"Thời không thác loạn!"
Huỷ Diệt chúa tể Ô Đặc Lôi Đức vốn bình tĩnh tỉnh táo, nhìn thấy cảnh này sắc mặt cũng đại biến: "Hắn ta thế nào lại biết được một chiêu này? Áo Phu đã dưới chí cao thần phát ra lời thề, sao có khả năng làm ngược lại?"
"Ô Đặc Lôi Đức, chuyện gì xảy ra vậy?" Một đạo âm thanh thanh thuý vang lên trong đầu, là âm thanh của Tử Vong chúa tể, thời gian trôi qua các chủ thần nhanh chóng truyền tin tức cho nhau, đương nhiên càng ngày càng nhiều chủ thần đi tới trong không gian đoạn lưu, giờ phút này số lượng chủ thần đang xem cuộc chiến đã vượt qua bốn mươi.
"Ta cũng không minh bạch!" Huỷ Diệt chúa tể trong lúc nhất thời quá khiếp sợ, căn bản không thể nghĩ ra ngọn nguồn lí do.
"Ngươi đã nói, Áo Phu không có khả năng truyền cho người thứ hai, còn nhà ngươi, ngươi có truyền cho người nào khác không?" Tử Vong chúa tể liền nói.
"Ta như thế nào có thể truyền cho người khác được?" Huỷ Diệt chúa tể vội vàng truyền âm lại.
"Như vậy chỉ có thể có hai nguyên nhân, một là Áo Cổ Tư Tháp tự mình lĩnh ngộ ra." Tử Vong chúa tể nói.
"Không có khả năng, hắn ta mới có được huyết tinh của tứ thần thú được bao lâu chứ? Hơn nữa từ lĩnh ngộ của ta, một là ta tại phương diện huỷ diệt quy tắc đã đạt tới đại viên mãn, đối với linh hồn đã nghiên cứu đến tận cùng, hai là vận khí cùng trí tuệ đều hơn. Áo Cổ Tư Tháp hắn ngay cả đại viên mãn còn chưa đạt tới, dù cho hắn cả một vạn triệu năm thì hắn cũng khó có khả năng nghiên cứu ra bề ngoài!" Huỷ Diệt chúa tể phi thường khẳng định.
"Như vậy chỉ có thể là khả năng thứ hai, mặc dù ta cũng không dám tin tưởng." Tử Vong chúa tể trong âm thanh ẩn chứa một tia kinh sợ.
Huỷ Diệt chúa tể biến sắc, "Ngươi nói Áo Cổ Tư Tháp này, hắn là ..."
"Đợi lát nữa tự nhiên sẽ biết, bất quá hiện tại Lâm Lôi đang gặp nguy hiểm." Tử Vong chúa tể có chút lo lắng liền truyền âm nói.
"Chúng ta có muốn cứu cũng không kịp." Huỷ Diệt chúa tể nhíu mày lại, "Áo Cổ Tư Tháp kia thi triển tuyệt chiêu này, có lẽ bởi vì máu huyết của tứ thần thú quá ít nên uy lực sẽ không cường đại như khi ta thi triển. Nhưng mà ... không hắn Lâm Lôi đã có khả năng ngăn cản hoàn toàn, dù sao hắn cũng không có linh hồn phòng ngự chí cao thần khí."
Lâm Lôi đích xác đang lâm vào trong nguy hiểm.
Hơn bốn mươi chủ thần từ các nơi đến không gian đoạn lưu này, dựa vào thần thức quan sát, do đó các chủ thần cũng không nghĩ đến ...
Lâm Lôi này, quật khởi chỉ sau một vạn năm, mạnh hơn cả những siêu cấp cường giả pháp tắc chúa tể. Chẳng lẽ lại như một viên lưu tinh, sau khi phóng ra quang mang quá chói mắt, liền phải rơi rụng tại đây?
Sau khi hư ảnh của tứ thần thú xuất hiện như vậy, một nguồn năng lượng vô hình kì lạ liền phúc tán khắp khu vực ngàn vạn dặm. Ngàn vạn dặm trong không gian đoạn lưu nháy mắt dừng lại, những khe nứt không gian đang không ngừng hé ra, tiêu tan đi, trong nháy mắt cũng ngưng đọng lại. Như vậy mà, hơn chín thành của nguồn năng lượng vô hình kia lại hoàn toàn tác dụng lên người Lâm Lôi.
"Không gian trói buộc, vặn vẹo. Thời gian lưu tốc thay đổi."
Lâm Lôi đối mặt với một chiêu này nhưng lại cảm giác được một tia quen thuộc.
"Đây ..."
Lâm Lôi ánh mắt sáng quắc, nhìn chằm chằm vào tứ thần thú hư ảnh chung quanh thân thể Áo Cổ Tư Tháp ở xa xa, mỗi đạo hư ảnh đều sinh ra năng lượng đặc thù, kết hợp lẫn nhau rồi hình thành một chiêu này. Bốn nguồn năng lượng này dĩ nhiên là có khả năng khuấy động thiên địa, ảnh hưởng đến không gian và thời gian.
"Đây, đây không phải là ..." Lâm Lôi mắt tròn xoe nhìn trừng trừng.
Giờ khắc này, thời gian tựa như đứng yên.
Rồi từ xa xa, trong miệng Áo Cổ Tư Tháp bắn ra một đạo lưu quang trong suốt, tốc độ tựa hồ trở nên rất chậm.
"Đúng! Chính là như vậy."
Nhiều năm trôi qua, Lâm Lôi vẫn cố gắng làm cho tứ loại bất đồng pháp tắc huyền ảo dung hợp làm một. Nhưng mà, cho dù tu luyện đến bước cuối cùng là từng bước làm cho tứ đại huyền ảo khác xa nhau hoàn mĩ dung hợp, Lâm Lôi thuỷ chung không cách nào đột phá được, không cách nào vượt qua được cái giới hạn đó. Giờ phút này đột nhiên cảm nhận được bốn loại năng lượng đặc thù kết hợp hoàn mĩ, ảnh hưởng đến cả thiên địa ...
Thật giống như một đám điêu khắc sư đau khổ theo đuổi kĩ nghệ, đột nhiên được chứng kiến tác phẩm của một vị điêu khắc tông sư, liền trong nháy mắt có thể lĩnh ngộ.
Lâm Lôi giờ phút này đúng là như vậy, dung nạp vạn vật.
Huyền Vũ, là Đại địa thuộc tính, đại địa, rất nặng.
Bạch hổ, là Phong thuộc tính, phong, vô hình vô ảnh, tán tụ vô thường.
Chu Tước, là Hoả thuộc tính, hoả, nóng cháy điên cuồng, nổi giận vô thường.
Thời không thác loạn lúc này, kì thật cũng là Địa Hoả Thuỷ Phong cùng kết hợp. Pháp tắc đột phá, cũng có thể trong vài ngày đã đột phá. Muốn kì ngộ, muốn linh quang đột nhiên loé sáng, Lâm Lôi trước đây đã từng một lần ở bên xem cuộc chiến, cảm thụ không sâu, hơn nữa lúc đó tứ đại pháp tắc dung hợp chưa đến tình trạng cuối cùng này, tự nhiên không có cảm giác gì.
Mà giờ phút này đang đối mặt với Thời không thác loạn, đã đạt tới chướng ngại cuối cùng của Lâm Lôi, có thể nói là dày tích bạc phát (tích lâu được lớn) ...
Hết thảy đã được chuẩn bị tốt, chỉ chờ giây phút kì ngộ, mà giờ phút này, Lâm Lôi đột nhiên hiểu được.
Hiểu hết!
Hết thảy đều sáng tỏ thông suốt.
Nói đến nhanh chậm, trên thực tế vấn đề linh quang chợt loé này, đột nhiên ngộ đạo, chỉ là chuyện xảy ra trong chốc lát.
"Nói nhảm, chết đi!" Áo Cổ Tư Tháp nhìn tất cả cười lạnh, đạo lưu quang trong suốt đã đến trước người Lâm Lôi.
"Ầm ầm long!"
Thiên địa kịch biến, thiên địa pháp tắc phủ xuống!
Lâm Lôi mỉm cười nhìn đạo lưu quang trong suốt kia, thổi nhẹ một hơi, một đạo bóng kiếm trong suốt từ trong miệng bắn ra, bắn lên trên đạo lưu quang trong suốt kia, trong nháy mắt va chạm, đạo lưu quang trong suốt kia ngay lập tức bị chấn tan, bóng kiếm trong suốt cũng trở nên nhỏ bé, mỏng manh, phi hành thêm một đoạn không xa liền tiêu tán vào trong thiên địa.
Áo Cổ Tư Tháp hai mắt tràn đầy khiếp sợ, "Không, không có khả năng!"
"Hưu!"
Lâm Lôi hai tròng mắt bắn ra hai đạo bóng kiếm trong suốt, lấy linh hồn công kích với tốc độ cực nhanh, Áo Cổ Tư Tháp căn bản không thể trốn tránh liền bị hai đạo bóng kiếm đâm vào trong cơ thể.
Nhưng, Áo Cổ Tư Tháp không bị ảnh hưởng chút nào.
"Linh hồn phòng ngự quả nhiên mạnh mẽ đến mức này!" Lâm Lôi không khỏi sợ hãi than một tiếng, đồng thời cũng liếc nhìn xung quanh, bốn loại nguyên tố đang vây vòng quanh mình, thiên địa pháp tắc đã phủ xuống, đang biến đổi linh hồn của chính mình, "Nếu không phải bản thân lấy được kinh nghiệm từ một chiêu thác loạn thời không này, phỏng chừng ta không biết đến năm tháng nào mới có thể đột phá."
Đột phá này, so với viên mãn còn khó khăn hơn.
Địa Hoả Thuỷ Phong tứ đại pháp tắc, khác xa với đại huyền ảo, nếu muốn hoàn mĩ dung hợp thành một thể, quá khó khăn.
Vậy mà Lâm Lôi đã thành công.
"Đại viên mãn thành công, liền được ban thưởng cho ý chí uy năng, còn ta đây tứ đại pháp tắc dung hợp, khó khăn hơn nhiều, lực công kích tăng so với đạt đại viên mãn cũng hơn mười lần. Ta được ý chí uy năng, hẳn là nhiều hơn một chút chăng." Lâm Lôi rõ ràng cảm thấy được, các linh hồn của mình đều từng bước mạnh lên.
Bởi vì Lâm Lôi là linh hồn biến dị, lúc này đột phá thì tất cả các linh hồn đều được lột xác.
"Cái gì?" Lâm Lôi không khỏi cả kinh.
"Đây ..." Lâm Lôi trong mắt có một tia mừng rỡ như điên, "Không ngờ ý chí uy năng lại nhiều gấp hai phần so với đại viên mãn."
Mặc dù đã dự liệu, được ban cho ý chí uy năng nhiều hơn ý chí uy năng của đại viên mãn, nhưng nhiều gấp hai phần cũng khiến cho Lâm Lôi giật mình.
Lúc đầu linh hồn của mình biến dị thành công, mặc dù cũng có ý chí uy năng ban thưởng nhưng cũng không đến gấp hai phần.
Ý chí uy năng chỉ cần tăng một phần, thực lực liền tăng gấp mười lần.
Lâm Lôi từ vượt qua chướng ngại đến dung hợp đại thành, phương diện huyền ảo liền mạnh lên gấp mười. Hơn hai phần ý chí uy năng, thực lực trong chốc lát đã gia tăng lên nghìn lần. Phải biêt rằng trước khi Lâm Lôi vượt qua chướng ngại này, thực lực đã hơn Quang Minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp đến mười lần.
Không phải là cùng một cấp độ, mà là chênh lệch vài cấp độ, căn bản khác nhau một trời một vực.
"Lâm Lôi có thể chặn lại? Dễ dàng phá tan?" Nhìn thấy một cảnh này, đám người Huỷ Diệt chúa tể, Tử Vong chúa tể hoàn toàn sợ đến ngây người.
"Vừa rồi thiên địa pháp tắc phủ xuống." Tử Vong chúa tể đột nhiên nói.
"Ngươi nói sao?" Huỷ Diệt chúa tể cả kinh.
"Lâm Lôi hắn khẳng định vừa có đột phá lớn, nếu không khó có thể khiến cho thiên địa pháp tắc phủ xuống như vậy. Hơn nữa thực lực cũng không thể thoáng một cái tăng lên nhiều như vậy. Ta có cảm giác hiện tại thực lực của Lâm Lôi, so với chúng ta không hề yếu hơn." Tử Vong chúa tể giọng trầm thấp truyền âm nói.
Đích xác, nói về ý chí uy năng, bốn linh hồn biến dị cộng thêm ba khoả chủ thần cách, hơn nữa tứ đại pháp tắc hoàn mĩ dung hợp đã gia tăng thêm đến hai phần ý chí uy năng. Hiện giờ chỉ nói riêng về ý chí uy năng, Lâm Lôi so với pháp tắc chúa tể bình thường đã cao hơn gấp mười lần, đã vượt qua quy tắc chúa tể đạt đại viên mãn.
Hơn nữa pháp tắc huyền ảo, so với đại viên mãn cũng mạnh hơn gấp mười lần.
Còn có dung hợp chủ thần lực, so với chủ thần chi lực mạnh hơn gấp trăm lần.
Nhược điểm duy nhất--- thuộc tính của chí cao thần khí cùng với Lâm Lôi không phù hợp, thực lực phát huy không tính là nhiều.
Nhưng ngay cả như vậy, thực lực của Lâm Lôi đã không còn e sợ tứ đại quy tắc chúa tể.
"Ngươi, ngươi như thế nào có thể?" Áo Cổ Tư Tháp khó tin nhìn Lâm Lôi.
Thực lực một hơi tăng lên cả nghìn lần, loại đề thăng này làm Lâm Lôi tin tưởng mười phần, dù có đối mặt với vận mện chúa tể Áo Phu, Lâm Lôi cũng không sợ chút nào, Lâm Lôi cười nhìn Áo Cổ Tư Tháp: "Ta rất tò mò, thác loạn thời không của ngươi sao lại yếu như vậy? So với trong tưởng tượng của ta thì thấp hơn nhiều lắm."
Tứ thần thú liên hợp thi triển thiên phú thần thông, khả năng trói buộc vượt xa cả vạn lần, dù sao hạ vị thần giết chúa tể, có thể tưởng tượng được khả năng trói buộc mạnh đến mức nào.
Mà Huỷ Diệt chúa tể lúc đầu cũng nói, hắn sáng tạo ra chiêu thời không thác loạn, uy lực không bằng chiêu của tứ thần thú nhưng khả năng trói buộc lại vượt qua cả nghìn lần.
Còn Áo Cổ Tư Tháp ...
Lâm Lôi có cảm giác, linh hồn công kích năng lực trói buộc không được trăm lần.
"Hô!" Áo Cổ Tư Tháp thân hình loé lên, vẫn cố chạy trốn.
"Vù!"
Thân hình Lâm Lôi chợt loé, đã tới ngay trước người Áo Cổ Tư Tháp, long vĩ tuỳ ý vung lên, phảng phất như một trường tiên bằng sắt thép quật lên người Áo Cổ Tư Tháp, đem Áo Cổ Tư Tháp xoay tròn văng lên, máu tươi tung toé.
Áo Cổ Tư Tháp quang mang trên người chợt loé, da thịt bị thương liền được chữa lành lại.
"Ngươi, tốc độ của ngươi?" Áo Cổ Tư Tháp hoàn toàn sợ đến ngây người.
Lâm Lôi lúc này với Lâm Lôi lúc trước, hoàn toàn không cùng một cấp độ.
"Ta nói rồi, ngươi không trốn thoát được đâu." Lâm Lôi khẽ cười nói, "Ngươi vẫn không có trả lời, thời không thác loạn, sao ngươi thi triển yếu thế?"
Áo Cổ Tư Tháp vừa thấy được tốc độ mà Lâm Lôi thi triển, đã không còn ý niệm chạy trốn nào trong đầu nữa, hắn cười nhạo một tiếng: "Yếu? Một chiêu này mạnh hay yếu là do số lượng máu huyết tứ thần thú ảnh hưởng. Ô Đặc Lôi Đức sử dụng máu của tứ thần thú nhiều hơn ta. Uy lực đương nhiên mạnh hơn nhiều."
Lâm Lôi gật đầu, "Tốt lắm, không sai biệt lắm, nếu không động thủ thì Áo Phu lát nữa sẽ đến nơi rồi!"
Áo Cổ Tư Tháp biến sắc.
"Lâm Lôi." Vận Mệnh chúa tể Áo Phu đang cực nhanh di chuyển ở trong không gian đoạn lưu vội vàng truyền âm nói: "Không phải để cho mẫu thân của ngươi tự do sao? Ta có thể khiến cho Áo Cổ Tư Tháp hắn giải trừ liên lạc với một toà thiên sứ chuyển sinh trì."
"Áo Phu, ta cảm giác ngươi rất khẩn trương." Lâm Lôi truyền âm nói, "Trong ấn tượng của ta, hoặc là nghe nói ... Trong mắt của đông đảo chủ thần, Vận Mệnh chúa tể Áo Phu ngươi, hàng năm đều tại Thiên Giới Áo Cổ hoa viên điên cuồng nghiên cứu, không màng thế sự, không có chuyện gì có thể ảnh hưởng đến ngươi, nhưng hiện tại ta thấy ngươi khá khẩn trương."
"Đương nhiên, hắn là bạn tốt của ta." Áo Phu hồi đáp, "Lâm Lôi, hi vọng ngươi không gây nên sự tình hồ đồ."
"Chỉ là bạn tốt?" Lâm Lôi cười truyền âm nói.
Vận Mệnh chúa tể nao nao.
"Chứng kiến Áo Cổ Tư Tháp này thi triển thác loạn thời không, ta có thể đoán được ngươi bởi vì bị lời thề trước chí cao thần ước thúc, nên không có khả năng đem bí mật thác loạn thời không truyền cho ai. Nhưng lại có một ngoại lệ--- ngươi cùng Áo Cổ Tư Tháp là một người, ngươi biết bí mật này, cũng cùng như hắn biết bí mật." Lâm Lôi cảm thán một tiếng: "Kì thật, nếu như không phải đi tìm chủ thần sứ giả, biết về sự tồn tại của Bố Lạp tộc, ta cũng không đoán ra nhanh như vậy. Kì thật, lần đầu tiên ta cùng Áo Cổ Tư Tháp động thủ, phát hiện thực lực của hắn so với dự đoán của ta còn hơn gấp mười lần, ta đã hoài nghi ... hắn có thể còn có chủ thần phân thân, đáng tiếc ta cũng chưa từng nghĩ đến, cũng không dám muốn nghĩ đến, hắn với ngươi là một người."
Vận Mệnh chúa tể chỉ trầm mặc trong chốc lát, trầm thấp nói, "Ngươi đoán đều đúng, hẳn nên biết làm thế nào. Ta không hi vọng ... ngươi là kẻ địch của ta."
"Đúng, ta biết ta nên làm thế nào."
Lâm Lôi mỉm cười lộn tay một cái, tính mạng chí cao thần kiếm trong tay xẹt qua một đạo bóng dáng ảo mộng, một đạo giống như một ngón tay tạo thành từ quang mang màu xanh thẫm, chợt loé lên rồi biến mất, không gian xung quanh chỉ xuất hiện một cái khe nứt thẳng tắp to bằng ngón tay, thậm chí còn khiến cho không gian không có một tia chấn động.
Năng lượng ngưng tụ, đã đạt đến đỉnh cao.
Chiêu kiếm cực mạnh--- kiếm ý.
"Phốc!" Áo Cổ Tư Tháp trên trán đã xuất hiện một lỗ thủng, miệng hơi mở ra, đương nhiên không còn phát ra âm thanh gì.
 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện