"Yên Yên." hắn hét to, một tay để nàng xuống, cầm trên tay nhân ngư vương miện, nhìn xuống thân ảnh quen thuộc nu tử.
Gắng gượng đứng dậy: "Băng Kiếm Thần cho ta mượn thần lực." Băng Kiếm Thần không có từ chối: "Vân Phàm nhớ lấy, ba phút."
Vân Phàm lau vết máu trên miệng, trên mặt còn chứa đầy nước mắt: "Ba phút thần thực lực, thời gian đủ để giết hắn."
Băng Kiếm Thần thở dài, biết mất đi bản thân người mình yêu là thế nào cảm giác. Tay vừa niệm, xung quanh Vân Phàm bộc phá lượng lớn băng nguyên tố.
Sau lưng hắn, là một đạo băng tinh mạnh mẽ, cơ thể bộc phát lượng lớn băng nguyên tố thuộc tính, vừa bay trên cao nhân ngư, giống như nhân ngã.
Trực tiếp bị giết, hắc ám nhân ngư ánh, mắt nhìn bộc phát lượng lớn băng nguyên tố thuộc tính: "Hừ, trò vặt vãnh."
Hắn đưa tay ra, trên cao lôi kiếp mạnh mẽ đánh xuống, Vân Phàm xung quanh băng nguyên tố thuộc tính, nắm chặt.
Lang Thôn trên cao vừa lúc chạy đến, thấy nằm trên đất sinh mệnh không còn, quen thuộc khí tức, Lang Thôn đầu Sói Lang gầm lên.
Hóa Thần cảnh hậu kỳ uy áp đánh ra, Lang Thôn ánh mắt sắc bén nhìn hắc ám nhân ngư, đối phương chính là người giết Nhân Yên.
Cao lớn Lang Thôn, ánh mắt đỏ ngầu thân thể lông toát ra hắc ám nguyên tố thuộc tính. Chạy xuống dưới, nhìn to lớn băng tinh.
Từ thân thể Vân Phàm bộc phát, Vân Phàm ánh mắt, hiện ra màu xanh băng nguyên tố, đầu cúi thấp cảm nhận trên mình thực lực, xung kích băng tinh.
Lôi nguyên tố đánh xuống, Vân Phàm đầu cúi xuống, lại ngước nhìn Hắc ám nhân ngư, kiên định, ánh mắt hắn toát ra Băng lãnh khai tức.
To lớn băng tinh mạnh mẽ xung kích ra ngoài, ánh mắt sắc bén nhìn đối phương, hắc ám nguyên tố nhân ngư, thân ảnh run nhẹ. Vân Phàm nhìn bên cạnh to lớn Lang Thôn.
Hắn đưa tay ra một cỗ băng tinh mạnh mẽ, ngăn chặn đối phương: "Lang Thôn, ta xin lỗi không bảo vệ tốt nàng. Kẻ thù giết nàng, ta muốn tự thân giết."
Lang Thôn định chạy đi, dừng lại nhìn Vân Phàm.
Không nói gì, hắn khóc lóc như vậy. Giọng nói đều khàn khàn, ắt hẳn đã khóc rất nhiều, Lang Thôn quay đầu nhìn Nhân Yên nằm trên đất.
Vân Phàm trên tay cầm nàng vương miện, biến hóa đưa vào trong bản thân nhẫn trữ vật, thân thể biến mất, xuất hiện sau lưng hắc ám nhân ngư.
Một quyền từ tay trái, đóng băng đối phương toàn bộ cơ thể, nhân ngư hắc ám, không thể tin vào mắt mình, trực tiếp đóng băng. Vân Phàm siết chặt nắm đấm, một quyền đánh tiếp.
Mỗi quyền hắn đánh, trên cao mây mù đen lôi kiếp, bị dị tượng hắn tạo ra đánh bay, Vân Phàm băng tinh bao phủ toàn bộ bầu trời.
Mỗi một quyền hắn đánh ra, mang đầy vẫn uất: "Ngươi giết nàng, ta đánh một quyền này."
"Là vì ngươi đánh ta, quyền này là ngươi giết nàng, không thể thay đổi." Vân Phàm song quyền siết chặt, đấm đối phương bằng băng tinh, vẻ mặt không ngừng khóc lóc.
Đôi mắt chưa đầy nước mắt, dừng lại quyền đưa tay lên cao: "Thần Kỹ, Băng Thần Quang." Vân Phàm nói xong, một đạo màu xanh băng.
Từ trên cao, đâm xuyên qua mây đen, mây đen tiêu thất, lôi nguyên tố tiêu thất, một đạo băng tinh, bao phủ toàn bộ hắc ám nhân ngư. Đạo thần quang nhanh chóng đánh xuống dưới.
Bùm.
Oanh.
Một tiếng nổ vang to lớn, cây đại thụ bên dưới đều bị phá hủy một cành cây to, Hắc ám nhân ngư, bị đạo thần quang xuyên qua, thân ảnh chưa chết.
Vân Phàm làm sao để hắn chết dễ dàng như vậy? Ánh mắt nhìn xuống, quanh cảnh trung tâm khu vực tàn tạ.
Cây đại thụ, một cành lớn cây bị xuyên thấu, Vân Phàm ánh mắt sắc bén, nhìn xuống dòng sông bị đóng băng, Vân Phàm bay xuống dưới.
Nhìn thấy thân thể đối phương không toát ra hắc ám nguyên tố, Vân Phàm nắm lấy đối phương cổ, siết chặt Nhân Ngư hắc ám nguyên tố, ánh mắt sợ hãi, nước mắt chảy ròng rã.
Khiếp sợ.
Luyện Hư cảnh sợ hãi trước mắt thân ảnh này, một chiêu đem đại thụ giết chết? Hắn còn có thể sống sót, nghịch thiên cải mệnh không thể.
Vân Phàm nắm chặt đối phương cổ, Băng Kiếm Thần truyền âm: "Vân Phàm còn lại ba mươi giây." Vân Phàm ánh mắt kiên định, coi đối phương như cỏ rác.
Muốn hành hạ đối phương thêm, lại không ngờ sắp hết thời gian. Vân Phàm một quyền đánh đối phương ngực, một đạo kéo dài băng tinh.
Kết tinh, toàn bộ xung quanh, Nhân Ngư hắc ám thân thể, vô số băng tinh cắm trên người hắn, Vân Phàm vứt đối phương ra xa. Ánh mắt nhìn ra xa thân ảnh.
Nhanh chóng bay tới, nhìn xung quanh bao phủ, bởi hắc ám nguyên tố Huyết Thổ Long, lại nhìn Hạ Cơ, Tô Hạo.
Hắn nhìn đã biết Tô Hạo câu dẫn đối phương lão bà. Vân Phàm sát ý tỏa ra, vô số Huyết Thổ Long thân thể phát nổ, vô số băng tinh hiện ra.
Bên cạnh là Lang Thôn ánh mắt rưng rưng, khóc lóc nhìn xuống Nhân Yên, Vân Phàm uy áp trên người tiêu thất, thân thể bao phủ bởi to lớn băng tinh.
Tiêu thất không còn. Lang Thôn không tức giận, hành động đầu tiên là đánh Vân Phàm, thân ảnh cao lớn Sói Lang nhìn hắn: "Vân Phàm, ngươi không xứng làm nàng nam nhân!"
Vô Ngạn cách đó xa xa, ánh mắt đã không kìm nén nổi, ngay cả trên cao bị đánh tàn tạ, sáu cánh thiên sứ hai nàng đều che miệng, không thể tin.
Sư tỷ không thể chết như vậy, hai người ánh mắt rưng rưng, tay không thể động đậy, không tin vào mắt mình.
Chưa đợi mấy người khóc lóc, bỗng từ đâu hồ ly tám đuôi từ đâu xuấthiện: "Hắn đã mất tác dụng, vậy nên tự bao, làm nổ nơi đây a."
Hai tai hồng trắng hồ ly cười ha ha, một tay chỉ xuống dưới, thân ảnh bị băng tinh đâm chết, không cách nào siêu thoát hai đầu nhân ngư hợp lại.
Nàng đưa tay xuống, thân thể đối phương phát sáng, ngay cả xung quanh đều là băng tinh, đều bị đóng băng. Hồ ly hai tai hồng trắng cười nhẹ.
"Hì Hì, tạm biệt các ngươi."
Dứt lời nàng biến mất, Lang Thôn bên dưới cảm nhận nguy hiểm, không còn chửi mắng Vân Phàm, Sói Lang cơ thể to lớn, bước tới nhìn màu vàng linh khí.
Toát ra từ thân thể đối phương, Luyện Hư cảnh nhất giai tự bạo, sợ rằng hơn một trăm đầu yêu thú, phải chết không nghi ngờ.
Sói Lang nhanh chóng chạy đi quay đầu: "Nàng chết, ta sống sót không có ích, vậy nên Vân Phàm ngươi phải bảo hộ tốt Rừng Thanh Lang."
"Giữ tốt nàng đưa cho đồ vật."
Vân Phàm giật mình, quay đầu: "Lang Thôn." Vân Phàm lại mất đi hắn bằng hữu? Sói Lang nhanh chóng chạy tới, màu đỏ hắc ám nguyên tố.
Thân thể hắc ám Nhân Ngư, màu vàng phát sáng bay lên cao, nhưng bị hắn kết giới ngăn cản, một màu vàng bao phủ toàn bộ thân thể Lang Thôn.
Một tiếng nổ vang trời.
Bùm.
Một hình to lớn, không khác biệt đạo Vân Phàm, từ trên trời rơi xuống băng quang, xung quanh cảnh vật đều bị phá hủy,
Thân ảnh Lang Thôn hoàn toàn biến mất, xung quanh cảnh vật bị phá hủy, Vân Phàm quỳ xuống, cúi đầu.
"Chư vị ta nợ chư vị một ân tình, lại không cách nào trả ân tình, Vân Phàm ta nhất định sẽ để Rừng Thanh Lang trở thành Vân Thiên Quốc khu vực."
Sói Lang tộc nhân, thấy to lớn vụ nổ, lại chỉ xảy ra ở bên cây đại thụ, gầm thét.
Sói Lang chu lên tiếng đạo âm to lớn.
Tất cả yêu thú đồng loạt chu lên.
Xung quanh tàn tạ cảnh vật.
Gắng gượng đứng dậy: "Băng Kiếm Thần cho ta mượn thần lực." Băng Kiếm Thần không có từ chối: "Vân Phàm nhớ lấy, ba phút."
Vân Phàm lau vết máu trên miệng, trên mặt còn chứa đầy nước mắt: "Ba phút thần thực lực, thời gian đủ để giết hắn."
Băng Kiếm Thần thở dài, biết mất đi bản thân người mình yêu là thế nào cảm giác. Tay vừa niệm, xung quanh Vân Phàm bộc phá lượng lớn băng nguyên tố.
Sau lưng hắn, là một đạo băng tinh mạnh mẽ, cơ thể bộc phát lượng lớn băng nguyên tố thuộc tính, vừa bay trên cao nhân ngư, giống như nhân ngã.
Trực tiếp bị giết, hắc ám nhân ngư ánh, mắt nhìn bộc phát lượng lớn băng nguyên tố thuộc tính: "Hừ, trò vặt vãnh."
Hắn đưa tay ra, trên cao lôi kiếp mạnh mẽ đánh xuống, Vân Phàm xung quanh băng nguyên tố thuộc tính, nắm chặt.
Lang Thôn trên cao vừa lúc chạy đến, thấy nằm trên đất sinh mệnh không còn, quen thuộc khí tức, Lang Thôn đầu Sói Lang gầm lên.
Hóa Thần cảnh hậu kỳ uy áp đánh ra, Lang Thôn ánh mắt sắc bén nhìn hắc ám nhân ngư, đối phương chính là người giết Nhân Yên.
Cao lớn Lang Thôn, ánh mắt đỏ ngầu thân thể lông toát ra hắc ám nguyên tố thuộc tính. Chạy xuống dưới, nhìn to lớn băng tinh.
Từ thân thể Vân Phàm bộc phát, Vân Phàm ánh mắt, hiện ra màu xanh băng nguyên tố, đầu cúi thấp cảm nhận trên mình thực lực, xung kích băng tinh.
Lôi nguyên tố đánh xuống, Vân Phàm đầu cúi xuống, lại ngước nhìn Hắc ám nhân ngư, kiên định, ánh mắt hắn toát ra Băng lãnh khai tức.
To lớn băng tinh mạnh mẽ xung kích ra ngoài, ánh mắt sắc bén nhìn đối phương, hắc ám nguyên tố nhân ngư, thân ảnh run nhẹ. Vân Phàm nhìn bên cạnh to lớn Lang Thôn.
Hắn đưa tay ra một cỗ băng tinh mạnh mẽ, ngăn chặn đối phương: "Lang Thôn, ta xin lỗi không bảo vệ tốt nàng. Kẻ thù giết nàng, ta muốn tự thân giết."
Lang Thôn định chạy đi, dừng lại nhìn Vân Phàm.
Không nói gì, hắn khóc lóc như vậy. Giọng nói đều khàn khàn, ắt hẳn đã khóc rất nhiều, Lang Thôn quay đầu nhìn Nhân Yên nằm trên đất.
Vân Phàm trên tay cầm nàng vương miện, biến hóa đưa vào trong bản thân nhẫn trữ vật, thân thể biến mất, xuất hiện sau lưng hắc ám nhân ngư.
Một quyền từ tay trái, đóng băng đối phương toàn bộ cơ thể, nhân ngư hắc ám, không thể tin vào mắt mình, trực tiếp đóng băng. Vân Phàm siết chặt nắm đấm, một quyền đánh tiếp.
Mỗi quyền hắn đánh, trên cao mây mù đen lôi kiếp, bị dị tượng hắn tạo ra đánh bay, Vân Phàm băng tinh bao phủ toàn bộ bầu trời.
Mỗi một quyền hắn đánh ra, mang đầy vẫn uất: "Ngươi giết nàng, ta đánh một quyền này."
"Là vì ngươi đánh ta, quyền này là ngươi giết nàng, không thể thay đổi." Vân Phàm song quyền siết chặt, đấm đối phương bằng băng tinh, vẻ mặt không ngừng khóc lóc.
Đôi mắt chưa đầy nước mắt, dừng lại quyền đưa tay lên cao: "Thần Kỹ, Băng Thần Quang." Vân Phàm nói xong, một đạo màu xanh băng.
Từ trên cao, đâm xuyên qua mây đen, mây đen tiêu thất, lôi nguyên tố tiêu thất, một đạo băng tinh, bao phủ toàn bộ hắc ám nhân ngư. Đạo thần quang nhanh chóng đánh xuống dưới.
Bùm.
Oanh.
Một tiếng nổ vang to lớn, cây đại thụ bên dưới đều bị phá hủy một cành cây to, Hắc ám nhân ngư, bị đạo thần quang xuyên qua, thân ảnh chưa chết.
Vân Phàm làm sao để hắn chết dễ dàng như vậy? Ánh mắt nhìn xuống, quanh cảnh trung tâm khu vực tàn tạ.
Cây đại thụ, một cành lớn cây bị xuyên thấu, Vân Phàm ánh mắt sắc bén, nhìn xuống dòng sông bị đóng băng, Vân Phàm bay xuống dưới.
Nhìn thấy thân thể đối phương không toát ra hắc ám nguyên tố, Vân Phàm nắm lấy đối phương cổ, siết chặt Nhân Ngư hắc ám nguyên tố, ánh mắt sợ hãi, nước mắt chảy ròng rã.
Khiếp sợ.
Luyện Hư cảnh sợ hãi trước mắt thân ảnh này, một chiêu đem đại thụ giết chết? Hắn còn có thể sống sót, nghịch thiên cải mệnh không thể.
Vân Phàm nắm chặt đối phương cổ, Băng Kiếm Thần truyền âm: "Vân Phàm còn lại ba mươi giây." Vân Phàm ánh mắt kiên định, coi đối phương như cỏ rác.
Muốn hành hạ đối phương thêm, lại không ngờ sắp hết thời gian. Vân Phàm một quyền đánh đối phương ngực, một đạo kéo dài băng tinh.
Kết tinh, toàn bộ xung quanh, Nhân Ngư hắc ám thân thể, vô số băng tinh cắm trên người hắn, Vân Phàm vứt đối phương ra xa. Ánh mắt nhìn ra xa thân ảnh.
Nhanh chóng bay tới, nhìn xung quanh bao phủ, bởi hắc ám nguyên tố Huyết Thổ Long, lại nhìn Hạ Cơ, Tô Hạo.
Hắn nhìn đã biết Tô Hạo câu dẫn đối phương lão bà. Vân Phàm sát ý tỏa ra, vô số Huyết Thổ Long thân thể phát nổ, vô số băng tinh hiện ra.
Bên cạnh là Lang Thôn ánh mắt rưng rưng, khóc lóc nhìn xuống Nhân Yên, Vân Phàm uy áp trên người tiêu thất, thân thể bao phủ bởi to lớn băng tinh.
Tiêu thất không còn. Lang Thôn không tức giận, hành động đầu tiên là đánh Vân Phàm, thân ảnh cao lớn Sói Lang nhìn hắn: "Vân Phàm, ngươi không xứng làm nàng nam nhân!"
Vô Ngạn cách đó xa xa, ánh mắt đã không kìm nén nổi, ngay cả trên cao bị đánh tàn tạ, sáu cánh thiên sứ hai nàng đều che miệng, không thể tin.
Sư tỷ không thể chết như vậy, hai người ánh mắt rưng rưng, tay không thể động đậy, không tin vào mắt mình.
Chưa đợi mấy người khóc lóc, bỗng từ đâu hồ ly tám đuôi từ đâu xuấthiện: "Hắn đã mất tác dụng, vậy nên tự bao, làm nổ nơi đây a."
Hai tai hồng trắng hồ ly cười ha ha, một tay chỉ xuống dưới, thân ảnh bị băng tinh đâm chết, không cách nào siêu thoát hai đầu nhân ngư hợp lại.
Nàng đưa tay xuống, thân thể đối phương phát sáng, ngay cả xung quanh đều là băng tinh, đều bị đóng băng. Hồ ly hai tai hồng trắng cười nhẹ.
"Hì Hì, tạm biệt các ngươi."
Dứt lời nàng biến mất, Lang Thôn bên dưới cảm nhận nguy hiểm, không còn chửi mắng Vân Phàm, Sói Lang cơ thể to lớn, bước tới nhìn màu vàng linh khí.
Toát ra từ thân thể đối phương, Luyện Hư cảnh nhất giai tự bạo, sợ rằng hơn một trăm đầu yêu thú, phải chết không nghi ngờ.
Sói Lang nhanh chóng chạy đi quay đầu: "Nàng chết, ta sống sót không có ích, vậy nên Vân Phàm ngươi phải bảo hộ tốt Rừng Thanh Lang."
"Giữ tốt nàng đưa cho đồ vật."
Vân Phàm giật mình, quay đầu: "Lang Thôn." Vân Phàm lại mất đi hắn bằng hữu? Sói Lang nhanh chóng chạy tới, màu đỏ hắc ám nguyên tố.
Thân thể hắc ám Nhân Ngư, màu vàng phát sáng bay lên cao, nhưng bị hắn kết giới ngăn cản, một màu vàng bao phủ toàn bộ thân thể Lang Thôn.
Một tiếng nổ vang trời.
Bùm.
Một hình to lớn, không khác biệt đạo Vân Phàm, từ trên trời rơi xuống băng quang, xung quanh cảnh vật đều bị phá hủy,
Thân ảnh Lang Thôn hoàn toàn biến mất, xung quanh cảnh vật bị phá hủy, Vân Phàm quỳ xuống, cúi đầu.
"Chư vị ta nợ chư vị một ân tình, lại không cách nào trả ân tình, Vân Phàm ta nhất định sẽ để Rừng Thanh Lang trở thành Vân Thiên Quốc khu vực."
Sói Lang tộc nhân, thấy to lớn vụ nổ, lại chỉ xảy ra ở bên cây đại thụ, gầm thét.
Sói Lang chu lên tiếng đạo âm to lớn.
Tất cả yêu thú đồng loạt chu lên.
Xung quanh tàn tạ cảnh vật.
Danh sách chương