Chương 65
Lăng Thần liền lấy ra tụ khí đan tam giai, làm mắt Lăng Liên tỏa sáng, đây là tam giai không khác biệt hôm qua là bao.
Lăng Liên liền gật đầu: "Ngươi lấy một gốc đi, còn lại đưa bình đan dược đây." nàng đưa tay ra đoạt lấy bình đan dược, Lăng Thần thấy vậy gãi gãi đầu, hướng vườn nàng trồng mà đi đến.
Hắn đưa tay ra hái một gốc Hoa Bỉ Ngạn đỏ, rồi nhìn hai người đang trăm trú bình đan dược, hắn lấy một gốc Hoa Bỉ Ngạn, liền hướng hai người, cúi đầu rồi đi về phía đường rẽ qua núi.
Lăng Thanh, Lăng Liên không quan tâm hắn, mặc kệ trước tiên ăn sáng đi, Lăng Thanh suy nghĩ, để cho Lăng Liên đỡ nàng vào trong, chỉ còn mười chín ngày.
Kế hoạch chuẩn bị hoàn thành, nàng ánh mắt sắc bén, Lăng Liên một mực đỡ lấy: "Sư muội, ngươi đừng làm như vậy ta đỡ rất nặng a."
Thiên Thanh Nhi bỗng nhiên nhớ ra, hướng nàng nhìn cười tươi, nhưng trong mắt của Lăng Liên nó lại là một cảnh tượng đẹp đẽ. La lỵ Lăng Thanh đẹp đẽ cùng ánh nắng chiếu rọi.
Nụ cười ấy, xuyên qua trái tim nàng, trước nay nàng ấy chưa làm qua bao giờ. Nàng cũng nở nụ cười, Nàng Tuyết Liên thề nhất định sẽ bảo vệ chu toàn Thiên Thanh Nhi.
Nàng nhất định, nhưng mà nàng sẽ không biết lời nói này. Về sau chính là thật sự nàng thật sự sẽ chết? Tác giả cũng chưa thể nói rõ.
Lăng Liên đỡ dìu Lăng Thanh bước vào trong phòng, Lăng Thần hắn vẫn chưa rời đi. Hắn đứng trên cành cây nhìn vẻ mặt của Lăng Thanh mà rơi lệ, sư tôn hắn thấy vậy cười.
"Lăng nhi ngươi cảm thấy nữ oa kia rất khả ái sao?" Lăng Thần gật đầu ân, hắn không thể nói ra điều gì được. Hắn lại nhớ đến khí ức năm đó, một mình hắn chạy thoát bỏ lại nàng.
Hắn thật sự không phải sư huynh của muội ấy, hắn thật sự không xứng. Trong tim hắn luôn xuất hiện mấy từ ngữ này, nhưng mà trước tiên nâng cao thực lực, hắn cũng không để điều đó xảy ra lần thứ hai.
Lăng Thần phát thề, cho dù bước qua xác hắn cũng không thể sư muội lặp lại khí ức lần thứ hai. Nhưng mà vẻ mặt khả ái của nàng làm hắn rưng rưng, đây quá là khả ái, không thể kìm nổi nước mắt.
Ngươi nói xem, có một vị muội muội khả ái đáng yêu nghe lời như vậy. Sư tỷ của nàng còn là ngực bự thân hình ưu nhìn, ngươi nói xem là ai chả thích cùng ngự tỷ, la lỵ chơi đùa.
Lăng Thần hắn liền chạy nhảy, quay về nhà của mình, trước tiên vẫn là luyện chế đan dược. Không biết qua bao lâu trong phòng lúc này, Lăng Thần hắn mang ra một cái chảo bếp.
Đổ nước lên trên, làm cho nước nóng. Hắn liền đặt vào trong ba gốc Hoa Bỉ Ngạn, Lan U Hương, Hồn Lan Xuân vào trong hấp lên cho nóng. Hắn liền nghiêng đầu? Hấp lên cho nóng là ai nói? Sư tôn hắn liền xuất hiện là một linh hồn, bay trên cao đánh đầu Lăng Thần: "Là Ta." "A A sư tôn, ta không có ý chê cười người về ba gốc kia đây." hắn cười cười dùng tay đưa qua sau ôm đầu.
Sư tôn hắn cười nhếch miệng :"Lăng Nhi ngươi chưa biết qua bản lính của ta, lần này ta cho ngươi xem đan sư hiếm khó cỡ nào."
Lăng Thần gật đầu ân, nhìn trước mắt sư tôn linh hồn đốt lửa, làm hắn nghi hoặc nhìn ngươi cái gì đây? Lăng Thần bắt lực đành ngồi xuống, nhìn sư tôn nhóm lửa mà ngủ thiếp đi.
Không biết qua lâu, khi hắn vừa tỉnh lại, sư tôn hắn liền quay người : "Lăng Nhi ngươi tỉnh, nước đã sôi Lăng nhi nhìn xem ta." dứt lời hắn quay đầu lại.
Một tay đưa ra, đẩy lên cao tấm gỗ đóng nắp chảo liền bay ra. Ba gốc tiên dược Hoa Bỉ Ngạn, Hồn Lan Xuân, Lan U Hương liền bay lên cao. Sư tôn lăng Thần tay chấp lại, uyển chuyển từng khúc rồi tay hắn.
Phát sáng lên một ngọn lửa, dùng hai ngón tay đẩy ra, liền bay đến ba gốc tiên dược. Bao trùm lấy, chỉ thấy ba gốc đan dược hóa thành hư vô, bắt đầu xoay quanh trong hỏa màu đỏ.
Lăng Thần mắt to mà nhìn: "Sư tôn ngươi làm sao có thể tinh thông hỏa như vậy được?" Sư tôn hắn một tay khống chế hỏa, linh hồn trắng xóa vuốt râu: "Cái này ngươi cũng không cần hỏi ta."
"ngươi học qua dị hỏa?" Dị Hỏa, Lăng Thần đứng dậy đưa tay suy nghĩ thì nhớ ra điều gì đó, Dị Hỏa là trong truyền thuyết dị hỏa, có thể dễ dàng không chế ư, hắn vừa nhớ đến dị hỏa.
Lại nhớ đến sư tỷ, Mã Đan sư tỷ vậy mà có thể tạo ra nước, vậy chẳng phải. Ánh mắt hắn nhìn lên sư tôn. Đi theo Lăng Thần lâu như vậy, nên sư tôn hắn cũng hiểu ý hắn nói.
"lăng nhi ngươi nói sư tỷ ngươi làm sao khống chế đúng không, nếu theo như thường lệ công pháp, nước sẽ không thể khống chế tinh diệu như vậy được."
"trừ khi người đó giống như ta, ta khống chế dị hỏa, sư tỷ ngươi là Thủy tức linh căn người, sinh ra đã có thủy tức, thủy tức giống như dị hỏa."
"khó có thể lấy được, ngươi đừng xúc động." nhìn thấy ánh mắt Lăng Thần, sư tôn hắn ho khan khiêm tốn nói: "Nếu ta nói cho ngươi biết, sư tỷ của ngươi làm chuyện mà nàng bây giờ không thể làm?"
"Ngươi có tin?" Lăng Thần lắc đầu không tin, sư tôn hắn liền gõ đầu hắn: "Cái này nếu ta nghe qua cũng không tin, nhưng mà mắt ta tận thấy thì ngươi nói không tin?"
Sư tôn Lăng Thần hắn thật sự không có nhìn sai, nhưng mà hắn xem qua khí ức nơi đó, liền biết được. Quá là thần khí điều này chưa từng xảy ra từ trước tới nay, nên hắn không tin vẫn phải tin.
A quên mất đan dược đang luyện chế, tiếp tục dung luyện. Luyện chế tiếp tăng cao, hắn không để ý Lăng Thần tiếp tục luyện chế đan dược.
Ba loại gốc cây lúc này, cũng đã bay lên cao. Có thể thấy được ba gốc đều hòa làm một tạo nên ba viên đan dược, bay xung quanh dị hỏa, sư tôn Lăng Thần luyện chế, thật sự ngưu bức.
Ngay cả điều này cũng có thể làm, Lăng Thần hắn suy nghĩ nếu như đan dược tạo thành, vậy hắn một viên sư tôn một viên. Viên còn lại ai dùng?
Trước tiên mặc kệ, hắn nhìn xem sư tôn luyện chế đan dược. Không biết bao nhiêu lâu qua đi, mặt trời cũng đã lên đỉnh đầu, sư tôn lăng Thần lúc này vẫn đang luyện chế đan dược.
Bây giờ đang ngũ phẩm, hắn muốn tiến tăng lục phẩm, muốn cố gắng quá nhưng sư tôn Lăng Thần hắn thật sự không chịu nổi nữa. Đành phải từ bỏ, một bước nữa là lục phẩm.
Hắn đành bó tay, linh hồn thể quả nhiên cảnh giới không đủ, hắn thất vọng đưa tay uyển chuyển. Từ trên cao ba viên đan dược bay vào trong bình đan dược dưới đất.
Linh hồn sư tôn Lăng Thần mới bắt đầu biến mất, một đao trắng linh khí liền bay vào trong nhẫn trên tay Lăng Thần. Sư tôn hắn liền truyền âm: "Lăng Nhi ngươi nuốt một viên còn lại đưa cho ta."
Lăng Thần gật đầu, hắn liền tiến tới. Đang định mở nắp bình ra sư tôn hắn lại truyền âm: "Khoan đã, trước tiên ta phục dụng mới có thể tạo kết giới cho ngươi đột phá."
Cầu Đánh Giá.
Lăng Thần liền lấy ra tụ khí đan tam giai, làm mắt Lăng Liên tỏa sáng, đây là tam giai không khác biệt hôm qua là bao.
Lăng Liên liền gật đầu: "Ngươi lấy một gốc đi, còn lại đưa bình đan dược đây." nàng đưa tay ra đoạt lấy bình đan dược, Lăng Thần thấy vậy gãi gãi đầu, hướng vườn nàng trồng mà đi đến.
Hắn đưa tay ra hái một gốc Hoa Bỉ Ngạn đỏ, rồi nhìn hai người đang trăm trú bình đan dược, hắn lấy một gốc Hoa Bỉ Ngạn, liền hướng hai người, cúi đầu rồi đi về phía đường rẽ qua núi.
Lăng Thanh, Lăng Liên không quan tâm hắn, mặc kệ trước tiên ăn sáng đi, Lăng Thanh suy nghĩ, để cho Lăng Liên đỡ nàng vào trong, chỉ còn mười chín ngày.
Kế hoạch chuẩn bị hoàn thành, nàng ánh mắt sắc bén, Lăng Liên một mực đỡ lấy: "Sư muội, ngươi đừng làm như vậy ta đỡ rất nặng a."
Thiên Thanh Nhi bỗng nhiên nhớ ra, hướng nàng nhìn cười tươi, nhưng trong mắt của Lăng Liên nó lại là một cảnh tượng đẹp đẽ. La lỵ Lăng Thanh đẹp đẽ cùng ánh nắng chiếu rọi.
Nụ cười ấy, xuyên qua trái tim nàng, trước nay nàng ấy chưa làm qua bao giờ. Nàng cũng nở nụ cười, Nàng Tuyết Liên thề nhất định sẽ bảo vệ chu toàn Thiên Thanh Nhi.
Nàng nhất định, nhưng mà nàng sẽ không biết lời nói này. Về sau chính là thật sự nàng thật sự sẽ chết? Tác giả cũng chưa thể nói rõ.
Lăng Liên đỡ dìu Lăng Thanh bước vào trong phòng, Lăng Thần hắn vẫn chưa rời đi. Hắn đứng trên cành cây nhìn vẻ mặt của Lăng Thanh mà rơi lệ, sư tôn hắn thấy vậy cười.
"Lăng nhi ngươi cảm thấy nữ oa kia rất khả ái sao?" Lăng Thần gật đầu ân, hắn không thể nói ra điều gì được. Hắn lại nhớ đến khí ức năm đó, một mình hắn chạy thoát bỏ lại nàng.
Hắn thật sự không phải sư huynh của muội ấy, hắn thật sự không xứng. Trong tim hắn luôn xuất hiện mấy từ ngữ này, nhưng mà trước tiên nâng cao thực lực, hắn cũng không để điều đó xảy ra lần thứ hai.
Lăng Thần phát thề, cho dù bước qua xác hắn cũng không thể sư muội lặp lại khí ức lần thứ hai. Nhưng mà vẻ mặt khả ái của nàng làm hắn rưng rưng, đây quá là khả ái, không thể kìm nổi nước mắt.
Ngươi nói xem, có một vị muội muội khả ái đáng yêu nghe lời như vậy. Sư tỷ của nàng còn là ngực bự thân hình ưu nhìn, ngươi nói xem là ai chả thích cùng ngự tỷ, la lỵ chơi đùa.
Lăng Thần hắn liền chạy nhảy, quay về nhà của mình, trước tiên vẫn là luyện chế đan dược. Không biết qua bao lâu trong phòng lúc này, Lăng Thần hắn mang ra một cái chảo bếp.
Đổ nước lên trên, làm cho nước nóng. Hắn liền đặt vào trong ba gốc Hoa Bỉ Ngạn, Lan U Hương, Hồn Lan Xuân vào trong hấp lên cho nóng. Hắn liền nghiêng đầu? Hấp lên cho nóng là ai nói? Sư tôn hắn liền xuất hiện là một linh hồn, bay trên cao đánh đầu Lăng Thần: "Là Ta." "A A sư tôn, ta không có ý chê cười người về ba gốc kia đây." hắn cười cười dùng tay đưa qua sau ôm đầu.
Sư tôn hắn cười nhếch miệng :"Lăng Nhi ngươi chưa biết qua bản lính của ta, lần này ta cho ngươi xem đan sư hiếm khó cỡ nào."
Lăng Thần gật đầu ân, nhìn trước mắt sư tôn linh hồn đốt lửa, làm hắn nghi hoặc nhìn ngươi cái gì đây? Lăng Thần bắt lực đành ngồi xuống, nhìn sư tôn nhóm lửa mà ngủ thiếp đi.
Không biết qua lâu, khi hắn vừa tỉnh lại, sư tôn hắn liền quay người : "Lăng Nhi ngươi tỉnh, nước đã sôi Lăng nhi nhìn xem ta." dứt lời hắn quay đầu lại.
Một tay đưa ra, đẩy lên cao tấm gỗ đóng nắp chảo liền bay ra. Ba gốc tiên dược Hoa Bỉ Ngạn, Hồn Lan Xuân, Lan U Hương liền bay lên cao. Sư tôn lăng Thần tay chấp lại, uyển chuyển từng khúc rồi tay hắn.
Phát sáng lên một ngọn lửa, dùng hai ngón tay đẩy ra, liền bay đến ba gốc tiên dược. Bao trùm lấy, chỉ thấy ba gốc đan dược hóa thành hư vô, bắt đầu xoay quanh trong hỏa màu đỏ.
Lăng Thần mắt to mà nhìn: "Sư tôn ngươi làm sao có thể tinh thông hỏa như vậy được?" Sư tôn hắn một tay khống chế hỏa, linh hồn trắng xóa vuốt râu: "Cái này ngươi cũng không cần hỏi ta."
"ngươi học qua dị hỏa?" Dị Hỏa, Lăng Thần đứng dậy đưa tay suy nghĩ thì nhớ ra điều gì đó, Dị Hỏa là trong truyền thuyết dị hỏa, có thể dễ dàng không chế ư, hắn vừa nhớ đến dị hỏa.
Lại nhớ đến sư tỷ, Mã Đan sư tỷ vậy mà có thể tạo ra nước, vậy chẳng phải. Ánh mắt hắn nhìn lên sư tôn. Đi theo Lăng Thần lâu như vậy, nên sư tôn hắn cũng hiểu ý hắn nói.
"lăng nhi ngươi nói sư tỷ ngươi làm sao khống chế đúng không, nếu theo như thường lệ công pháp, nước sẽ không thể khống chế tinh diệu như vậy được."
"trừ khi người đó giống như ta, ta khống chế dị hỏa, sư tỷ ngươi là Thủy tức linh căn người, sinh ra đã có thủy tức, thủy tức giống như dị hỏa."
"khó có thể lấy được, ngươi đừng xúc động." nhìn thấy ánh mắt Lăng Thần, sư tôn hắn ho khan khiêm tốn nói: "Nếu ta nói cho ngươi biết, sư tỷ của ngươi làm chuyện mà nàng bây giờ không thể làm?"
"Ngươi có tin?" Lăng Thần lắc đầu không tin, sư tôn hắn liền gõ đầu hắn: "Cái này nếu ta nghe qua cũng không tin, nhưng mà mắt ta tận thấy thì ngươi nói không tin?"
Sư tôn Lăng Thần hắn thật sự không có nhìn sai, nhưng mà hắn xem qua khí ức nơi đó, liền biết được. Quá là thần khí điều này chưa từng xảy ra từ trước tới nay, nên hắn không tin vẫn phải tin.
A quên mất đan dược đang luyện chế, tiếp tục dung luyện. Luyện chế tiếp tăng cao, hắn không để ý Lăng Thần tiếp tục luyện chế đan dược.
Ba loại gốc cây lúc này, cũng đã bay lên cao. Có thể thấy được ba gốc đều hòa làm một tạo nên ba viên đan dược, bay xung quanh dị hỏa, sư tôn Lăng Thần luyện chế, thật sự ngưu bức.
Ngay cả điều này cũng có thể làm, Lăng Thần hắn suy nghĩ nếu như đan dược tạo thành, vậy hắn một viên sư tôn một viên. Viên còn lại ai dùng?
Trước tiên mặc kệ, hắn nhìn xem sư tôn luyện chế đan dược. Không biết bao nhiêu lâu qua đi, mặt trời cũng đã lên đỉnh đầu, sư tôn lăng Thần lúc này vẫn đang luyện chế đan dược.
Bây giờ đang ngũ phẩm, hắn muốn tiến tăng lục phẩm, muốn cố gắng quá nhưng sư tôn Lăng Thần hắn thật sự không chịu nổi nữa. Đành phải từ bỏ, một bước nữa là lục phẩm.
Hắn đành bó tay, linh hồn thể quả nhiên cảnh giới không đủ, hắn thất vọng đưa tay uyển chuyển. Từ trên cao ba viên đan dược bay vào trong bình đan dược dưới đất.
Linh hồn sư tôn Lăng Thần mới bắt đầu biến mất, một đao trắng linh khí liền bay vào trong nhẫn trên tay Lăng Thần. Sư tôn hắn liền truyền âm: "Lăng Nhi ngươi nuốt một viên còn lại đưa cho ta."
Lăng Thần gật đầu, hắn liền tiến tới. Đang định mở nắp bình ra sư tôn hắn lại truyền âm: "Khoan đã, trước tiên ta phục dụng mới có thể tạo kết giới cho ngươi đột phá."
Cầu Đánh Giá.
Danh sách chương