08
Trước khi yến tiệc kết thúc, cảnh tượng Lâm thế tử và Lan Cảnh Tuyết cùng nhau ướt át đã bị đồn khắp nơi.
Lâm thế tử nhân cơ hội này, lập tức mời bà mối tới Lan phủ cầu hôn.
Hắn ta không chỉ nổi tiếng dũng cảm cứu người mà còn được hoàng đế khen ngợi vì hành động có trách nhiệm.
Hoàng đế thậm chí còn đích thân hạ chỉ ban hôn giữa hắn ta và Lan Cảnh Tuyết.
Hắn ta vui mừng, nhưng Lan Cảnh Tuyết lại đau khổ.
Ta nghe nói nàng ta bị nhiễm phong hàn rất nặng,trong nửa tháng không thể rời khỏi phòng gặp ai.
Ngay cả khi ta đến thăm, nàng ta cũng tránh không gặp ta.
Bên kia Thẩm quý phi cũng rất bực bội.
Quý phi tốt bụng mời mọi người đến dạo chơi nhưng người cũng không muốn xảy ra việc như vậy như vậy.
Người không thể kiểm soát được những tin đồn về Lan Cảnh Tuyết và Lâm thế tử, nhưng người chắc chắn sẽ không vui nếu việc chọn Vương phi cho con trai mình bị hủy hoại.
Vào ngày thứ hai khi ta đang hồi phục vết thương ở chân,trong cung đã sớm lật ngược tình thế.
Hầu như tất cả những ai từng tiếp xúc với người trên thuyền trước và sau khi thưởng hoa trên hồ đều đã được điều tra kỹ lưỡng toàn bộ câu chuyện từ trên xuống dưới.
Thẩm quý phi thậm chí còn đến gặp hoàng đế và khóc lóc, nói rằng có người muốn hại nàng, nhưng chính ta và Lan Cảnh Tuyết đã ngăn chặn tai họa cho nàng.
Thẩm quý phi có thể không tra ra được kẻ làm chuyện đó, nhưng hoàng đế cũng có thể cũng không tra ra được.
Việc đẩy ta xuống nước chắc chắn không phải là ý đồ của Lan Cảnh Tuyết.
Nếu nàng ta không nói với Lâm thế tử, làm sao ngày đó hắn ta có thể xuất hiện, nhảy xuống nước cứu người kịp thời như vậy.
Tuy nhiên, dù nàng ta có âm mưu như thế nào,thì mối hôn sự của nàng ta với Lâm thế tử đã được định, chắc chắn sẽ không thoát khỏi.
Vì tình nghĩa tỷ muội giữa bọn ta, ta đã đích thân thêu một chiếc khăn trùm đầu màu đỏ, gửi đến phủ của nàng ta.
Ngày cưới của Lâm phủ và Lan phủ đang đến gần, kế hoạch bí mật của phụ thân và ta đã thực hiện được.
Tất cả những gì ta phải chịu ở kiếp trước đều là quả báo của họ.
Chỉ cần Lâm thế tử và Lan Cảnh Tuyết không bị loại bỏ, trong lòng ta sẽ không yên tâm.
Ta suy nghĩ về nó mỗi ngày để không phải phạm phải bất kỳ sai lầm nào.
Nhưng ta không sợ? Một ngày trước khi Lâm thế tử chuẩn bị thành hôn với Lan Cảnh Tuyết, nàng ta đã treo cổ tự tử.
09
Lan Cảnh Tuyết không chết, được nha hoàn kịp thời phát hiện, cứu sống.
Nhưng ngày thành hôn không thể được tổ chức như dự kiến.
Vì được hoàng đế ban hôn cho nên hành động của Lan Cảnh Tuyết nhanh chóng khiến hoàng đế nghi ngờ.
Hoàng đế triệu nàng vào cung.
Hôm đó tình cờ ta cùng mẫu thân vào cung để thỉnh an Thái hậu.
Lúc đó, cung nữ của thái hậu cũng đến mang điểm tâm cho thái hậu.
Bẩm báo với Thái hậu rằng Lan Cảnh Tuyết đã được Hoàng hậu nương nương giữ ở lại.
Nữ tử quan gia muốn ở lại trong cung không phải là điều dễ dàng, Thái hậu sau khi nghe được lời này, sắc mặt có chút khó đoán.
Khi ta và mẫu thân rời khỏi cung, chúng ta nhận thấy số lượng hộ vệ ở cổng thành nhiều hơn gấp đôi so với khi chúng ta đến.
Việc kiểm tra cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Có lẽ những điều này đều có liên quan đến việc Lan Cảnh Tuyết vào cung.
Đêm đó, ám vệ bên cạnh phụ thân đã gửi cho ta một mật thư.
Nói rằng phụ thân ta đã được hoàng đế triệu khẩn cấp vào cung ngay trong đêm.
Cả đêm phụ thân không về nhà, và ta mất ngủ cả đêm.
Trước bình minh đã có tiếng la hét giết chóc.
Ta siết chặt nắm đấm của mình.
Đúng như dự đoán, phủ Ninh An Hầu đã bị lục soát.
Điều đáng trách là Lâm thế tử thực sự đã trốn thoát thành công.
Phụ thân phái người thân cận đến báo, Lâm thế tử hẳn là đã sớm phát giác ra.
Khi phụ thân dẫn người bao vây phủ Ninh An Hầu, hắn đã trốn khỏi thành.
Hoàng đế rất nhanh đã phát lệnh truy nã Lâm thế tử, phụ thân ta tiếp tục dẫn quân thu phục những người theo phe hắn.
Phủ Ninh An Hầu sụp đổ chỉ sau một đêm.
Lan Cảnh Tuyết có công tố giác Lâm thế tử tội mưu phản, hoàng đế hạ chỉ hủy bỏ hôn ước của họ, hoàng hậu công nhận nàng ta là nghĩa nữ.
Nàng ta cũng được phong tước hiệu quận chúa.
Ta đã sốc sau khi nghe điều này.
Tính theo thời gian ở kiếp trước, Ninh An Hầu đã mưu phản,bị bắt được 5 năm.
Lúc này Lâm thế tử không có ý định làm lộ việc mưu quốc, ngay cả những người bên cạnh hắn cũng không biết ý đồ của hắn, vì vậy muốn có được bằng chứng kết tội của hắn là vô cùng khó khăn.
Sau mấy tháng lên kế hoạch, ta và phụ thân đã tìm được một số manh mối nhưng chưa đủ để kết tội hắn ta.
Lan Cảnh Tuyết đã thuyết phục được hoàng đế bằng lời nói của mình, xem ra nàng ta sớm đã có chuẩn bị.
Ta chỉ không biết nàng ta sẽ đối xử với ta như thế nào sau khi lật đổ Lâm thế tử.
Với cách cư xử của nàng ta ở kiếp trước, nàng ta chắc chắn sẽ không để ta sống dễ dàng.
Thật ngạc nhiên, Lan Cảnh Tuyết lại đến gặp ta.
Nàng ta đã thay đổi thái độ trước đây, coi mình như một quý nữ hoàng gia.
Vừa gặp nhau, nàng ta đã ra lệnh cho ta quỳ xuống thỉnh an nàng ta.
"Ngươi là thần nữ, còn ta là quận chúa, tôn nghiêm khác biệt, ngươi nên hành lễ trước ta không phải sao?"
Vẻ mặt nàng ta đầy kiêu ngạo, ta đành phải tuân theo.
Nàng ta khoe khoang quyền lực tại nhà ta, bắt ta phải quỳ trước mặt mẫu thân vì ta thiếu lễ phép.
Mẫu thân ta đã cố gắng cầu xin nàng ta, nàng ta mới bỏ qua cho ta.
Khi ta tiễn nàng ta ra đến cửa phủ, nàng ta tiến lại gần ta cười nhẹ.
"Tiêu Lãnh Ngọc, ngươi mở mắt ra nhìn rõ ràng đi."
"Xem ta đẩy ngươi vào địa ngục như thế nào,những gì ngươi có bây giờ, cuối cùng cũng sẽ biến mất."
“Cho dù là Liễu Ôn Thư hay phụ mẫu, người thân của ngươi, dù có sống trăm lần nữa thì cũng không có ai cứu được ngươi.”
Lời nói của nàng ta khiến mồ hôi lạnh chảy xuống lưng ta.
Ý nàng ta là gì?
Trước khi yến tiệc kết thúc, cảnh tượng Lâm thế tử và Lan Cảnh Tuyết cùng nhau ướt át đã bị đồn khắp nơi.
Lâm thế tử nhân cơ hội này, lập tức mời bà mối tới Lan phủ cầu hôn.
Hắn ta không chỉ nổi tiếng dũng cảm cứu người mà còn được hoàng đế khen ngợi vì hành động có trách nhiệm.
Hoàng đế thậm chí còn đích thân hạ chỉ ban hôn giữa hắn ta và Lan Cảnh Tuyết.
Hắn ta vui mừng, nhưng Lan Cảnh Tuyết lại đau khổ.
Ta nghe nói nàng ta bị nhiễm phong hàn rất nặng,trong nửa tháng không thể rời khỏi phòng gặp ai.
Ngay cả khi ta đến thăm, nàng ta cũng tránh không gặp ta.
Bên kia Thẩm quý phi cũng rất bực bội.
Quý phi tốt bụng mời mọi người đến dạo chơi nhưng người cũng không muốn xảy ra việc như vậy như vậy.
Người không thể kiểm soát được những tin đồn về Lan Cảnh Tuyết và Lâm thế tử, nhưng người chắc chắn sẽ không vui nếu việc chọn Vương phi cho con trai mình bị hủy hoại.
Vào ngày thứ hai khi ta đang hồi phục vết thương ở chân,trong cung đã sớm lật ngược tình thế.
Hầu như tất cả những ai từng tiếp xúc với người trên thuyền trước và sau khi thưởng hoa trên hồ đều đã được điều tra kỹ lưỡng toàn bộ câu chuyện từ trên xuống dưới.
Thẩm quý phi thậm chí còn đến gặp hoàng đế và khóc lóc, nói rằng có người muốn hại nàng, nhưng chính ta và Lan Cảnh Tuyết đã ngăn chặn tai họa cho nàng.
Thẩm quý phi có thể không tra ra được kẻ làm chuyện đó, nhưng hoàng đế cũng có thể cũng không tra ra được.
Việc đẩy ta xuống nước chắc chắn không phải là ý đồ của Lan Cảnh Tuyết.
Nếu nàng ta không nói với Lâm thế tử, làm sao ngày đó hắn ta có thể xuất hiện, nhảy xuống nước cứu người kịp thời như vậy.
Tuy nhiên, dù nàng ta có âm mưu như thế nào,thì mối hôn sự của nàng ta với Lâm thế tử đã được định, chắc chắn sẽ không thoát khỏi.
Vì tình nghĩa tỷ muội giữa bọn ta, ta đã đích thân thêu một chiếc khăn trùm đầu màu đỏ, gửi đến phủ của nàng ta.
Ngày cưới của Lâm phủ và Lan phủ đang đến gần, kế hoạch bí mật của phụ thân và ta đã thực hiện được.
Tất cả những gì ta phải chịu ở kiếp trước đều là quả báo của họ.
Chỉ cần Lâm thế tử và Lan Cảnh Tuyết không bị loại bỏ, trong lòng ta sẽ không yên tâm.
Ta suy nghĩ về nó mỗi ngày để không phải phạm phải bất kỳ sai lầm nào.
Nhưng ta không sợ? Một ngày trước khi Lâm thế tử chuẩn bị thành hôn với Lan Cảnh Tuyết, nàng ta đã treo cổ tự tử.
09
Lan Cảnh Tuyết không chết, được nha hoàn kịp thời phát hiện, cứu sống.
Nhưng ngày thành hôn không thể được tổ chức như dự kiến.
Vì được hoàng đế ban hôn cho nên hành động của Lan Cảnh Tuyết nhanh chóng khiến hoàng đế nghi ngờ.
Hoàng đế triệu nàng vào cung.
Hôm đó tình cờ ta cùng mẫu thân vào cung để thỉnh an Thái hậu.
Lúc đó, cung nữ của thái hậu cũng đến mang điểm tâm cho thái hậu.
Bẩm báo với Thái hậu rằng Lan Cảnh Tuyết đã được Hoàng hậu nương nương giữ ở lại.
Nữ tử quan gia muốn ở lại trong cung không phải là điều dễ dàng, Thái hậu sau khi nghe được lời này, sắc mặt có chút khó đoán.
Khi ta và mẫu thân rời khỏi cung, chúng ta nhận thấy số lượng hộ vệ ở cổng thành nhiều hơn gấp đôi so với khi chúng ta đến.
Việc kiểm tra cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Có lẽ những điều này đều có liên quan đến việc Lan Cảnh Tuyết vào cung.
Đêm đó, ám vệ bên cạnh phụ thân đã gửi cho ta một mật thư.
Nói rằng phụ thân ta đã được hoàng đế triệu khẩn cấp vào cung ngay trong đêm.
Cả đêm phụ thân không về nhà, và ta mất ngủ cả đêm.
Trước bình minh đã có tiếng la hét giết chóc.
Ta siết chặt nắm đấm của mình.
Đúng như dự đoán, phủ Ninh An Hầu đã bị lục soát.
Điều đáng trách là Lâm thế tử thực sự đã trốn thoát thành công.
Phụ thân phái người thân cận đến báo, Lâm thế tử hẳn là đã sớm phát giác ra.
Khi phụ thân dẫn người bao vây phủ Ninh An Hầu, hắn đã trốn khỏi thành.
Hoàng đế rất nhanh đã phát lệnh truy nã Lâm thế tử, phụ thân ta tiếp tục dẫn quân thu phục những người theo phe hắn.
Phủ Ninh An Hầu sụp đổ chỉ sau một đêm.
Lan Cảnh Tuyết có công tố giác Lâm thế tử tội mưu phản, hoàng đế hạ chỉ hủy bỏ hôn ước của họ, hoàng hậu công nhận nàng ta là nghĩa nữ.
Nàng ta cũng được phong tước hiệu quận chúa.
Ta đã sốc sau khi nghe điều này.
Tính theo thời gian ở kiếp trước, Ninh An Hầu đã mưu phản,bị bắt được 5 năm.
Lúc này Lâm thế tử không có ý định làm lộ việc mưu quốc, ngay cả những người bên cạnh hắn cũng không biết ý đồ của hắn, vì vậy muốn có được bằng chứng kết tội của hắn là vô cùng khó khăn.
Sau mấy tháng lên kế hoạch, ta và phụ thân đã tìm được một số manh mối nhưng chưa đủ để kết tội hắn ta.
Lan Cảnh Tuyết đã thuyết phục được hoàng đế bằng lời nói của mình, xem ra nàng ta sớm đã có chuẩn bị.
Ta chỉ không biết nàng ta sẽ đối xử với ta như thế nào sau khi lật đổ Lâm thế tử.
Với cách cư xử của nàng ta ở kiếp trước, nàng ta chắc chắn sẽ không để ta sống dễ dàng.
Thật ngạc nhiên, Lan Cảnh Tuyết lại đến gặp ta.
Nàng ta đã thay đổi thái độ trước đây, coi mình như một quý nữ hoàng gia.
Vừa gặp nhau, nàng ta đã ra lệnh cho ta quỳ xuống thỉnh an nàng ta.
"Ngươi là thần nữ, còn ta là quận chúa, tôn nghiêm khác biệt, ngươi nên hành lễ trước ta không phải sao?"
Vẻ mặt nàng ta đầy kiêu ngạo, ta đành phải tuân theo.
Nàng ta khoe khoang quyền lực tại nhà ta, bắt ta phải quỳ trước mặt mẫu thân vì ta thiếu lễ phép.
Mẫu thân ta đã cố gắng cầu xin nàng ta, nàng ta mới bỏ qua cho ta.
Khi ta tiễn nàng ta ra đến cửa phủ, nàng ta tiến lại gần ta cười nhẹ.
"Tiêu Lãnh Ngọc, ngươi mở mắt ra nhìn rõ ràng đi."
"Xem ta đẩy ngươi vào địa ngục như thế nào,những gì ngươi có bây giờ, cuối cùng cũng sẽ biến mất."
“Cho dù là Liễu Ôn Thư hay phụ mẫu, người thân của ngươi, dù có sống trăm lần nữa thì cũng không có ai cứu được ngươi.”
Lời nói của nàng ta khiến mồ hôi lạnh chảy xuống lưng ta.
Ý nàng ta là gì?
Danh sách chương