Chuyển ngữ: AnhTuc712.
Thời gian vô cùng bao dung, mặc cho vui sướng, hay là đau khổ, nó đều chấp nhận, vững vàng tiến về phía trước. Quay qua quay lại, Thanh Điểu sắp đón sinh nhật lần ba của nó.
Trước mắt tổ chức gồm mười một thành viên chính thức, một thành viên dự bị vừa tiến vào bài sát hạch Tư Không Dịch – là người Lý Na vừa mang về trong trò chơi.
Bây giờ không còn nhìn ra bóng dáng của Lý Na hai năm trước trên người cô.
Lần đầu tiên vào trò chơi vào hai năm trước, cô vẫn là một cây hoa thố ti* muốn sống nhờ vào người khác. Ma mắn ở chỗ, sau khi cô nhận ra sống dựa vào người khác không có kết quả gì tốt đẹp thì không nản chí, tự lực cánh sinh đứng lên bằng đôi chân của mình, cũng quy phục Giang Vấn Nguyên. Sau khi thể hiện ra năng lực cảm nhận nhiệt độ đặc thù, cô may mắn trở thành nhóm thành viên nòng cốt đầu tiên của Thanh Điểu.
*AT: Hoa thố ti là một loại hoa sống bám vào cây khác, hút chất dinh dưỡng từ cây chủ.
Mấy năm nay, tổng cộng Lý Na đã qua mười bảy vòng chơi, tám màn trong đó là vòng chơi chính thức của cô, còn lại là nhiệm vụ cô nhận thêm.
Lý Na rất rõ mình không phải người đặc biệt thông minh, có vài vòng trò chơi, khi kết thúc cô đều trong trạng thái sắp chết, phải ở lại phòng ICU mười ngày nửa tháng, trên người có không ít vết thương. Thật ra cô cũng có chút tiền dành dụm, phẫu thuật xóa sẹo chỉ cần dùng số lẻ trong đó là được rồi, nhưng cô cũng không đi xóa, cô nói số sẹo đó là huân chương, là áo giáp bảo vệ chính mình. Có một số người trong trò chơi Bàn tròn, dù không phải kẻ phản bội nhưng vẫn tàn hại người chơi khác và chuyên chọn những quả hồng mềm để ra tay. Lý Na lớn lên không tồi, rất dễ trở thành mục tiêu của chúng, có điều khi trông thấy dáng người hoàn hảo do rèn luyện hàng năm và vết sẹo trên người cô, đám cặn bã đó biết ngay cô không phải đối tượng có thể tùy tiện chọc vào.
Lý Na giờ đang mặc váy nhung dài ở nhà, tự mình dẫn Tư Không Dịch tham quan nhà chính của biệt thự, vừa đi vừa giới thiệu, "Đây là nơi ở của chúng ta, phía Tây lầu một là nhà ăn và phòng giải trí. Nhà ăn sẽ cung cấp cơm đúng giờ ngày ba bữa, những cuộc tụ họp không chính thức của thành viên sẽ diễn ra ở đó. Lầu hai là phòng ngủ của chúng ta, lấy cầu thang làm ranh giới, sườn Đông là phòng ngủ nam, sườn Tây là phòng ngủ nữ, nếu không được mời thì nam không được vào ký túc xá nữ. Lầu ba là phòng vào trò chơi, trừ ba phòng công cộng không cho phép cải biến, những phòng dư lại cậu có thể chọn một dựa theo sở thích của mình để trang hoàng."
Tư Không Dịch không phải người mới, cậu ta đã qua hai màn rồi, có biết chút tin tức, vậy nên cậu ta như một học sinh ngoan ngoãn giơ tay hỏi giáo viên, "Chị Lý Na, em có một câu hỏi, chị vẫn chưa giới thiệu cho em sườn đông lầu một là phòng nào. Tại sao lại xếp phòng trò chơi ở sườn đông lầu một, nếu xảy ra chuyện trong trò chơi, đưa đi cấp cứu ở lầu một tiện hơn lầu ba nhiều mà."
"Lầu ba có phòng cấp cứu, cũng có thang máy đi thẳng đến lấu một. Nếu cậu không tự tin vào khả năng qua màn của mình, ngày vào màn có thể mời bác sĩ trực ban đến. Vì bác sĩ bệnh viện trong sơn trang chỉ đến định kỳ vào mùng năm, kiểm tra trị liệu và phục hồi vết thương cũ cho chúng ta, nên khi mời bác sĩ trực ở lầu ba đến phải trả thêm phí. Thanh Điểu là tổ chức người chơi của trò chơi Bàn tròn, không phải tổ chức từ thiện, chỉ cho phúc lợi thành viên mới hai lần cấp cứu thôi, sau này phải ttuwjtrar." Lý Na chậm rãi giải thích, "Về phần sườn đông lầu một tôi định nói cuối cùng với cậu, chỗ đó là khu riêng của lãnh đạo chúng ta, tốt nhất đừng tự tiện đi vào."
Vốn sườn đông lầu một là văn phòng của Tả Tri Ngôn và mấy phòng vào game. Sau khi Tả Tri Ngôn đi khỏi, căn phòng đó được Giang Vấn Nguyên kế thừa. Sau này, khi thành viên mới lục tục đến thì cậu dứt khoát dọn phòng ngủ mình đến sườn đông luôn, bố trí ngay sát vách. Vì Giang Vấn Nguyên cố ý kéo dãn khoảng cách với người đến sau, mấy gian phòng game dư lại cũng ít người đặt chân đến, phòng chơi mới đều được xếp trên lầu ba. Nhưng Lý Na không định nói những chuyện này cho Tư Không Dịch.
Khi hai người đang nói chuyện, cửa phòng vào màn lầu ba bị đẩy ra, một thiếu nữ đeo balo cầm một con rối bước ra, là thành viên giữ vững vị trí nhỏ tuổi nhất của Thanh Điểu – Lữ Kỳ Diệu. Hai năm, từ mười bốn lên mười sáu, Lữ Kỳ Diệu cao lên một đoạn lớn, bây giờ còn cao hơn Lý Na một chút. Lữ Kỳ Diệu được đối xử rất tốt ở Thanh Điểu, nhưng thuở nhỏ nhà tan cửa nát vẫn để lại cho em những vết thương không thể xóa nhòa, nên tính cô bé vẫn luôn trầm lắng.
Đừng nhìn tuổi cô bé còn nhỏ mà khinh. Ở Thanh Điểu chri có ba người có thể xử lí tốt hiện thực và trò chơi, Lữ Kỳ Diệu chiếm một trong đó. Qua Tết này, Lữ Kỳ Diệu chính là sinh viên năm hai viện y học Kinh đại*. Còn trò chơi Bàn tròn, cô bé đã qua 45 vòng rồi, trung bình mỗi tháng vào hai lần, trong số đó có mười lần là lượt chơi của bản thân, số còn lại đều là nhiệm vụ. Vòng chơi Lữ Kỳ Diệu vừa rời khỏi là màn của chính mình
*AT: Gọi tắt của Bắc Kinh.
Lý Na nhìn Lữ Kỳ Diệu vừa rời khỏi phòng, vội vàng đi đến cạnh. Lý Na ngửi được mùi máu nhàn nhạt trên người em, cô kéo tay Lữ Kỳ Diệu đi đến phòng y tế, "Hôm nay bác sĩ Mã trực ban, em mau đi xử lí vết thương đi."
"Không có vấn đề gì lớn, lát nữa em tự xử lí là được, chị nói bác sĩ Mã giúp em là ông ấy có thể về nghỉ trước giờ tan làm." Lữ Kỳ Diệu đứng im tại chỗ, "Bây giờ em muốn đến Thất Tinh một chuyến."
Dưới sự kiên trì của Lữ Kỳ Diệu, Lý Na chỉ có thể buông tay, dặn dò: "Được rồi, vậy em đi cất rối trước đi. Chị gọi điện cho tài xế đưa em đến Thất Tinh, dặn anh ta nhớ đặt hộp thuốc trên xe, em nhớ phải xử lí tốt vết thương trên đường đến, nếu không anh Giang thấy sẽ lại lo lắng. Anh Giang vất vả như vậy, chúng ta nên cố gắng không để anh ấy phải lo thêm."
"Vâng, em sẽ không để anh Giang lo lắng." Dưới sự trấn an của Lý Na, cảm xúc tiêu cực tích tụ trong trò chơi của Lữ Kỳ Diệu đã giảm bớt. Em nghiêm túc gật đầu, quay mặt nhìn Tư Không Dịch đứng cạnh Lý Na, "Đây là người mới chị mang về ạ?"
"Em không nói chút nữa chị quên mất." Lý Na vỗ tránh, giới thiệu hai người cho nhau, "Đây là Lữ Kỳ Diệu, năm nay mười sáu tuổi, là người Thanh Điểu chúng tôi công nhận có thực lực xếp thứ hai sau lão đại. Đây là Tư Không Dịch, năng lực hành động rất tốt. Màn chơi kia của tụi chị, cậu ấy đã dùng công cụ chế tạo ra vũ khí có thể gây sát thương với BOSS, cực kỳ lợi hại!"
Lữ Kỳ Diệu và Tư Không Dịch đều không hề ngờ đến lời giới thiệu này.
Tư Không Dịch đồng ý gia nhập Thanh Điểu vì biểu hiện quá lợi hại của Lý Na trong trò chơi, giờ Lý Na lại tự xưng mình chỉ thuộc tầm trung ở Thanh Điểu. Khi giới thiệu Lữ Kỳ Diệu, Lý Na không hề nói đùa, Tư Không Dịch không dám khinh người nhỏ tuổi, nghiêm túc chào hỏi: "Chào tiền bối Lữ Kỳ Diệu, tôi là Tư Không Dịch, là thành viên dự bị vừa gia nhập Tư Đồ, rất mong được hợp tác."
Thái độ Lữ Kỳ Diệu hơi lạnh lùng, có điều Lý Na quen nên biết, đây đã là thái độ tốt nhất của em với người lạ rồi, "Hoan nghênh anh gia nhập Thanh Điểu. Viết báo cáo trò chơi chưa?"
"Hả?" Tư Không Dịch không theo kịp lời Lữ Kỳ Diệu.
"Hôm nay Tư Không Dịch vừa đến, chị phụ trách dẫn anh ấy đi tham quan. Chuyện cơ sở dữ liệu trò chơi tạm thời chưa nói đến." Lý Na giải thích thay Tư Không Dịch, "Chờ Tư Không Dịch sắp xếp xong chị sẽ bảo cậu ấy nhanh chóng nộp báo cáo."
Lữ Kỳ Diệu gật đầu, "Nhanh chóng hoàn thành, tốt nhất để khi anh Giang về có thể thấy. Em đi trước đây."
Bóng dáng xinh đẹp của Lữ Kỳ Diệu biến mất ở cầu thang lầu ba, áp lực thật lớn của Tư Không Dịch tới giờ mới tản đi, cậu thở phào một hơi, "Chị Lý Na, khí thế tiền bối Lữ Kỳ Diệu thật mạnh mẽ, quả nhiên lão làng trò chơi có khác. Báo cáo trò chơi là gì vậy, nếu quan trọng tôi có thể viết trước rồi tham quan sau cũng được."
"Lữ Kỳ Diệu mặt lạnh tim ấm, sau này cậu sẽ biết, không cần dè dặt quá đâu." Lý Na nói rõ, "Sau khi kết thúc mỗi màn chơi, viết báo cáo về quá trình và suy nghĩ tổng kết là truyền thống của Thanh Điểu. Cơ sở dữ liệu của Thanh Điểu có gần 600 bản báo cáo, số đó chia trò chơi Bàn tròn thành những loại lớn, là cơ sở phân tích quan trọng, nên cậu phải làm tốt chuyện này. Màn vừa rồi cậu trải qua rất đặc thù, có thể sau khi viết báo cáo anh Giang sẽ tìm cậu lần nữa lúc về, yêu cầu báo cáo lại bằng lời, hỏi cậu một số vấn đề cụ thể, cậu nên chuẩn bị trước."
Tư Không Dịch khá lúng túng, từ nhỏ thành tích học tập của cậu ta không tốt, luôn có một loại sợ hãi với chuyện viết báo cáo cho lãnh đạo. Đồng thời trong lòng cậu ta lại không nén nổi tò mò với vị lão đại danh tiếng truyền xa của Thanh Điểu, "Anh Giang chị nói với anh Giang mà tiền bối Lữ Kỳ Diệu muốn đến Thất Tinh đón là cùng một người ạ? là lão đại của chúng ta đúng không? Em có thể hỏi một chút tại sao lão đại lại đến Thất Tinh chứ?"
Chuyện Giang Vấn Nguyên làm, thành viên ở Thanh Điểu hơn nửa năm đều biết, cũng không phải bí mật gì, nên Lý Na nói với Tư Không Dịch.
Nhắc lại chuyện Giang Vấn Nguyên đã kiên trì suốt hai năm, Lý Na vẫn còn bùi ngùi, "Anh Giang sẽ vào màn từ 12-24 giờ trước khi màn chơi của thành viên anh ấy coi trọng bắt đầu. Khi trò chơi kết thúc, anh ấy sẽ chọn chơi màn tiếp theo của mình. Trong hiện thực, ngắn nhất là cách một ngày sẽ có màn thuộc về người chơi, anh Giang đã dùng cách này cùng những thành viên khác vào màn, để họ không phải đối mặt với tình huống đồng đội trở thành kẻ phản bội."
Tư Không Dịch khá khiếp đảm. Vì Giang Vấn Nguyên tránh chuyện thành viên Thanh Điểu vào cùng màn, mỗi lần cần phải vào hai lượt. Trước mắt Thanh Điểu có mười một người, trừ bản thân mình, rốt cuộc mỗi năm anh ta đã vào bao nhiêu màn vậy? Tư Không Dịch cảm thấy ngoài dự liệu, trình độ tôn sùng của cậu ta với Giang Vấn Nguyên lại tăng lên một nấc rồi. Tư Không Dịch kích động nói với Lý Na: "Chị Lý Na, sau này em sẽ là thành viên chính thức của Thanh Điểu, em không cần anh Giang phải vào hai màn chung với mình đâu!"
Lý Na nói với Tư Không Dịch quá thừa ý thức: "Ừ, fanboy fangirl khác của anh Giang trong Thanh Điểu cũng nghĩ vậy nên mới coi sườn đông lầu một như cấm địa, chỉ có thể giữ khoảng cách với anh ấy, không trở thành người được coi trọng, sẽ không làm anh Giang vất vả vào nhiều màn như vậy. Thật ra lúc trước vì Thanh Điểu có một số việc rối rắm, anh Giang đã oán không thể tận dụng triệt để 86400 giây mỗi ngày. Để tiết kiệm thời gian nên anh ấy mới dọn đến cạnh phòng làm việc, cũng điên cuồng càn quét trò chơi, tôi nhớ có lần anh ấy trở lại, trong tay cầm khoảng mười bảy con rối."
Tư Không Dịch vẫn chưa nhìn thấy Giang Vấn Nguyên, nhưng dưới đủ loại nhân tố ảnh hưởng, để lộ thân phận fan của mình, "Từ màn đầu đến màn thứ hai, em tận mắt thấy anh Giang sửa lịch sử AJWY để lại, sửa cách đối phó với kẻ phản bội. Giang lão đại thật sự quá cừ!"
Sau khi Tả Tri Ngôn nói Giang Vấn Nguyên biết hắn có thể cùng cảm nhận với bàn tròn, Giang Vấn Nguyên đã hạ quyết tâm chỉnh sửa phương pháp vật lý đối phó kẻ phản bội. Chuyện này với người chơi khác có lẽ là vô ích, nhưng nó là việc cậu nhất định phải hoàn thành. Lúc trò chơi Bàn tròn xuất hiện kẻ phản bội đã chỉ rõ màn đó có người có nguyện vọng "bất lương". Nếu Giang Vấn Nguyên đã quyết định đối đầu với trò chơi Bàn tròn đến cùng, bảo vệ những người chơi có nguyện vọng "bất lương" là trách nhiệm không thể thoái thác.
Để có đủ quyền hạn sửa chữa và nâng cấp phương pháp vật lý nhẫn của AJWY, Giang Vấn Nguyên cần phải có sức ảnh hưởng và quyền lực ở diễn đàn bằng hoặc hơn AJWY. Giang Vấn Nguyên không ở hoàn cảnh "thời thế tạo anh hùng" như AJWY lúc trước, nhưng cậu bán rối số lượng lớn, công khai dẫn người, trừ những lần mang người trở thành kẻ phản bội, những lần khác đều thành công tốt đẹp. Ngoài ra, cậu còn thường xuyên chia sẻ một vài bài đăng giá rẻ. Qua một năm rưỡi xây dựng, avatar cá voi xanh, nick Miên Miên đã thành công thay thế vị trí AJWY, trở thành người chơi có lực ảnh hưởng lớn nhất trên diễn đàn.
Sau khi thành công trèo đến đỉnh, chuyện đầu tiên Giang Vấn Nguyên làm là sửa lại phương pháp vật lý nhẫn.
Cậu sửa nhẫn thành hai người chơi ở gần đánh dấu cho nhau, có thể đóng dấu, dùng bút marker vẽ ký hiệu, tạo vết thương nhỏ, cách gì cũng được. Vào màn rồi phải xác nhận đánh dấu của đối phương trước, nếu giống trong ký ức của mình người kia sẽ không phải, còn nếu xuất hiện sai lệch, đối phương chắc chắn là kẻ phản bội.
Tuy Giang Vấn Nguyên đã trở thành lão làng người tốt việc tốt trên diễn đàn, nhưng vẫn có rất nhiều người chơi phản đối mạnh mẽ sửa chữa của cậu. Nguyên nhân rất đơn giản, thông thường người chơi chỉ xác nhận vị trí nhẫn với nhau, sẽ không gây ảnh hưởng cho đối phương. Nhưng yêu cần của cậu lại bắt buộc phải làm chuyện đó, đồng thời còn phải chấp nhận sự ảnh hưởng ngược lại. Hai người chơi cạnh nhau không hề quen biết, có khi quen nhưng họ là kẻ thù, nếu chấp nhận tác động của đối phương, lỡ may kẻ đó có ý xấu hạ độc thủ, không phải mình xong đời rồi sao?
Số người phản đối khá lớn, có điều đa số đều quan tâm đến thông tin nhẫn có vấn đề mà Giang Vấn Nguyên cung cấp, nếu đã xác minh, vậy dù phải gánh nguy cơ nguy hiểm cao cũng phải sử lại. Những người phản đối không cách nào phản bác lại lý do này, nên bắt đầu làn càn yêu cầu Giang Vấn Nguyên chứng minh kẻ phản bội có thể dùng chung cảm quan với bàn tròn, nếu không làm được thì đừng mong họ đổi cách dùng nhẫn.
Náo loạn nói qua nói lại mười mấy vạn câu, Giang Vấn Nguyên chỉ ngang ngược trả lời hai chữ: Chờ đấy.
Vài ngày sau, bài Giang Vấn Nguyên đăng lại hiện lên, cậu đăng một đoạn video. Người trong clip thừa nhận mình là kẻ phản bội, nói mình có thể chung cảm quan với bàn tròn. Đồng thời Giang Vấn Nguyên tag thêm mấy ID diễn đàn, nói rằng mọi người đều chơi màn này, giúp tôi chứng minh tính minh bạch của nó.
Những ID này đều có danh tiếng trên diễn đàn, hơn nữa ID một trong số đó còn ghi là đối thủ một mất một còn của Trần Miên. Mọi người vừa đến đã kinh hồn, sôi nổi bàn luận: Ảnh, video, ghi âm được trong trò chơi bàn tròn đều sẽ bị hủy toàn bộ, anh lớn à tại sao anh lại mang nó về được vậy?!
Giang Vấn Nguyên không để tâm đến chất vấn của họ, lần nữa kéo đề tài về lại vấn đề nhẫn. Nhân chứng vật chứng cậu đưa ra không hề có kẽ hở, những người chơi phản đối chuyện bỏ nhẫn không thể nói gì được nữa, nhưng họ không buông tay dễ vậy. Họ bắt đầu rêu rao khắp nơi, nói nếu bàn tròn có thể phát hiện nhẫn, cũng có thể sửa lại liên hệ giữa người chơi, nó có thể sắp xếp kẻ phản bội ngồi lại bàn tròn, lúc đó không phải cách đáh dấu mất hiệu lực à? Nếu nhẫn đã mất hiệu lực, không bằng cứ bỏ đi cho xong.
Cách họ nói rất nhanh bị Giang Vấn Nguyên phản đòn. Kẻ phản bội tuyệt đối không có khả năng ngồi trên bàn. Trò chơi Bàn tròn sinh ra kẻ phản bội, cho kẻ đó cốt truyện và một phần khẻ năng khống chế trò chơi, nếu kẻ đó ngồi trên bàn tròn sẽ không cách nào một mình nhận được những tin tức đó, có khi toàn bộ người chơi đều có được chúng. Vậy nên, kẻ phản bội vĩnh viễn chỉ có thể ngồi ngoài bàn tròn mà thôi.
Sau khi giải thích, Giang Vấn Nguyên lại nhanh như chớp tóm được một kẻ phản bội đã qua nhiều màn trong những kẻ đang kêu gào phản đối phương pháp mới. Qua chuyện này, không ai dám ngoi lên phản đối nữa, nếu không sẽ bị dán mác kẻ phản bội.
Qua một trận hỗn loạn, bài đăng của Giang Vấn Nguyên thay được bài đăng của AJWY, lên top bài viết trong khu phổ cập khoa học.
Tư Không Dịch khi đó vẫn là một ma mới, cậu ta cùng vây xem sự phóng khoáng tự do của Giang Vấn Nguyên trên diễn đàn, cuối cùng toàn bộ được giải quyết, mình thì thành fanboy cách một cái diễn đàn luôn. Có thể trở thành thành viên dự bị, quả thật Tư Không Dịch vô cùng kích động, nhưng cậu ta không muốn biểu hiện như một fan ngốc nghếch, nên sau khi vào Thanh Điểu vẫn luôn rụt rè, sau khi nghe Lý Na miêu tả về Giang Vấn Nguyên thì hoàn toàn không thể diễn nữa, lộ đuôi fanboy.
Lý Na chỉ có thể thở dài, "Tư Không Dịch, tôi khuyên cậu tốt nhất nên bớt lại chút. Quản lý tài chính cảu Thanh Điểu chúng tôi ghét nhất là fanboy fangirl của anh Giang, cẩn thận cậu ta cắt xén toàn bộ trợ cấp của cậu."
Quản lý tài chính trong miệng Lý Na, không ai khác là Dịch Khinh Chu – con người làm theo lời răn cuộc đời ăn no chờ chết.
Giang Vấn Nguyên giao quyền quản lý tài chính cho Dịch Khinh Chu, vì y sinh ra ở dòng tộc lớn, cũng tham gia vào tập đoàn nhà mình, tuy làm qua loa cho xong, nhưng y cũng đã được khó khăn hun đúc nhanh chóng trưởng thành.
Mới đầu, Dịch Khinh Chu chết sống không chấp nhận việc Giang Vấn Nguyên giao, nhưng sau khi hai người có một cuộc trò chuyện "như hai người đàn ông" bí mật thì Dịch Khinh Chu lại nhận. Dịch Khinh Chu rất thông minh, chỉ không muốn cố gắng mà thôi, dưới sự thúc ép của Giang Vấn Nguyên, y nhanh chóng nắm bắt công việc, bằng khứu giác thương nghiệp nhạy bén của mình tăng giá trị công ty lên gấp đôi trong hai năm. Gia trưởng nhà họ Dịch đấm ngực dậm chân, cực kỳ hối hận đã nuôi thả Dịch Khinh Chu, trao bảo vật lớn như vậy cho Giang Vấn Nguyên.
Dịch Khinh Chu chỉ cười nhạt với chuyện này, Giang Vấn Nguyên uy hiếp y, bảo nếu không làm tốt sẽ kể chuyện y thích Lý Na ra ngoài, sau đó còn giới thiệu đối tượng cho Lý Na. Dịch Khinh Chu gan to bằng trời, khoét lỗ trên tám tầng mây cũng dám, duy chỉ một chuyện mình thích Lý Na làm y bối rối vô cùng, biết rõ tình cảm của mình đã hai năm nhưng không dám thổ lộ. Lý Na không hay không biết, thậm chí cô còn tưởng Dịch Khinh Chu rất ghét mình.
"Vì Dịch Khinh Chu bị anh Giang uy hiếp nên mới lên làm tổng giám đốc công ty và quản lý tài chính của Thanh Điểu, cậu ta vốn dĩ hơi bất mãn với anh Giang. Điều làm cậu ta oán nhất chính là, cậu ta vất vả làm lụng, fan của anh Giang tung tăng nhảy nhót khắp nơi mà cậu ta không vớt được mống nào. Một khi có ai để lộ mình là fan của anh Giang trước mặt cậu ta sẽ thảm." Lý Na giải thích với Tư Không Dịch, "Nên cậu nhất định phải nhớ bớt lại trước mặt cậu ta một chút."
Tư Không Dịch hơi khó hiểu: "Tại sao anh Giang lại để anh Dịch náo loạn như vậy? Mặc kệ chuyện anh Dịch làm sẽ không tạo uy hiếp đến uy quyền của anh ấy à?"
"Đương nhiên không. Năng lực tổng hợp trò chơi của Dịch Khinh Chu xấp xỉ tôi, kém anh Giang cả một quãng lớn. Hơn nữa, nói thật thì tôi cảm thấy người có quan hệ thân cận với anh Giang ở Thanh Điểu nhất là Dịch Khinh Chu." Lý Na hơi thơ thẩn, "Không phải vừa rồi tôi nói với cậu, anh Giang sẽ tránh vào cùng màn với thành viên anh ấy coi trọng, không để người đó vào cùng màn với mình, sinh ra khả năng một trong hai thành kẻ phản bội, gây cục diện không chết không ngừng tay sao? Bắt đầu từ một năm trước, chỉ mình Dịch Khinh Chu không bị Giang Vấn Nguyên tránh đi, còn dẫn cậu ta vào màn, vì cậu ta cảm thấy một năm gần đây trò chơi khó lên rất nhiều. Cậu ta chơi xấu nói nếu anh Giang không dẫn mình vào màn sẽ không làm việc, anh Giang đồng ý với cậu ta. Chuyện này, tôi rất cảm ơn Dịch Khinh Chu..." Ít ra, cậu ta đã khiến cuộc sống của anh giang vẫn còn màu sắc của người sống.
Lý Na sắp xếp cho Tư Không Dịch, cả hai dạo xong một vòng sơn trang thif mặt trời sắp lặn, tiệc mừng Tư Không Dịch cũng chuẩn bị đến. Bây giờ sắp đến giao thừa, một bộ phận thành viên Thanh Điểu đã về đoàn tụ với gia đình, những người còn ở lại đều tụ họp ở nhà ăn, không khí dần dần náo nhiệt.
Tư Không Dịch vừa giao lưu cùng tiền bối, vừa không ngừng dùng khóe mắt để ý bên ngoài qua cửa sổ nhà ăn, nhìn về phía bãi đậu xe ngoài trời.
Lữ Kỳ Diệu đã đến Thất Tinh được vài tiếng, vừa gọi điện thoại với Lý Na. Cô bé nói Giang Vấn Nguyên đang nói chuyện với Vĩnh Tiền, không biết sẽ nói bao lâu. Nhưng Giang Vấn Nguyên nói Thanh Điểu có thành viên mới nên cậu sẽ trở về dự tiệc mừng. Tư Không Dịch đang dỏng tai nghe lén kích động đến phát điên, thậm chí quên luôn lời Lý Na khuyên, suýt nữa bại lộ thân phận fanboy trước mặt Dịch Khinh Chu.
Tư Không Dịch đau khổ chờ đợi, rốt cuộc khi trời tối hẳn, một ánh đèn xe xuyên qua cửa sổ nhà ăn, Lữ Kỳ Diệu đã trở lại. Bên ngoài gió tuyết đan xen, tài xế chạy xe thẳng đến cửa chính thả Giang Vấn Nguyên và Lữ Kỳ Diệu xuống rồi đi đỗ xe.
Thành viên Thanh Điểu chú ý Giang Vấn Nguyên về thì nhao nhao đi đến cửa chính.
Dịch Khinh Chu lười biếng cuộn người trên sofa, Lý Na không nói hai lời, thẳng tay túm y đi đón Giang Vấn Nguyên. Lý Na không biết hành động đó gây ra bao nhiêu lực sát thương cho Dịch Khinh Chu, y choáng váng bước theo.
Tư Không Dịch xen lẫn trong thành viên Thanh Điểu, vô cùng náo nức nhìn ra cửa ——
Dưới sự nghênh đón của mọi người, Giang Vấn Nguyên đẩy cửa, bước vào trong cùng ít gió tuyết bên ngoài.
Vẻ ngoài của cậu hầu như không khác gì hai năm trước, không nhìn ra dấu vết thời gian lưu lại, nhưng không phải hoàn toàn không có gì thay đổi. Hai năm, đau khổ tê buốt tim gan đã lắng lại trong lòng cậu, biến cậu thành một kẻ điên lý trí nhất, cùng Trần Miên nội ứng ngoại hợp, tỉ mỉ bước từng bước đến trung tâm bàn tròn. Khí chất cậu như thanh gươm đã ra khỏi vỏ, như kháo khao chém gϊếŧ và máu tươi, sắc nhọn vô đối.
Bề ngoài Giang Vấn Nguyên chỉ là một người có ngoại hình đẹp hơn người thường một chút, dáng người tốt hơn thanh niên một chút mà thôi. Nhưng khi Tư Không Dịch mắt đối mắt với cậu lại cảm giác mình là thỏ bên miệng ác thú, Giang Vấn Nguyên nhẹ nhàng là có thể căn chết cậu ta. Cậu ta lo sợ đứng tại chỗ, "Xin ra, ra mắt anh lớn. Em là Tư Đồ Dịch, à không, sai rồi, là Tư Không Dịch, Tư Không Dịch."
Hai năm này Giang Vấn Nguyên rất ít khi cười, cậu không hề bị sự vụng về của Tư Không Dịch đả động, nhưng khí chất lại dịu đi rất nhiều, "Tôi không ăn cậu được, cậu không cần hồi hộp như vậy. Tôi là Giang Vấn Nguyên, cậu gọi tôi là anh Giang giống mọi người là được, không cần hình thức gọi tôi là anh cả. Hoan nghênh cậu gia nhập Thanh Điểu."
Giang Vấn Nguyên vươn tay, Tư Không Dịch bắt tay cậu. Trời ơi, cậu ta được bắt tay với nam thần rồi, tuần này không thể rửa tay! Tất cả đón chào hội tụ lại, Tư Không Dịch cảm thấy mình như đang trong mơ. Khi cậu ta tỉnh mộng, Giang Vấn Nguyên đã đi rồi.
Tư Không Dịch hoàn toàn không để ý đến ánh mắt sắc bén của Dịch Khinh Chu, lặng lẽ đến gần Lý Na, "chị Lý Na, anh Giang đi đâu vậy? Sao em cảm thấy hình như anh ấy không vui lắm, có phải em có chỗ nào sai không, làm anh ấy thất vọng?"
Lý Na lắc đầu, "Không liên quan đến cậu, không cần suy nghĩ nhiều."
Mỗi lần năm mới sắp đến chính là ngày giỗ của hai người quan trọng vô cùng trong lòng Giang Vấn Nguyên: Trần Miên và Tả Tri Ngôn. Mỗi khi đến thời điểm này, Giang Vấn Nguyên đều đóng cửa từ chối tiếp khách, một mình tưởng niệm kẻ đi xa.