Trong lúc mỗi người đều mang tâm tư khác nhau, Niệm Băng cuối cùng cũng thu lại ánh mắt từ trên thanh đao, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía đối diện đang bận rộn chế biến, lạnh nhạt nói: "Minh sư phó, phiền ngài theo lời ta, đưa các loại tài liệu đến trước cho ta, cám ơn. Băng tuyết nữ thần vĩ đại, thỉnh người cho ta mượn sự phẫn nộ của ngươi, đưa chúng ta tới bến bờ bị thất lạc. Bạo Phong Tuyết."

Dưới tác dụng chú ngữ Niệm Băng vừa niệm, nhiệt độ trong đại sảnh đột nhiên hạ thấp xuống, từng phiến tuyết hoa xuất hiện giữa không trung. Kỳ dị nhất là tuyết hoa tịnh không quấy nhiễu Liêu Phong ở phía đối diện mà chỉ ở bên Niệm Băng. Tuyết hoa màu lam nhạt từng chút nâng thân thể Niệm Băng từ sau bàn bếp bay ra. Giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chậm rãi bay tới giữa đại sảnh.

Liêu Phong chứng kiến cảnh tượng bên Niệm Băng, động tác không tránh khỏi chậm lại, suýt nữa mắc lỗi, vội vàng thu liễm tâm thần, tiếp tục chế biến món ăn của mình.Bạo Phong Tuyết dưới ma pháp khống chế mạnh mẽ của Niệm Băng, ngưng tụ dưới chân hắn, hình thành một vòng xoáy phong tuyết. Niệm Băng kinh ngạc phát hiện, Ngạo Thiên Đao trong tay không ngừng tản mát ra khí tức phong hệ khiến bạo phong tuyết dưới chân xoay tròn càng lúc càng nhanh. Đại sảnh Thanh Phong Trai rất cao, tới gần mười thước. Niệm Băng bay lên cách mặt đất gần hai thước, quát khẽ:"Hành." Một nhánh hành tươi từ trong tay Minh Nguyên tung lên, bay tới trước ngực Niệm Băng, quang mang màu xanh huyễn hóa thành vô số tàn ảnh. Nhánh hành biến mất trong đám tàn ảnh.

"Gừng." Cũng như vậy, môt củ gừng bay vào trong đám thanh quang cũng lập tức biến mất.

Trong số mọi người ở đây, Dĩ Nặc Á hầu tước và Tuyết Cực vũ kỹ cao nhất, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể mơ hồ chứng kiến nhánh hành và củ gừng lúc này đều biến thành bột, bị ánh đao màu xanh bao vây quanh, không hề hạ xuống. Tất cả mọi người đều lần đầu tiên chứng kiến phương pháp nấu ăn trên không trung như vậy, Tràng cảnh hoa lệ lúc này lập tức ép Liêu Phong xuống thế hạ phong.

"Gà." Một con gà đã được làm sạch sẽ bay về phía Niệm Băng, Niệm Băng tay trái nắm lấy một chân gà, ném con gà lên trên không. Đồng thời trên tay trái hắn một ngọn lửa bốc lên.Ngọn lửa dưới ma pháp khống chế biến thành một vòng tròn, Ngạo Thiên Đao ở tay phải Niệm Băng rút về, một đạo băng trụ nhanh chóng xuất hiện trên bàn để đựng mỡ. Cổ tay khẽ rung lên, mỡ gà nhanh chóng chảy xuống. Ngọn lửa ở tay trái Niệm Băng lập tức tiếp xúc với chỗ mỡ đó, cháy phật lên. Quang mang bên tay trái hắn cũng biến mất, hành và gừng đồng thời cho vào trong ngọn lửa. Cả con gà từ trên không hạ xuống, trực tiếp rơi vào trong chỗ dầu đang bốc cháy. trong phút chốc hành gừng được sao trong mỡ, mùi thơm ngập tràn đại sảnh.

Long Trí đứng bật dậy, đôi mắt kinh ngạc không ngừng nhìn ngọn lửa trên tay trái Niệm Băng, đây rõ ràng là hỏa hệ ma pháp a! Mặc dù chỉ là nhất giai ma pháp Hỏa Diễm Thuật nhưng nó lại được sử dụng trong tay một gã băng hệ ma pháp sư. Điều này đại biểu cho cái gì? Long Trí không cách nào tưởng tượng. Trong lúc hắn đang nghi hoặc, động tác của Niệm Băng không hề đình chỉ.

Thanh quang chợt lóe, Ngạo Thiên Đao dài một thước bảy tấc trực tiếp xuyên qua thân gà, dưới thao tác thuần thục của Niệm Băng không ngừng quay tròn. Hương thơm của hành và gừng trong quá trình quay hoàn toàn dung nhập vào trong thịt gà. Hỏa diễm trên tay Niệm băng bắt đầu biến hóa, từng gợn sóng xuất hiện, có đợt mạnh có đợt yếu. Ngọn lửa từ trái sang phải, chia làm chín ngọn lớn nhỏ khác nhau, tiếp tục quay. Thân thể hắn dưới tác dụng của Bạo Phong Tuyết, chậm rãi tiến tới bên bàn làm bếp. Đột nhiên, Bạo Phong Tuyết bồng bềnh rời khỏi, thân thể Niệm Băng hạ xuống trước bàn làm bếp, rất nhanh từ trên mặt bàn cầm lấy hai phiến lá sen, bọc toàn bộ con gà lại. Lá sen bọc gà rất nhanh xoay tròn ba vòng trong ngon lửa. Ngay sau đó, hỏa diễm trên tay Niệm Băng biến mất, lam sắc quang mang lóe lên, bên ngoài lá sen ngưng kết mộng tầng hàn băng dày chừng một tấc. Từ hỏa chuyển thành băng, mọi việc phát sinh đều vô cùng tự nhiên nhưng mọi người ở đây đều biết băng và hỏa là hai lực lượng cực đoan, chúng đồng thời xuất hiện trên tay một gã ma pháp sư, điều này có ý nghĩa gì? Việc này đã ra khỏi sự tưởng tượng của họ. Lạc Nhu rốt cuộc cũng hiểu rõ, vì sao Liêu Tam lại bị hai loại ma pháp công kích, cũng hiểu được Ma Sát thực ra chỉ là một người.

Đem cả con gà bị băng bao phủ đặt trên mặt bàn, Bạo Phong Tuyết một lần nữa quay quanh thân thể Niệm Băng, đưa hắn bay lên trên mặt đất. Lần này lời của Niệm Băng càng nhanh và rõ hơn: "Hành, gừng, tỏi." Vừa nêu những thứ mình cần, Niệm Băng vừa điều khiển Bạo Phong Tuyết quyết qua bàn. Gió tuyết thổi xuống, nhanh chóng khiến cách gia vị thành một đám khí bay lên không trung. Dưới ma pháp khống chế lực cường đại, đám khí trôi trước người Niệm Băng. Niệm Băng tay trái hé ra, lam quang trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng kết thành một cái thìa(muỗng) băng lớn. Hành, gừng, tỏi đồng thời rơi vào trong thìa(muỗng). Không, không thể dùng từ thìa để hình dung, là một cái nồi bằng băng a. Niệm Băng dùng miệng cắn chặt Ngạo Thiên Đao, tay phải vung lên, lại tạo thành một cái thìa(muỗng) khác và nhanh chóng đảo qua, cho các loại gia vị vào trong nồi băng. Tay phải nắm chặt, thìa(muỗng) băng biến mất, thay vào đó lại là một ngọn lửa. Hỏa diễm cầu được thả vào nồi băng, một tiếng phanh vang lên, các thứ gia vị trong nồi lập tức cháy lên. Đây không phải hỏa cầu thuật bình thường mà là bạo viêm a! Lúc này, Niệm Băng không phải thuấn phát ma pháp, hắn chưa có năng lực thuấn phát bạo viêm mà phải dùng một quyển trục nho nhỏ. Bằng ma pháp khống chế cường đại, bạo hỏa xảo diệu đun các gia vị trong nồi băng. Đao một lần nữa lai vào trong tay phải, hắn lại quát to:"Cà chua, hai quả."

Minh Nguyên vừa đưa hai quả cà chua cho Niệm Băng, vừa chăm chú nhìn động tác của hắn, không bỏ qua một điểm nào.

Thanh quang lóe lên, trong nháy mắt bao lấy quả cà chua màu đỏ. Hai thứ màu đỏ gì đó từ trong thanh quang rớt ra. Các giám khảo giật mình chứng kiến, không ngờ lại là vỏ cà chua, vỏ vô cùng hoàn chỉnh, chỉ có một lỗ hổng. Dùng đao gọt vỏ cà chua, công phu này khiến các giám khảo giật mình há to miệng. Nước quả màu đỏ từ trong không trung rót vào nồi băng đang tràn ngập hỏa diễm. Cà chua dưới tác dụng của Ngạo Thiên Đao đã biến thành nước cà chua, sau khi được tẩm gia vị, nước cà chua nhanh chóng dung nhập vào trong ngọn lửa. Nồi băng trong tay Niệm Băng rung nhẹ một chút, nước cà chua trong nồi lập tức tung lên. Lúc này, nước cà chua dưới nhiệt độ cực cao của bạo viêm đã hoàn toàn dung hợp với các gia vị. Mọi thứ trong nồi lại đảo lên không, nước cà chua và gia vị lại đảo trong nồi.

"Sườn dê." Nửa miếng sườn dê bay tới bên Niệm Băng. Ngạo Thiên lóe lên, miếng sườn chia thành từng mảnh nhỏ rơi vào nồi băng. Sườn cừu còn sống và nước sốt nóng chạm vào nhau, một tiếng vang chói tai phát lên. Niệm Băng cổ tay rung lên, nồi băng rời tay, vững vàng rơi trên bàn, Niệm Băng tay trái chỉ vào nồi một cái, Hỏa Diễm Thuật lại xuất hiện, bạo viêm sắp tắt lại bùng lên. Niệm Băng bình tĩnh nói: "Minh sư phó, phiền ngươi cứ cách ba lần hô hấp lại tưới một thìa dầu nhỏ." Bên ngoài nồi băng không ngừng tan ra, bên trong cũng không ngừng cháy, nhìn xuyên qua nồi băng, hoàn toàn có thể thấy sườn dê và nước sốt bên dưới bạo viêm không ngừng quay tròn.

Niệm Băng nhẹ nhàng hạ xuống, Bạo Phong Tuyết đem dụng cụ làm bếp và các gia vị một lần nữa trở về trên mặt bàn. Hắn hai tay hợp lại, Bạo Phong Tuyết vốn xoay tròn không ngừng ngưng kết. Dần dần tạo thành một khối băng hình tròn đường kính nửa thước dày chừng tám tấc. Niệm Băng chuyên chú nhìn vào khối băng trước mặt, Đột nhiên, Ngạo Thiên Đao xung quanh bao bọc bởi quang ảnh màu lam vờn quanh khối băng một vòng, gọt hết những chỗ lồi lõm không đều. Ngạo Thiên tựa như một chùm thanh sắc không ngừng rung lên trong tay Niệm Băng, phát ra đao ngâm khe khẽ. Tự Do Chi Phong Đích Khinh Ngâm không ngừng phi vũ quanh khối băng.

Thanh quang thu liễm, Niệm Băng trở lại bên bàn bếp. Lúc này khối băng hình tròn đã chia làm tám bộ phận, hoàn tiếp xúc với nhau ở cùng một chỗ, mỗi bộ phận đều có hình tam giác, lớn nhỏ hoàn toàn giống nhau. Niệm Băng tay trái chia tám bộ phận thành đĩa băng, lập tức một cỗ hàn khí bao lấy đĩa băng này để tránh hòa tan. Niệm Băng trầm giọng nói: "Khoai tây, cà rốt, dưa chuột, khoai lang, thịt lợn, thịt dê, thịt bò, thịt chó, mỗi thứ một khối." Những thứ này sớm đã chuẩn bị hoàn hảo, hắn vừa nói xong, Minh Nguyên lập tức đem tới trước người Niệm Băng.

Minh Nguyên để những tài liệu hắn nêu trên bàn. Niệm Băng lấy từ bên cạnh một cái nồi, rót nước vào trong, tay trái lấy một quyển trục từ trong người ra. Dưới sự thúc dục của ma pháp lực, bạo viêm lại xuất hiện trên lòng bàn tay hắn, nước trong nồi nhanh chóng sôi trào. Niệm Băng dùng răng cắn lấy quai nồi, tay trái khống chế ngọn lửa, tay phải cầm Ngạo Thiên Đao, một bên làm sạch hai con cá màu tuyết trắng. Đây là một loại đặc sản của Băng Nguyệt Quốc, Cực Băng Tuyết Ngư, chỉ sinh sống tại băng hải ở phía bắc Băng Nguyệt Quốc. Thân mình không có vẩy, thịt cực kỳ ngọn, dùng để tẩm bổ rất tốt. Tuyết Ngư cũng là tài liệu trân quý nhất mà Niệm băng dùng ngày hôm nay.

Đao quang màu xanh như ánh mưa cuốn lấy con cá vào trong. Đầu tiên, Ngạo Thiên Đao xử lý đầu cá và đuôi cá, sau bốn đao, đầu cá và đuôi cá đều rơi vào một bên, hai thân cá lại bị gạt sang một bên. Niệm Băng không dùng đao chặt cá mà dùng mặt đao đập lên thân cá. Vừa đập vào, trên thân cá toát ra hai mũi xương màu trắng. Ngạo Thiên Đao khẽ gảy, lập tức hai đạo bạch tuyến từ trong thân cá tách ra. Ánh đao chợt nhanh lên, hai con cá trong nháy mắt bị phân giả thành bột trắng. Nhất thời, ai cũng không thấy được Niệm Băng xuất ra bao nhiêu đao.

Nước sôi và bột Tuyết Ngư, mùi của canh cá rất nhanh xuất hiện. Niệm Băng đặt nó sang một bên, dùng tay phải cầm lấy miệng nồi, nhìn canh cá màu trắng như sữa, khuôn mặt mỉm cười. Bạo viêm biến mất, canh cá vẫn ở trong nồi sắt không ngừng quay tròn. Niệm Băng đặt cái nồi ở một bên, đi tới trước cái khay, thanh quang lại hiện lên, có Ngạo Thiên Đao và sự trợ giúp của phong hệ, tay hắn đạt tới tốc độ trước đây chưa từng có. Tám loại vật phẩm được chuẩn bị từ trước dưới tác động của Ngạo Thiên Đao nhanh chóng biến thành từng sợi mỏng như sợi chỉ bình thường. Đối với Niệm Băng mà nói, đây là chuyện vô cùng đơn giản.

Tám loại tế tuyến được để vào trong khay băng. Niệm Băng dùng thìa tẩm các loại gia vị khác nhau vào tám phần, lượng gia vị đều rất ít. Khi hoàn thành hết thảy thì canh cá trong nồi cũng đã sôi. Niệm Băng nhìn Minh Nguyên bên cạnh mỉm cười nói: "Minh sư phó, phiền ngươi múc canh cá cho vào trong khay băng." Vừa nói, hắn vừa đặt hai tay lên mâm, hai cái đĩa tròn hoàn toàn do băng ngưng kết từ từ thành hình. Lúc này, nồi băng đựng sườn dê đã hòa tan tới mức cực hạn, sắp sửa bể nát mà ngọn lửa trong nồi cũng có vẻ sắp tắt.

Niệm Băng nhìn qua cái khay băng do mình làm, cổ tay khẽ rung lên, một cái khay băng lại hiện lên trên bàn bếp. Hắn đặt nồi băng lên trên khay băng, lập tức, khay băng bể nát, sườn dê bị nước sốt bao quanh rơi xuống giữa khay băng. Lúc này vì đã được nấu một thời gian, các gia vị đã hoàn toàn thấm vào sườn dê, không có một giọt nước sốt nào thừa mà tràn ra. Mọi người nhìn qua đều biết món ăn này của hắn đã hoàn thành.

Ánh mắt Niệm Băng chuyển sang con gà bị băng bao bọc. Đó là món ăn thứ nhất của hắn, tay trái đưa con gà lên không trung, tay phải lại tạo một bạo viêm xoay chuyển. Oanh một tiếng, trong ngọn lửa, khối băng bạo khai, lá sen bị đôt cháy biến mất. Con gà vàng óng như mật nằm trong ngọn lửa. Niệm Băng đặt một cái khay băng nữa xuống, các loại tài liệu không ngừng sắp xếp dưới tay hắn. Đồng thời bố trí hai khay băng, đối với hắn không phải chuyện khó khăn, khi tất cả đã bố trí tốt, hai tay vung lên trên bàn, lập tức hai cái lồng băng xuất hiện trên khay, cùng với khay hoàn toàn dung hợp thành một thể, che món ăn đi.

Cất Ngạo Thiên đi, Niệm Băng đặt cái hộp chì sang một bên, từ trong lòng lấy ra một bao vải, u lam sắc quang mang hiện ra trong tay, Quỷ Điêu xuất hiện.

Lúc này canh cá đã rót vào tám khay băng, Niệm Băng nhẹ giọng ngâm xướng: "Quỷ thủ lạc xử kinh thiên biến,điêu bì ba đào bách hồi toàn,thần công thiên cổ kim phương tại,đao khởi tàn nguyệt ánh lãnh tuyền." Quỷ điêu màu u lam trong nay hắn như nhảy múa, tung bay khắp trên dưới, mảnh băng vụn không ngừng bay ra, tám hình khắc bất đồng liên tiếp xuất hiện quanh tám khay băng. Hình khắc cùng tài liệu trong đó hoàn toàn tương ứng, điêu khắc tinh diệu trông rất sống động.

"Thời gian đã hết Mời hai vị đầu bếp đem món ăn của mình bưng lên bàn của giám khảo." Trong cơn kinh ngạc, Nặc Á hầu tức tuyên bố chấm dứt trận đấu.

Liêu Phong ngây người đứng sau bàn bếp của mình. Ba món ăn của hắn đã hoàn thành khi Niệm Băng còn trên không trung. Hết thảy hành động của Niệm Băng đã vượt qua phạm vi hắn nhận thức.

Khuôn mặt Kim Hạo lúc này đầy vẻ chán nản. Mặc dù chưa nếm thử thức ăn, nhưng hắn biết, tràng tỷ thí này e rằng đã thua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện