Liên tiếp hít sâu hai lần, Lâm Lôi trong ngực phảng phất như cảm thấy bị cái gì đó níu kéo, khó thở, sau đó rất nhanh khôi phục bình tĩnh.
"Áo Cổ Tư Tháp đã đáp ứng Vận mệnh chúa tể Áo Phu, vậy khẳng định chúng ta sẽ phải toàn lực ứng phó. Khó trách hắn rất để ý chuyện bảo vệ thiên sứ mười hai cánh, rất ít khi để thiên sứ mười hai cánh xuất động làm việc." Lâm Lôi ánh mắt thanh lãnh, "Mẫu thân ta hẳn chính là thiên sứ mười hai cánh, trong sáu trăm năm nữa nếu ta không nhúng tay, khẳng định sẽ bị đưa vào vị diện chiến trường!"
Lâm Lôi mày có chút nhíu lại, lẩm bẩm nói: "Sáu trăm năm nữa ..."
Áo Cổ Tư Tháp, vô luận là ý tứ của Bối Lỗ Đặc, hay là tứ thần thú gia tộc, đều muốn Lâm Lôi giết chết hắn. Vốn Lâm Lôi cũng có kế hoạch, sau khi thực lực đề cao sẽ giết Áo Cổ Tư Tháp. Chẳng những thỏa mãn kỳ vọng của Bối Lỗ Đặc và tứ thần thú gia tộc mà còn có thể cứu mẫu thân.
Nhất cử lưỡng tiện!
"Bây giờ, có ba lựa chọn!"
"Một lựa chọn là không để ý tới mẫu thân, dốc lòng tu luyện sẽ mất một thời gian dài, nhưng sau khi thành công sẽ giết Áo Cổ Tư Tháp."
"Thứ hai là, tùy tiện tìm một hỏa hệ hạ vị chủ thần giết đi rồi luyện hóa hỏa hệ hạ vị chủ thần cách. Sau khi thực lực đề cao, giải quyết Áo Cổ Tư Tháp."
"Lựa chọn thứ ba, tạm thời khuất phục, ẩn nhẫn! Đám phán với Áo Cổ Tư Tháp!"
Lâm Lôi cơ hồ trong nháy mắt, đã chọn xong.
Không quan tâm gì tới mẹ, không có khả năng.
Vô duyên vô cớ giết một hỏa hệ chủ thần. Lâm Lôi cũng không làm được. Huống chi hắn làm như vậy cũng là vi phạm tứ đại quy tắc chúa tể ước định!"
"Lâm Lôi!"
Một lúc sau. Từ ngoài vườn đi tới hai người. Chính là Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa. Lúc trước Lâm Lôi mặc dù không thể giết chết Áo Cổ Tư Tháp nhưng thực lực lộ ra vẫn còn mạnh hơn Áo Cổ Tư Tháp một tia. Hai người sinh tử liều mạng, Áo Cổ Tư Tháp xác suất tử vong rất cao.
Cho nên Áo Cổ Tư Tháp không dám lại đến tìm Lâm Lôi gây sự như trước.
Tự nhiên Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa hai người chủ thần phân thân cũng có thể tùy ý đi lại ở Địa ngục! Nhiều năm tiềm ẩn tại Ngọc Lan vị diện như vậy, bây giờ có thể tự do đi ra bên ngoài, bọn họ đương nhiên cao hứng.
"Lâm Lôi. Vừa rồi Huyết Phong chủ thần đến đây có sự tình gì trọng a?" Bối Lỗ Đặc vuốt râu cười tủm tỉm nói.
Cùng là chủ thần, Huyết Phong chủ thần đã đến, bọn họ hai người đương nhiên biết. Chỉ là Huyết Phong chủ thần Mạt Thập rõ ràng chỉ muốn gặp một mình Lâm Lôi, bọn họ hai người vừa rồi mới không hiện thân. Mà bây giờ Huyết Phong chủ thần đi rồi, mới đi ra.
"Là về vị diện chiến tranh, hắn muốn ta thu chủ thần sứ giả. Sau hơn sáu trăm năm nữa sẽ bắt đầu một hồi vị diện chiến tranh, hai bên là Địa ngục và Thiên giới. Trận này đặc biệt trọng yếu." Lâm Lôi nói rồi cũng đem tin tức toàn bộ kể lại một lượt.
Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa hai người cũng cẩn thận nghe.
Sau khi nghe xong cũng sợ hãi than mãi không thôi.
"Nguyên lai Áo Cổ Tư Tháp vận khí tốt như vậy, khó trách Vận mệnh chúa tể thiếu hắn nhân tình." Bối Lỗ Đặc cảm khái nói.
"Quân đoàn thiên sứ mười hai cánh, tại vị diện chiến tranh đích xác có tác dụng mang tính quyết định." Thanh Hỏa cũng thở dài, "Một lần dùng gần như có thể đoạt được một lần thắng lợi. Hơn nữa phần thưởng của mười tràng thắng lợi liên tục cũng thực kinh người, khó trách ngay cả Vận mệnh chúa tể cũng phải mời Áo Cổ Tư Tháp hỗ trợ."
Lâm Lôi lần trước trải qua một hồi chiến tranh, song phương là Quang Minh thần vị diện và Hắc Ám Thần vị diện.
Bởi vì tràng thắng thua đó không quá trọng yếu, đương nhiên các chủ thần ở sau lưng cũng không có nhiều người để ý lắm.
"Lâm Lôi, ngươi vừa rồi nói cái gì? Quân đoàn thiên sứ mười hai cánh đi vị diện chiến trường, vậy không phải nói?" Bối Lỗ Đặc rồi đột nhiên bừng tỉnh. "Mẫu thân ngươi ..."
"Đúng." Lâm Lôi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Bối Lỗ Đặc, "Ngươi nói, ta còn lựa chọn nào khác không?"
Bối Lỗ Đặc hơi trầm tư.
Hơn sáu trăm năm nữa ...
Lâm Lôi hao phí năm nghìn năm, mới thành tựu đến mức này. Muốn trong sáu trăm năm này có thể có đại đột phá, ngay cả Bối Lỗ Đặc chính mình cũng không có nhiều tin tưởng.
"Vậy ngươi ..." Bối Lỗ Đặc nhìn về phía Lâm Lôi.
"Ta quyết định, ngày mai, đi Quang Minh thần vị diện!" Lâm Lôi bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn về phía xa xôi. Ánh mắt hắn tựa hồ xuyên thấu qua không gian thấy được Quang Minh thần vị diện phía bên kia.
Bối Lỗ Đặc trầm ngâm một lát, gật gật đầu: "Muốn có thành tựu lớn có đôi khi phải có chịu khuất một chút. Ta xem, trong mắt Áo Cổ Tư Tháp ngươi là một cái đại viên mãn, đã không có tiềm lực. Phỏng chừng, hắn trong lòng đối với ngươi cũng không thái độ lo sợ lắm. Ngươi và hắn bàn bạc, thành công có thể rất cao. Đợi đến sau này ... giải quyết hắn sau cũng không muộn."
Bối Lỗ Đặc quyết đoán, bây giờ nên ẩn nhẫn.
Năm đó thi thể tứ thần thú, hắn mặc dù biết đoạt thi thể rất nguy hiểm, nhưng hắn cũng hiểu được, một khi thành công hắn sẽ từ thần biến thành chủ thần. Hơn nữa Bối Lỗ Đặc làm như vậy, cũng là căn cứ vào tình hình lúc ấy, thứ nhất chúa tể căn bản sẽ không để ý một thượng vị thần, thứ hai, hắn ở vật chất vị diện, có vật chất vị diện thiên nhiên bảo vệ, ba là hắn là phệ thần thử, không sợ không gian loạn lưu.
Có thứ để ỷ vào, có tự tin, có can đảm mạo hiểm, có năng lực ẩn nhẫn.
Mới có thể tạo nên Bối Lỗ Đặc hôm nay.
Nếu không, Ngọc Lan nhất hệ như thế nào có ba chủ thần?
"Hy vọng sẽ như lời Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi nói." Lâm Lôi gật đầu nói.
Quang Minh thần vị diện, trên biển, một đạo lưu quang từ Truyền tống trận phóng lên cao, trong nháy mắt xẹt qua ngàn vạn dặm khoảng cách.
Kình phong như đao, phía dưới là vô tận nước biển, Lâm Lôi quần áo màu xanh da trời ở trên trời cao, dùng tốc độ kinh người bay về phía trước, nhưng ánh mắt lại như lãnh phong (gió lạnh).
"Ân?" Lâm Lôi khẻ cau mày, "Không nghĩ tới Vận mệnh chúa tể Áo Phu cũng ở đây!"
Lâm Lôi sau khi đi tới Quang Minh thần vị diện, dung hợp thần thức trong nháy mắt liền bao phủ cả Quang Minh thần vị diện, Quang Minh thần vị diện mỗi một chỗ động tĩnh Lâm Lôi đều, Lâm Lôi tự nhiên cũng phát hiện Quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp, ai có thể ngờ Áo Cổ Tư Tháp đang ở cùng chỗ với Áo Phu.
"Hắn ở đây, ngược lại rất tốt." Lâm Lôi thầm nghĩ.
Lần này, Lâm Lôi không phải là tới giết người, mà là tới bàn bạc, Áo Phu ở đây ... vậy Áo Cổ Tư Tháp cũng không dám hồ ngôn nói lung tung.
Lập tức ...
Lâm Lôi thần thức cải biến, dung hợp thần thức, đổi thành đại địa chủ thần lực thần thức, như đại địa chủ thần bình thường.
Một cải biến này đương nhiên đại địa chủ thần lực thần thức bị hai vị chúa tể phát hiện.
"Ha ha. Lâm Lôi, ngươi như thế nào tới đây?" Áo Cổ Tư Tháp cười truyền âm nói, tựa hồ đã quên lúc trước từng chém giết cùng Lâm Lôi.
"Đương nhiên là có sự tình trọng yếu." Lâm Lôi mỉm cười. "Không nghĩ tới, Áo Phu đại nhân cũng ở đây, thực sự trùng hợp."
"Ha ha, ta và Áo Cổ Tư Tháp cũng đang bàn bạc một sự tình." thanh âm ôn hòa của Vận mệnh chúa tể cũng vang vọng trong đầu Lâm Lôi, "Trước đó vài ngày, ta từng mời Lâm Lôi ngươi đi tới Áo Cổ Hoa Viên, thực đáng tiếc, thời gian dài như vậy, ta không đợi được Lâm Lôi ngươi tới."
Một người có thể che dấu trăm năm ngàn năm, nhưng không thể che dấu bản tính mãi mãi được.
Vận mệnh chúa tể Áo Phu không màng thế sự, hễ là ai trở thành bằng hữu của hắn, hắn đối đãi vô cùng tốt. Lâm Lôi đối với Vận mệnh chúa tể Áo Phu chính là vẫn còn rất bội phục.
Đương nhiên, Vận mệnh chúa tể vô số năm không cưới vợ, không hưởng lạc, lại đắm chìm trong các loại tu luyện, nghiên cứu, Lâm Lôi đúng là làm không được. "Áo Phu đại nhân, sau này năm tháng vô hạn. Ngươi và ta, có thời gian là có thể gặp nhau. Mà không phải là hôm nay chúng ta sẽ gặp nhau sao?" Lâm Lôi thản nhiên cười nói.
"Ha ha, đúng, năm tháng vô hạn a." Áo Phu cười nói.
Trong lúc thần thức đối thoại, Lâm Lôi bay xẹt qua vô số đảo nhỏ.
Như một mũi tên nhọn từ trên cao đáp xuống.
Lâm Lôi quan sát hòn đảo nhỏ phía dưới, đây là chỗ ở của Quang minh chúa tể!
Đây là một đảo nhỏ kiến tạo phi thường hào hoa xa xỉ, có phương viên ngàn dặm, trên đảo chủ yếu kiến trúc màu trắng, đương nhiên còn có các loại ma thú kỳ lạ, hoa cỏ thực vật làm đẹp, có khi vực cho ma thú sinh tồn, lại có khu vực cho các loại hoa cỏ thực vật, tất cả đều được an bài cẩn thận.
Trên đảo nhỏ này có đại lượng thiên sứ.
Trên đảo ngoại trừ bộ tộc thiên sứ, các thần khác đều là nữ, nam tính chỉ có Áo Cổ Tư Tháp và Vận mệnh chúa tể!
"Áo Cổ Tư Tháp này thực biết hưởng thụ. Ngoại trừ thiên sứ bộ tộc trung thành, còn lại tất cả đều là nữ nhân a." Lâm Lôi không khỏi lắc đầu cười, lập tức ánh mắt nhìn về phía xa xa, ở chỗ sâu trong đảo đang có hai đạo nhân ảnh sóng vai bay tới, sau hai đạo thân ảnh này là đại lượng thị nữ.
Thanh thế có vẻ rất lớn.
"Ha ha, Lâm Lôi!" Áo Cổ Tư Tháp từ xa đã cao giọng hô, giống như bạn tốt từ rất lâu không gặp.
"Áo Cổ Tư Tháp." Lâm Lôi cũng cười đi tới.
Vận mệnh chúa tể áo bào trắng đạm cười nói: "Chúng ta lúc nãy vẫn còn đang ngồi nói chuyện. Áo Cổ Tư Tháp, không phải ta đã nói chỗ này là trên đảo rồi, ngươi đi ra nghênh đón khách nhân mà làm hoành tráng to tát thế này?" Vận mệnh chúa tể liếc một cái về phía sau, thị nữ chia làm hai hàng, một bên tất cả đều mặc áo tím, một bên tất cả đều áo trắng, dung mạo đều thuộc hàng cực phẩm.
"Ha ha, đại nhân đã phân phó, ta đương nhiên nghe." Áo Cổ Tư Tháp cười xoay người, tùy ý vung tay lên, đạm mạc nói, "Đều lui ra đi."
Các thị nữ đều theo nhịp, cung kính khom người: "Vâng." Toàn bộ đều phi hành rời đi.
"Chúng ta đến thủy viên nói chuyện." Áo Cổ Tư Tháp cười, ở một bên dẫn đường.
"Người bố trí cảnh sắc kiến trúc trên đảo, tuyệt đối là cấp bậc tông sư." Lâm Lôi vừa đi vừa quan sát, cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
Áo Cổ Tư Tháp cười đắc ý: "Ha ha, Lâm Lôi, không phải ta khoe khoang, trên đảo ngàn dặm phương viên, chỉ tính thực vật hoa cỏ, thì có ba vạn một trăm sáu mươi hai loại, màu sắc, kích thước lớn nhỏ, độ cao, ... đều là do các thiên sứ tận tâm chăm sóc. Từ mỗi một chỗ quan sát, đều rất tự nhiên, làm cho lòng người thư thản. Còn có các loại ma thú ... kiến thiết hòn đảo này ta chính là từ các vị diện, mời hơn một ngàn vị tông sư tinh thông kiến trúc bố trí sắp xếp, hiệp lực cùng bố trí."
Lâm Lôi nghe xong thầm lắc đầu.
Đồn đại quả nhiên không sai, Áo Cổ Tư Tháp tại phương diện hưởng thụ theo đuổi đến cực hạn. Thủy viên, là một khu phương viên ngàn thước có vườn, cũng có hồ nước ở sâu trong đảo, hồ nước này gió biển thổi nhẹ nhàng làm từng đợt sóng lay động, giống như bảo thạch. Cả khu vườn rậm rạp cây cối, hơn nữa còn trôi nổi trên mặt hồ, bên trong vườn còn có một dòng suối chảy tí tách.
"Thủy viên này cũng không sử dụng một chút ma pháp trận nào, mà đơn thuần là dùng một loại gỗ thơm rất nhẹ, khiến cho vườn nổi bập bềnh trên mặt nước." Áo Cổ Tư Tháp chỉ phía trước, "Ngươi xem, cái cầu kia cũng là dùng loại gỗ đó ..."
Áo Cổ Tư Tháp đắc ý giới thiệu mỗi một chỗ thiết kế bố trí.
Lâm Lôi cũng vừa xem xét vừa nghe.
"Tốt lắm, được rồi, chúng ta ngồi xuống bên kia đi." Vận mệnh chúa tể Áo Phu khẻ cau mày, mở miệng nói.
"Hảo, hảo." Áo Cổ Tư Tháp cũng ý thức được, phô trương quá mức làm cho Áo Phu có chút bất mãn.
Ba người ngồi trong một tòa các lộ thiên - vây quanh chính là nước hồ xanh biếc như bảo ngọc.
Vận mệnh chúa tể cười liếc Lâm Lôi một cái: "Lâm Lôi, ngươi hôm nay tới hẳn là có sự tình trọng yếu. Nói thẳng đi."
"Đích xác là như thế này!" Lâm Lôi cười hướng Vận mệnh chúa tể gật đầu một cái, rồi sau đó nhìn về phía Áo Cổ Tư Tháp, "Áo Cổ Tư Tháp, hôm nay ta tới là có một việc mời ngươi hỗ trợ."
"Sự tình gì cứ nói đi." Áo Cổ Tư Tháp cười nói.
Lâm Lôi nghiêm nét mặt nói: "Ta hy vọng ngươi có thể phóng thích một thiên sứ mười hai cánh, để nàng tự do trở về."
"Thiên sứ mười hai cánh?" Áo Cổ Tư Tháp không khỏi liếc Áo Phu bên cạnh một cái, Vận mệnh chúa tể Áo Phu nhướng mày, lập tức đạm cười nói: "Một?"
"Đúng, là một thiên sứ." Lâm Lôi gật đầu nói.
"Một người thì không có gì ảnh hưởng." Áo Phu đạm cười nói.
Lâm Lôi không khỏi nhìn Áo Cổ Tư Tháp, Áo Cổ Tư Tháp nhíu mày nói: "Lâm Lôi, cái này có điểm phiền toái a."
"Áo Cổ Tư Tháp đã đáp ứng Vận mệnh chúa tể Áo Phu, vậy khẳng định chúng ta sẽ phải toàn lực ứng phó. Khó trách hắn rất để ý chuyện bảo vệ thiên sứ mười hai cánh, rất ít khi để thiên sứ mười hai cánh xuất động làm việc." Lâm Lôi ánh mắt thanh lãnh, "Mẫu thân ta hẳn chính là thiên sứ mười hai cánh, trong sáu trăm năm nữa nếu ta không nhúng tay, khẳng định sẽ bị đưa vào vị diện chiến trường!"
Lâm Lôi mày có chút nhíu lại, lẩm bẩm nói: "Sáu trăm năm nữa ..."
Áo Cổ Tư Tháp, vô luận là ý tứ của Bối Lỗ Đặc, hay là tứ thần thú gia tộc, đều muốn Lâm Lôi giết chết hắn. Vốn Lâm Lôi cũng có kế hoạch, sau khi thực lực đề cao sẽ giết Áo Cổ Tư Tháp. Chẳng những thỏa mãn kỳ vọng của Bối Lỗ Đặc và tứ thần thú gia tộc mà còn có thể cứu mẫu thân.
Nhất cử lưỡng tiện!
"Bây giờ, có ba lựa chọn!"
"Một lựa chọn là không để ý tới mẫu thân, dốc lòng tu luyện sẽ mất một thời gian dài, nhưng sau khi thành công sẽ giết Áo Cổ Tư Tháp."
"Thứ hai là, tùy tiện tìm một hỏa hệ hạ vị chủ thần giết đi rồi luyện hóa hỏa hệ hạ vị chủ thần cách. Sau khi thực lực đề cao, giải quyết Áo Cổ Tư Tháp."
"Lựa chọn thứ ba, tạm thời khuất phục, ẩn nhẫn! Đám phán với Áo Cổ Tư Tháp!"
Lâm Lôi cơ hồ trong nháy mắt, đã chọn xong.
Không quan tâm gì tới mẹ, không có khả năng.
Vô duyên vô cớ giết một hỏa hệ chủ thần. Lâm Lôi cũng không làm được. Huống chi hắn làm như vậy cũng là vi phạm tứ đại quy tắc chúa tể ước định!"
"Lâm Lôi!"
Một lúc sau. Từ ngoài vườn đi tới hai người. Chính là Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa. Lúc trước Lâm Lôi mặc dù không thể giết chết Áo Cổ Tư Tháp nhưng thực lực lộ ra vẫn còn mạnh hơn Áo Cổ Tư Tháp một tia. Hai người sinh tử liều mạng, Áo Cổ Tư Tháp xác suất tử vong rất cao.
Cho nên Áo Cổ Tư Tháp không dám lại đến tìm Lâm Lôi gây sự như trước.
Tự nhiên Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa hai người chủ thần phân thân cũng có thể tùy ý đi lại ở Địa ngục! Nhiều năm tiềm ẩn tại Ngọc Lan vị diện như vậy, bây giờ có thể tự do đi ra bên ngoài, bọn họ đương nhiên cao hứng.
"Lâm Lôi. Vừa rồi Huyết Phong chủ thần đến đây có sự tình gì trọng a?" Bối Lỗ Đặc vuốt râu cười tủm tỉm nói.
Cùng là chủ thần, Huyết Phong chủ thần đã đến, bọn họ hai người đương nhiên biết. Chỉ là Huyết Phong chủ thần Mạt Thập rõ ràng chỉ muốn gặp một mình Lâm Lôi, bọn họ hai người vừa rồi mới không hiện thân. Mà bây giờ Huyết Phong chủ thần đi rồi, mới đi ra.
"Là về vị diện chiến tranh, hắn muốn ta thu chủ thần sứ giả. Sau hơn sáu trăm năm nữa sẽ bắt đầu một hồi vị diện chiến tranh, hai bên là Địa ngục và Thiên giới. Trận này đặc biệt trọng yếu." Lâm Lôi nói rồi cũng đem tin tức toàn bộ kể lại một lượt.
Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa hai người cũng cẩn thận nghe.
Sau khi nghe xong cũng sợ hãi than mãi không thôi.
"Nguyên lai Áo Cổ Tư Tháp vận khí tốt như vậy, khó trách Vận mệnh chúa tể thiếu hắn nhân tình." Bối Lỗ Đặc cảm khái nói.
"Quân đoàn thiên sứ mười hai cánh, tại vị diện chiến tranh đích xác có tác dụng mang tính quyết định." Thanh Hỏa cũng thở dài, "Một lần dùng gần như có thể đoạt được một lần thắng lợi. Hơn nữa phần thưởng của mười tràng thắng lợi liên tục cũng thực kinh người, khó trách ngay cả Vận mệnh chúa tể cũng phải mời Áo Cổ Tư Tháp hỗ trợ."
Lâm Lôi lần trước trải qua một hồi chiến tranh, song phương là Quang Minh thần vị diện và Hắc Ám Thần vị diện.
Bởi vì tràng thắng thua đó không quá trọng yếu, đương nhiên các chủ thần ở sau lưng cũng không có nhiều người để ý lắm.
"Lâm Lôi, ngươi vừa rồi nói cái gì? Quân đoàn thiên sứ mười hai cánh đi vị diện chiến trường, vậy không phải nói?" Bối Lỗ Đặc rồi đột nhiên bừng tỉnh. "Mẫu thân ngươi ..."
"Đúng." Lâm Lôi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Bối Lỗ Đặc, "Ngươi nói, ta còn lựa chọn nào khác không?"
Bối Lỗ Đặc hơi trầm tư.
Hơn sáu trăm năm nữa ...
Lâm Lôi hao phí năm nghìn năm, mới thành tựu đến mức này. Muốn trong sáu trăm năm này có thể có đại đột phá, ngay cả Bối Lỗ Đặc chính mình cũng không có nhiều tin tưởng.
"Vậy ngươi ..." Bối Lỗ Đặc nhìn về phía Lâm Lôi.
"Ta quyết định, ngày mai, đi Quang Minh thần vị diện!" Lâm Lôi bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn về phía xa xôi. Ánh mắt hắn tựa hồ xuyên thấu qua không gian thấy được Quang Minh thần vị diện phía bên kia.
Bối Lỗ Đặc trầm ngâm một lát, gật gật đầu: "Muốn có thành tựu lớn có đôi khi phải có chịu khuất một chút. Ta xem, trong mắt Áo Cổ Tư Tháp ngươi là một cái đại viên mãn, đã không có tiềm lực. Phỏng chừng, hắn trong lòng đối với ngươi cũng không thái độ lo sợ lắm. Ngươi và hắn bàn bạc, thành công có thể rất cao. Đợi đến sau này ... giải quyết hắn sau cũng không muộn."
Bối Lỗ Đặc quyết đoán, bây giờ nên ẩn nhẫn.
Năm đó thi thể tứ thần thú, hắn mặc dù biết đoạt thi thể rất nguy hiểm, nhưng hắn cũng hiểu được, một khi thành công hắn sẽ từ thần biến thành chủ thần. Hơn nữa Bối Lỗ Đặc làm như vậy, cũng là căn cứ vào tình hình lúc ấy, thứ nhất chúa tể căn bản sẽ không để ý một thượng vị thần, thứ hai, hắn ở vật chất vị diện, có vật chất vị diện thiên nhiên bảo vệ, ba là hắn là phệ thần thử, không sợ không gian loạn lưu.
Có thứ để ỷ vào, có tự tin, có can đảm mạo hiểm, có năng lực ẩn nhẫn.
Mới có thể tạo nên Bối Lỗ Đặc hôm nay.
Nếu không, Ngọc Lan nhất hệ như thế nào có ba chủ thần?
"Hy vọng sẽ như lời Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi nói." Lâm Lôi gật đầu nói.
Quang Minh thần vị diện, trên biển, một đạo lưu quang từ Truyền tống trận phóng lên cao, trong nháy mắt xẹt qua ngàn vạn dặm khoảng cách.
Kình phong như đao, phía dưới là vô tận nước biển, Lâm Lôi quần áo màu xanh da trời ở trên trời cao, dùng tốc độ kinh người bay về phía trước, nhưng ánh mắt lại như lãnh phong (gió lạnh).
"Ân?" Lâm Lôi khẻ cau mày, "Không nghĩ tới Vận mệnh chúa tể Áo Phu cũng ở đây!"
Lâm Lôi sau khi đi tới Quang Minh thần vị diện, dung hợp thần thức trong nháy mắt liền bao phủ cả Quang Minh thần vị diện, Quang Minh thần vị diện mỗi một chỗ động tĩnh Lâm Lôi đều, Lâm Lôi tự nhiên cũng phát hiện Quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp, ai có thể ngờ Áo Cổ Tư Tháp đang ở cùng chỗ với Áo Phu.
"Hắn ở đây, ngược lại rất tốt." Lâm Lôi thầm nghĩ.
Lần này, Lâm Lôi không phải là tới giết người, mà là tới bàn bạc, Áo Phu ở đây ... vậy Áo Cổ Tư Tháp cũng không dám hồ ngôn nói lung tung.
Lập tức ...
Lâm Lôi thần thức cải biến, dung hợp thần thức, đổi thành đại địa chủ thần lực thần thức, như đại địa chủ thần bình thường.
Một cải biến này đương nhiên đại địa chủ thần lực thần thức bị hai vị chúa tể phát hiện.
"Ha ha. Lâm Lôi, ngươi như thế nào tới đây?" Áo Cổ Tư Tháp cười truyền âm nói, tựa hồ đã quên lúc trước từng chém giết cùng Lâm Lôi.
"Đương nhiên là có sự tình trọng yếu." Lâm Lôi mỉm cười. "Không nghĩ tới, Áo Phu đại nhân cũng ở đây, thực sự trùng hợp."
"Ha ha, ta và Áo Cổ Tư Tháp cũng đang bàn bạc một sự tình." thanh âm ôn hòa của Vận mệnh chúa tể cũng vang vọng trong đầu Lâm Lôi, "Trước đó vài ngày, ta từng mời Lâm Lôi ngươi đi tới Áo Cổ Hoa Viên, thực đáng tiếc, thời gian dài như vậy, ta không đợi được Lâm Lôi ngươi tới."
Một người có thể che dấu trăm năm ngàn năm, nhưng không thể che dấu bản tính mãi mãi được.
Vận mệnh chúa tể Áo Phu không màng thế sự, hễ là ai trở thành bằng hữu của hắn, hắn đối đãi vô cùng tốt. Lâm Lôi đối với Vận mệnh chúa tể Áo Phu chính là vẫn còn rất bội phục.
Đương nhiên, Vận mệnh chúa tể vô số năm không cưới vợ, không hưởng lạc, lại đắm chìm trong các loại tu luyện, nghiên cứu, Lâm Lôi đúng là làm không được. "Áo Phu đại nhân, sau này năm tháng vô hạn. Ngươi và ta, có thời gian là có thể gặp nhau. Mà không phải là hôm nay chúng ta sẽ gặp nhau sao?" Lâm Lôi thản nhiên cười nói.
"Ha ha, đúng, năm tháng vô hạn a." Áo Phu cười nói.
Trong lúc thần thức đối thoại, Lâm Lôi bay xẹt qua vô số đảo nhỏ.
Như một mũi tên nhọn từ trên cao đáp xuống.
Lâm Lôi quan sát hòn đảo nhỏ phía dưới, đây là chỗ ở của Quang minh chúa tể!
Đây là một đảo nhỏ kiến tạo phi thường hào hoa xa xỉ, có phương viên ngàn dặm, trên đảo chủ yếu kiến trúc màu trắng, đương nhiên còn có các loại ma thú kỳ lạ, hoa cỏ thực vật làm đẹp, có khi vực cho ma thú sinh tồn, lại có khu vực cho các loại hoa cỏ thực vật, tất cả đều được an bài cẩn thận.
Trên đảo nhỏ này có đại lượng thiên sứ.
Trên đảo ngoại trừ bộ tộc thiên sứ, các thần khác đều là nữ, nam tính chỉ có Áo Cổ Tư Tháp và Vận mệnh chúa tể!
"Áo Cổ Tư Tháp này thực biết hưởng thụ. Ngoại trừ thiên sứ bộ tộc trung thành, còn lại tất cả đều là nữ nhân a." Lâm Lôi không khỏi lắc đầu cười, lập tức ánh mắt nhìn về phía xa xa, ở chỗ sâu trong đảo đang có hai đạo nhân ảnh sóng vai bay tới, sau hai đạo thân ảnh này là đại lượng thị nữ.
Thanh thế có vẻ rất lớn.
"Ha ha, Lâm Lôi!" Áo Cổ Tư Tháp từ xa đã cao giọng hô, giống như bạn tốt từ rất lâu không gặp.
"Áo Cổ Tư Tháp." Lâm Lôi cũng cười đi tới.
Vận mệnh chúa tể áo bào trắng đạm cười nói: "Chúng ta lúc nãy vẫn còn đang ngồi nói chuyện. Áo Cổ Tư Tháp, không phải ta đã nói chỗ này là trên đảo rồi, ngươi đi ra nghênh đón khách nhân mà làm hoành tráng to tát thế này?" Vận mệnh chúa tể liếc một cái về phía sau, thị nữ chia làm hai hàng, một bên tất cả đều mặc áo tím, một bên tất cả đều áo trắng, dung mạo đều thuộc hàng cực phẩm.
"Ha ha, đại nhân đã phân phó, ta đương nhiên nghe." Áo Cổ Tư Tháp cười xoay người, tùy ý vung tay lên, đạm mạc nói, "Đều lui ra đi."
Các thị nữ đều theo nhịp, cung kính khom người: "Vâng." Toàn bộ đều phi hành rời đi.
"Chúng ta đến thủy viên nói chuyện." Áo Cổ Tư Tháp cười, ở một bên dẫn đường.
"Người bố trí cảnh sắc kiến trúc trên đảo, tuyệt đối là cấp bậc tông sư." Lâm Lôi vừa đi vừa quan sát, cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
Áo Cổ Tư Tháp cười đắc ý: "Ha ha, Lâm Lôi, không phải ta khoe khoang, trên đảo ngàn dặm phương viên, chỉ tính thực vật hoa cỏ, thì có ba vạn một trăm sáu mươi hai loại, màu sắc, kích thước lớn nhỏ, độ cao, ... đều là do các thiên sứ tận tâm chăm sóc. Từ mỗi một chỗ quan sát, đều rất tự nhiên, làm cho lòng người thư thản. Còn có các loại ma thú ... kiến thiết hòn đảo này ta chính là từ các vị diện, mời hơn một ngàn vị tông sư tinh thông kiến trúc bố trí sắp xếp, hiệp lực cùng bố trí."
Lâm Lôi nghe xong thầm lắc đầu.
Đồn đại quả nhiên không sai, Áo Cổ Tư Tháp tại phương diện hưởng thụ theo đuổi đến cực hạn. Thủy viên, là một khu phương viên ngàn thước có vườn, cũng có hồ nước ở sâu trong đảo, hồ nước này gió biển thổi nhẹ nhàng làm từng đợt sóng lay động, giống như bảo thạch. Cả khu vườn rậm rạp cây cối, hơn nữa còn trôi nổi trên mặt hồ, bên trong vườn còn có một dòng suối chảy tí tách.
"Thủy viên này cũng không sử dụng một chút ma pháp trận nào, mà đơn thuần là dùng một loại gỗ thơm rất nhẹ, khiến cho vườn nổi bập bềnh trên mặt nước." Áo Cổ Tư Tháp chỉ phía trước, "Ngươi xem, cái cầu kia cũng là dùng loại gỗ đó ..."
Áo Cổ Tư Tháp đắc ý giới thiệu mỗi một chỗ thiết kế bố trí.
Lâm Lôi cũng vừa xem xét vừa nghe.
"Tốt lắm, được rồi, chúng ta ngồi xuống bên kia đi." Vận mệnh chúa tể Áo Phu khẻ cau mày, mở miệng nói.
"Hảo, hảo." Áo Cổ Tư Tháp cũng ý thức được, phô trương quá mức làm cho Áo Phu có chút bất mãn.
Ba người ngồi trong một tòa các lộ thiên - vây quanh chính là nước hồ xanh biếc như bảo ngọc.
Vận mệnh chúa tể cười liếc Lâm Lôi một cái: "Lâm Lôi, ngươi hôm nay tới hẳn là có sự tình trọng yếu. Nói thẳng đi."
"Đích xác là như thế này!" Lâm Lôi cười hướng Vận mệnh chúa tể gật đầu một cái, rồi sau đó nhìn về phía Áo Cổ Tư Tháp, "Áo Cổ Tư Tháp, hôm nay ta tới là có một việc mời ngươi hỗ trợ."
"Sự tình gì cứ nói đi." Áo Cổ Tư Tháp cười nói.
Lâm Lôi nghiêm nét mặt nói: "Ta hy vọng ngươi có thể phóng thích một thiên sứ mười hai cánh, để nàng tự do trở về."
"Thiên sứ mười hai cánh?" Áo Cổ Tư Tháp không khỏi liếc Áo Phu bên cạnh một cái, Vận mệnh chúa tể Áo Phu nhướng mày, lập tức đạm cười nói: "Một?"
"Đúng, là một thiên sứ." Lâm Lôi gật đầu nói.
"Một người thì không có gì ảnh hưởng." Áo Phu đạm cười nói.
Lâm Lôi không khỏi nhìn Áo Cổ Tư Tháp, Áo Cổ Tư Tháp nhíu mày nói: "Lâm Lôi, cái này có điểm phiền toái a."
Danh sách chương