của hải dương, đột nhiên lại bắt đầu tu luyện. Lâm Lôi kia có vẻ như lại đột nhiên hoặc gì điều lĩnh ngộ, Bối Bối thì đang ở bên cạnh canh chừng."
Tình báo đang giám thị lập tức hướng Quang Minh chúa tể bẩm báo.
"Có lĩnh ngộ?
Lâm Lôi có vài cái thần phân thân, một người đã đạt tới đại viên mãn, thần phân thân khác cũng bắt đầu đột phá, thiên phú đích xác lợi hại."
Quang Minh chúa tể cho dù đối với Lâm Lôi không có hảo cảm, nhưng đáy lòng vẫn có chút than thở.
Với tốc độ của Quang Minh chúa tể, trong một ngày, hắn đã trở lại Quang Minh thần vị diện.
Lâm Lôi đoạt được Hồng Lăng tinh toản đã tới ngày thứ mười một!
Phía trong Long Huyết thành.
Lâm Lôi đang cùng phụ thân Hoắc Cách uống rượu đàm luận. Đúng lúc này, Bối Lỗ Đặc từ hoa viên đi tới.
"Lâm Lôi!"
Bối Lỗ Đặc ánh mắt trịnh trọng.
"Phụ thân, ta phải tiếp Bối Lỗ Đặc tiên sinh." Lâm Lôi nói. Hoắc Cách hiểu Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc nhất định là có chuyện trọng yếu, cũng cười một cái rồi rời đi.
"Đi theo ta."
Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt nói. Rồi sau đó bay lên.
Lâm Lôi liền đuổi theo.
"Vù ..." Bối Lỗ Đặc thân hình hướng xa xa bay đi, Lâm Lôi bay theo.
"Thực nhanh." Lâm Lôi kinh hãi, chính mình còn không theo kịp.
Lâm Lôi thần phân thân linh hồn biến dị, thân thể cường hãn, có được ý chí uy năng, đồng thời dung hợp thần lực. Tốc độ thần phân thân so với bổn tôn cũng không là mấy, nhưng lại không theo kịp Bối Lỗ Đặc!
Trong nháy mắt, Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc đã ra khỏi phạm vi Ngọc Lan đại lục, tới Nam Hải hải vực.
Bối Lỗ Đặc đột nhiên dừng lại, Lâm Lôi cũng dừng lại theo.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý ngươi là?" Lâm Lôi nghi hoặc nói.
"Ngươi không phải đã hỏi là làm thế nào để trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện sao?" Bối Lỗ Đặc trong đôi mắt lóe lên một tia sáng đặc thù, khẽ mỉm cười nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi đầy nghi hoặc.
"Phương pháp rất đơn giản! Thông qua không gian loạn lưu, trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện." Bối Lỗ Đặc lãnh đạm cười nói.
"Thông qua không gian loạn lưu?"
Lâm Lôi cả kinh, trong truyền thuyết, chính đại viên mãn thượng vị thần ở trong không gian loạn lưu cũng đều là không thể làm chủ đựơc bản thân.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, không gian loạn lưu rất đáng sợ, cho dù đại viên mãn thượng vị thần ở trong đó, chỉ có thể bị cuốn đi. Ta mặc dù là mạnh hơn so với đại viên mãn khác, nhưng chắc cũng không thể kháng cự trong không gian loạn lưu."
Lâm Lôi không nắm chắc!
"Ta không phải để cho ngươi một mình đi." Bối Lỗ Đặc mỉm cười nói, lập tức vung tay đánh ra một chưởng.
Một chưởng, hướng về không gian phía trước mà tạo thành một đường!
"Xẹt" Không gian của Ngọc Lan đại lục vị diện mỏng manh lập tức xuất hiện một cái khe hình cánh cửa thực lợn.
Vật chất vị diện rất yếu ớt. Đạt tới trình độ như Lâm Lôi thậm chí có thể thông qua khống chế nguyên tố, về nguyên tắc, tạo ra một mất thất vị diện cỡ nhỏ tại vật chất vị diện. Đương nhiên cũng chỉ ở vật chất vị diện mới có thễ làm được. Còn nếu ở Minh Giới, Địa Ngục cũng không có cách.
Còn chủ thần, thông qua năng lực khống chế nguyên tố đáng sợ, thậm chí có thể tạo ra một thần vị diện độc lập.
Thần vị diện độc lập so với mật thất vị diện của đại viên mãn về cơ bản đều được tạo lập từ vật chất vị diện.
Từ đó có thể thấy được sự chênh lệch đáng sợ giữa chủ thần và thần.
"Theo ta" Bối Lỗ Đặc nắm lấy Lâm Lôi, từng bưới tiến vào trong khe nứt không gian.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân!" Lâm Lôi kinh hãi.
Trong không gian loạn lưu quang mang sặc sỡ, ánh sáng lóng lánh như phản chiều từ những viên kim cương trông thực đẹp, lúc này Lâm Lôi đã chìm sâu vào trong đó. Từng đợt sóng loạn lưu đánh vào người Lâm Lôi. Lúc này Lâm Lôi không còn dám che giấu thực lực, dung hợp thần lực lưu chuyển trong cơ thể, ngăn cản từng đợt sóng dội vào.
"Xì xì" một vết nứt không gian xuất hiện bên cạnh.
Không gian loạn lưu xô đẩy Lâm Lôi, như muốn dẩy Lâm Lôi vào trong khe nứt, nhưng Lâm Lôi cố gắng chống cự lại.
"Năng lượng không gian loạn lưu quả nhiên đáng sợ, không trách đại viên mãn thượng vị thần ở trong đó thân bất do kỷ, nhưng ta miễn cưỡng vẫn có thể đi ngược dòng chảy. Lâm Lôi phát hiện, nếu mình toàn lực có thể ngược dòng chảy trong không gian loạn lưu tiến về phía trước. Cảm giác đó ... Rất giống lúc mình còn nhỏ, đi ngược dòng nước xiết dưới sông.
"Lâm Lôi, cảm giác thế nào?" giọng nói của Bối Lỗ Đặc vang lên.
Lâm Lôi quay đầu lại nhìn.
Bị dòng chảy không gian loạn lưu dội vào, nhưng Bối Lỗ Đặc vẫn đứng cười nhạt, không để không gian loạn lưu vào mắt.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ông?" Lâm Lôi kinh sợ.
Đại viên mạn trong không gian loạn lưu cũng phải nghiêng ngả theo từng đợt sóng xô. Nhưng Bối Lỗ Đặc lại đứng yên bất động.
"Ha ha, dựa vào tốc độ của ngươi muốn từ Ngọc Lan vị diện chạy tới Áo Tạp Luân vị diện e rằng ngàn vạn năm cũng không tới nơi" Bố Lỗ Đặc thấy biểu hiện của Lâm Lôi không khỏi bật cười. Vừa nói, ngoài thân Bối Lỗ Đặc tỏa ra một vầng thanh sắc quang mang, bao phủ cả Lâm Lôi.
"Trong không gian loạn lưu rất dễ lạc lối, bổn tôn của ngươi ở tại Áo Tạp Luân vị diện nên ngươi biết chính xác phương hướng. Ngươi chỉ phương hướng, ta mang ngươi đi"
Bối Lỗ Đặc bao phủ Lâm Lôi trong màn quang mang màu xanh, hóa thành một đạo thanh sắc thiểm điện, chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Không gian loạn lưu, có thể nói, chính là địa phương nguy hiểm nhất!
Ngay cả thần khí bình thường rơi vào cũng đều bị không gian loạn lưu nghiền nát, vỡ ra thành từng mảnh. Chỉ có cường giả có phòng ngự chủ thần khí hoặc là đại viên mãn thượng vị thần thì mới có thể miễn cưỡng ở trong không gian loạn lưu chống đỡ sóng ba đào đánh vào, duy trì tính mạng. Nhưng ngay cả như vậy, đại viên mãn thượng vị thần nếu rơi vào không gian loạn lưu thì cũng thân bất do kỷ, không thể tự khống chế bản thân.
Sóng loạn lưu đánh vào cơ thể, ở trong đó, chỉ có thể bèo dạt mây trôi (tuỳ ba trục lưu).
Giờ phút này ...
Bạch sắc quang mang huyền ảo bao phủ bốn phía xung quanh một thân ảnh cao lớn. Thân ảnh này trên người mặc trường bào trắng có thêu hoa văn, mái tóc dài màu vàng bù xù bay tứ tán trông hết sức chói lọi. Hắn đang đứng ở giữa không gian loạn lưu, sóng sắc tán trong không gian loạn lưu cứ thế đánh vào, nhưng lại không thể lay động được hắn. Người này chính là Quang Minh nhất hệ thất đại chủ thần đệ nhất cường giả: Quang Minh chúa tể.
Quang Minh chúa tể đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn về phía xa xa.
"Hồng Lăng tinh toản, vốn đã tới tay, không ngờ ..."
Quang Minh chúa tể trong ánh mắt ẩn chứa một tia tức giận "Bất quá, cho dù sau lưng hắn có chủ thần Tử kinh đỡ, nhưng từ Áo Tạp Luân vị diện Truyền Tống đến Địa ngục thì sẽ phải qua một số Truyền Tống vị diện khác. Sợ là Hồng Lăng tinh toản rơi vào tay chủ thần khác mất."
Hắn thông qua phân thân tại Quang Minh thần giới ra lệnh:
"Lặc Nhĩ, ngươi tập trung theo dõi Lâm Lôi, xem Lâm Lôi hắn cuối cùng chọn cái Truyền Tống Trận nào từ vị diện trở về"
"Vâng. Chúa tể."
Mặc dù Khắc Lai Môn Đình suất lĩnh một đám thượng vị thần, nhưng thực chất, đám thượng vị thần này lại chịu sự chỉ huy của Lặc Nhĩ, bởi vì Lặc Nhĩ chính là một trong hai người có thể liên lạc trực tiếp với chủ thần. Lặc Nhĩ lập tức phát tán thần thức, tập trung theo dõi bọn Lâm Lôi, Bối Bối đang đứng ở trên không trung của hải dương.
Dò xét hành tung của Lâm Lôi.
Lâm Lôi đương nhiên dùng thần thức cách ly chung quanh, không để những người đó phát hiện.
"Bắt buộc mạo hiểm? Không được! Số lượng chủ thần chú ý chí cao thần tín vật rất nhiều, đại đa số những nơi có đặt Truyền Tống Trận, phỏng chừng đều có chủ thần. Ta thực lực cường hãn, nhưng gặp phải chủ thần thì ngay cả một chút khả năng phản kháng cũng không có." Lâm Lôi lắc đầu nói:
"Hồng Lăng tinh toản này, ta không thể để mất."
"Vậy ... nên làm cái gì bây giờ đây?" Bối Bối cũng phiền não ưu tư.
Lâm Lôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Mặc dù nói chủ thần trong địa ngục cùng Lâm Lôi có quan hệ, không sai, nhưng đó cũng chỉ là quan hệ với một hậu bối mà thôi. Nếu như liên quan đến Hồng Lăng tinh toản, Hủy diệt chúa tể ảo ảnh phân thân ở này nói cũng đã cảnh báo, nhưng sau khi tới địa ngục mọi chuyện cũng không thể như vậy.
Dù sao, tại Áo Tạp Luân vị diện, ảo ảnh phân thân của chủ thần cũng không làm gì được được Lâm Lôi, cường đại cũng vô ích.
Nhưng sau khi tới địa ngục, các chủ thần có ai không muốn có chí cao thần tín vật?
"Lão đại, hỏi Bối Lỗ Đặc gia gia đi, không chừng, hắn sẽ có biện pháp." Bối Bối đột nhiên đề nghị.
"Chỉ có thể như vậy." Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Ngọc Lan đại lục vị diện. Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong Long Huyết thành.
Bối Lỗ Đặc mấy ngày nay vẫn ở tại Long Huyết thành của Lâm Lôi, thần phân thân của Lâm Lôi cũng thường xuyên kể lại tình hình diễn biến tại Áo Tạp Luân vị diện cho Bối Lỗ Đặc. Mấy ngày thường xuyên ở cùng một chỗ cũng làm Lâm Lôi và Bối Lỗ Đặc trở nên thân thiện hơn, không có một chút khoảng cách nào.
"Vù!"
Một đạo thân ảnh chợt lóe lên, tiến vào trong hoa viên, chính là Lâm Lôi. Bối Lỗ Đặc đang ở hoa viên chơi đùa với hai đứa trẻ Ba Lỗ Khắc, rất vui vẻ.
"Hai ngươi sang bên kia chơi đi." Lâm Lôi cười nói.
"Vâng." Hai hài tử nhìn thấy Lâm Lôi, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nhu thuận rời đi.
Long Huyết thành đã tạo cho hình tượng Lâm Lôi lên đến đỉnh cao truyền thuyết, trong lòng đám Ba Lỗ Khắc gia tộc hậu bối đệ tử, Lâm Lôi được sùng bái vô cùng.
"Chuyện gì mà phải cấp bách như vậy?" Bối Lỗ Đặc khẽ cười.
Lâm Lôi bất đắc dĩ nói:
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, tình huống hiện tại là rất không ổn."
"Nga?"
Bối Lỗ Đặc nhướng mày, nghiêm nghị, chăm chú nhìn Lâm Lôi.
"Là như thế này, ta hiện tại đã đoạt được Hồng Lăng tinh toản. Bất quá, ta lại đang rất phiền não, bây giờ làm thế nào để có thể quay về Ngọc Lan đại lục vị diện! Dù sao, Áo Tạp Luân vị diện Truyền Tống Trận cũng chỉ có mười một cái, đều là truyền về thất đại vị diện, tứ đại chí cao vị diện. Số lượng chủ thần nhiều như vậy, ta nghĩ, ngay bên cạnh đa số Truyền Tống đều có thể có chủ thần đang chờ đợi ta. Ta vừa xuất hiện, bọn họ phỏng chừng sẽ đoạt lấy ngay tức khắc."
Bối Lỗ Đặc khẽ gật đầu.
"Lâm Lôi, ngươi muốn độc chiếm Hồng Lăng tinh toản?" Bối Lỗ Đặc đột nhiên hỏi.
"Đúng." Lâm Lôi gật đầu.
Nếu Lâm Lôi muốn đem Hồng Lăng tinh toản hiến cho một vị chúa tể, ví dụ như cho Hủy diệt chúa tể thì có thể trực tiếp Truyền Tống đến địa ngục, tin rằng các địa ngục chủ thần khác sẽ không dám tranh đoạt với chúa tể. Lâm Lôi có thể nói dối, nói là dâng cho hủy diệt chúa tể, sau đó lại sử dụng Truyền Tống Trận mà trở về.
Phương pháp này không thực tế.
Thứ nhất: đây là dối trá, lừa gạt Huỷ diệt chúa tể, đó là đắc tội với Hủy diệt chúa tể.
Thứ hai: Bên cạnh Truyền Tống Trận nếu có chủ thần khác, bọn họ có khả năng nhận ra Lâm Lôi vừa mới đến, sau đó lại sử dụng Truyền Tống Trận quay về Ngọc Lan đại lục! Sợ rằng Lâm Lôi chưa kịp mở miệng nói với người quản lý Truyền Tống Trận thì đã bị vạch trần.
"Ngươi đem quá trình tranh đoạt Hồng Lăng tinh toản kể rõ lại từng chi tiết cho ta nghe." Bối Lỗ Đặc trịnh trọng nói.
"Hảo, lúc ấy, ta cùng khác tám vị đại viên mãn thượng vị thần đều đi tới Sư Tâm thành, chúng ta đều cố gắng suy luận, phán đoán ba chữ" Sư Tâm thành" rốt cục có cái hàm nghĩa gì ..."
Lâm Lôi bắt đầu kể lại rõ ràng từng chi tiết, kể cả chuyện chúa tể ảo ảnh phân thân cũng nói hết.
Bối Lỗ Đặc nghe xong, lông mày nhíu lại.
"Vậy Quang Minh chúa tể đã thông qua không gian loạn lưu chạy tới Áo Tạp Luân vị diện?" Bối Lỗ Đặc kinh ngạc hỏi."
Đúng vậy, là Khắc Lai Môn Đình nói cho ta biết. Đây chính là nguyên nhân khiến cho Quang Minh chúa tể tức giận đến vậy." Lâm Lôi nói.
Bối Lỗ Đặc trầm hẳn xuống.
"Ngươi muốn độc chiếm ... này ..." Bối Lỗ Đặc cân nhắc một cách cẩn thận.
"Lâm Lôi!"
Bối Lỗ Đặc đột nhiên nói:
"Như vậy đi, bổn tôn của ngươi, cùng Bối Bối cứ đứng ở Áo Tạp Luân vị diện. Cố ý giả bộ có điều gì lĩnh ngộ, bắt đầu bế quan tu luyện. Trước hết cứ tu luyện mười ngày nửa tháng đi rồi tính tiếp."
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý ngươi là ... ?"
Lâm Lôi thoáng sửng sốt, lập tức có chút hiểu được " Ý của ngươi là, muốn ta trì hoãn thời gian? Nếu thời gian quá lâu thì các chủ thần sẽ không đứng ở bên cạnh Truyền Tống Trận. Nhưng cũng không thể xác định, nếu các chủ thần đều kiên quyết ở tại xung quanh Truyền Tống Trận mà tiềm tu, chờ đợi thì có qua ngàn vạn năm cũng bình thường."
Các chủ thần đều có thân bất tử, chờ đợi ngàn vạn năm thì có là gì
"Không phải là cách này." Bối Lỗ Đặc cười nói:
"Chờ thêm chút nữa, ngươi tự nhiên sẽ hiểu."
"Được."
Lâm Lôi đối với Bối Lỗ Đặc rất là tín nhiệm.
Nhưng Lâm Lôi vẫn nghi hoặc ... Bối Lỗ Đặc bảo mình cố ý ở lại Áo Tạp Luân vị diện mười ngày nửa tháng để làm gì?
Tại hỗn loạn không gian loạn lưu.
Quang Minh chúa tể đã trên đường quay về.
"Chúa tể, Lâm Lôi cùng Bối Bối không vội rời Áo Tạp Luân vị diện mà đang ở trên không trung của hải dương, đột nhiên lại bắt đầu tu luyện. Lâm Lôi kia có vẻ như lại đột nhiên hoặc gì điều lĩnh ngộ, Bối Bối thì đang ở bên cạnh canh chừng."
Tình báo đang giám thị lập tức hướng Quang Minh chúa tể bẩm báo.
"Có lĩnh ngộ?
Lâm Lôi có vài cái thần phân thân, một người đã đạt tới đại viên mãn, thần phân thân khác cũng bắt đầu đột phá, thiên phú đích xác lợi hại."
Quang Minh chúa tể cho dù đối với Lâm Lôi không có hảo cảm, nhưng đáy lòng vẫn có chút than thở.
Với tốc độ của Quang Minh chúa tể, trong một ngày, hắn đã trở lại Quang Minh thần vị diện.
Lâm Lôi đoạt được Hồng Lăng tinh toản đã tới ngày thứ mười một!
Phía trong Long Huyết thành.
Lâm Lôi đang cùng phụ thân Hoắc Cách uống rượu đàm luận. Đúng lúc này, Bối Lỗ Đặc từ hoa viên đi tới.
"Lâm Lôi!"
Bối Lỗ Đặc ánh mắt trịnh trọng.
"Phụ thân, ta phải tiếp Bối Lỗ Đặc tiên sinh." Lâm Lôi nói. Hoắc Cách hiểu Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc nhất định là có chuyện trọng yếu, cũng cười một cái rồi rời đi.
"Đi theo ta."
Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt nói. Rồi sau đó bay lên.
Lâm Lôi liền đuổi theo.
"Vù ..." Bối Lỗ Đặc thân hình hướng xa xa bay đi, Lâm Lôi bay theo.
"Thực nhanh." Lâm Lôi kinh hãi, chính mình còn không theo kịp.
Lâm Lôi thần phân thân linh hồn biến dị, thân thể cường hãn, có được ý chí uy năng, đồng thời dung hợp thần lực. Tốc độ thần phân thân so với bổn tôn cũng không là mấy, nhưng lại không theo kịp Bối Lỗ Đặc!
Trong nháy mắt, Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc đã ra khỏi phạm vi Ngọc Lan đại lục, tới Nam Hải hải vực.
Bối Lỗ Đặc đột nhiên dừng lại, Lâm Lôi cũng dừng lại theo.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý ngươi là?" Lâm Lôi nghi hoặc nói.
"Ngươi không phải đã hỏi là làm thế nào để trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện sao?" Bối Lỗ Đặc trong đôi mắt lóe lên một tia sáng đặc thù, khẽ mỉm cười nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi đầy nghi hoặc.
"Phương pháp rất đơn giản! Thông qua không gian loạn lưu, trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện." Bối Lỗ Đặc lãnh đạm cười nói.
"Thông qua không gian loạn lưu?"
Lâm Lôi cả kinh, trong truyền thuyết, chính đại viên mãn thượng vị thần ở trong không gian loạn lưu cũng đều là không thể làm chủ đựơc bản thân.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, không gian loạn lưu rất đáng sợ, cho dù đại viên mãn thượng vị thần ở trong đó, chỉ có thể bị cuốn đi. Ta mặc dù là mạnh hơn so với đại viên mãn khác, nhưng chắc cũng không thể kháng cự trong không gian loạn lưu."
Lâm Lôi không nắm chắc!
"Ta không phải để cho ngươi một mình đi." Bối Lỗ Đặc mỉm cười nói, lập tức vung tay đánh ra một chưởng.
Một chưởng, hướng về không gian phía trước mà tạo thành một đường!
"Xẹt" Không gian của Ngọc Lan đại lục vị diện mỏng manh lập tức xuất hiện một cái khe hình cánh cửa thực lợn.
Vật chất vị diện rất yếu ớt. Đạt tới trình độ như Lâm Lôi thậm chí có thể thông qua khống chế nguyên tố, về nguyên tắc, tạo ra một mất thất vị diện cỡ nhỏ tại vật chất vị diện. Đương nhiên cũng chỉ ở vật chất vị diện mới có thễ làm được. Còn nếu ở Minh Giới, Địa Ngục cũng không có cách.
Còn chủ thần, thông qua năng lực khống chế nguyên tố đáng sợ, thậm chí có thể tạo ra một thần vị diện độc lập.
Thần vị diện độc lập so với mật thất vị diện của đại viên mãn về cơ bản đều được tạo lập từ vật chất vị diện.
Từ đó có thể thấy được sự chênh lệch đáng sợ giữa chủ thần và thần.
"Theo ta" Bối Lỗ Đặc nắm lấy Lâm Lôi, từng bưới tiến vào trong khe nứt không gian.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân!" Lâm Lôi kinh hãi.
Trong không gian loạn lưu quang mang sặc sỡ, ánh sáng lóng lánh như phản chiều từ những viên kim cương trông thực đẹp, lúc này Lâm Lôi đã chìm sâu vào trong đó. Từng đợt sóng loạn lưu đánh vào người Lâm Lôi. Lúc này Lâm Lôi không còn dám che giấu thực lực, dung hợp thần lực lưu chuyển trong cơ thể, ngăn cản từng đợt sóng dội vào.
"Xì xì" một vết nứt không gian xuất hiện bên cạnh.
Không gian loạn lưu xô đẩy Lâm Lôi, như muốn dẩy Lâm Lôi vào trong khe nứt, nhưng Lâm Lôi cố gắng chống cự lại.
"Năng lượng không gian loạn lưu quả nhiên đáng sợ, không trách đại viên mãn thượng vị thần ở trong đó thân bất do kỷ, nhưng ta miễn cưỡng vẫn có thể đi ngược dòng chảy. Lâm Lôi phát hiện, nếu mình toàn lực có thể ngược dòng chảy trong không gian loạn lưu tiến về phía trước. Cảm giác đó ... Rất giống lúc mình còn nhỏ, đi ngược dòng nước xiết dưới sông.
"Lâm Lôi, cảm giác thế nào?" giọng nói của Bối Lỗ Đặc vang lên.
Lâm Lôi quay đầu lại nhìn.
Bị dòng chảy không gian loạn lưu dội vào, nhưng Bối Lỗ Đặc vẫn đứng cười nhạt, không để không gian loạn lưu vào mắt.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ông?" Lâm Lôi kinh sợ.
Đại viên mạn trong không gian loạn lưu cũng phải nghiêng ngả theo từng đợt sóng xô. Nhưng Bối Lỗ Đặc lại đứng yên bất động.
"Ha ha, dựa vào tốc độ của ngươi muốn từ Ngọc Lan vị diện chạy tới Áo Tạp Luân vị diện e rằng ngàn vạn năm cũng không tới nơi" Bố Lỗ Đặc thấy biểu hiện của Lâm Lôi không khỏi bật cười. Vừa nói, ngoài thân Bối Lỗ Đặc tỏa ra một vầng thanh sắc quang mang, bao phủ cả Lâm Lôi.
"Trong không gian loạn lưu rất dễ lạc lối, bổn tôn của ngươi ở tại Áo Tạp Luân vị diện nên ngươi biết chính xác phương hướng. Ngươi chỉ phương hướng, ta mang ngươi đi"
Bối Lỗ Đặc bao phủ Lâm Lôi trong màn quang mang màu xanh, hóa thành một đạo thanh sắc thiểm điện, chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Danh sách chương