Sau màn xuất hiện cực kỳ oai phong và uy nghiêm của chí tôn điện chủ, mọi người đều im lặng chờ đợi động tĩnh tiếp theo của vị cường giả này.
Bàn chân khẽ nhấc lên một chút, cả thân người Lôi Thiên liền lập tức lơ lửng trên không trung. Ánh mắt cao ngạo quét nhanh một lượt xung quanh quảng trường, nơi tập trung những nhân vật tinh anh từ ngũ đại đế quốc tới đây để tranh tài.
Khóe miệng khẽ nhếch lên để lộ một nụ cười bí hiểm, Lôi Thiên sau đó liền quay lại nhiệm vụ chính của mình tại sự kiện lần này.
“Hoan nghênh tất cả mọi người đến với Thần Điện này, ta - Lôi Thiên là đương nhiệm điện chủ sẽ là người trực tiếp giám sát giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến và cũng là người trao giải cho đội thắng cuộc sau cùng.” thanh âm đầy uy lực vang dội khắp tứ phương phát ra từ vị chí tôn giả kia.
Đám đông phía dưới lập tức vỗ tay tán thưởng cho màn giới thiệu vừa rồi.
“Như tất cả đã biết, năm nay quy định có hơi khác một chút so với mọi năm, số lượng thành viên mỗi đội lần này tăng lên thành ba người và thi đấu tổng cộng ba vòng. Vòng thứ nhất mỗi đội sẽ lần lượt đấu với bốn đội còn lại rồi tính theo kết quả thắng thua, sau đó chọn ra bốn đội đi tiếp vào vòng hai. Ở vòng hai thì sẽ chia thành hai cặp thi đấu để chọn ra hai đội chiến thắng bước tiếp vào vòng ba cũng là vòng chung kết. Tại đây sẽ quyết định xem đội nào sẽ giành được chiến thắng trong giải đấu năm nay!” Lôi Thiên dõng dạc tuyên bố.
Vừa nghe xong thể thức thi đấu mới có phần khác thường này, năm đội tham dự đều có chút hoang mang và bất ngờ. Trong phút chốc, không gian xung quanh chợt trở nên xôn xao.
Thấy bầu không khí có chút hỗn loạn, Lôi Thiên khẽ ho một tiếng rồi tiếp tục:
“Phần quan trọng nhất của sự kiện lần này tất nhiên chính là giải thưởng dành cho đội chiến thắng. Khác với những giải đấu trước, giải đấu lần này ngoài ba viên Ngũ Sắc Đan được trao cho đội chiến thắng thì sẽ có một vinh dự khác là được tiến vào bên trong khu vực bảo khố của thần điện để lựa chọn thêm một bảo vật cho từng người trong đội quán quân.” giọng nói đầy uy lực của Lôi Thiên lại tiếp tục vang lên.
Lần này khi nghe đến giải thưởng dành cho đội vô địch thì không khí trên quảng trường lập tức thay đổi nhanh chóng. Từ những tiếng xì xầm bàn tán xôn xao thì giờ đã ngay lập tức chuyển thành một tràng la hét đầy phấn khích. Ai cũng hiểu được giá trị của những viên Ngũ Sắc Đan kia, hơn thế nữa họ còn có cơ hội được đặt chân vào bảo khố của thần điện, nơi được đồn đoán là chứa rất nhiều kỳ tài bảo vật trong thiên hạ. Nhiều người tu luyện cả đời cũng không có cơ hội được đặt chân vào nơi đó, vậy mà cơ hội ngàn năm có một này lại xuất hiện trong sự kiện lần này. Thật sự khiến cho người khác phải kinh ngạc và thèm thuồng.
Ngay cả đến những vị cường giả đi theo hộ tống những thí sinh đến tham dự cũng không thể giấu được vẻ mặt ngỡ ngàng và có chút tiếc nuối khi nghe qua giải thưởng dành cho đội quán quân năm nay. Nhiều người còn không nhịn được phải tặc lưỡi thở dài một tiếng. Cơ hội hiếm có như vậy mà lại không thể ra sức tranh đoạt, thật sự đáng tiếc! Quan sát từ nãy đến giờ, Lôi Thiên dễ dàng nhận ra được vô số phản ứng khác nhau của từng đội tham dự. Ánh mắt ông ta di chuyển đến một đội tham dự đang đứng ở hàng ngoài cùng, sau cùng dừng lại trên một thân ảnh nam nhi có vẻ ngoài săn chắc, mạnh mẽ, gương mặt toát ra nét tự tin cùng ánh mắt hết sức cương nghị. Đây chính là đội ngũ đến từ Kim Quốc cũng là quê hương của ông, nam nhi kia không ai khác chính là con trai thứ hai của ông - Lôi Phách.
Cảm nhận được ánh mắt của cha mình đang chăm chú hướng về mình, Lôi Phách ngẩng cao đầu nhìn về phía phụ thân hắn rồi khẽ cúi đầu thi lễ, sau đó đưa tay lên vỗ ngực như thể hiện ý chí quyết thắng và sự tự tin vào năng lực của bản thân.
Đứng ngay bên cạnh chính là con trưởng của Lôi Thiên đồng thời là quốc vương đương nhiệm của Kim Quốc - Lôi Kình, lúc này cũng đang cúi đầu chào Lôi Thiên, miệng khẽ nhếch lên để lộ nụ cười đầy đắc chí.
Lôi Thiên nhìn điệu bộ và cử chỉ đó của Lôi Kình chợt nở một nụ cười hài lòng. Ngay sau đó, Lôi Thiên liền quay sang ra hiệu cho một vị linh thú có hai sừng trông như sừng bò trên đầu tiến lên phía trước để làm thủ tục bắt đầu giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến.
“Xin tự giới thiệu, ta là Ngưu Minh, là người sẽ điều hành giải đấu. Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu giải đấu bằng việc bốc thăm chia thứ tự tiến hành những trận đấu đầu tiên của vòng một. Mời đội trưởng các đội lên đây bốc thăm cho trận đầu tiên, sau đó các trận còn lại sẽ bắt đầu theo trình tự xoay vòng.” thanh âm trầm đục phát ra từ vị linh thú đầu bò kia.
Lập tức năm vị đội trưởng từ năm đế quốc tiến về phía Ngưu Minh để bốc thăm.
Năm vị đội trưởng này đều là những người phát ra khí tức mạnh mẽ nhất trong đội ngũ của họ. Bên Hỏa Quốc dĩ nhiên là do Hỏa Long đại diện với một chiếc mặt nạ bằng vàng cực kỳ tinh xảo trên mặt trông rất thần bí. Phía Thủy Quốc là do Băng Thiết thay mặt toàn đội lên bốc thăm, hắn không muốn để cho Băng Liên đại diện cho hắn. Còn về phía Thổ Quốc thì chính là nữ nhân có ân oán rắc rối với Hỏa Long tiên lên bốc thăm. Vừa nhìn thấy Hỏa Long thì gương mặt của cô ta liền trở nên cau có và khó chịu, còn kịp lườm anh ta một cái đầy sát ý. Bên Mộc Quốc thì do một nam tử khôi ngô tuấn tú, dáng vẻ thư thái như một thư sinh đại diện. Vị nam tử này luôn mỉm cười hiền hòa với những người xung quanh làm cho những người nhìn vào anh ta đều cảm thấy có chút thiện cảm. Cuối cùng là bên Kim Quốc cử ra một vị nam tử có dáng vẻ uy nghi và tự tin. Vị nam nhân này luôn làm ra bộ mặt khá nghiêm túc, điều đó khiến cho những người xung quanh không dám tiếp cận.
Lượt bốc thăm diễn ra nhanh chóng, chỉ sau vài phút đã có kết quả. Trận đầu tiên là màn so tài giữa Kim Quốc và Mộc Quốc, kế đó là trận đấu giữa Thủy Quốc và Thổ Quốc, sau đó sẽ là Hỏa Quốc và Kim Quốc rồi cứ thế theo tuần tự cho đến khi mỗi đội hoàn thành thi đấu với bốn đội còn lại.
“Vậy là chúng ta đã có được thứ tự các trận thi đấu, trận đầu tiên là màn đối đầu giữa hai đội đến từ Kim Quốc và Mộc Quốc, mời hai đội ra sân chuẩn bị thi đấu!” Ngưu Minh hô lớn.
Trong nháy mắt, toàn bộ các đội không nằm trong danh sách thi đấu liền di chuyển sang hai bên quảng trường để quan sát trận khai mạc giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến này.
Lúc này tại vị trí trung tâm quảng trường chỉ còn lại hai đội đang đứng đối diện nhau. Một bên diện trang phục hoàng kim chiến giáp cực kỳ uy dũng còn bên kia lại hoàn toàn đối lập, cả ba người đều mặc một loại lục y bào trông hết sức thanh tao và nho nhã.
Xét về tương quan đội hình thì bên phía Kim Quốc đang chiếm ưu thế do cả ba thành viên đều là nam nhân có lợi thế khá lớn về thể chất. Về phía đội hình Mộc Quốc thì có một nữ nhi trong nhóm, tuy nhiên nữ nhi này lại có khí chất khá mạnh mẽ cùng ánh mắt hết sức tự tin. Có thể đây chính là ẩn số trong trận đấu này.
Xung quanh đấu trường, những đội khác cũng đang rất nóng lòng muốn được chứng kiến khả năng của những đối thủ sắp tới của mình. Những ánh mắt háo hức mong đợi từ khắp quảng trường đang chăm chú dán vào những người đang có mặt trên khu vực sân đấu trung tâm.
Khi thấy những đội ngũ khác đã rời khỏi khu vực thi đấu, Ngưu Minh mới chầm chậm bước tới trước mặt hai đội rồi lên tiếng:
“Đầu tiên ta sẽ thông qua danh sách và thể lệ thi đấu của vòng thứ nhất. Ở vòng này, mỗi đội cử ra một người lên tham gia đối chiến một trận duy nhất để định thắng bại. Sau khi kết thúc vòng đấu thứ nhất ta sẽ tổng kết lượt thắng bại của từng đội để xác định bốn đội bước vào vòng thứ hai.” Ngưu Minh dõng dạc phổ biến quy tắc của vòng thi đầu tiên.
“Bây giờ mời hai đội cử người đại diện lên bắt đầu thi đấu. Những đội viên còn lại mời lui về khu vực dành cho khán giả.” Ngưu Minh lên tiếng lưu ý cho hai đội tham gia.
Lập tức cả hai đội liền xì xầm bàn tính để chọn người lên đánh trận đầu. Vì đây là trận đầu nên nó sẽ có ảnh hưởng khá lớn đến tâm lý toàn đội trong những trận đánh sau. Tuy nhiên nếu tung ra người có thực lực mạnh nhất để chiến đấu thì lại tạo điều kiện cho những đội khác để ý và nghiên cứu cách đối phó ở những trận kế tiếp, thế nên việc quyết định sẽ có một chút khó khăn.
Sau một hồi lâu bàn tính sôi nổi, cuối cùng hai bên đã có sự quyết định sau cùng.
Phía bên Kim Quốc cử ra một thiếu niên cao lớn, thân hình khỏe mạnh, săn chắc cùng mái tóc dựng thẳng đứng lên trên trông khá thú vị. Khí tức phát ra từ nam tử này khá là cường hãn, thực lực chắc hẳn không dưới Lam Sắc Tiểu Tiên!
Bên phía đối diện, khá bất ngờ khi người thượng đài lại là cô nương duy nhất trong đội hình. Nhìn vào dáng vẻ nhẹ nhàng, thanh thoát đó của cô nàng, ai ai cũng nghĩ là chuyến này Mộc Quốc bí quá làm liều rồi. Một vài tiếng cười đùa, trêu chọc phát ra từ phía đội Kim Quốc khi trông thấy nữ nhi kia bước lên sân đấu.
Ngưu Minh liếc nhìn sơ qua cả hai đấu thủ rồi căn dặn vài điều về quy định của giải đấu. Cuối cùng, giơ tay lên ra hiệu sau đó hét lớn:
“Trận đấu đầu tiên giữa hai đấu thủ Lôi Lạc đến từ Kim Quốc và Phong Trúc đến từ Mộc Quốc - bắt đầu!”
Tiếng hét vừa dứt, toàn bộ quảng trường liền lặng đi vì kinh ngạc trước tốc độ xuất chiêu của cả hai tuyển thủ.
Lôi Lạc với lợi thế tốc độ và uy lực cường đại từ lôi lực ngay lúc bắt đầu đã nhanh chóng triệu hồi ra Lôi Điểu sau đó phóng thẳng về phía Phong Trúc. Cùng lúc đó, hai bàn chân hắn chợt lóe ngân quang rồi cả thân người cũng phóng thẳng về hướng Phong Trúc dự định tung ra một đòn công kích kép từ hai hướng.
Bên này, Phong Trúc cũng không hề tỏ ra nao núng khi đối phương ra chiêu liên tiếp. Chỉ thấy hai bàn tay ngọc xinh xắn giơ lên phía trước rồi gồng mạnh. Ngay tức thì, một cỗ phong lực cuồn cuộn tuôn ra từ trong cơ thể của cô nàng, nhanh chóng tạo thành một cơn lốc xoáy với sức gió cực kỳ khủng khiếp. Hai bàn tay đẩy nhẹ về phía trước, cơn cuồng phong kia liền chậm rãi đi về hướng Lôi Điểu đang lao đến. Bản thân nàng ta cũng đạp chân xuống mặt đất nhiều lần, sau đó cả cơ thể liền trong chớp mắt biến mất không để lại bất kỳ vết tích nào!
Ngay khi Lôi Điểu vừa bay vào phạm vi của gió lốc liền bị lực xoáy kinh hồn của nó khiến cho lôi lực bị tiêu tán dần. Trong khi đó, điện tích từ Lôi Điểu phóng ra cũng làm cho phong lực bị suy giảm. Hai bên cứ như vậy giằng co một được một lúc thì liền đồng loạt bị triệt tiêu.
Về phần Lôi Lạc, sau khi phát hiện Phong Trúc biến mất bỗng có chút hoang mang. Đôi mắt sắc bén quét nhanh một lượt xung quanh sàn đấu nhưng không phát hiện ra chút dấu vết nào. Khi đó, hắn đành phải dừng thế công lại, hai tay phát ra lôi lực để sẵn sàng phản ứng khi đối phương tập kích bất ngờ.
Lúc này trên sàn đấu bỗng nhiên xuất hiện nhiều đợt gió mạnh. Điều kỳ lạ là những cơn gió này chỉ quanh quẩn bên trong đấu trường mà không thoát ra bên ngoài. Thỉnh thoảng có một vài âm thanh khúc khích như tiếng cười đùa âm thầm phát ra từ trong những cơn gió kia khiến cho Lôi Lạc hơi rợn người, gương mặt hốt hoảng quay tới quay lui tìm kiếm trong vô vọng. Rốt cuộc thì đây là chiêu thức quái dị gì!
Những tiếng xì xào bàn tán lại liên tục vang lên từ phía bên ngoài vòng đấu. Tất cả đều đang không biết Phong Trúc đang ẩn thân nơi nào. Ngay cả những cường giả cấp bậc Đại Tiên cũng phải nhíu mày khó chịu vì không thể nhìn ra được huyền cơ trong chiêu thức này.
“Hừ, không ngờ tiểu nha đầu này lại có thể thi triển chiêu thức Ám Bộ Thừa Phong nổi danh của Phong Tộc. Xem ra tiểu Lạc gặp phải đá tảng ngay trận đầu rồi…” giọng nói âm trầm có phần thất vọng phát ra từ một gã trung niên mặc cẩm bào bên phía Kim Quốc.
“Lôi Thiểm đại nhân nhận ra được chiêu thức của tiểu nha đầu đó?” Lôi Kình hơi bất ngờ quay sang hỏi vị trung niên kia.
“Ngày trước ta từng một lần giao đấu với một cường giả Phong Tộc. Hắn đã sử dụng chiêu thức này để đánh bại ta. Nhưng lần đó ta cũng đã phát hiện ra điểm hạn chế trong chiêu thức đó nên bây giờ nếu gặp lại ta tin chắc có thể đánh bại hắn!” Lôi Thiểm vừa nói vừa đưa tay lên sờ vào vết sẹo ở đuôi mắt của ông ta, chân mày đột nhiên cau lại trông khá hung dữ.
Lôi Kình trông thấy biểu hiện đó của Lôi Thiểm cũng khẽ gật đầu. Thực lực của Lôi Thiểm thực sự không cần bàn cãi, nếu ông ấy đã nắm chắc phần thắng thì tất sẽ làm được. Chỉ là bây giờ không biết tên Lôi Lạc kia có thể phá vỡ chiêu thức biến hóa quỷ dị của cô nương kia hay không thôi.
Trên sàn đấu bây giờ bắt đầu có dấu hiệu công kích. Vô số chưởng lực từ trong những cơn gió kia đánh ra về phía Lôi Lạc khiến cho hắn phải vất vả chống đỡ. Hiện tại hắn đã phải dùng đến khí lực để hộ thể. Một cỗ lam sắc quang khí bùng phát ra xung quanh bao trọn toàn bộ cơ thể Lôi Lạc vào bên trong. Tuy vậy, dưới cơn mưa công kích của Phong Trúc thì rào chắn khí lực của Lôi Lạc đang bị phai mờ đi trông thấy.
“Khỉ thật, không lẽ bó tay chịu thua ngay trận đầu tiên. Không thể mãi đứng yên ở đây để chịu trận được. Nếu như không nhìn thấy ngươi thì ta sẽ công kích toàn bộ sân đấu này để xem ngươi trốn đi đâu!” Lôi Lạc nghiến răng tức giận thầm mắng.
Tâm đã quyết, Lôi Lạc dồn toàn bộ lôi lực vào hai bàn tay khiến cho hai tay hắn trở nên sáng rực. Mây đen trên trời lập tức cuồn cuộn kéo tới, hàng trăm tia sét từ trong đám mây đen khổng lồ kia không ngừng lóe ra tạo thành một cảnh tượng hết sức đáng sợ!
“Xem ra tên Lôi Lạc này định dùng một đòn công kích đa thể để ép tiểu muội ta ra mặt. Tuy nhiên khi đó thì lôi lực của hắn cũng cạn kiệt rồi, phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về Mộc Quốc chúng ta!” giọng nói tự tin phát ra từ người thanh niên đại diện cho Mộc Quốc lên bốc thăm lúc trước. Vậy ra người này chính là đại ca của nữ nhi đang thi đấu trên sân kia.
Tất cả mọi người trên quảng trường lúc này đang hết sức chăm chú nín thở chờ đợi chiêu thức mang lực công kích khủng bố trên diện rộng của Lôi Lạc.
Khi đám mây đen đã tích tụ đủ lớn, Lôi Lạc liền chập hai bàn tay vào nhau, một trụ lôi quang từ hai bàn tay hắn bắn thẳng lên trên khu vực trung tâm của đám mây lập tức khiến cho toàn bộ lôi lực bên trong đám mây bị kích động, ngay sau đó hàng trăm tia sét mang lôi lực cuồng bạo cùng lúc phóng thẳng xuống sàn đấu phía dưới làm cho cả sân đấu sáng rực lên trong nháy mắt.
Đôi mắt tán phát lôi quang chói lọi, hai bàn tay Lôi Lạc chưởng mạnh xuống mặt đất, miệng quát lớn:
“Sơ cấp kỹ năng công kích đa thể: Thiên Lôi Oanh Bạo”
Tiếng quát chói tai vang lên ngay lúc vô số tia sét hung bạo đang điên cuồng giáng xuống. Toàn bộ không gian nơi đây như đang ngưng đọng lại trước sức mạnh hủy diệt của chiêu thức này. Liệu đây có phải là bước ngoặt quyết định kết quả của trận đấu?
Bàn chân khẽ nhấc lên một chút, cả thân người Lôi Thiên liền lập tức lơ lửng trên không trung. Ánh mắt cao ngạo quét nhanh một lượt xung quanh quảng trường, nơi tập trung những nhân vật tinh anh từ ngũ đại đế quốc tới đây để tranh tài.
Khóe miệng khẽ nhếch lên để lộ một nụ cười bí hiểm, Lôi Thiên sau đó liền quay lại nhiệm vụ chính của mình tại sự kiện lần này.
“Hoan nghênh tất cả mọi người đến với Thần Điện này, ta - Lôi Thiên là đương nhiệm điện chủ sẽ là người trực tiếp giám sát giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến và cũng là người trao giải cho đội thắng cuộc sau cùng.” thanh âm đầy uy lực vang dội khắp tứ phương phát ra từ vị chí tôn giả kia.
Đám đông phía dưới lập tức vỗ tay tán thưởng cho màn giới thiệu vừa rồi.
“Như tất cả đã biết, năm nay quy định có hơi khác một chút so với mọi năm, số lượng thành viên mỗi đội lần này tăng lên thành ba người và thi đấu tổng cộng ba vòng. Vòng thứ nhất mỗi đội sẽ lần lượt đấu với bốn đội còn lại rồi tính theo kết quả thắng thua, sau đó chọn ra bốn đội đi tiếp vào vòng hai. Ở vòng hai thì sẽ chia thành hai cặp thi đấu để chọn ra hai đội chiến thắng bước tiếp vào vòng ba cũng là vòng chung kết. Tại đây sẽ quyết định xem đội nào sẽ giành được chiến thắng trong giải đấu năm nay!” Lôi Thiên dõng dạc tuyên bố.
Vừa nghe xong thể thức thi đấu mới có phần khác thường này, năm đội tham dự đều có chút hoang mang và bất ngờ. Trong phút chốc, không gian xung quanh chợt trở nên xôn xao.
Thấy bầu không khí có chút hỗn loạn, Lôi Thiên khẽ ho một tiếng rồi tiếp tục:
“Phần quan trọng nhất của sự kiện lần này tất nhiên chính là giải thưởng dành cho đội chiến thắng. Khác với những giải đấu trước, giải đấu lần này ngoài ba viên Ngũ Sắc Đan được trao cho đội chiến thắng thì sẽ có một vinh dự khác là được tiến vào bên trong khu vực bảo khố của thần điện để lựa chọn thêm một bảo vật cho từng người trong đội quán quân.” giọng nói đầy uy lực của Lôi Thiên lại tiếp tục vang lên.
Lần này khi nghe đến giải thưởng dành cho đội vô địch thì không khí trên quảng trường lập tức thay đổi nhanh chóng. Từ những tiếng xì xầm bàn tán xôn xao thì giờ đã ngay lập tức chuyển thành một tràng la hét đầy phấn khích. Ai cũng hiểu được giá trị của những viên Ngũ Sắc Đan kia, hơn thế nữa họ còn có cơ hội được đặt chân vào bảo khố của thần điện, nơi được đồn đoán là chứa rất nhiều kỳ tài bảo vật trong thiên hạ. Nhiều người tu luyện cả đời cũng không có cơ hội được đặt chân vào nơi đó, vậy mà cơ hội ngàn năm có một này lại xuất hiện trong sự kiện lần này. Thật sự khiến cho người khác phải kinh ngạc và thèm thuồng.
Ngay cả đến những vị cường giả đi theo hộ tống những thí sinh đến tham dự cũng không thể giấu được vẻ mặt ngỡ ngàng và có chút tiếc nuối khi nghe qua giải thưởng dành cho đội quán quân năm nay. Nhiều người còn không nhịn được phải tặc lưỡi thở dài một tiếng. Cơ hội hiếm có như vậy mà lại không thể ra sức tranh đoạt, thật sự đáng tiếc! Quan sát từ nãy đến giờ, Lôi Thiên dễ dàng nhận ra được vô số phản ứng khác nhau của từng đội tham dự. Ánh mắt ông ta di chuyển đến một đội tham dự đang đứng ở hàng ngoài cùng, sau cùng dừng lại trên một thân ảnh nam nhi có vẻ ngoài săn chắc, mạnh mẽ, gương mặt toát ra nét tự tin cùng ánh mắt hết sức cương nghị. Đây chính là đội ngũ đến từ Kim Quốc cũng là quê hương của ông, nam nhi kia không ai khác chính là con trai thứ hai của ông - Lôi Phách.
Cảm nhận được ánh mắt của cha mình đang chăm chú hướng về mình, Lôi Phách ngẩng cao đầu nhìn về phía phụ thân hắn rồi khẽ cúi đầu thi lễ, sau đó đưa tay lên vỗ ngực như thể hiện ý chí quyết thắng và sự tự tin vào năng lực của bản thân.
Đứng ngay bên cạnh chính là con trưởng của Lôi Thiên đồng thời là quốc vương đương nhiệm của Kim Quốc - Lôi Kình, lúc này cũng đang cúi đầu chào Lôi Thiên, miệng khẽ nhếch lên để lộ nụ cười đầy đắc chí.
Lôi Thiên nhìn điệu bộ và cử chỉ đó của Lôi Kình chợt nở một nụ cười hài lòng. Ngay sau đó, Lôi Thiên liền quay sang ra hiệu cho một vị linh thú có hai sừng trông như sừng bò trên đầu tiến lên phía trước để làm thủ tục bắt đầu giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến.
“Xin tự giới thiệu, ta là Ngưu Minh, là người sẽ điều hành giải đấu. Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu giải đấu bằng việc bốc thăm chia thứ tự tiến hành những trận đấu đầu tiên của vòng một. Mời đội trưởng các đội lên đây bốc thăm cho trận đầu tiên, sau đó các trận còn lại sẽ bắt đầu theo trình tự xoay vòng.” thanh âm trầm đục phát ra từ vị linh thú đầu bò kia.
Lập tức năm vị đội trưởng từ năm đế quốc tiến về phía Ngưu Minh để bốc thăm.
Năm vị đội trưởng này đều là những người phát ra khí tức mạnh mẽ nhất trong đội ngũ của họ. Bên Hỏa Quốc dĩ nhiên là do Hỏa Long đại diện với một chiếc mặt nạ bằng vàng cực kỳ tinh xảo trên mặt trông rất thần bí. Phía Thủy Quốc là do Băng Thiết thay mặt toàn đội lên bốc thăm, hắn không muốn để cho Băng Liên đại diện cho hắn. Còn về phía Thổ Quốc thì chính là nữ nhân có ân oán rắc rối với Hỏa Long tiên lên bốc thăm. Vừa nhìn thấy Hỏa Long thì gương mặt của cô ta liền trở nên cau có và khó chịu, còn kịp lườm anh ta một cái đầy sát ý. Bên Mộc Quốc thì do một nam tử khôi ngô tuấn tú, dáng vẻ thư thái như một thư sinh đại diện. Vị nam tử này luôn mỉm cười hiền hòa với những người xung quanh làm cho những người nhìn vào anh ta đều cảm thấy có chút thiện cảm. Cuối cùng là bên Kim Quốc cử ra một vị nam tử có dáng vẻ uy nghi và tự tin. Vị nam nhân này luôn làm ra bộ mặt khá nghiêm túc, điều đó khiến cho những người xung quanh không dám tiếp cận.
Lượt bốc thăm diễn ra nhanh chóng, chỉ sau vài phút đã có kết quả. Trận đầu tiên là màn so tài giữa Kim Quốc và Mộc Quốc, kế đó là trận đấu giữa Thủy Quốc và Thổ Quốc, sau đó sẽ là Hỏa Quốc và Kim Quốc rồi cứ thế theo tuần tự cho đến khi mỗi đội hoàn thành thi đấu với bốn đội còn lại.
“Vậy là chúng ta đã có được thứ tự các trận thi đấu, trận đầu tiên là màn đối đầu giữa hai đội đến từ Kim Quốc và Mộc Quốc, mời hai đội ra sân chuẩn bị thi đấu!” Ngưu Minh hô lớn.
Trong nháy mắt, toàn bộ các đội không nằm trong danh sách thi đấu liền di chuyển sang hai bên quảng trường để quan sát trận khai mạc giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến này.
Lúc này tại vị trí trung tâm quảng trường chỉ còn lại hai đội đang đứng đối diện nhau. Một bên diện trang phục hoàng kim chiến giáp cực kỳ uy dũng còn bên kia lại hoàn toàn đối lập, cả ba người đều mặc một loại lục y bào trông hết sức thanh tao và nho nhã.
Xét về tương quan đội hình thì bên phía Kim Quốc đang chiếm ưu thế do cả ba thành viên đều là nam nhân có lợi thế khá lớn về thể chất. Về phía đội hình Mộc Quốc thì có một nữ nhi trong nhóm, tuy nhiên nữ nhi này lại có khí chất khá mạnh mẽ cùng ánh mắt hết sức tự tin. Có thể đây chính là ẩn số trong trận đấu này.
Xung quanh đấu trường, những đội khác cũng đang rất nóng lòng muốn được chứng kiến khả năng của những đối thủ sắp tới của mình. Những ánh mắt háo hức mong đợi từ khắp quảng trường đang chăm chú dán vào những người đang có mặt trên khu vực sân đấu trung tâm.
Khi thấy những đội ngũ khác đã rời khỏi khu vực thi đấu, Ngưu Minh mới chầm chậm bước tới trước mặt hai đội rồi lên tiếng:
“Đầu tiên ta sẽ thông qua danh sách và thể lệ thi đấu của vòng thứ nhất. Ở vòng này, mỗi đội cử ra một người lên tham gia đối chiến một trận duy nhất để định thắng bại. Sau khi kết thúc vòng đấu thứ nhất ta sẽ tổng kết lượt thắng bại của từng đội để xác định bốn đội bước vào vòng thứ hai.” Ngưu Minh dõng dạc phổ biến quy tắc của vòng thi đầu tiên.
“Bây giờ mời hai đội cử người đại diện lên bắt đầu thi đấu. Những đội viên còn lại mời lui về khu vực dành cho khán giả.” Ngưu Minh lên tiếng lưu ý cho hai đội tham gia.
Lập tức cả hai đội liền xì xầm bàn tính để chọn người lên đánh trận đầu. Vì đây là trận đầu nên nó sẽ có ảnh hưởng khá lớn đến tâm lý toàn đội trong những trận đánh sau. Tuy nhiên nếu tung ra người có thực lực mạnh nhất để chiến đấu thì lại tạo điều kiện cho những đội khác để ý và nghiên cứu cách đối phó ở những trận kế tiếp, thế nên việc quyết định sẽ có một chút khó khăn.
Sau một hồi lâu bàn tính sôi nổi, cuối cùng hai bên đã có sự quyết định sau cùng.
Phía bên Kim Quốc cử ra một thiếu niên cao lớn, thân hình khỏe mạnh, săn chắc cùng mái tóc dựng thẳng đứng lên trên trông khá thú vị. Khí tức phát ra từ nam tử này khá là cường hãn, thực lực chắc hẳn không dưới Lam Sắc Tiểu Tiên!
Bên phía đối diện, khá bất ngờ khi người thượng đài lại là cô nương duy nhất trong đội hình. Nhìn vào dáng vẻ nhẹ nhàng, thanh thoát đó của cô nàng, ai ai cũng nghĩ là chuyến này Mộc Quốc bí quá làm liều rồi. Một vài tiếng cười đùa, trêu chọc phát ra từ phía đội Kim Quốc khi trông thấy nữ nhi kia bước lên sân đấu.
Ngưu Minh liếc nhìn sơ qua cả hai đấu thủ rồi căn dặn vài điều về quy định của giải đấu. Cuối cùng, giơ tay lên ra hiệu sau đó hét lớn:
“Trận đấu đầu tiên giữa hai đấu thủ Lôi Lạc đến từ Kim Quốc và Phong Trúc đến từ Mộc Quốc - bắt đầu!”
Tiếng hét vừa dứt, toàn bộ quảng trường liền lặng đi vì kinh ngạc trước tốc độ xuất chiêu của cả hai tuyển thủ.
Lôi Lạc với lợi thế tốc độ và uy lực cường đại từ lôi lực ngay lúc bắt đầu đã nhanh chóng triệu hồi ra Lôi Điểu sau đó phóng thẳng về phía Phong Trúc. Cùng lúc đó, hai bàn chân hắn chợt lóe ngân quang rồi cả thân người cũng phóng thẳng về hướng Phong Trúc dự định tung ra một đòn công kích kép từ hai hướng.
Bên này, Phong Trúc cũng không hề tỏ ra nao núng khi đối phương ra chiêu liên tiếp. Chỉ thấy hai bàn tay ngọc xinh xắn giơ lên phía trước rồi gồng mạnh. Ngay tức thì, một cỗ phong lực cuồn cuộn tuôn ra từ trong cơ thể của cô nàng, nhanh chóng tạo thành một cơn lốc xoáy với sức gió cực kỳ khủng khiếp. Hai bàn tay đẩy nhẹ về phía trước, cơn cuồng phong kia liền chậm rãi đi về hướng Lôi Điểu đang lao đến. Bản thân nàng ta cũng đạp chân xuống mặt đất nhiều lần, sau đó cả cơ thể liền trong chớp mắt biến mất không để lại bất kỳ vết tích nào!
Ngay khi Lôi Điểu vừa bay vào phạm vi của gió lốc liền bị lực xoáy kinh hồn của nó khiến cho lôi lực bị tiêu tán dần. Trong khi đó, điện tích từ Lôi Điểu phóng ra cũng làm cho phong lực bị suy giảm. Hai bên cứ như vậy giằng co một được một lúc thì liền đồng loạt bị triệt tiêu.
Về phần Lôi Lạc, sau khi phát hiện Phong Trúc biến mất bỗng có chút hoang mang. Đôi mắt sắc bén quét nhanh một lượt xung quanh sàn đấu nhưng không phát hiện ra chút dấu vết nào. Khi đó, hắn đành phải dừng thế công lại, hai tay phát ra lôi lực để sẵn sàng phản ứng khi đối phương tập kích bất ngờ.
Lúc này trên sàn đấu bỗng nhiên xuất hiện nhiều đợt gió mạnh. Điều kỳ lạ là những cơn gió này chỉ quanh quẩn bên trong đấu trường mà không thoát ra bên ngoài. Thỉnh thoảng có một vài âm thanh khúc khích như tiếng cười đùa âm thầm phát ra từ trong những cơn gió kia khiến cho Lôi Lạc hơi rợn người, gương mặt hốt hoảng quay tới quay lui tìm kiếm trong vô vọng. Rốt cuộc thì đây là chiêu thức quái dị gì!
Những tiếng xì xào bàn tán lại liên tục vang lên từ phía bên ngoài vòng đấu. Tất cả đều đang không biết Phong Trúc đang ẩn thân nơi nào. Ngay cả những cường giả cấp bậc Đại Tiên cũng phải nhíu mày khó chịu vì không thể nhìn ra được huyền cơ trong chiêu thức này.
“Hừ, không ngờ tiểu nha đầu này lại có thể thi triển chiêu thức Ám Bộ Thừa Phong nổi danh của Phong Tộc. Xem ra tiểu Lạc gặp phải đá tảng ngay trận đầu rồi…” giọng nói âm trầm có phần thất vọng phát ra từ một gã trung niên mặc cẩm bào bên phía Kim Quốc.
“Lôi Thiểm đại nhân nhận ra được chiêu thức của tiểu nha đầu đó?” Lôi Kình hơi bất ngờ quay sang hỏi vị trung niên kia.
“Ngày trước ta từng một lần giao đấu với một cường giả Phong Tộc. Hắn đã sử dụng chiêu thức này để đánh bại ta. Nhưng lần đó ta cũng đã phát hiện ra điểm hạn chế trong chiêu thức đó nên bây giờ nếu gặp lại ta tin chắc có thể đánh bại hắn!” Lôi Thiểm vừa nói vừa đưa tay lên sờ vào vết sẹo ở đuôi mắt của ông ta, chân mày đột nhiên cau lại trông khá hung dữ.
Lôi Kình trông thấy biểu hiện đó của Lôi Thiểm cũng khẽ gật đầu. Thực lực của Lôi Thiểm thực sự không cần bàn cãi, nếu ông ấy đã nắm chắc phần thắng thì tất sẽ làm được. Chỉ là bây giờ không biết tên Lôi Lạc kia có thể phá vỡ chiêu thức biến hóa quỷ dị của cô nương kia hay không thôi.
Trên sàn đấu bây giờ bắt đầu có dấu hiệu công kích. Vô số chưởng lực từ trong những cơn gió kia đánh ra về phía Lôi Lạc khiến cho hắn phải vất vả chống đỡ. Hiện tại hắn đã phải dùng đến khí lực để hộ thể. Một cỗ lam sắc quang khí bùng phát ra xung quanh bao trọn toàn bộ cơ thể Lôi Lạc vào bên trong. Tuy vậy, dưới cơn mưa công kích của Phong Trúc thì rào chắn khí lực của Lôi Lạc đang bị phai mờ đi trông thấy.
“Khỉ thật, không lẽ bó tay chịu thua ngay trận đầu tiên. Không thể mãi đứng yên ở đây để chịu trận được. Nếu như không nhìn thấy ngươi thì ta sẽ công kích toàn bộ sân đấu này để xem ngươi trốn đi đâu!” Lôi Lạc nghiến răng tức giận thầm mắng.
Tâm đã quyết, Lôi Lạc dồn toàn bộ lôi lực vào hai bàn tay khiến cho hai tay hắn trở nên sáng rực. Mây đen trên trời lập tức cuồn cuộn kéo tới, hàng trăm tia sét từ trong đám mây đen khổng lồ kia không ngừng lóe ra tạo thành một cảnh tượng hết sức đáng sợ!
“Xem ra tên Lôi Lạc này định dùng một đòn công kích đa thể để ép tiểu muội ta ra mặt. Tuy nhiên khi đó thì lôi lực của hắn cũng cạn kiệt rồi, phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về Mộc Quốc chúng ta!” giọng nói tự tin phát ra từ người thanh niên đại diện cho Mộc Quốc lên bốc thăm lúc trước. Vậy ra người này chính là đại ca của nữ nhi đang thi đấu trên sân kia.
Tất cả mọi người trên quảng trường lúc này đang hết sức chăm chú nín thở chờ đợi chiêu thức mang lực công kích khủng bố trên diện rộng của Lôi Lạc.
Khi đám mây đen đã tích tụ đủ lớn, Lôi Lạc liền chập hai bàn tay vào nhau, một trụ lôi quang từ hai bàn tay hắn bắn thẳng lên trên khu vực trung tâm của đám mây lập tức khiến cho toàn bộ lôi lực bên trong đám mây bị kích động, ngay sau đó hàng trăm tia sét mang lôi lực cuồng bạo cùng lúc phóng thẳng xuống sàn đấu phía dưới làm cho cả sân đấu sáng rực lên trong nháy mắt.
Đôi mắt tán phát lôi quang chói lọi, hai bàn tay Lôi Lạc chưởng mạnh xuống mặt đất, miệng quát lớn:
“Sơ cấp kỹ năng công kích đa thể: Thiên Lôi Oanh Bạo”
Tiếng quát chói tai vang lên ngay lúc vô số tia sét hung bạo đang điên cuồng giáng xuống. Toàn bộ không gian nơi đây như đang ngưng đọng lại trước sức mạnh hủy diệt của chiêu thức này. Liệu đây có phải là bước ngoặt quyết định kết quả của trận đấu?
Danh sách chương