Vừa đi, Lý Đắc vừa nói với Niệm Băng : " Ta sẽ an bài cho ngươi một gian túc xá, ngươi có thể ở lại chỗ này. Đây là quyền lợi của ma pháp sư có cấp bậc trên đại ma pháp sư ".

Niệm Băng trong lòng trầm xuống, nói : " Lý Đắc ma đạo sĩ, ta có thể đi ra bên ngoài không ? ".

Lý Đắc mỉm cười, đáp : " Đương nhiên có thể, ở công hội, trừ phi có đặc thù mệnh lệnh, không ai hạn chế ngươi tự do, ngươi hoàn toàn có thể tự do xuất nhập, cũng có thể đi ra bên ngoài du lịch, phòng gian mà ta nói, là để an bài cho ngươi về lâu dài, ngươi chừng nào thì quay lại, đều có thể đến đây ở. Bất quá, ta đề nghị ngươi, nên phải tu luyện nhiều hơn, đề thăng ma pháp lực của chính mình mới tốt, ta hiện tại rất hi vọng, muốn thấy lúc ngươi có thể đột phá tới ma đạo sĩ cảnh giới đây. Đến đây, đồ thư quán đây rồi ". Hắn đưa Niệm Băng đi vào một tòa tiểu lâu nho nhỏ cạnh đó.

Bên trong tiểu lâu được quét dọn rất sạch sẽ, từ bên ngoài nhìn thì tựa hồ có bốn tầng, chỉ là mỗi tầng đều không cao lắm, cho nên từ bên ngoài nhìn thì cũng cũng chỉ thâm thấp, Lý Đắc mỉm cười, nói : " Chính là nơi này. Đồ thư quán tổng cộng có bốn tầng, rất nhiều tư liệu bên trong đều là bản độc nhất ở trên đại lục, cho nên, ở chỗ này đọc thì có thể, nhưng tuyệt đối không thể mang tư liệu gì đi, nhất là tầng ba và tầng bốn. Hà, được rồi, ngươi vẫn còn chưa thể vào tầng thứ tư. Ta giới thiệu cho ngươi một chút, ở đồ thư quán, theo cấp bậc ma pháp sư bất đồng, nơi này mỗi tầng cũng có tư liệu bất đồng, như tầng thứ nhất, thì là thích hợp cho ma pháp sư sơ cấp cùng ma pháp sư trung cấp đọc, mà tầng thứ hai thì lại thích hợp cao cấp ma pháp sư cùng đại ma pháp sư đọc, tầng thứ ba thì phải có thực lực ma đạo sĩ mới có thể tiến vào. Về phần tầng cao nhất, nơi đó mặc dù nhỏ nhất, nhưng lại ghi lại rất nhiều cao cấp ma pháp đã thất truyền, chỉ có đạt tới ma đạo sư cảnh giới mới có có thể tiến vào đọc, đồng thời còn cần phải có sự đồng ý của hội trưởng. Hội trưởng mặc dù chưa gặp ngươi, nhưng ấn tượng về ngươi rất sâu đậm, hắn cố ý dặn dò ta, bởi vì ma pháp khống chế lực của ngươi đã tiếp cận ma đạo sĩ cảnh giới, cho nên ngươi có thể tới tầng thứ ba đọc ma pháp thư tịch, như vậy, ngươi có thể học tập được thêm nhiều thứ, cho dù ngươi sau này xuất ngoại lịch lãm, cũng sẽ không vì khuyết thiếu chú ngữ mà ảnh hưởng tới thực lực của mình, được rồi, ngươi tự mình ở chỗ này xem đi. Một lúc nữa, hội trưởng có thể sẽ trở về, khi đó, hắn hẳn là sẽ tìm ngươi nói chuyện. Nếu ở chỗ này đọc có gì không rõ, ngươi cũng có thể thỉnh giáo ta hoặc là vị băng hệ ma đạo sĩ Ngõa Luân kia thỉnh giáo, ma pháp của hắn so với ta còn muốn tinh thâm một chút, hắn là đệ tứ trưởng lão trong công hội trung ".

Niệm Băng nhìn hai bên một loạt bài giá sách, trong lòng không khỏi,nhịn được một trận xúc động, đối với một ma pháp sư mà nói, đây tuyệt đối là một bảo khố, thư tịch nơi này đương nhiên không đơn giản chỉ có ma pháp chú ngữ, mà còn là những ghi chép ma pháp, cùng với những bút ký của các ma pháp sư trước kia lưu lại, chỉ như vậy đã cũng đủ trân quý. " Lý Đắc sư phụ, thật sự cám ơn người, ta có thể xưng hô như vậy với người không ? ".

Lý Đắc mỉm cười, đáp : " Đương nhiên có thể. Nhìn thanh niên nhân các ngươi từ từ trưởng thành, ta thật sự thấy mình càng ngày càng già, hiện tại ta chỉ hy vọng, khi ta chết, có thể chứng kiến Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta trở nên cường đại hơn, mà mọi việc này, đều phải ký thác ở thanh niên các ngươi. Có cơ hội, ngươi có thể cùng Linh nhi trao đổi nhiều hơn, nàng và ngươi giống nhau, cũng là băng hệ đại ma pháp sư, mặc dù ở ma pháp lực và khống chế lực nàng vẫn kém ngươi một chút, nhưng nha đầu này phi thường thông minh, ở ma pháp thường xuyên những kiến giải độc đáo của riêng mình, nếu các ngươi có thể thường xuyên trao đổi, đối với từng người đều là chuyện rất tốt ".

Niệm Băng gật đầu, nói : " Ta biết rồi. Cảm tạ người, Lý Đắc sư phụ ".

Lý Đắc than nhẹ một tiếng, nói : " Chuyện mấy ngày nay phong thành ngươi cũng biết, nhưng nguyên nhân là cái gì sợ là ngươi không thể biết. Ta xem, ngươi là một hài tử thành thật, lúc hội trưởng trở về sẽ có mấy câu hỏi cho ngươi, ngươi chỉ cần trả lời theo sự thật là được ".

Niệm Băng trong lòng khẽ động, nói : " Lý Đắc sư phụ, rốt cuộc là chuyện gì vậy ? Ta quả thực rất kỳ quái, đang bình ổn, tự nhiên lại phong thành, đây quả là điều không hay cho Băng Tuyết thành, thương khách từ xa tới lại vô pháp vào thành chính là đại vấn đề ".

Lý Đắc than nhẹ một tiếng, đáp : " Cũng là chuyện không có biện pháp, ai bảo người ta có quyền lực lớn như vậy chứ ? ".

Niệm Băng hỏi tới : " Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, người có thể nói cho ta biết ? ".

Lý Đắc liếc nhìn Niệm Băng, nói: " Được rồi, vốn chuyện này cũng không phải là thiên đại bí mật gì. Vài ngày trước, sở dĩ phong thành, là bởi vì có một đại nhân vật tới Băng Tuyết thành, nàng là vì truy tra hạ lạc của một kiện vật phẩm mà tới, kiện vật phẩm kia nghe nói phi thường trân quý, là một kiện ma pháp vật phẩm, sợ rằng cũng tiếp cận thần khí cấp bậc pháp lực. Ta nghe hội trưởng nói, dường như gọi là Băng Tuyết nữ thần chi thạch gì đó ".

Cho dù tâm Niệm Băng ổn định trở lại, chợt nghe được Băng Tuyết nữ thần chi thạch sáu chữ, chính là vẫn không khỏi thất kinh, sắc mặt đại biến. May là lúc này hắn ở sau lưng Lý Đắc, Lý Đắc không thể nhìn thấy biểu tình của hắn.

Niệm Băng trống ngực rõ ràng nhanh hơn, hỏi dò : " Băng Tuyết nữ thần chi thạch ? Nói như vậy, người tới hẳn là từ Băng Thần tháp sao ? Bảo thạch kia, cũng nhất định là vật của Băng Thần tháp ? ".

Lý Đắc xoay người, nhìn về phía Niệm Băng, lúc này Niệm Băng đã khôi phục thần thái, từ trên mặt hắn, ngoại trừ vẻ kinh ngạc giả tạo, cái gì cũng vô pháp nhìn ra, " Đúng vậy, chính là vật của Băng Thần tháp, sở dĩ nói nó trân quý, là vì người vì nó mà đến chính là tượng trưng của Băng Nguyệt đế quốc chúng ta, quốc sư Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân ".

Niệm Băng trong lòng cuồng chấn, năm ấy hắn mười tuổi từng gặp qua Băng Tuyết nữ thần tế tự một lần, hắn nhớ rất rõ, với ma đạo sĩ thực lực của phụ thân, trước mặt Băng Tuyết nữ thần tế tự tựa như một hài tử, không có chút năng lực phản kháng, nếu không phải lúc ấy mẫu thân liều chết cứu giúp, sợ rằng sau lần công kích đầu tiên của Băng Tuyết nữ thần tế tự, phụ thân đã chết rồi. Lúc này, nghe lại cái tên mà trong lòng mình thống hận sâu sắc nhất, tâm hắn run rẩy, hắn lúc này rốt cục minh bạch, Băng Tuyết thành giới nghiêm dĩ nhiên là do chính mình mà có, nhưng là, Băng Tuyết nữ thần tế tự sao lại phát hiện Băng Tuyết nữ thần chi thạch ở Băng Tuyết thành ? Chẳng lẽ, là khi mình sử dụng Thần Lộ đao mà phóng thích ra khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch dẫn dụ nàng tới đây ? Đúng vậy, nhất định là như vậy.

Nghĩ thông suốt điểm này, sau lưng Niệm Băng không khỏi ướt đẫm mồ hôi, nếu ba ngày phong thành, mình không phải đã không hề sử dụng Thần Lộ đao lần nào, sợ rằng lúc này đã rơi vào tay Băng Tuyết nữ thần tế tự kia rồi. Xem ra, mình chính là vẫn còn sơ ý a ! Lúc mà ma pháp chưa đại thành, nhất định không thể để nữ nhân kia phát hiện sự tồn tại của mình.

Lý Đắc nhìn Niệm Băng đang chìm trong suy tư, mỉm cười, nói : " Hết thảy đều đã trôi qua, ngươi cũng không cần phải suy nghĩ nhiều. Ta nghĩ, với thực lực của Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân, chỉ cần kiện đồ vật kia vẫn còn tồn tại, việc lấy lại cũng không phải là khó khăn gì, được rồi, ngươi hảo hảo ở chỗ này đọc sách, chờ đợi hội trưởng đi, ta về trước. Niệm Băng, ngươi phải nhớ kỹ, làm một ma pháp sư, chỉ có vô thì vô khắc đều chìm trong minh tưởng, mới có thể đề thăng thực lực của chính mình. Cấm chế trước ba tầng của đồ thư quán ta đều đã mở ra, nghìn vạn lần không nên cố tiến vào tầng thứ tư, nếu không, ma pháp bảo vệ nơi đó có thể dễ dàng cướp đi sinh mệnh của ngươi ".

Lý Đắc đi, trong đồ thư quán rộng lớn chỉ còn lại một mình Niệm Băng. Niệm Băng cũng không nóng lòng đi tìm thứ mình cần có, đứng tại chỗ, hắn không ngừng trầm tư, nỗ lực xóa bỏ sự rối loạn trong đầu, sự xuất hiện của Băng Tuyết nữ thần tế tự khiến lòng đại loạn, hắn hiện tại thầm nghĩ cần làm một chuyện, chính là lập tức rời khỏi Băng Tuyết thành, nếu Băng Tuyết nữ thần tế tự đã chú ý đến nơi đây, nói không chừng nàng có thể quang lâm bất cứ lúc nào, khi đó, mình còn có thể may mắn như lần này không ? Niệm Băng cũng không sợ, hắn không sợ Băng Tuyết nữ thần tế tự, cho dù chính diện bính đấu, hắn cũng dám đối mặt Băng Tuyết nữ thần tế tự mà ra chiêu, nhưng là, hắn là một người có lý trí, hắn biết, nếu mình làm như vậy, chỉ là hy sinh vô ích mà thôi, cho nên, hắn nói với chính mình, phải thật tỉnh táo. Chỉ có lý trí, mới có thể giúp mình đạt được mộng tưởng trong lòng. Rời khỏi nơi này ? Xem ra đây là lựa chọn tốt nhất, nhưng là, hiện tại Chính Dương đao còn chưa hoàn thành, mình vẫn không thể ra đi, một tháng, còn một tháng, hy vọng rằng trong một tháng này sẽ không có chuyện gì phát sinh.

Giờ phút này, Niệm Băng đã quyết định một tháng sau sẽ rời đi, cẩn thận đem Thần Lộ đao đút sâu trong lòng, hắn quyết định trước khi rời khỏi Băng Tuyết thành, tuyệt không sử dụng thanh đao này, cũng chính là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức.

Nghĩ thông mọi sự, tâm tình Niệm Băng ổn định hơn nhiều, nếu phong thành đã kết thúc, thì chứng tỏ Băng Tuyết nữ thần tế tự đã rời đi, chỉ cần mình cẩn thận một chút, một tháng này không khó ứng phó. Nghĩ tới đây, trên mặt hắn toát ra một tia tươi cười lãnh lệ. Ngay tầng thứ nhất, bắt đầu tìm kiếm thứ mình cần.

Lúc Niệm Băng bắt đầu học tập ma pháp, đã cùng phụ thân lưu lãng trên đại lục, phụ thân tri thức mặc dù uyên bác, nhưng lúc đó hắn niên kỷ vẫn còn nhỏ, ngoại trừ một vài điều trọng yếu, những thứ có thể nhớ kỹ thật sự có hạn, hắn biết, thứ mình cần nhất hiện tại chính là lý luận tri thức, chỉ có có cơ sở tốt, mới có thể học tập nhanh hơn, trở nên cường đại hơn. Cho nên, hắn cũng không nóng lòng tiến lên tầng thứ ba, mà là từ tầng thứ nhất bắt đầu xem, thứ đầu tiên hắn lấy là một quyển " Ma pháp lý luận tường giải ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện