Chương 43
Hoa Vũ nói xong, liền quay người bước xuống đài, Lăng Thần lại nhìn phía xung quanh khán đài nói: "Các vị huynh đệ, còn có ai có thể lên cùng ta giao thủ?"
Dưới khán đài, nhiều người nghe vậy liền tê dại, có thể đánh bại Thiết Ngưu. Người này khả năng không phải yếu kém, mấy người suy đoán chắc chắn đến từ tông môn nào đó, thế gia tử.
Xung quanh dưới khán đài, võ đài đều ầm ĩ. Trong đó một tên mang hiệu hai năm ngoại môn đệ tử liền đi đến, hắn từ từ bước lên đài cao.
Lăng Thần nhìn thấy hắn, thì nhíu mày. Người này phong cách đi thật giống như không sợ hắn, Lăng Thần liền chấp tay nói: "Vị huynh đài này, ta tên Lăng thần cảnh giới Luyện Khí nhị giai."
Tên đệ tử vừa bước lên mang hiệu hai năm liền chắp tay nói: "Lăng Thần thiếu hiệp, tại hạ danh Hàn Thuyên, cảnh giới Luyện Khí tam giai."
Lăng Thần nghe đến đây, liền hiểu ra háo ra hắn không sợ bản thân mình, đều có lý do cả. Lăng Thần liền nói: "Vị Hàn Thuyên thiếu hiệp, không cần nương tay, ra sốc toàn lực."
Hàn Thuyên cũng gật đầu, hắn liền lấy ra một thanh đao, hướng Lăng Thần bay đến, tay hắn cầm thanh đao chỉ về phía trước. Thân hình liền bay lên cao hướng hắn đi, làm Lăng Thần nhíu mày.
Cái này là phi hành, hay là cái gì? Hắn không hiểu rõ, nhưng không thể khinh thường đối phương, liền nhảy ra phía sau, tìm sơ hở. Hàn Thuyên cứ như vậy bay đến.
Hàn Thuyên hắn gần đến Lăng Thần, liền xuất quỷ nhập thần, Lăng Thần chém về phía hắn không hề gây sát thương, mà gặp phải một dạng huyễn ảo. Đúng vậy là một dạng huyễn ảo, Lăng Thần chém Hàn Thuyên huyễn ảo bay đến.
Không hề gây sát thương mà huyễn ảo biết mất, Lăng Thần liền định thần lại, thì một cước đá bay hắn ra xa mất, Lăng Thần bị một cước đá người ngã trên khán đài.
Hắn lăn ra gần rơi xuống khán đài. Hàn Thuyên liền xuất hiện sau đó, Lăng Thần gắng gượng đứng dậy thấy vậy nói: "Hảo, huynh đệ từ đầu ngươi đều ở sau lưng ta."
Lăng Thần đứng dậy nắm chặt kiếm, liền xuất hiện sau lưng Hàn Thuyên chém ra, nhưng mà hắn lại thu tay lại. Chém ra sau lưng, Hàn Thuyên liền nhanh tay dùng thanh đao đỡ lấy.
Hàn Thuyên dùng hai tay đỡ lấy, mắt nhìn thẳng Lăng Thần nói: "Huynh đệ, huyễn ảo của ta ngươi vậy mà có thể biết được. Vậy không thể dùng chiêu này hai lần đi." dứt lời Hàn Thuyên đẩy mạnh thanh đao.
Lăng Thần liền bị đẩy lùi ra sau ba bước, Hàn Thuyên liền xuất quỷ nhập thần, thân mình hắn hư ảo. Xuất hiện trên cao, Lăng Thần hắn cũng biết được, bởi vì huyễn cảnh chưa tan biến.
Vậy chắc chắn hắn sẽ không ở sau lưng ta, chắc chắn là ở trên đầu, Lăng Thần liền bước nhanh sang phái bên trái. Hàn Thuyên đâm đao xuống liền không có mục tiêu.
Hắn đứng dậy rút đao từ khán đài ra, Hàn Thuyên nhìn Lăng Thần không hổ là người có thể đánh thắng Thiết Ngưu, hắn đang suy nghĩ lộ ra sở hở. Lăng Thần liền biến mất, xuất hiện trước mắt Hàn Thuyên.
Hắn đưa kiếm lên cao, Hàn Thuyên muốn dâng đao lên cao đỡ lấy. Nhưng mà thanh kiếm của Lăng Thần,hắn vừa đưa đao lên đến thì thanh kiếm của Lăng Thần xuyên qua.
Liền chém hướng hắn tới, Hàn Thuyên chỉ còn cách dùng tay đỡ lấy, hắn bị một nhát kiếm chém xuyên tay, nhưng mà Lăng Thần thật sự không muốn giết hắn. Nên kiếm chém ra chỉ gây ra sát thương trên tay.
Hàn Thuyên liền lui lại ra sau, hắn liền vận dụng công pháp: "Quỷ Ảo Mộng Cảnh." xung quanh Lăng Thần liền xuất hiện vô số thanh đao. Lăng Thần hắn chưa hiểu rõ cho lắm mấy Thanh Đao liền hóa thành một màu đổ sương.
Làm xung quanh hắn đầu bị sương mù đỏ bao phủ, Lăng Thần hắn liền lâm vào Mộng Cảnh, trong Mộng Cảnh là một căn phòng, xung quanh còn có nhiều mỹ nhân muốn nuốt sống hắn.
Lăng Thần liền vuốt tóc, nói: "Các vị mỹ nữ ta không biết nơi đây là nơi nào, nhưng các ngươi vẫn quá là ưu nhìn đi. Nhưng mà đây chỉ là huyền cảnh cho tên ta không thể thương hoa tiếc ngọc."
Lăng Thần liền từ đâu xuất hiện một thanh kiếm, chém ra. Một thân mỹ nữ liền bị hắn chém, hóa thành một đạo màu hồng huyễn khí, bay đến phía hắn. Xung quanh hắn nhiều vị mỹ nữ cũng hóa thành nhiều huyễn khí.
Vây quanh Lăng Thần, Lăng Thần hắn từng nghe nói muốn phá giải huyễn cảnh chỉ có thể là làm tan vỡ huyễn cảnh. Hắn liền gầm thét kiếm trên tay liền chém về hướng mỹ nữ.
Cùng chém vô số đạo kiếm ra xung quanh căn phòng, từ bàn gỗ giường. Từ cánh cửa căn phòng bức từng đều bị hắn phá hủy, Lăng Thần tươi cười nhìn bản thân chém vô số mỹ nữ.
Xung quanh hắn căn phòng cũng tan nát, xuất hiện mảnh vỡ. Khán đài lúc này Hàn Thuyên vừa dùng đến Quỷ Ảo Mộng Cảnh. Liền xuất hiện trước mắt Lăng Thần nói: "Huynh đệ ngươi có thể đánh bại Thiết Ngưu không hổ đi, có thể ép bức ta dùng đến Ảo Mộng Cảnh."
Hắn liền cầm đao lên nói: "Huynh đệ ngươi thua." hắn đang định chém một đạo đao thì, Lăng Thần nói: "Hàn Thuyên huynh đệ, ngươi vẫn chưa thắng."
Lăng Thần liền xoay người lộn hai vòng ra khỏi sương mù màu đỏ, xung quanh dưới khán đài mọi người đều kinh ngạc, vậy mà có thể phá vỡ Mộng Cảnh của Hàn Thuyên.
Một trong số đó có lệnh bài năm thứ nhất ngoại môn đệ tử liền nói: "Lăng Thần huynh đệ này, vậy mà có thể phá vỡ Ảo Mộng Cảnh của Hàn Thuyên sư huynh, không tồi."
Xung quanh đều gật đầu, một bên Hoa Vũ thì mắt tỏa sáng, hắn thật sự giống người trong mơ. Không đúng hắn chính xác là người trong mơ.
Lăng Thần vừa lộn vài vòng ra khỏi sương mù, Hàn Thuyên bên trong thất thần hồi lâu thì cười, vậy mà có thể phá vỡ Ảo Mộng Cảnh của ta.
Hắn thật sự thâm phục khẩu phục, nhưng đây không phải là tuyệt chiêu duy nhất của hắn, hắn liền bước ra khỏi sương mù đỏ. Sương mù đỏ cũng dần dần biến mất.
Lăng Thần hắn đứng dậy, nắm trên tay thanh kiếm nhìn Hàn Thuyên. Không biết giải quyết hắn như thế nào cho không bộc lộ cảnh giới.
Hàn Thuyên không đợi hắn suy nghĩ thì biến mất, xuất hiện sau lưng Lăng Thần một đao chém xuống, Lăng Thần xoay người đưa kiếm ra đỡ lấy.
Lăng Thần lại nhảy lên cao, phản ứng nhanh chóng một kiếm chém ra, hai bên cứ như vậy giao thủ với nhau. Không ai yếu thế.
Không biết qua bao lâu, hai người giao thủ mệt mỏi. Lăng Thần một bên thì truyền âm nói: "Sư tôn như kéo dài thời gian như vậy, ngươi nói xém ta có thể thắng hay chưa?"
Sư tôn hắn truyền âm nói: "Có thể, như vậy sẽ không ai biết đến ngươi ẩn giấu cảnh giới." Lăng Thần nghe vậy, thì lui ra sau.
Hắn liền đưa kiếm lên cao, một nhát kiếm chém xuống. Hắn không dùng đến công pháp mà mạnh mẽ chém xuống, bởi vì đây là hắn dùng linh khí cảnh giới Luyện Khí lục giai.
Tam giai như Hàn Thuyên chắc chắn sẽ bị một chiêu này đánh bị thương. Hàn Thuyên hắn thấy Lăng Thần lui ra xa còn dùng đến một kiếm mãnh mẽ này.
Không biết phải làm như thế nào cho đúng quy trình, cũng dùng đến Công pháp của hắn, Tàn Đao. Đao hắn phát sáng liền lao đến.
Hoa Vũ nói xong, liền quay người bước xuống đài, Lăng Thần lại nhìn phía xung quanh khán đài nói: "Các vị huynh đệ, còn có ai có thể lên cùng ta giao thủ?"
Dưới khán đài, nhiều người nghe vậy liền tê dại, có thể đánh bại Thiết Ngưu. Người này khả năng không phải yếu kém, mấy người suy đoán chắc chắn đến từ tông môn nào đó, thế gia tử.
Xung quanh dưới khán đài, võ đài đều ầm ĩ. Trong đó một tên mang hiệu hai năm ngoại môn đệ tử liền đi đến, hắn từ từ bước lên đài cao.
Lăng Thần nhìn thấy hắn, thì nhíu mày. Người này phong cách đi thật giống như không sợ hắn, Lăng Thần liền chấp tay nói: "Vị huynh đài này, ta tên Lăng thần cảnh giới Luyện Khí nhị giai."
Tên đệ tử vừa bước lên mang hiệu hai năm liền chắp tay nói: "Lăng Thần thiếu hiệp, tại hạ danh Hàn Thuyên, cảnh giới Luyện Khí tam giai."
Lăng Thần nghe đến đây, liền hiểu ra háo ra hắn không sợ bản thân mình, đều có lý do cả. Lăng Thần liền nói: "Vị Hàn Thuyên thiếu hiệp, không cần nương tay, ra sốc toàn lực."
Hàn Thuyên cũng gật đầu, hắn liền lấy ra một thanh đao, hướng Lăng Thần bay đến, tay hắn cầm thanh đao chỉ về phía trước. Thân hình liền bay lên cao hướng hắn đi, làm Lăng Thần nhíu mày.
Cái này là phi hành, hay là cái gì? Hắn không hiểu rõ, nhưng không thể khinh thường đối phương, liền nhảy ra phía sau, tìm sơ hở. Hàn Thuyên cứ như vậy bay đến.
Hàn Thuyên hắn gần đến Lăng Thần, liền xuất quỷ nhập thần, Lăng Thần chém về phía hắn không hề gây sát thương, mà gặp phải một dạng huyễn ảo. Đúng vậy là một dạng huyễn ảo, Lăng Thần chém Hàn Thuyên huyễn ảo bay đến.
Không hề gây sát thương mà huyễn ảo biết mất, Lăng Thần liền định thần lại, thì một cước đá bay hắn ra xa mất, Lăng Thần bị một cước đá người ngã trên khán đài.
Hắn lăn ra gần rơi xuống khán đài. Hàn Thuyên liền xuất hiện sau đó, Lăng Thần gắng gượng đứng dậy thấy vậy nói: "Hảo, huynh đệ từ đầu ngươi đều ở sau lưng ta."
Lăng Thần đứng dậy nắm chặt kiếm, liền xuất hiện sau lưng Hàn Thuyên chém ra, nhưng mà hắn lại thu tay lại. Chém ra sau lưng, Hàn Thuyên liền nhanh tay dùng thanh đao đỡ lấy.
Hàn Thuyên dùng hai tay đỡ lấy, mắt nhìn thẳng Lăng Thần nói: "Huynh đệ, huyễn ảo của ta ngươi vậy mà có thể biết được. Vậy không thể dùng chiêu này hai lần đi." dứt lời Hàn Thuyên đẩy mạnh thanh đao.
Lăng Thần liền bị đẩy lùi ra sau ba bước, Hàn Thuyên liền xuất quỷ nhập thần, thân mình hắn hư ảo. Xuất hiện trên cao, Lăng Thần hắn cũng biết được, bởi vì huyễn cảnh chưa tan biến.
Vậy chắc chắn hắn sẽ không ở sau lưng ta, chắc chắn là ở trên đầu, Lăng Thần liền bước nhanh sang phái bên trái. Hàn Thuyên đâm đao xuống liền không có mục tiêu.
Hắn đứng dậy rút đao từ khán đài ra, Hàn Thuyên nhìn Lăng Thần không hổ là người có thể đánh thắng Thiết Ngưu, hắn đang suy nghĩ lộ ra sở hở. Lăng Thần liền biến mất, xuất hiện trước mắt Hàn Thuyên.
Hắn đưa kiếm lên cao, Hàn Thuyên muốn dâng đao lên cao đỡ lấy. Nhưng mà thanh kiếm của Lăng Thần,hắn vừa đưa đao lên đến thì thanh kiếm của Lăng Thần xuyên qua.
Liền chém hướng hắn tới, Hàn Thuyên chỉ còn cách dùng tay đỡ lấy, hắn bị một nhát kiếm chém xuyên tay, nhưng mà Lăng Thần thật sự không muốn giết hắn. Nên kiếm chém ra chỉ gây ra sát thương trên tay.
Hàn Thuyên liền lui lại ra sau, hắn liền vận dụng công pháp: "Quỷ Ảo Mộng Cảnh." xung quanh Lăng Thần liền xuất hiện vô số thanh đao. Lăng Thần hắn chưa hiểu rõ cho lắm mấy Thanh Đao liền hóa thành một màu đổ sương.
Làm xung quanh hắn đầu bị sương mù đỏ bao phủ, Lăng Thần hắn liền lâm vào Mộng Cảnh, trong Mộng Cảnh là một căn phòng, xung quanh còn có nhiều mỹ nhân muốn nuốt sống hắn.
Lăng Thần liền vuốt tóc, nói: "Các vị mỹ nữ ta không biết nơi đây là nơi nào, nhưng các ngươi vẫn quá là ưu nhìn đi. Nhưng mà đây chỉ là huyền cảnh cho tên ta không thể thương hoa tiếc ngọc."
Lăng Thần liền từ đâu xuất hiện một thanh kiếm, chém ra. Một thân mỹ nữ liền bị hắn chém, hóa thành một đạo màu hồng huyễn khí, bay đến phía hắn. Xung quanh hắn nhiều vị mỹ nữ cũng hóa thành nhiều huyễn khí.
Vây quanh Lăng Thần, Lăng Thần hắn từng nghe nói muốn phá giải huyễn cảnh chỉ có thể là làm tan vỡ huyễn cảnh. Hắn liền gầm thét kiếm trên tay liền chém về hướng mỹ nữ.
Cùng chém vô số đạo kiếm ra xung quanh căn phòng, từ bàn gỗ giường. Từ cánh cửa căn phòng bức từng đều bị hắn phá hủy, Lăng Thần tươi cười nhìn bản thân chém vô số mỹ nữ.
Xung quanh hắn căn phòng cũng tan nát, xuất hiện mảnh vỡ. Khán đài lúc này Hàn Thuyên vừa dùng đến Quỷ Ảo Mộng Cảnh. Liền xuất hiện trước mắt Lăng Thần nói: "Huynh đệ ngươi có thể đánh bại Thiết Ngưu không hổ đi, có thể ép bức ta dùng đến Ảo Mộng Cảnh."
Hắn liền cầm đao lên nói: "Huynh đệ ngươi thua." hắn đang định chém một đạo đao thì, Lăng Thần nói: "Hàn Thuyên huynh đệ, ngươi vẫn chưa thắng."
Lăng Thần liền xoay người lộn hai vòng ra khỏi sương mù màu đỏ, xung quanh dưới khán đài mọi người đều kinh ngạc, vậy mà có thể phá vỡ Mộng Cảnh của Hàn Thuyên.
Một trong số đó có lệnh bài năm thứ nhất ngoại môn đệ tử liền nói: "Lăng Thần huynh đệ này, vậy mà có thể phá vỡ Ảo Mộng Cảnh của Hàn Thuyên sư huynh, không tồi."
Xung quanh đều gật đầu, một bên Hoa Vũ thì mắt tỏa sáng, hắn thật sự giống người trong mơ. Không đúng hắn chính xác là người trong mơ.
Lăng Thần vừa lộn vài vòng ra khỏi sương mù, Hàn Thuyên bên trong thất thần hồi lâu thì cười, vậy mà có thể phá vỡ Ảo Mộng Cảnh của ta.
Hắn thật sự thâm phục khẩu phục, nhưng đây không phải là tuyệt chiêu duy nhất của hắn, hắn liền bước ra khỏi sương mù đỏ. Sương mù đỏ cũng dần dần biến mất.
Lăng Thần hắn đứng dậy, nắm trên tay thanh kiếm nhìn Hàn Thuyên. Không biết giải quyết hắn như thế nào cho không bộc lộ cảnh giới.
Hàn Thuyên không đợi hắn suy nghĩ thì biến mất, xuất hiện sau lưng Lăng Thần một đao chém xuống, Lăng Thần xoay người đưa kiếm ra đỡ lấy.
Lăng Thần lại nhảy lên cao, phản ứng nhanh chóng một kiếm chém ra, hai bên cứ như vậy giao thủ với nhau. Không ai yếu thế.
Không biết qua bao lâu, hai người giao thủ mệt mỏi. Lăng Thần một bên thì truyền âm nói: "Sư tôn như kéo dài thời gian như vậy, ngươi nói xém ta có thể thắng hay chưa?"
Sư tôn hắn truyền âm nói: "Có thể, như vậy sẽ không ai biết đến ngươi ẩn giấu cảnh giới." Lăng Thần nghe vậy, thì lui ra sau.
Hắn liền đưa kiếm lên cao, một nhát kiếm chém xuống. Hắn không dùng đến công pháp mà mạnh mẽ chém xuống, bởi vì đây là hắn dùng linh khí cảnh giới Luyện Khí lục giai.
Tam giai như Hàn Thuyên chắc chắn sẽ bị một chiêu này đánh bị thương. Hàn Thuyên hắn thấy Lăng Thần lui ra xa còn dùng đến một kiếm mãnh mẽ này.
Không biết phải làm như thế nào cho đúng quy trình, cũng dùng đến Công pháp của hắn, Tàn Đao. Đao hắn phát sáng liền lao đến.
Danh sách chương