An Chi Tố có chút ngơ ngác nhìn chằm chằm lão Cửu, đôi mắt to tròn chớp đi chớp lại, lão Cửu lúc này đã đi đến trước mặt An Chi Tố đưa chưa thẻ trong tay cho cô: “Tiểu thư, thẻ của cô rơi ở một trong những tiệm cô vừa đi qua.


An Chi Tố: …
Thẻ gì chứ?
Trên người cô đến cả thẻ ngân hàng còn không mang theo, nói gì đến rơi thẻ?
An Chi Tố vẫn còn trong mơ hồ thì
giám đốc Phương đã hít sâu một hơi nói: “Thẻ Bạch Kim!”
Thẻ Bạch Kim!
Không sai, cái thẻ lão Cửu vừa mang đến chính là thẻ Bạch Kim của Hermes, là thẻ VIP của VIP.

Phàm là khách hàng của Hermes đều biết, nếu đã từng mua hàng ở Hermes thì cho dù mua bao nhiêu tiền, chỉ cần bạn để lại thông tin chính mình thì Hermes sẽ lưu lại lịch sử đơn hàng cho bạn.

Lần sau bạn có đến mua bọn họ sẽ cho bạn một tấm thẻ, đó là thẻ hội viên thông thường.

Nhưng để trở thành hội viên cao cấp của Hermes, vậy sẽ phải xem mỗi tháng mỗi năm bạn tiêu bao nhiêu tiền cho Hermes.

Triệu Lâm Lâm rất thích Hermes, nên mỗi tháng cũng đều quẹt hết 10 vạn, quẹt liên tục trong một năm mới có được chiếc thẻ cao cấp đó.

Còn đối với thẻ Bạch Kim cao hơn thẻ cao cấp thì không phải xem bạn đã quẹt được bao nhiêu tiền mà thăng cấp nữa.


Mất cả thẻ Bạch Kim của Hermes đều được phát hành từ trụ sở chính cho khách hàng VIP, nghe nói hằng năm thẻ Bạch Kim trên thế giới đều phát hành không quá 10 chiếc.

Như vậy có thể hiểu được để đạt được thẻ Bạch Kim thì phải đáp ứng được các điều kiện khắc nghiệt như thế nào mới có được.

Triệu Lâm Lâm nằm mơ cũng muốn trở thành hội viên Bạch Kim của Hermes, điều này không chỉ là hình tượng cao quý nữa mà là cô ta có thể trực tiếp đặt mẫu mới từ trụ sở chính về nhà mà không cần phải đặt trước.

Cô ta đã yêu Hermes nhiều năm như
vậy mà chỉ mới có thẻ cao cấp.

An Chi Tố dựa vào đâu mà trở thành hội viên Bạch Kim?
Cô ta làm gì có tiền?
Cô ta ở trong viện tâm thần 5 năm, không lẽ Hermes sẽ phát hành thẻ Bạch Kim cho một kẻ điên sao?
Triệu Lâm Lâm cảm thấy trừ phi ông chủ của Hermes điên rồi, nhưng hiển nhiên ông chủ Hermes là người binh thường.

Cho nên cô ta không tin An Chi Tố có thẻ bạch kim, đánh chết cô ta cũng không tin, thẻ này nhất định là giả,
chắc chắn là giả.

“Giám đốc Phương à, anh đừng có tin cô ta, một bệnh nhân tâm thần như cô ta sao có thể là hội viên Bạch Kim được.

Anh phải kiểm tra kĩ đừng để cô ta lừa đó nha.



Triệu Lâm Lâm phẫn nộ liếc An Chi Tố một cái sau đó “tốt bụng” nhắc nhở giám đốc Phương.

Giám đốc Phương cũng đâu có mù, không những không mù mà còn đã luyện thành hoả nhãn kim tinh rồi.

Thẻ Bạch Kim của nhà hắn sao hắn
có thể nhìn sai được chứ?
Cái gì mà đồ giả chứ?
Đây chính là thẻ Bạch Kim chính hiệu, hắn nhất định không có nhìn lầm.

“Thật hay giả thì tôi không biết, tôi chỉ biết là vị tiểu thư này đánh rơi.

Bây giờ vật về chủ cũ rồi thì tôi cũng nên tạm biệt đây.


Lão Cửu cũng không nói đỡ gì nhiều cho An Chi Tố, hắn đưa thẻ cho An Chi Tố rồi rời đi.

An Chi Tố nhận lấy thẻ rồi nhìn theo bóng lưng lão Cửu.

Mọi người xung quanh đều để mắt đến chiếc thẻ trong tay An Chi Tố, nên không hề chú ý đến một người đàn ông xuất thân như ngọc, khuôn mặt đẹp trai đang đứng ở cửa tiệm Hermes.

Cách một khoảng bên ngoài nhìn thấy An Chi Tố nhìn về phía mình, anh cũng chỉ khẽ gật đầu một cái rồi rời đi cùng lão Cửu.

Diệp Minh Hạo …
Ánh mắt An Chi Tố khẽ co rút lại, là anh đề lão Cửu đến đưa thẻ cho cô, vậy có nghĩa là những gì xảy ra lúc nãy ở tiệm anh đều nhìn thấy rồi.

Vậy có phải anh cũng nghe thấy lời Triệu Lâm Lâm đã nói rồi không?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện