Ánh mắt hai người chạm nhau: "Ngươi mạnh hơn ta, lại ngu ngốc giống như màu nâu mắt, rất nhiều." Nhân Ngư cười nhẹ: "Hóa ra ngươi phân biệt, chúng ta nhân ngư tộc là dùng màu mắt."
"Đúng a, bởi tộc ta đều là giống nhau thân hình, chỉ là khác nhau màu mắt, đặc biệt hơn là màu vảy đuôi." Vân Phàm nhếch nhẹ môi.
"Quả như ta đoán, nàng cùng tỷ muội cũng vậy." Vân Phàm tai trái nắm lấy chuôi kiếm, chém mạnh mẽ hai tay đánh xuống.
Nhân Ngư nam nhân dù tay có Thủy nguyên tố, vẫn bị đánh bay. Thân thể ngã về phía sau, Vân Phàm hừ nhẹ nhìn cách không xa, thân ảnh bị đóng băng nhân ngư.
Hắn từ trên cao đáp xuống, chân chạm xuống xích đu một bước bay đến bên cạnh nhân ngư bị đóng băng, đưa băng kiếm ra muốn chém giết đối phương.
Ánh mắt đỏ ngầu: "Ha Ha ngươi muốn cảm nhận ta, bị đóng băng rơi xuống hồ nước lại như thế nào!"
Hắn một chân đạp, nhân ngư thân thể bị đóng băng bị Vân Phàm đánh ra, bay ra xa rơi xuống dòng sông, bao quanh lấy đại thụ, cũng như hình tròn khu vực nhỏ.
Bên dưới nước, thấy huynh đệ đóng băng rơi xuống, nhân ngư nhanh chóng bơi tới, bên trong màu xanh thủy. Hắn nhanh chóng, giúp huynh đệ chữa trị.
Đầu bị đóng băng nhân ngư, mới quay trở lại, Vân Phàm trên cao, cười hắc hắc: "Các ngươi bên dưới hồ, bị đóng băng cảm giác ra sao?"
Hắn tay trái chạm xuống mặt hồ nước, thủy nguyên tố dưới hồ, cùng với băng nguyên tố từ tay trái Vân Phàm, vừa chạm vào nhau. Băng tinh kéo dài hình tròn dòng sông.
Nhân Ngư bên dưới nhìn thấy dần dần đóng băng, ánh mắt lên cao: "Nhân tộc hắn muốn đóng băng dòng sông, không thể để hắn mong muốn."
Bên cạnh giống như hắn nhân ngư, khác biệt là màu nâu mắt, một đầu nhân ngư nhảy lên cao, Vân Phàm thấy vậy đứng thẳng người.
"Ta còn tưởng các ngươi không thoát khỏi!" Nhân Ngư lao đầu đến, trên tay là một thanh thủy thương, không giống với Nhân Yên nàng ấy từng dùng.
Đạo thủy thương đâm đến, từ thủy thương quấn quanh. Thủy nguyên tố bay đến công kích Vân Phàm, Vân Phàm căn bản không thể tin nổi.
Thân ảnh hơi lui về sau: "Băng Tố Lam Phương." dứt lời từ xung quanh đạo rễ cây, vô số dây leo đâm thẳng, qua trước mắt Vân Phàm hiện ra là một đạo dây leo.
Lại quay qua siết chặt lấy đầu nhân ngư thủy thương, Vân Phàm cười nhẹ: "Ngu ngốc, các ngươi cũng muốn tấn công ta?"
Chỉ thấy bên dưới gốc đại thụ, vô số màu băng dây leo trên đó còn có băng hoa, quấn chặt lấy thanh thủy thương, do nhân ngư đánh ra.
Nhân ngư nam nhân, muốn kéo lại thủy thương, lại không cách nào, nam nhân màu đen tóc ý định bỏ thương ra, dây leo băng đã gần đến hắn.
Hắn vừa bỏ ra, dây leo băng tuy không chạm được hắn, nam nhân nhân ngư tưởng rằng là chuyện dễ ăn. Không ngờ rằng, dây leo băng vẫn kéo tới.
Siết chặt quấn quanh lấy tay hắn, màu nâu mắt nhân ngư tóc đen, đuôi lớn màu xanh, nhanh chóng hóa thành hai chân trần người, mặc một quần xanh dài.
Nhân ngư màu đen mắt từ dưới nước nhảy lên: "Nhân Ngư Thương Kích." trước lưỡi thương, một đạo màu xanh thủy nguyên tố phát sáng.
Kéo dài đế tận cán thương, xoay thương đâm xuống Vân Phàm, Vân Phàm dây leo băng tinh siết chặt nam nhân ngư, màu nâu mắt, không cách nào tấn công.
Vân Phàm tay cầm Trích Tiên Kiếm, đưa lên cao ngăn chặn: "Quang minh kiếm kỹ." một đạo màu vàng kiếm kỹ.
Ngăn chặn thủy thương, thủy nguyên tố vừa chạm đến quang minh nguyên tố, thủy thương yếu kém hơn rất nhiều. Quang minh nguyên tố là bên trên thủy nguyên tố.
Cho nên không cách nào phá hủy, Nhân ngư trực tiếp bị đánh bay, Vân Phàm hừ nhẹ, thân ảnh biến mất xuất hiện trên vai thân ảnh, đang bị siết chặt nam nhân.
Một kiếm đâm xuống đối phương ngực, nam nhân bị băng tinh bao phủ, ngực bị đâm ánh mắt không thể tin nổi, nhìn Vân Phàm: "Ngươi?"
Vân Phàm tay phải rút ra thanh kiếm, bên dưới bị đánh bay màu đen mắt, phân biệt nhân ngư, kinh ngạc thốt lên: "Bằng hữu ngươi không thể chết."
Thân ảnh nhân ngư máu chảy ròng rã, Vân Phàm kiếm đâm vào, đã đưa ra làm máu đối phương không cách nào ngăn cản, máu chảy ròng rã.
Nhân ngư còn lại nhanh chóng chạy đến, đuôi lớn nhân ngư hóa thành hai chân người, mặc xanh quần, bắt lấy hắn bằng hữu: "A Ngư, ngươi không thể chết."
Nam nhân màu nâu mắt, nhìn lên màu đen mắt: "A Nhân nhanh hấp thu ta, giết chết nam nhân này?" A Ngư là đầu mắt đen, tát hắn một cái.
"Ngươi tưởng như ngươi, hai huynh đệ bằng hữu chúng ta muốn đấu kiếm? Ta không thèm lo lắng ngươi chết, kế hoạch Rừng Rậm Chi Vương đưa ra thất bại mà thôi."
A Nhân màu nâu mắt thầm gật đầu: "Ngươi nhanh chữa trị cho ta còn nói cái rắm?" Vân Phàm cách xa nghe vậy giật mình, đằng sau hắn là xích đu từ trước.
Xích đu còn có mùi nữ nhân, giống như Nhân Yên vậy, Rừng Rậm Chi Vương rốt cuộc quan hệ của nàng, với ba tỷ muội Nhân Yên nàng ấy ra sao? Vân Phàm không rõ! Vân Phàm không để mấy người hàn huyên: "Băng Long Ma Kiếm." từ dưới đất một hình tròn băng tinh hiện ra, một đầu băng tinh hiện ra, ánh mắt nhìn xuống thân ảnh nhân ngư.
Ma Long to lớn thân ảnh dang rộng cánh, vô số khối băng tinh hiện ra, bay đến công kích đồng loạt như mưa, hai thân ảnh A Nhân, A Ngư đồng loạt đứng dậy.
A Nhân dù bị thương, vẫn gắng gượng đứng dậy: "Hừ, ngươi là Xuất Khiếu cảnh nhị giai, muốn cùng chúng ta Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong giao thủ?"
"Đi chết." dứt lời hai đầu nhân ngư, hai chân đứng trên đất đưa tay lên cao. Xung quanh thủy nguyên tố, từ mỗi hướng dưới con sông.
Đâm lên cao, hướng xuống dưới Vân Phàm cùng Băng Long đánh xuống, băng tinh Vân Phàm, tấn công hai đầu nhân ngư lại không cách nào xuyên qua.
Mà thủy nguyên tố, từ trên cao rơi xuống, làm Vân Phàm cùng Băng Long bị đánh bay. Vân Phàm thân ảnh ngã về sau, màu băng tinh y phục.
Còn bẩn thỉu vết bụi, hắn lau vết máu trên miệng khập khiễng đứng dậy, thủy nguyên tố còn chưa dứt, từ trên cao lại đánh xuống Vân Phàm.
Vân Phàm khống chế Băng Long to lớn, đứng trên người hắn, ngăn chặn thủy nguyên tố.
Chính giữa trung tâm khu vực, xung quanh là thủy nguyên tố bay lên cao, bên trong là một đầu màu xanh băng long, bên dưới băng long là một đầu thân ảnh.
Xanh băng tóc, cùng với xanh băng y phục, cầm Trích Tiên Kiếm, đang suy nghĩ tính kế. Xung quanh đều là thủy nguyên tố, bản thân hắn đang bị thương.
Làm sao thoát khỏi? Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong khác biệt hoàn toàn hắn Xuất Khiếu cảnh nhị giai, một từ để hình dung nghiền ép.
Mà hắn vẫn có thể kéo dài cùng hai người lâu như vậy, thời gian cũng qua mấy tiếng, mà Huyết Thổ Long, Sói Lang, Cự Hùng tộc nhân, vẫn không cách nào đánh thắng.
Đang suy tư, Vân Phàm cảm nhận thủy nguyên tố công kích.
"Đúng a, bởi tộc ta đều là giống nhau thân hình, chỉ là khác nhau màu mắt, đặc biệt hơn là màu vảy đuôi." Vân Phàm nhếch nhẹ môi.
"Quả như ta đoán, nàng cùng tỷ muội cũng vậy." Vân Phàm tai trái nắm lấy chuôi kiếm, chém mạnh mẽ hai tay đánh xuống.
Nhân Ngư nam nhân dù tay có Thủy nguyên tố, vẫn bị đánh bay. Thân thể ngã về phía sau, Vân Phàm hừ nhẹ nhìn cách không xa, thân ảnh bị đóng băng nhân ngư.
Hắn từ trên cao đáp xuống, chân chạm xuống xích đu một bước bay đến bên cạnh nhân ngư bị đóng băng, đưa băng kiếm ra muốn chém giết đối phương.
Ánh mắt đỏ ngầu: "Ha Ha ngươi muốn cảm nhận ta, bị đóng băng rơi xuống hồ nước lại như thế nào!"
Hắn một chân đạp, nhân ngư thân thể bị đóng băng bị Vân Phàm đánh ra, bay ra xa rơi xuống dòng sông, bao quanh lấy đại thụ, cũng như hình tròn khu vực nhỏ.
Bên dưới nước, thấy huynh đệ đóng băng rơi xuống, nhân ngư nhanh chóng bơi tới, bên trong màu xanh thủy. Hắn nhanh chóng, giúp huynh đệ chữa trị.
Đầu bị đóng băng nhân ngư, mới quay trở lại, Vân Phàm trên cao, cười hắc hắc: "Các ngươi bên dưới hồ, bị đóng băng cảm giác ra sao?"
Hắn tay trái chạm xuống mặt hồ nước, thủy nguyên tố dưới hồ, cùng với băng nguyên tố từ tay trái Vân Phàm, vừa chạm vào nhau. Băng tinh kéo dài hình tròn dòng sông.
Nhân Ngư bên dưới nhìn thấy dần dần đóng băng, ánh mắt lên cao: "Nhân tộc hắn muốn đóng băng dòng sông, không thể để hắn mong muốn."
Bên cạnh giống như hắn nhân ngư, khác biệt là màu nâu mắt, một đầu nhân ngư nhảy lên cao, Vân Phàm thấy vậy đứng thẳng người.
"Ta còn tưởng các ngươi không thoát khỏi!" Nhân Ngư lao đầu đến, trên tay là một thanh thủy thương, không giống với Nhân Yên nàng ấy từng dùng.
Đạo thủy thương đâm đến, từ thủy thương quấn quanh. Thủy nguyên tố bay đến công kích Vân Phàm, Vân Phàm căn bản không thể tin nổi.
Thân ảnh hơi lui về sau: "Băng Tố Lam Phương." dứt lời từ xung quanh đạo rễ cây, vô số dây leo đâm thẳng, qua trước mắt Vân Phàm hiện ra là một đạo dây leo.
Lại quay qua siết chặt lấy đầu nhân ngư thủy thương, Vân Phàm cười nhẹ: "Ngu ngốc, các ngươi cũng muốn tấn công ta?"
Chỉ thấy bên dưới gốc đại thụ, vô số màu băng dây leo trên đó còn có băng hoa, quấn chặt lấy thanh thủy thương, do nhân ngư đánh ra.
Nhân ngư nam nhân, muốn kéo lại thủy thương, lại không cách nào, nam nhân màu đen tóc ý định bỏ thương ra, dây leo băng đã gần đến hắn.
Hắn vừa bỏ ra, dây leo băng tuy không chạm được hắn, nam nhân nhân ngư tưởng rằng là chuyện dễ ăn. Không ngờ rằng, dây leo băng vẫn kéo tới.
Siết chặt quấn quanh lấy tay hắn, màu nâu mắt nhân ngư tóc đen, đuôi lớn màu xanh, nhanh chóng hóa thành hai chân trần người, mặc một quần xanh dài.
Nhân ngư màu đen mắt từ dưới nước nhảy lên: "Nhân Ngư Thương Kích." trước lưỡi thương, một đạo màu xanh thủy nguyên tố phát sáng.
Kéo dài đế tận cán thương, xoay thương đâm xuống Vân Phàm, Vân Phàm dây leo băng tinh siết chặt nam nhân ngư, màu nâu mắt, không cách nào tấn công.
Vân Phàm tay cầm Trích Tiên Kiếm, đưa lên cao ngăn chặn: "Quang minh kiếm kỹ." một đạo màu vàng kiếm kỹ.
Ngăn chặn thủy thương, thủy nguyên tố vừa chạm đến quang minh nguyên tố, thủy thương yếu kém hơn rất nhiều. Quang minh nguyên tố là bên trên thủy nguyên tố.
Cho nên không cách nào phá hủy, Nhân ngư trực tiếp bị đánh bay, Vân Phàm hừ nhẹ, thân ảnh biến mất xuất hiện trên vai thân ảnh, đang bị siết chặt nam nhân.
Một kiếm đâm xuống đối phương ngực, nam nhân bị băng tinh bao phủ, ngực bị đâm ánh mắt không thể tin nổi, nhìn Vân Phàm: "Ngươi?"
Vân Phàm tay phải rút ra thanh kiếm, bên dưới bị đánh bay màu đen mắt, phân biệt nhân ngư, kinh ngạc thốt lên: "Bằng hữu ngươi không thể chết."
Thân ảnh nhân ngư máu chảy ròng rã, Vân Phàm kiếm đâm vào, đã đưa ra làm máu đối phương không cách nào ngăn cản, máu chảy ròng rã.
Nhân ngư còn lại nhanh chóng chạy đến, đuôi lớn nhân ngư hóa thành hai chân người, mặc xanh quần, bắt lấy hắn bằng hữu: "A Ngư, ngươi không thể chết."
Nam nhân màu nâu mắt, nhìn lên màu đen mắt: "A Nhân nhanh hấp thu ta, giết chết nam nhân này?" A Ngư là đầu mắt đen, tát hắn một cái.
"Ngươi tưởng như ngươi, hai huynh đệ bằng hữu chúng ta muốn đấu kiếm? Ta không thèm lo lắng ngươi chết, kế hoạch Rừng Rậm Chi Vương đưa ra thất bại mà thôi."
A Nhân màu nâu mắt thầm gật đầu: "Ngươi nhanh chữa trị cho ta còn nói cái rắm?" Vân Phàm cách xa nghe vậy giật mình, đằng sau hắn là xích đu từ trước.
Xích đu còn có mùi nữ nhân, giống như Nhân Yên vậy, Rừng Rậm Chi Vương rốt cuộc quan hệ của nàng, với ba tỷ muội Nhân Yên nàng ấy ra sao? Vân Phàm không rõ! Vân Phàm không để mấy người hàn huyên: "Băng Long Ma Kiếm." từ dưới đất một hình tròn băng tinh hiện ra, một đầu băng tinh hiện ra, ánh mắt nhìn xuống thân ảnh nhân ngư.
Ma Long to lớn thân ảnh dang rộng cánh, vô số khối băng tinh hiện ra, bay đến công kích đồng loạt như mưa, hai thân ảnh A Nhân, A Ngư đồng loạt đứng dậy.
A Nhân dù bị thương, vẫn gắng gượng đứng dậy: "Hừ, ngươi là Xuất Khiếu cảnh nhị giai, muốn cùng chúng ta Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong giao thủ?"
"Đi chết." dứt lời hai đầu nhân ngư, hai chân đứng trên đất đưa tay lên cao. Xung quanh thủy nguyên tố, từ mỗi hướng dưới con sông.
Đâm lên cao, hướng xuống dưới Vân Phàm cùng Băng Long đánh xuống, băng tinh Vân Phàm, tấn công hai đầu nhân ngư lại không cách nào xuyên qua.
Mà thủy nguyên tố, từ trên cao rơi xuống, làm Vân Phàm cùng Băng Long bị đánh bay. Vân Phàm thân ảnh ngã về sau, màu băng tinh y phục.
Còn bẩn thỉu vết bụi, hắn lau vết máu trên miệng khập khiễng đứng dậy, thủy nguyên tố còn chưa dứt, từ trên cao lại đánh xuống Vân Phàm.
Vân Phàm khống chế Băng Long to lớn, đứng trên người hắn, ngăn chặn thủy nguyên tố.
Chính giữa trung tâm khu vực, xung quanh là thủy nguyên tố bay lên cao, bên trong là một đầu màu xanh băng long, bên dưới băng long là một đầu thân ảnh.
Xanh băng tóc, cùng với xanh băng y phục, cầm Trích Tiên Kiếm, đang suy nghĩ tính kế. Xung quanh đều là thủy nguyên tố, bản thân hắn đang bị thương.
Làm sao thoát khỏi? Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong khác biệt hoàn toàn hắn Xuất Khiếu cảnh nhị giai, một từ để hình dung nghiền ép.
Mà hắn vẫn có thể kéo dài cùng hai người lâu như vậy, thời gian cũng qua mấy tiếng, mà Huyết Thổ Long, Sói Lang, Cự Hùng tộc nhân, vẫn không cách nào đánh thắng.
Đang suy tư, Vân Phàm cảm nhận thủy nguyên tố công kích.
Danh sách chương