Trên miệng ai cũng là máu đỏ tươi, dĩ nhiên chịu không nhiều uy áp cảnh giới, may mà đại trận vẫn còn nếu không mạng chó khó bảo toàn.

Cổ Hà nhìn Nạp Yến vẫn bình tĩnh đứng yên, thân thể không chịu uy áp nào thắc mắc? Nàng cảnh giới không thấp, đã xảy ra như vậy hắn còn không tin nàng cảnh giới ẩn giấu sao? Hai đại năng đánh long trời lở đất như vậy? Ngươi bên dưới hai đại năng đánh còn bình tĩnh nhìn hai đại năng đánh? Ngươi không ẩn giấu? Ta làm cẩu cũng không tin, hắn khinh thường trong lòng!

Hắn khó khăn mở miệng hỏi: "Nạp Yến ngươi cảnh giới rốt cuộc đang ở mức nào?"

Nạp Yến tươi cười trả lời: "Cảnh giới ta giống như các ngươi mà thôi, không có cao thâm ẩn trác."

Nàng cười hì hì, không nói thêm điều gì. Cổ Hà căn bản là không tin, ngươi bên dưới mạnh mẽ uy áp như vậy không bị sao? Ngươi nói ta mù?

Cảnh giới ngươi không muốn tiết lộ, lại còn nói giống như bọn ta a, mấy người nằm trên đất không tin vào lời Nạp Yến nói.

Nạp Yến cũng không cần giải thích, nàng biết bản thân không cần cùng mấy người này mất thời gian nói chuyện.

Trên cao mây khói tan đi, tất cả công pháp từ trước hai đại năng đều tiêu thất, ánh sáng màu vàng vẫn chiếu xuống, cách đó không xa màu tím cùng màu hồng bay đi lại va chạm với nhau.

Liên tục như vậy kéo dài, Cổ Nhược Ca nàng không biết đối phương làm sao còn không tiêu thất linh khí? Chẳng lẽ là lôi nguyên tố từ trước đó? Lại cung cấp linh khí sao?

Nàng nhìn cách đó không xa Tiên Đạo Tông, nàng kiếm tiêu thất đối phương Hư Ảnh tiêu thất, nàng không chắc đối phương có thể hay không.

Giống nàng đánh ra công pháp từ trước, tiêu thất có thể hoàn trả lại nàng linh khí, Cổ Nhược Ca lắc đầu nắm chặt thanh kiếm trên tay.

"Thiên Thiên Kiếm." dứt lười nàng bay đi công kích, Vô Nhạn bỗng dưng đứng lại, Vô Nhạn càng là chú ý tới nàng động tác đang giao thủ không ai yếu thế.

Đối phương dừng lại là muôn dùng công pháp, nàng nghiến chặt răng dùng đến bản thân lôi điện quyền hành uy áp.

Cổ Nhược Ca thân ảnh đứng trên cao, hai mắt đen nhìn trước mắt mày tím y phục nữ tử, từ đầu tới cuối đối phương dù cảnh giới cao hơn nàng.

Vẫn đánh ngang hàng.

Sau lưng Cổ Nhược Ca xuất hiện một đạo hư không, một thanh kiếm bay ra nàng nắm lấy uy áp tản mát ra xung quanh, bên dưới yêu thú càng là sợ hãi chạy trốn.

Cây xanh bên dưới bị nàng uy áp tản ra, hơi nghiêng về sau, trên cao Cổ Nhược Ca trước mắt lại xuất hiện một đạo hư không, nàng chậm rãi đi vào trong.

Vô Nhạn thân thể run nhẹ, nhanh chóng dùng đến công pháp, không dùng đến nàng phải xuống dưới cùng với lão tổ tông chơi đùa!

Nàng đưa tay lên cao: "Quy Điện Lôi Quyền." xung quanh liền nổi lên từng đạo sấm sét, trên cao trời xanh bao phủ bởi mây đen sấm sét đánh xuống không ngừng.

Oanh Oanh.

Từng đạo lôi điện đánh xuống, trên cao lôi điện đánh ra, từng đạo lôi nguyên tố như dòng nước mà chảy về phía Vô Nhạn, Vô Nhạn tay đưa lên cao.

Lôi kiếm hiện ra, nàng lôi nguyên tố quyền hành tăng cao lôi điện như dòng nước hướng nàng thanh lôi kiếm tụ lại trên mũi kiếm, xung quanh lôi điện càng là tăng cao.

Cách đó không xa, Tiên Đạo Tông đệ tử nhìn thấy một vùng to lớn lôi điện, cách đó còn không bị ánh sáng màu vàng chiếu xuống, hoàn toàn trở thành lôi điện.

Cổ Nhược Ca bên trong hư không, nàng thân ảnh thoát hiện, đã chém ra vô số kiếm hàng ngàn đạo kiếm chém ra, Vô Nhạn thân thể chịu nhiều vết thương.

Đối phương bất quá không biết, nhưng nàng công pháp bước vào hư không vẫn bị tấn công, không phải là không bị tấn công, đối phương tụ hội lôi điện như vậy.

Nàng sợ sao? Không sợ bên trong hư không nàng có thể miễn sát thương từ đối phương rất cao.

Bên ngoài.

Vô Nhạn tay cầm kiếm, mũi kiếm hướng lên trời cao, lôi điện giống như dòng nước không ngừng chảy về hướng nàng mũi kiếm, từ mọi hướng về thanh kiếm.

Vô Ngạn ánh mắt màu tím từng đạo linh khí toát ra từ hai mắt nàng, màu tím y phục bay theo gió: "Lôi Điện Quyền Hành tăng cao, nhận ta nhất kiếm."

Nàng tay đưa xuống chém một đạo kiếm, lôi nguyên tố uy áp đánh ra không ngừng, làm xung quanh thiên địa run rẩy, tuy nàng lôi kiếm rất nhỏ.

Đạo lôi kích đánh ra, lại kéo ra hơn một trăm dặm, đạo này lôi nguyên tố tụ hội đủ để phá hủy Tiên Đạo Tông, mà trong Hư không Cổ Nhược Ca hoàn toàn có thể thoát ẩn thoát hiện né tránh.

Nàng thế nhưng là muốn kéo dài thời gian, chết đi làm sao có thể né đây.

Mây đen tụ hội, lôi điện đánh xuống như mưa, một đạo kéo dài lôi điện từ trên trời cao dần dần đi xuống, uy áp bá đạo tản ra, lôi điện đánh ra xung quanh, làm xung quanh yêu thú bên dưới.

Gần như bị diệt.

Cổ Nhược Ca thân ảnh hiện ra, Thiên Thiên Kiếm pháp nàng chém ra một đạo hư không kiếm, đạo ánh sáng bay lên cao hình thành ngăn chặn đạo lôi kiếm kéo dài.

Toát ra lôi điện nhỏ.

Lôi uy áp quyền hành đánh xuống, Cổ Nhược Ca đạo kiếm dễ dàng ngăn chặn hay không? Vô Nhạn tay cầm kiếm đưa xuống đã thu hồi.

Ánh mắt nàng nhìn chăm chú đạo này lôi kiếm, nàng quyền hành lôi uy áp đánh ra, Cổ Nhược Ca thân ảnh nhỏ nhoi bên dưới nhìn to lớn đạo kiếm.

Toàn thân bộc phát cảnh giới, từ thân thể nàng toát ra kiếm ý từng đạo kiếm bay lên cao, ngăn chặn toàn bộ lôi điện đánh xuống nàng, sấm sét trên cao cùng lúc đánh xuống.

Nàng cười nhẹ, đạo lôi kiếm bất ngờ mạnh mẽ hoàn toàn đánh xuống.

Oanh.

Bùm.

Đạo kiếm lôi nguyên tố kéo dài, làm tiếng vang nổ gắp vùng trời, thiên địa run rẩy.

Bên dưới, một khu vực rộng lớn hiện ra, một đường thẳm kiếm, bên dưới từ biển nước chảy vào, từng đạo lôi nguyên tố vẫn còn sót lại, không ngừng đánh ra.

Cổ Nhược Ca còn sống hay không? Nàng nhìn bên dưới hoang tàn cảnh tượng, một kiếm này nàng ra toàn bộ sức lực, giống như nàng tuyệt kỹ.

Nàng nhìn xuống dưới, không rõ thân ảnh Cổ Nhược Ca đâu.

Cách đó không xa, đệ tử nhìn to lớn lôi kiếm chạm xuống đất, xung quanh thiên địa dị tượng, một đạo vết nứt hiện ra cảnh tượng, làm tất cả để tử mắt to mà nhìn.

Vô Ngạn càng là kinh ngạc, sư tỷ đã đạt đến trình độ này rồi sao? Uy áp nàng quả nhiên đã mạnh hơn ta.

Nàng thầm quyết tâm, phải cố gắng.

Ưu Linh đứng trên khán đài cười nhẹ, chưa xong.

Nạp Yến không khác biệt Ưu Linh.

Vô Nhạn đứng trên cao, lôi điện dần thu hồi sấm sét hoàn toàn tan rã, nàng muốn thu hồi phục hồi lại linh khí đã tiêu thất.

Ánh mắt nhìn xuống dưới không có rời đi, tinh thần không cảm nhận được đối phương sinh mệnh, hay tinh thần xung kích đi ra, không cảm nhận được đối phương!

Nàng suy nghĩ, vẫn nên nói ra: "Cổ Nhược Ca ta biết ngươi chưa chết."

Giọng nói vừa truyền ra từ bên dưới vết nứt đạo kiếm gây nên, một thân ảnh nữ tử bay lên không, thân thể không một vết thương.

"Vô Nhạn ngươi biết ta còn sống không tồi."

Vô Nhạn mặt tái nhợt, nàng nói ra xem đối phương có thể hay không chết, không ngờ thật sự còn sống thương thế trên người còn không có làm sao.

Ngay cả y phục cũng không lấm lem một ít bụi sao? Nàng lôi kiếm uy áp mạnh như vậy, đối phương không bị thương?

Vô Nhạn triệt để lâm vào suy tư, đang suy tư nàng cảm nhận được thân thể bị hàng ngàn đạo kiếm chém, cắn chặt răng bỏ qua vấn đề này.

Cảnh giới đối phương rốt cuộc là cảnh giới nào? Nàng suy tư hồi lâu nghi ngờ bản thân không yếu, mà đối phương quá mạnh không phải Hợp Thể đỉnh phong.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện