Nghe được lời nói của Nguyệt tướng quân, vị Tộc trưởng bộ tộc thú nhân cúi đầu, cười khổ.
- Lão thân cũng thấy tình trạng tương tự từng xuất hiện mấy vạn năm trước trong quyển Huyền Thiên kỳ sử này. Chỉ là trong sách cũng nhắc qua, toàn bộ Hạc tử đã biến mất dưới thần hoả của Kim hộ vệ dưới trướng Hoan Hỉ thần. Hơn nữa, mảnh thiên địa này cũng tách ra lâu như thế, khó có thể để bọn chúng xuất hiện ở đây.
Ngàn tưởng, vạn tưởng cũng khó tưởng điều đó lại là sự thật. Hơn nữa, lão cũng đang lo lắng, nếu như đúng thật là Hạc Tử, chúng ta không có thần hoả Phượng Hoàng, cũng khó mà diệt chúng tận gốc, chỉ sợ đến đêm trăng sáng, cả đám lại sinh ra.
Haiz…
Một hồi nói ra tâm sự trong lòng, lão tộc trưởng lài lần nữa buông tiếng thở dài. Tinh thần uể oải, không dám mơ tưởng chuyện xa xôi. Nhưng khi ánh mắt già nua dừng lại trên thân ảnh màu tím, tuyệt sắc dung nhan. Mắt lão bỗng loé tinh quang. Nguyệt phu thần đã trở lại, biết đâu, Thần Phượng cũng đã được giải toả phong ấn, chuyển thế của Hoan Hỉ thần cũng xuất hiện trên đại lục Huyền Thiên. Đúng, đúng là khả năng này rất có thể xảy ra. Vậy thì Hùng sư bộ tộc được cứu rồi.
Nghĩ tới điều này, cảm xúc của lão nhân gia biến chuyển thật nhanh. Ánh mắt mệt mỏi ngay tức thời linh hoạt, lập loè hi vọng. Lão lân la đặt câu hỏi cho Nguyệt tướng quân.
Lãnh đại gia nhìn thật sâu vị tộc trưởng thú nhân, sau mới khiêu mi, cười như không mà nói:
- Lão tộc trưởng biết quá nhiều đấy chứ. Quyển sách này đúng là bảo vật à nha.
……………………………………………………………………..
Lãnh Nguyệt công tử vào lão tộc trưởng Hùng tộc bàn bạc hồi lâu. Sau, cả hai mới lui trở ra, trở về đại điện.
Một người tiếp tục ngự trên ghế cao, đại diện cho vị trí người đứng đầu Hùng tộc, người thì tiếp tục biến hình, cải trang thành một tên đội viên thấp bé của đội tuần tra.
Lãnh Nguyệt dùng truyền tin thạch báo lại sự việc ở đây cho đám người Hiểu My và Kim Phượng. Chẳng bao lâu thì hắn nhận được hồi âm. Bọn họ sẽ nhanh chóng giải quyết sự vụ dở dang rồi lập tức chạy đến Hùng thành. Muốn tiêu diệt đám Hạt tử này, không phải chỉ cần thần hoả Phượng Hoàng, trận pháp của Lữ Tuấn cũng là một trong các điều kiện then chốt nhất. Dùng trận pháp để tập trung toàn bộ bọn Hạt Tử lại, buộc chúng hiện hình, sau đó dùng thần hoả của Kim Phượng, một ngọn quét ngang. Không tin là không diệt được.
Tộc trưởng được sự chỉ đạo của Nguyệt phu thần, liền ban ra mệnh lệnh, tập trung tất cả các thi thể nạn nhân tại một khu vực trống trải, xung quanh đặt rất nhiều Khu độc thảo và Trục tà Thảo để đề phòng. Bản thân tộc nhân cũng dùng hai loại thảo dược này ép thành nước, thoa khắp toàn thân. Bọn Hạt tử rất ghét mùi vị và dược tính của chúng. Do đó, họ có thể tạm thời bảo vệ được sinh mạng của mình. Đây là kinh nghiệm kiếp trước. Lãnh Nguyệt vừa nói tên hai loại thảo dược ra. Chỉ trong thời gian một ngày, Hùng tộc đã gom được cả một ngọn núi to. Quả nhiên, khi đứng trước vấn đề sống còn, năng lực con người được nâng lên đáng kể.
…………………………………………………………………….
Trong lúc toàn bộ khu vực phía Đông của bờ Bắc đang trong tình trạng hết sức khẩn trương thì đoàn người của Hiểu My đã thu thập xong hang ổ của bọn Ma Viên, mang theo toàn bộ tù nhân và chiến lợi phẩm một đường quay trở lại.
Hiểu My không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện nội bộ gia tộc của Hùng A Đại. Cô quăng tất cả ra sau đầu để bọn họ tự sắp xếp, tính toan. Bản thân nhàn nhã dạo chơi, sẵn dịp điều tra một ít tin tức trọng yếu theo nhiệm vụ đặt ra trong hành trình Bắc tiến.
Đang lúc lẩn quẩn dạo quanh một vòng lãnh địa của Hắc Viên tộc thì truyền tin thạch trong không gian giới chỉ nhấp nháy, sáng lên. Hiểu My vội lấy ra xem thì bất ngờ nghe được thanh âm của Lãnh Nguyệt.
- Yêu Thần phái yêu thú Hạt tử tấn công Hùng tộc. Tình hình nguy cấp. Mau chóng hỗ trợ.
Thần sắc Hiểu My thoáng cái nghiêm trọng hẳn lên. Cô vội vã vận khinh công, quay trở về Nghị sự đường, gặp bọn Lữ Tuấn, Lạc Vô Trần bàn bạc.
Hai đệ tử Nhị Thần Sơn cũng đã nhận được tin và hạ lệnh cho các huynh đệ Trần Đại Uy chuẩn bị xuất phát. Hiểu My vừa đến, họ lập tức đưa ra kế hoạch. Sau, cả ba đến gặp tộc trưởng, nói tiếng cáo từ.
Tộc trưởng Hắc Viên tộc cũng rất ngạc nhiên. Tộc nhân Hùng tộc tuy không đông như bộ tộc của ông, nhưng chiến lực và thổ thuộc tính của họ lại vô cùng xuất sắc, khiến các tộc khác phải e dè, nể trọng.
Ấy vậy mà hôm nay lại gặp hoạ lớn, đe doạ tồn vong. Đúng là thế sự khó lường.
Tộc trưởng mới vừa lên tiếng, muốn cho tộc nhân của mình theo chân Hiểu My đến đó trợ giúp thì Lạc Vô Trần đã cản ngăn. Hắc Viên tộc vừa trải qua ác chiến, cần thời gian để tổ chức, phục hưng. Hơn nữa, chuyện này lại hết sức hiểm nguy, càng đông người, càng khó lòng chu toàn, bảo vệ.
Tộc Trưởng ngẫm lại, họ nói cũng không sai. Lần này Hắc Viên tộc nguyên khí đại thương, cần có thật nhiều thời gian để phục hồi, chữa trị. Lão trầm ngâm một hồi, sau ngẩng đầu lên, nhìn đám người Hiểu My, lên tiếng hỏi:
- Nghe nói mọi người muốn tìm kiếm tung tích của Chân Long tinh huyết và Hộ Tâm hoa? Ta có biện pháp có thể hỗ trợ.
- Thật sao? Đôi mắt Hiểu My ngay lúc ấy sáng lên, nhìn lão nhân trước mặt ngập tràn hi vọng.
Sau, lão tộc trưởng mời ba người Hiểu My theo lão đến thạch động phía sau nghĩa địa có tinh cầu tiên tri. Lẽ ra đây là bí mật bộ tộc, không thể tiết lộ cho người ngoài. Nhưng Thần nữ đã che chở và bảo vệ cho bọn họ. Không cần phải hoài nghi, phòng bị.
Nhìn Lão tộc trưởng đứng trước tế đàn, hai tay cử động liên hồi, miệng lẩm bẩm một chuỗi những âm thanh khó hiểu, Lạc Vô Trần và Lữ Tuấn mở to mắt ngạc nhiên.
Sau đó, trước sự chứng kiến của bọn họ. Tinh cầu sáng lên, các tinh thạch một lần nữa bay ra khỏi mái vòm và bốn bề thạch động. Trong không khí một hàng chữ vàng rực hình thành:
“Giao nhân tộc, hội chân long. Linh tộc Hộ hoa tâm hữu”.
- Thần kỳ, quá thần kỳ rồi.
Hiểu My mừng rỡ hét lên. Sau khi nhìn thấy dòng chữ màu vàng biến mất, các tinh thạch trở lại vị trí ban đầu, cô bỗng nhiên nghĩ đến việc nhờ lão tộc trưởng hỏi dò tin tức của phụ thân cùng Thất Vỹ Thiên Hồ cho Trường An đệ đệ.
Lão tộc trưởng nhiệt tình đáp ứng. Tuy nhiên, lần này, tinh cầu không những không sáng lên mà lão tộc trưởng còn bị phản thệ, miệng phun máu, chân lảo đảo ra sau.
Lạc Vô Trần đứng cạnh đó đỡ lấy lão nhân gia ngồi xuống điều tức nghỉ ngơi. Một lát sau, giọng tộc trưởng mang theo suy yếu vang lên:
- E là họ không ở Huyền Thiên đại lục. Tinh cầu tiên tri chỉ có thể cảm ứng vạn vận trong mảnh thiên địa này.
Hiểu My nghe vậy, rối rít cảm ơn. Bản thân vô cùng áy náy khi thấy tộc trưởng Hắc Viên vì chuyện của cô mà bị nội thương. Nhưng dù sao, có được tung tích của linh dược cho Thái sư huynh, lại cứu được tộc nhân của Hùng A Đại. Chuyến đi đến Hắc Viên tộc tương đối thành công. Cô thấy nhẹ cả người.
Rời khỏi thạch động không lâu. Trần Hiểu My cùng hai vị sư huynh, mang theo binh đoàn Thần Võ vội vã lên đường. Hùng A Đại ngay từ đầu đã nhận làm người dẫn đường của họ, vì thế cũng dặn dò thân nhân dăm ba câu rồi hí hửng chạy theo.
Nhìn Hắc Viên tộc lãnh địa càng lúc càng xa, Hùng đại ca nhà ta cũng thấy lòng dâng lên chút bịn rịn. Nhưng không sao, hắn tự an ủi, chỉ ít hôm rồi hắn lại trở về.
-
Một đường bôn ba, vất vả, mấy mươi người đều dốc hết khả năng khinh công, lướt gió mà đi. Năm ngày sau, đoàn người của Trần Hiểu My đã an toàn đến được Hùng Thành.
Trên đường đến đây, thông qua Truyền tin thạch, tất cả đều biết cách sử dụng Khu độc thảo, Trục tà thảo để bảo vệ bản thân. Toàn hành quân trong rừng, muốn tìm thảo dược chẳng chút khó khăn, chỉ là ai nấy mặt mày hốc hác, xác xơ vì thời gian dài mất ngủ.
Lãnh Nguyệt mang theo lão tộc trưởng cùng các trưởng lão Hùng tộc, mở rộng cổng thành đón tiếp đội quân cứu viện.
Nhìn thấy xa xa nhiều thân ảnh đạp gió cưỡi mây, ào ào phóng tới, các vị trưởng lão đi theo vừa mừng, vừa sợ hãi oán than.
- Haiz, ai nói thú nhân hùng mạnh, nhân loại bây giờ cũng ưu tú, lợi hại phi thường.
Binh đoàn Thần Võ vừa đáp xuống mặt đất đã nhanh chóng vào đội hình, thẳng tắp bóng lưng đứng sau Hiểu My. Tính kỷ luật làm các tộc nhân Hùng Tộc thêm lần nữa thật lòng nể phục.
Lão tộc trưởng nhanh chóng bước lên, đa tạ Trần Hiểu My và các huynh đệ của cô đến đây hỗ trợ. Cô chỉ khách khí mỉm cười. Phần giao tiếp đã có các sư huynh Lạc Vô Trần cùng Lữ Tuấn. Mỗ nữ cứ an tâm đứng đó nhe răng. Đang phân vân vì không thấy dung nhan tuyệt sắc của Lãnh đại gia, cánh tay của cô đã bị một thú nhân lay nhẹ.
Máu đề phòng nhanh chóng nổi dậy, vừa tính giơ quyền đấm vào mặt tên tộc nhân cố tình gây sự thì đã nghe hắn cất tiếng, giọng nói quen thuộc nam tính vang lên:
- Là ta.
Mỗ nữ nghe vậy, ngơ ngác không tin vào mắt mình. Trời ạ, tên nam tử đen đúa, miệng rộng môi dày trước mặt lại là đệ nhất mỹ nam trong thập nhị phu thần sao? Ha ha. Không ngờ Lãnh đại ca cũng có lúc hoá trang kinh dị đến thế này. Bội phục, bội phục a.
Tộc trưởng mời mọi người tiến vào trong, hướng về cung điện lớn ở trung tâm toà thành Hùng Tộc.
Nhìn không khí lạnh lẽo, tang thương trải khắp phố phường, Lạc Vô Trần nhíu chặt mày. Không ngờ, tình hình nơi này lại hiểm nguy như thế. Cũng may Lãnh chưởng môn xuất hiện kịp thời. Chứ nếu không, không đợi bao lâu, nơi này đã biến thành một toà thành chết, không có sinh mạng sống nào có thể thoát ra.
- Lão thân cũng thấy tình trạng tương tự từng xuất hiện mấy vạn năm trước trong quyển Huyền Thiên kỳ sử này. Chỉ là trong sách cũng nhắc qua, toàn bộ Hạc tử đã biến mất dưới thần hoả của Kim hộ vệ dưới trướng Hoan Hỉ thần. Hơn nữa, mảnh thiên địa này cũng tách ra lâu như thế, khó có thể để bọn chúng xuất hiện ở đây.
Ngàn tưởng, vạn tưởng cũng khó tưởng điều đó lại là sự thật. Hơn nữa, lão cũng đang lo lắng, nếu như đúng thật là Hạc Tử, chúng ta không có thần hoả Phượng Hoàng, cũng khó mà diệt chúng tận gốc, chỉ sợ đến đêm trăng sáng, cả đám lại sinh ra.
Haiz…
Một hồi nói ra tâm sự trong lòng, lão tộc trưởng lài lần nữa buông tiếng thở dài. Tinh thần uể oải, không dám mơ tưởng chuyện xa xôi. Nhưng khi ánh mắt già nua dừng lại trên thân ảnh màu tím, tuyệt sắc dung nhan. Mắt lão bỗng loé tinh quang. Nguyệt phu thần đã trở lại, biết đâu, Thần Phượng cũng đã được giải toả phong ấn, chuyển thế của Hoan Hỉ thần cũng xuất hiện trên đại lục Huyền Thiên. Đúng, đúng là khả năng này rất có thể xảy ra. Vậy thì Hùng sư bộ tộc được cứu rồi.
Nghĩ tới điều này, cảm xúc của lão nhân gia biến chuyển thật nhanh. Ánh mắt mệt mỏi ngay tức thời linh hoạt, lập loè hi vọng. Lão lân la đặt câu hỏi cho Nguyệt tướng quân.
Lãnh đại gia nhìn thật sâu vị tộc trưởng thú nhân, sau mới khiêu mi, cười như không mà nói:
- Lão tộc trưởng biết quá nhiều đấy chứ. Quyển sách này đúng là bảo vật à nha.
……………………………………………………………………..
Lãnh Nguyệt công tử vào lão tộc trưởng Hùng tộc bàn bạc hồi lâu. Sau, cả hai mới lui trở ra, trở về đại điện.
Một người tiếp tục ngự trên ghế cao, đại diện cho vị trí người đứng đầu Hùng tộc, người thì tiếp tục biến hình, cải trang thành một tên đội viên thấp bé của đội tuần tra.
Lãnh Nguyệt dùng truyền tin thạch báo lại sự việc ở đây cho đám người Hiểu My và Kim Phượng. Chẳng bao lâu thì hắn nhận được hồi âm. Bọn họ sẽ nhanh chóng giải quyết sự vụ dở dang rồi lập tức chạy đến Hùng thành. Muốn tiêu diệt đám Hạt tử này, không phải chỉ cần thần hoả Phượng Hoàng, trận pháp của Lữ Tuấn cũng là một trong các điều kiện then chốt nhất. Dùng trận pháp để tập trung toàn bộ bọn Hạt Tử lại, buộc chúng hiện hình, sau đó dùng thần hoả của Kim Phượng, một ngọn quét ngang. Không tin là không diệt được.
Tộc trưởng được sự chỉ đạo của Nguyệt phu thần, liền ban ra mệnh lệnh, tập trung tất cả các thi thể nạn nhân tại một khu vực trống trải, xung quanh đặt rất nhiều Khu độc thảo và Trục tà Thảo để đề phòng. Bản thân tộc nhân cũng dùng hai loại thảo dược này ép thành nước, thoa khắp toàn thân. Bọn Hạt tử rất ghét mùi vị và dược tính của chúng. Do đó, họ có thể tạm thời bảo vệ được sinh mạng của mình. Đây là kinh nghiệm kiếp trước. Lãnh Nguyệt vừa nói tên hai loại thảo dược ra. Chỉ trong thời gian một ngày, Hùng tộc đã gom được cả một ngọn núi to. Quả nhiên, khi đứng trước vấn đề sống còn, năng lực con người được nâng lên đáng kể.
…………………………………………………………………….
Trong lúc toàn bộ khu vực phía Đông của bờ Bắc đang trong tình trạng hết sức khẩn trương thì đoàn người của Hiểu My đã thu thập xong hang ổ của bọn Ma Viên, mang theo toàn bộ tù nhân và chiến lợi phẩm một đường quay trở lại.
Hiểu My không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện nội bộ gia tộc của Hùng A Đại. Cô quăng tất cả ra sau đầu để bọn họ tự sắp xếp, tính toan. Bản thân nhàn nhã dạo chơi, sẵn dịp điều tra một ít tin tức trọng yếu theo nhiệm vụ đặt ra trong hành trình Bắc tiến.
Đang lúc lẩn quẩn dạo quanh một vòng lãnh địa của Hắc Viên tộc thì truyền tin thạch trong không gian giới chỉ nhấp nháy, sáng lên. Hiểu My vội lấy ra xem thì bất ngờ nghe được thanh âm của Lãnh Nguyệt.
- Yêu Thần phái yêu thú Hạt tử tấn công Hùng tộc. Tình hình nguy cấp. Mau chóng hỗ trợ.
Thần sắc Hiểu My thoáng cái nghiêm trọng hẳn lên. Cô vội vã vận khinh công, quay trở về Nghị sự đường, gặp bọn Lữ Tuấn, Lạc Vô Trần bàn bạc.
Hai đệ tử Nhị Thần Sơn cũng đã nhận được tin và hạ lệnh cho các huynh đệ Trần Đại Uy chuẩn bị xuất phát. Hiểu My vừa đến, họ lập tức đưa ra kế hoạch. Sau, cả ba đến gặp tộc trưởng, nói tiếng cáo từ.
Tộc trưởng Hắc Viên tộc cũng rất ngạc nhiên. Tộc nhân Hùng tộc tuy không đông như bộ tộc của ông, nhưng chiến lực và thổ thuộc tính của họ lại vô cùng xuất sắc, khiến các tộc khác phải e dè, nể trọng.
Ấy vậy mà hôm nay lại gặp hoạ lớn, đe doạ tồn vong. Đúng là thế sự khó lường.
Tộc trưởng mới vừa lên tiếng, muốn cho tộc nhân của mình theo chân Hiểu My đến đó trợ giúp thì Lạc Vô Trần đã cản ngăn. Hắc Viên tộc vừa trải qua ác chiến, cần thời gian để tổ chức, phục hưng. Hơn nữa, chuyện này lại hết sức hiểm nguy, càng đông người, càng khó lòng chu toàn, bảo vệ.
Tộc Trưởng ngẫm lại, họ nói cũng không sai. Lần này Hắc Viên tộc nguyên khí đại thương, cần có thật nhiều thời gian để phục hồi, chữa trị. Lão trầm ngâm một hồi, sau ngẩng đầu lên, nhìn đám người Hiểu My, lên tiếng hỏi:
- Nghe nói mọi người muốn tìm kiếm tung tích của Chân Long tinh huyết và Hộ Tâm hoa? Ta có biện pháp có thể hỗ trợ.
- Thật sao? Đôi mắt Hiểu My ngay lúc ấy sáng lên, nhìn lão nhân trước mặt ngập tràn hi vọng.
Sau, lão tộc trưởng mời ba người Hiểu My theo lão đến thạch động phía sau nghĩa địa có tinh cầu tiên tri. Lẽ ra đây là bí mật bộ tộc, không thể tiết lộ cho người ngoài. Nhưng Thần nữ đã che chở và bảo vệ cho bọn họ. Không cần phải hoài nghi, phòng bị.
Nhìn Lão tộc trưởng đứng trước tế đàn, hai tay cử động liên hồi, miệng lẩm bẩm một chuỗi những âm thanh khó hiểu, Lạc Vô Trần và Lữ Tuấn mở to mắt ngạc nhiên.
Sau đó, trước sự chứng kiến của bọn họ. Tinh cầu sáng lên, các tinh thạch một lần nữa bay ra khỏi mái vòm và bốn bề thạch động. Trong không khí một hàng chữ vàng rực hình thành:
“Giao nhân tộc, hội chân long. Linh tộc Hộ hoa tâm hữu”.
- Thần kỳ, quá thần kỳ rồi.
Hiểu My mừng rỡ hét lên. Sau khi nhìn thấy dòng chữ màu vàng biến mất, các tinh thạch trở lại vị trí ban đầu, cô bỗng nhiên nghĩ đến việc nhờ lão tộc trưởng hỏi dò tin tức của phụ thân cùng Thất Vỹ Thiên Hồ cho Trường An đệ đệ.
Lão tộc trưởng nhiệt tình đáp ứng. Tuy nhiên, lần này, tinh cầu không những không sáng lên mà lão tộc trưởng còn bị phản thệ, miệng phun máu, chân lảo đảo ra sau.
Lạc Vô Trần đứng cạnh đó đỡ lấy lão nhân gia ngồi xuống điều tức nghỉ ngơi. Một lát sau, giọng tộc trưởng mang theo suy yếu vang lên:
- E là họ không ở Huyền Thiên đại lục. Tinh cầu tiên tri chỉ có thể cảm ứng vạn vận trong mảnh thiên địa này.
Hiểu My nghe vậy, rối rít cảm ơn. Bản thân vô cùng áy náy khi thấy tộc trưởng Hắc Viên vì chuyện của cô mà bị nội thương. Nhưng dù sao, có được tung tích của linh dược cho Thái sư huynh, lại cứu được tộc nhân của Hùng A Đại. Chuyến đi đến Hắc Viên tộc tương đối thành công. Cô thấy nhẹ cả người.
Rời khỏi thạch động không lâu. Trần Hiểu My cùng hai vị sư huynh, mang theo binh đoàn Thần Võ vội vã lên đường. Hùng A Đại ngay từ đầu đã nhận làm người dẫn đường của họ, vì thế cũng dặn dò thân nhân dăm ba câu rồi hí hửng chạy theo.
Nhìn Hắc Viên tộc lãnh địa càng lúc càng xa, Hùng đại ca nhà ta cũng thấy lòng dâng lên chút bịn rịn. Nhưng không sao, hắn tự an ủi, chỉ ít hôm rồi hắn lại trở về.
-
Một đường bôn ba, vất vả, mấy mươi người đều dốc hết khả năng khinh công, lướt gió mà đi. Năm ngày sau, đoàn người của Trần Hiểu My đã an toàn đến được Hùng Thành.
Trên đường đến đây, thông qua Truyền tin thạch, tất cả đều biết cách sử dụng Khu độc thảo, Trục tà thảo để bảo vệ bản thân. Toàn hành quân trong rừng, muốn tìm thảo dược chẳng chút khó khăn, chỉ là ai nấy mặt mày hốc hác, xác xơ vì thời gian dài mất ngủ.
Lãnh Nguyệt mang theo lão tộc trưởng cùng các trưởng lão Hùng tộc, mở rộng cổng thành đón tiếp đội quân cứu viện.
Nhìn thấy xa xa nhiều thân ảnh đạp gió cưỡi mây, ào ào phóng tới, các vị trưởng lão đi theo vừa mừng, vừa sợ hãi oán than.
- Haiz, ai nói thú nhân hùng mạnh, nhân loại bây giờ cũng ưu tú, lợi hại phi thường.
Binh đoàn Thần Võ vừa đáp xuống mặt đất đã nhanh chóng vào đội hình, thẳng tắp bóng lưng đứng sau Hiểu My. Tính kỷ luật làm các tộc nhân Hùng Tộc thêm lần nữa thật lòng nể phục.
Lão tộc trưởng nhanh chóng bước lên, đa tạ Trần Hiểu My và các huynh đệ của cô đến đây hỗ trợ. Cô chỉ khách khí mỉm cười. Phần giao tiếp đã có các sư huynh Lạc Vô Trần cùng Lữ Tuấn. Mỗ nữ cứ an tâm đứng đó nhe răng. Đang phân vân vì không thấy dung nhan tuyệt sắc của Lãnh đại gia, cánh tay của cô đã bị một thú nhân lay nhẹ.
Máu đề phòng nhanh chóng nổi dậy, vừa tính giơ quyền đấm vào mặt tên tộc nhân cố tình gây sự thì đã nghe hắn cất tiếng, giọng nói quen thuộc nam tính vang lên:
- Là ta.
Mỗ nữ nghe vậy, ngơ ngác không tin vào mắt mình. Trời ạ, tên nam tử đen đúa, miệng rộng môi dày trước mặt lại là đệ nhất mỹ nam trong thập nhị phu thần sao? Ha ha. Không ngờ Lãnh đại ca cũng có lúc hoá trang kinh dị đến thế này. Bội phục, bội phục a.
Tộc trưởng mời mọi người tiến vào trong, hướng về cung điện lớn ở trung tâm toà thành Hùng Tộc.
Nhìn không khí lạnh lẽo, tang thương trải khắp phố phường, Lạc Vô Trần nhíu chặt mày. Không ngờ, tình hình nơi này lại hiểm nguy như thế. Cũng may Lãnh chưởng môn xuất hiện kịp thời. Chứ nếu không, không đợi bao lâu, nơi này đã biến thành một toà thành chết, không có sinh mạng sống nào có thể thoát ra.
Danh sách chương