Chương 45
Bàn bốn cái, bị hai nàng ghép thành một, góc cuối nhất phòng đi. Lăng Thần cũng nhìn lại hai người cười cười, sư tỷ sư muội lại chung năm đầu tiên trung kỳ với ta.
Vận may của ta không hổ là cao thâm haha, Lăng Thần hắn ngồi bàn thứ năm, dãy ngang thứ nhất từ trái sang phải. Hắn quay người nhìn lại hai cười thầm.
Làm Lăng Thanh ngước nhìn hắn suy nghĩ, sao ta lại gặp thiếu niên này dữ vậy trời, ta thế nhưng bị hắn gọi muội muội. Làm nữ nhân địa cầu, rất ít muốn bị gọi cùng thiên niên làm muội muội.
Nàng liền cay đắng, muốn đánh hắn đây. Nữ nhân ở địa cầu sẽ làm khả ái khóc không muốn bị gọi muội muội. Nhưng đây là huyền huyễn thế giới, nàng phải đánh hắn.
Thực lực là trên hết, cường giả vi tôn đi haha. Nàng suy nghĩ liên tục, trong phòng cũng dần dần im lặng không quan tâm hai người cho lắm. Nam nhân trên bục giảng liền giới thiệu tên.
Hắn là Bạc Quang trúc cơ cảnh sơ kỳ, hắn cảnh giới cũng thấp hơn nàng nữa. Và cũng dạy cách dùng linh khí. Cách học tập công pháp bala bala trong khi đó nàng thế nhưng là Kim Đan cảnh cường giả.
Cứ như vậy thời gian qua đi, Lăng Thanh ngồi chán nản nhìn trên bục giảng, đây cũng coi như thời gian ít hơn ở Địa Cầu học tập.
Sau khi thời gian trôi qua, khóa học cũng kết thúc, hai người liền rời đi. Lăng Thần hắn lại đi một phía khác, bởi vì sư tôn hắn nói.
"Lăng Nhi ở phía sau cách đây trăm dặm có thiên tài địa bảo, cơ duyên của ngươi." nghe vậy Lăng Thần liền mắt sáng, theo như sư tôn đi đến hướng đó.
Hắn liền nhảy qua từng cành cây đi đến, bây giờ thế nhưng không còn nhiều người. Bởi vì xung quanh học xong thế nhưng phải quay về động phủ, Lăng Thần nhảy đi trên cành cây, thì phát hiện Hoa Vũ.
Hoa Vũ dưới này, nàng buộc hai bím tóc, xung quanh là vô số nữ nhân bao quanh lấy nàng, nữ đệ tử liền nói: "Hoa Vũ ngươi giám."
Nàng là năm hai đệ tử, Hoa Vũ cũng giống nàng đều là trung kỳ lớp học, nàng theo sau là ba nữ nhân. Đây đều là tỷ muội của nàng, nàng là Hoa Uyển, xung quanh nàng là Hoa Đông Nhi, Hoa Cơ, Hoa Hạ. Bốn nàng là tứ tỷ muội.
Nhìn Hoa Vũ rồi nói: "Hoa Vũ, ngươi vậy mà không muốn gia nhập tứ tỷ muội của ta?" Hoa Uyển mặt băng lãnh nhìn nàng, tứ tỷ muội các nàng, vẻ mặt không khác nhau là bao.
Đều xinh đẹp lòng người, bởi vì thấy Hoa Vũ tên cùng họ giống bốn người. Liên tục mời hành vào làm ngũ muội, nhưng Hoa Vũ liên tục từ chối.
Làm Hoa Uyển rất tức giận, liền mang nàng kéo lê đi nói: "Hoa Vũ ngươi không muốn vậy thì bọn ta phải bắt ngươi đi." bốn người liền bắt đi Hoa Vũ về động phủ.
Lăng Thần muốn ra tay nhưng mà sư tôn hắn nói: "Các nàng không có ác ý, chỉ muốn bắt đạo lữ của ngươi làm ngũ muội. Ngươi nên đi lấy cơ duyên sẽ tốt nhất."
Lăng Thần nghe vật gật đầu nói: "Hảo sư tôn." hắn liền thân hình uyển chuyển, nhảy trên từng cành cây mà đi. Lúc này Hoa Vũ bị kéo đi đến một động phủ, ở đây có bốn giường.
Nhưng hình như lại có thêm một cái, là của nàng, bốn tỷ muội các nàng mang theo Hoa Vũ vào trong liền bắt đầu đóng lại động phủ.
Nhìn Hoa Vũ sợ hãi trước mắt, ba người liền cười ha ha, lao đến cởi đồ nàng ra. Cùng đó cởi đồ bản thân, lao đến năm nữ trực tiếp tự kêu lên a a a.
Hắc Hắc các ngươi không nên xem đi, quay lại nội môn. Vân Phàm cúi người bước đi đến động phủ của mình, hắn không biết nói làm sao liền mang Tô Hạo ra đánh một trận.
Tô Hạo cũng gật đầu so tài với hắn, hai bên thế nhưng xây dựng một hàng rào, còn xây thêm một cái ngà vài cái cây, xung quanh ba động phủ.
Vân Phàm, Tô Hạo liền bước vào trong đó giao thủ. Mạn Chi ngồi trong nhà ngồi trên ghế nhìn qua cửa sổ hai người giao thủ, Tô Hạo liền rút ra thanh đao của mình.
Lăng Thần cũng mang ra thanh kiếm của hắn, từ hắn lớn lên đến bây giờ haha. Hắn liền nắm chặt thanh kiếm biến mất, xuất hiện trước mắt Tô Hạo một kiếm chém xuống.
Tô Hạo liền đưa đao ra đỡ lấy, thanh kiếm vừa chạm chúng thanh đao, liền phát sáng tiếng keng vang lên. Tô Hạo liền đẩy mạnh thanh đao, hắn liền nhảy lên xoay người qua Vân Phàm.
Liền đáp xuống dưới đất, đưa tay ra chém ra một đạo. Vân Phàm liền nhảy lên một kiếm chém xuống, Tô Hạo theo bản năng như mọi lần. Liền nằm xuống né kiếm chém ra.
Vân Phàm thấy vậy thì cười cười, không hổ là Tô Hạo. Tô Hạo lui người ra xa thì Vân Phàm đã chém ra ba đạo kiếm. Tô Hạo liền dùng đao chém ra một bức tường gió.
Đỡ lấy ba đạo kiếm của Vân Phàm, Vân Phàm thấy vậy thì ngạc nhiên đây chẳng phải là tường gió của tướng trong Liên minh sao. Hắn liền thở dài, nếu ở địa cầu Tô Hạo đây chắc chắn là thông thảo bảy tướng đó đi.
Vân Phàm liền nuốt một ngụm khí lạnh, hắn nhìn Tô Hạo cảm thán, quả nhiên Tô Hạo liền lướt như một cơn gió đi đến phía hắn.
Vân Phàm phản ứng nhanh kịp, một kiếm mãnh mẽ cảnh giới Trúc Cơ bổ xuống đất. Nền đất trong vườn nhà liền lũn xuống, Tô Hạo lướt đến như một cơn gió liền dừng lại.
Vì Vân Phàm biến mất, xuất hiện trước mắt hắn xoay người một cước đá hắn ngã trên đất. Tô Hạo hộc máu liền tạo ra một cơn gió lốc hất bay Vân Phàm lên cao.
Vân Phàm ngã ra sau nhìn Tô Hạo, liền từ dưới đất biến mất, xuất hiện bên cạnh hắn chém hắn liên tục. Vân Phàm né tránh bay về phía xa xa, Tô Hạo tiếp tục đuổi theo.
Một bóng màu trắng với màu băng dí theo nhau trên trời cao, làm mấy tên đệ tử bên dưới đều hiếu kỳ. Rốt cuộc là hai vị chấp sự hay trưởng lão nào sao thủ đi, mấy tên đệ tử không biết rằng đây thế nhưng là nội môn đệ tử.
Vân Phàm liền bay về phía xa xa, quay người chém về phía Tô Hạo. Tô Hạo hắn không thể dùng đến sát chiêu, liền đứng bay trên cao.
Hai tay chụp lại về phía trước, từ từ đưa hướng lên, một tay lên cao, còn tay còn lại từ dưới hướng lên cao đi theo tay còn lại. Xung quanh liền nổi gió lên, từ những lá trúc xung quanh.
Đều theo gió mà hướng hắn bay đến, Tô Hạo hắn xung quanh thân mình, gió nổi lên, lá trúc bao quanh hắn. Tạo nên thân hình như một vị tiên nhân.
Hắn điều chỉnh tay, theo đó mà lá trúc cũng bay theo hắn. Tô Hạo liền hét to nói: "Vạn Gió Quy Tập, Trúc Cơ." Lăng Thần quay lại lúc nãy.
Khi hắn vừa mới bay chạy đi, ngước nhìn lại đã thấy Tô Hạo vận dụng công pháp, làm hắn hiếu kỳ nhưng đây thực sự là một bộ công pháp rất mạnh. Hắn không khỏi cảm thán.
Liền đưa kiếm lên cao, miệng lẩm bẩm: "Thánh Băng Trảm Yêu Trừ Ma." kiếm hắn cầm hai tay đưa ra trước mắt, liền một luồng khí băng lãnh phát sáng, bao trùm lấy thanh kiếm.
Bay thẳng lên trời cao, hai bên linh khí ba động va chạm vào nhau, xung quanh dưới nội môn khu vực, gió bao quanh còn có băng lãnh. Hạt băng hình cánh hoa bay xung quanh nội môn.
Bàn bốn cái, bị hai nàng ghép thành một, góc cuối nhất phòng đi. Lăng Thần cũng nhìn lại hai người cười cười, sư tỷ sư muội lại chung năm đầu tiên trung kỳ với ta.
Vận may của ta không hổ là cao thâm haha, Lăng Thần hắn ngồi bàn thứ năm, dãy ngang thứ nhất từ trái sang phải. Hắn quay người nhìn lại hai cười thầm.
Làm Lăng Thanh ngước nhìn hắn suy nghĩ, sao ta lại gặp thiếu niên này dữ vậy trời, ta thế nhưng bị hắn gọi muội muội. Làm nữ nhân địa cầu, rất ít muốn bị gọi cùng thiên niên làm muội muội.
Nàng liền cay đắng, muốn đánh hắn đây. Nữ nhân ở địa cầu sẽ làm khả ái khóc không muốn bị gọi muội muội. Nhưng đây là huyền huyễn thế giới, nàng phải đánh hắn.
Thực lực là trên hết, cường giả vi tôn đi haha. Nàng suy nghĩ liên tục, trong phòng cũng dần dần im lặng không quan tâm hai người cho lắm. Nam nhân trên bục giảng liền giới thiệu tên.
Hắn là Bạc Quang trúc cơ cảnh sơ kỳ, hắn cảnh giới cũng thấp hơn nàng nữa. Và cũng dạy cách dùng linh khí. Cách học tập công pháp bala bala trong khi đó nàng thế nhưng là Kim Đan cảnh cường giả.
Cứ như vậy thời gian qua đi, Lăng Thanh ngồi chán nản nhìn trên bục giảng, đây cũng coi như thời gian ít hơn ở Địa Cầu học tập.
Sau khi thời gian trôi qua, khóa học cũng kết thúc, hai người liền rời đi. Lăng Thần hắn lại đi một phía khác, bởi vì sư tôn hắn nói.
"Lăng Nhi ở phía sau cách đây trăm dặm có thiên tài địa bảo, cơ duyên của ngươi." nghe vậy Lăng Thần liền mắt sáng, theo như sư tôn đi đến hướng đó.
Hắn liền nhảy qua từng cành cây đi đến, bây giờ thế nhưng không còn nhiều người. Bởi vì xung quanh học xong thế nhưng phải quay về động phủ, Lăng Thần nhảy đi trên cành cây, thì phát hiện Hoa Vũ.
Hoa Vũ dưới này, nàng buộc hai bím tóc, xung quanh là vô số nữ nhân bao quanh lấy nàng, nữ đệ tử liền nói: "Hoa Vũ ngươi giám."
Nàng là năm hai đệ tử, Hoa Vũ cũng giống nàng đều là trung kỳ lớp học, nàng theo sau là ba nữ nhân. Đây đều là tỷ muội của nàng, nàng là Hoa Uyển, xung quanh nàng là Hoa Đông Nhi, Hoa Cơ, Hoa Hạ. Bốn nàng là tứ tỷ muội.
Nhìn Hoa Vũ rồi nói: "Hoa Vũ, ngươi vậy mà không muốn gia nhập tứ tỷ muội của ta?" Hoa Uyển mặt băng lãnh nhìn nàng, tứ tỷ muội các nàng, vẻ mặt không khác nhau là bao.
Đều xinh đẹp lòng người, bởi vì thấy Hoa Vũ tên cùng họ giống bốn người. Liên tục mời hành vào làm ngũ muội, nhưng Hoa Vũ liên tục từ chối.
Làm Hoa Uyển rất tức giận, liền mang nàng kéo lê đi nói: "Hoa Vũ ngươi không muốn vậy thì bọn ta phải bắt ngươi đi." bốn người liền bắt đi Hoa Vũ về động phủ.
Lăng Thần muốn ra tay nhưng mà sư tôn hắn nói: "Các nàng không có ác ý, chỉ muốn bắt đạo lữ của ngươi làm ngũ muội. Ngươi nên đi lấy cơ duyên sẽ tốt nhất."
Lăng Thần nghe vật gật đầu nói: "Hảo sư tôn." hắn liền thân hình uyển chuyển, nhảy trên từng cành cây mà đi. Lúc này Hoa Vũ bị kéo đi đến một động phủ, ở đây có bốn giường.
Nhưng hình như lại có thêm một cái, là của nàng, bốn tỷ muội các nàng mang theo Hoa Vũ vào trong liền bắt đầu đóng lại động phủ.
Nhìn Hoa Vũ sợ hãi trước mắt, ba người liền cười ha ha, lao đến cởi đồ nàng ra. Cùng đó cởi đồ bản thân, lao đến năm nữ trực tiếp tự kêu lên a a a.
Hắc Hắc các ngươi không nên xem đi, quay lại nội môn. Vân Phàm cúi người bước đi đến động phủ của mình, hắn không biết nói làm sao liền mang Tô Hạo ra đánh một trận.
Tô Hạo cũng gật đầu so tài với hắn, hai bên thế nhưng xây dựng một hàng rào, còn xây thêm một cái ngà vài cái cây, xung quanh ba động phủ.
Vân Phàm, Tô Hạo liền bước vào trong đó giao thủ. Mạn Chi ngồi trong nhà ngồi trên ghế nhìn qua cửa sổ hai người giao thủ, Tô Hạo liền rút ra thanh đao của mình.
Lăng Thần cũng mang ra thanh kiếm của hắn, từ hắn lớn lên đến bây giờ haha. Hắn liền nắm chặt thanh kiếm biến mất, xuất hiện trước mắt Tô Hạo một kiếm chém xuống.
Tô Hạo liền đưa đao ra đỡ lấy, thanh kiếm vừa chạm chúng thanh đao, liền phát sáng tiếng keng vang lên. Tô Hạo liền đẩy mạnh thanh đao, hắn liền nhảy lên xoay người qua Vân Phàm.
Liền đáp xuống dưới đất, đưa tay ra chém ra một đạo. Vân Phàm liền nhảy lên một kiếm chém xuống, Tô Hạo theo bản năng như mọi lần. Liền nằm xuống né kiếm chém ra.
Vân Phàm thấy vậy thì cười cười, không hổ là Tô Hạo. Tô Hạo lui người ra xa thì Vân Phàm đã chém ra ba đạo kiếm. Tô Hạo liền dùng đao chém ra một bức tường gió.
Đỡ lấy ba đạo kiếm của Vân Phàm, Vân Phàm thấy vậy thì ngạc nhiên đây chẳng phải là tường gió của tướng trong Liên minh sao. Hắn liền thở dài, nếu ở địa cầu Tô Hạo đây chắc chắn là thông thảo bảy tướng đó đi.
Vân Phàm liền nuốt một ngụm khí lạnh, hắn nhìn Tô Hạo cảm thán, quả nhiên Tô Hạo liền lướt như một cơn gió đi đến phía hắn.
Vân Phàm phản ứng nhanh kịp, một kiếm mãnh mẽ cảnh giới Trúc Cơ bổ xuống đất. Nền đất trong vườn nhà liền lũn xuống, Tô Hạo lướt đến như một cơn gió liền dừng lại.
Vì Vân Phàm biến mất, xuất hiện trước mắt hắn xoay người một cước đá hắn ngã trên đất. Tô Hạo hộc máu liền tạo ra một cơn gió lốc hất bay Vân Phàm lên cao.
Vân Phàm ngã ra sau nhìn Tô Hạo, liền từ dưới đất biến mất, xuất hiện bên cạnh hắn chém hắn liên tục. Vân Phàm né tránh bay về phía xa xa, Tô Hạo tiếp tục đuổi theo.
Một bóng màu trắng với màu băng dí theo nhau trên trời cao, làm mấy tên đệ tử bên dưới đều hiếu kỳ. Rốt cuộc là hai vị chấp sự hay trưởng lão nào sao thủ đi, mấy tên đệ tử không biết rằng đây thế nhưng là nội môn đệ tử.
Vân Phàm liền bay về phía xa xa, quay người chém về phía Tô Hạo. Tô Hạo hắn không thể dùng đến sát chiêu, liền đứng bay trên cao.
Hai tay chụp lại về phía trước, từ từ đưa hướng lên, một tay lên cao, còn tay còn lại từ dưới hướng lên cao đi theo tay còn lại. Xung quanh liền nổi gió lên, từ những lá trúc xung quanh.
Đều theo gió mà hướng hắn bay đến, Tô Hạo hắn xung quanh thân mình, gió nổi lên, lá trúc bao quanh hắn. Tạo nên thân hình như một vị tiên nhân.
Hắn điều chỉnh tay, theo đó mà lá trúc cũng bay theo hắn. Tô Hạo liền hét to nói: "Vạn Gió Quy Tập, Trúc Cơ." Lăng Thần quay lại lúc nãy.
Khi hắn vừa mới bay chạy đi, ngước nhìn lại đã thấy Tô Hạo vận dụng công pháp, làm hắn hiếu kỳ nhưng đây thực sự là một bộ công pháp rất mạnh. Hắn không khỏi cảm thán.
Liền đưa kiếm lên cao, miệng lẩm bẩm: "Thánh Băng Trảm Yêu Trừ Ma." kiếm hắn cầm hai tay đưa ra trước mắt, liền một luồng khí băng lãnh phát sáng, bao trùm lấy thanh kiếm.
Bay thẳng lên trời cao, hai bên linh khí ba động va chạm vào nhau, xung quanh dưới nội môn khu vực, gió bao quanh còn có băng lãnh. Hạt băng hình cánh hoa bay xung quanh nội môn.
Danh sách chương