Sáng sớm, cô và anh đang ăn sáng thì nghe tiếng chuông cửa. Cô toang ra mở thì anh ngăn lại và bước ra mở cửa. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân đến. Ngồi vào bạn ăn bốn người cùng ăn sáng. Nam Cẩn Phong nhìn thức ăn thấy sai sai liền hỏi:
"Sau món này lại không có mè. Tôi nhớ là món này phải có mè mới đúng".
"Tiểu Niệm bị dị ứng với mè" Hàn Hạo Thiên và Mộc Tuyết Vân đồng thanh nói.
"Vậy hả.! tôi không biết, người không biết không có tội mà" Nam Cẩn Phong cười hề hề rồi gắp thức ăn cho Mộc Tuyết Vân.
"Này.! Một lát nữa tôi sẽ ghé qua Lục gia" Lục Niệm Niệm nói.
Vừa nghe xong thì Hàn Hạo Thiên bỏ đũa và chén xuống bàn nhìn cô
" Em đến nhà họ Lục làm gì."
"Em nhớ ra là, lúc trước khi đến nhà Mộc Tuyết Vân chơi thì bác trai có đưa cho em một cái hộp. Bác bảo là đến lúc em 25tuổi hãy mở ra. Mà theo em biết là hình như... Bác Mộc là bạn thân của Lục Ngạn, tức là bạn thân của ba em" cô điềm tỉnh nói.
"À.! Là cái hộp gỗ màu đen đúng không" Mộc Tuyết Vân xen vô.
"Đúng. Tớ nghĩ nó có thể giúp chúng ta." Lục Niệm Niệm nói.
"Vậy.! Ngoài việc đó cậu còn muốn làm gì không.?" Nam Cẩn Phong hỏi cô.
Loading...
"Còn. Tôi muốn...." (Đang bàn kế hoạch không tiết lộ được. Đọc tiếp sẽ biết)
"Nghe theo em" Hàn Hạo Thiên điềm đạm nói.
_______________________
Ăn sáng xong 4 người cùng lên chiếc Bentley Continental GT ( chiếc xe trong MV hãy trao cho anh của chủ tịch )
Chạy thẳng đến lục gia, cô vào nhà trước.
Vào nhà cô thấy bàn ăn 4 người vợ chồng Lục Cố, Lục Bạch Bạch và Tiêu Mặt Đằng đang ăn cơm. Thấy cô Lục Bạch Bạch lên tiếng mỉa mai
"Ồ.! ở nhà chồng không cho ăn cơm nên nay về đây à.? thôi về rồi thì vào ăn cơm đi"
"Ồ.! Mọi người ăn đi. Em ăn rồi, về đây để lấy tí đồ thôi.!" Cô khinh bỉ đáp.
"Dù sao cũng về rồi thì ngồi vào đây ăn đi." Dương Bạch Mỹ nói.
Thấy trên bàn toàn thức ăn có mè. Cô nói
"Con bị dị ứng với mè mọi người ăn đi"
"Ăn một ít chết à.?" Lục Cố tức giận nói.
"Thôi.! Ba em ấy không ăn thì thôi." Tiêu Mặt Đằng nói.
"Chị quên em bị dị ứng với mè, với không biết em sẽ về, em ráng nhịn bữa sáng đi"Lục Bạch Bạch nói.
"Vợ của Hàn Hạo Thiên tôi phải nhịn đói à.!" Anh từ ngoài cửa bước vào lạnh lùng nói.
Thấy anh.! Lục Cố vội đứng dậy chào hỏi.
"Hàn tổng ngày đến đây có việc gì ạ"
"Tôi đưa vợ tôi đến lấy đồ." anh lạnh lùng trả lời rồi nhìn theo bóng cô đang đi lên cầu thang.
"Hàn thiếu, tôi biết anh chán ghét em gái tôi. Anh không cần diễn như vậy đâu.!" Lục Bạch Bạch nói.
"Tôi chán ghét cô ấy.?" Anh lộ ra gương mặt khó hiểu.
"Anh bị dị ứng với phụ nữ mà." Tiêu Mặt Đằng nói.
"Đúng tôi bị dị ứng với phụ nữ. Nhưng cô ấy thì không. Vì cô ấy là vợ tôi.!" anh lạnh lùng nói.
Nghe xong câu nói của Hàn Hạo Thiên thì Lục Cố cũng thay đổi thái độ.
"Vậy ngài chịu làm con rễ của tôi, thì nên kêu tôi một tiếng cha chứ."
"Ông nghĩ ông xứng." Nam Cẩn Phong nói
Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân từ ngoài bước vào.
"Ý cậu là sao. Sao tôi lại không xứng.?" Ông ta tỏ vẻ khó hiểu.
"Tôi biết chuyện ông làm.!" Hàn Hạo Thiên nói.
"Chuyện... chuyện tôi làm là chuyện gì.?"
"Ông không sợ Lục Ngạn sẽ đòi mạng ông sao"
Nghe xong câu đó Lục Cố mặt tái nhợt. Định lên tiếng thì nghe thấy tiếng của Lục Niệm Niệm
"Lục Ngạn là ai vậy em chưa nghe qua bao giờ." một tay cô cầm chiếc hộp. Tay còn lại vịn vào cầu thang. Như đang cố để gắn thứ gì đó vào cầu thang nhưng không ai để ý thấy.
"Lục...Lục Ngạn là em của ta. Con không cần biết" Ông lắp bắp trả lời cô.
"Vậy con về đây." Nói rồi cô đi ra khỏi cửa. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân đi theo. Hàn Hạo Thiên quay sang nói với ông ta
"Tôi không nói cho cô ấy biết đâu" rồi quay người đi.
Bỏ lại Lục gia đang mơ hồ không hiểu chuyện gì trừ Lục Cố và Dương Bạch Mỹ.
__________________
Ngoài xe, cô lấy máy tính ra và kết nối vô chiếc camera mini được cô gắn vô thành cầu thang. Gia đình họ Lục vẫn vui vẻ và ăn uống bình thường. Nhưng cô biết một lúc nữa mọi chuyện sẽ lộ ra hết.
BÍ MẬT SẼ ĐƯỢC BẬ MÍ TRONG NGÀY CƯỚI CỦA LỤC BẠCH BẠCH VÀ TIÊU MẶT ĐẰNG.
4 người cùng đi mua thêm một số thứ cần thiết cho chuyến đi Hawaii vào ngày mai.
Tối.
Họ cùng chuẩn bị đồ dùng cần thiết. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân nghĩ ngơi tại nhà của Hàn Hạo Thiên. Dù sao chuyến bay cũng vào sáng sớm nên ở chung một chỗ sẽ tiện hơn.
Ăn tối và chơi game đến 10h tối thì đi ngủ.
"Sau món này lại không có mè. Tôi nhớ là món này phải có mè mới đúng".
"Tiểu Niệm bị dị ứng với mè" Hàn Hạo Thiên và Mộc Tuyết Vân đồng thanh nói.
"Vậy hả.! tôi không biết, người không biết không có tội mà" Nam Cẩn Phong cười hề hề rồi gắp thức ăn cho Mộc Tuyết Vân.
"Này.! Một lát nữa tôi sẽ ghé qua Lục gia" Lục Niệm Niệm nói.
Vừa nghe xong thì Hàn Hạo Thiên bỏ đũa và chén xuống bàn nhìn cô
" Em đến nhà họ Lục làm gì."
"Em nhớ ra là, lúc trước khi đến nhà Mộc Tuyết Vân chơi thì bác trai có đưa cho em một cái hộp. Bác bảo là đến lúc em 25tuổi hãy mở ra. Mà theo em biết là hình như... Bác Mộc là bạn thân của Lục Ngạn, tức là bạn thân của ba em" cô điềm tỉnh nói.
"À.! Là cái hộp gỗ màu đen đúng không" Mộc Tuyết Vân xen vô.
"Đúng. Tớ nghĩ nó có thể giúp chúng ta." Lục Niệm Niệm nói.
"Vậy.! Ngoài việc đó cậu còn muốn làm gì không.?" Nam Cẩn Phong hỏi cô.
Loading...
"Còn. Tôi muốn...." (Đang bàn kế hoạch không tiết lộ được. Đọc tiếp sẽ biết)
"Nghe theo em" Hàn Hạo Thiên điềm đạm nói.
_______________________
Ăn sáng xong 4 người cùng lên chiếc Bentley Continental GT ( chiếc xe trong MV hãy trao cho anh của chủ tịch )
Chạy thẳng đến lục gia, cô vào nhà trước.
Vào nhà cô thấy bàn ăn 4 người vợ chồng Lục Cố, Lục Bạch Bạch và Tiêu Mặt Đằng đang ăn cơm. Thấy cô Lục Bạch Bạch lên tiếng mỉa mai
"Ồ.! ở nhà chồng không cho ăn cơm nên nay về đây à.? thôi về rồi thì vào ăn cơm đi"
"Ồ.! Mọi người ăn đi. Em ăn rồi, về đây để lấy tí đồ thôi.!" Cô khinh bỉ đáp.
"Dù sao cũng về rồi thì ngồi vào đây ăn đi." Dương Bạch Mỹ nói.
Thấy trên bàn toàn thức ăn có mè. Cô nói
"Con bị dị ứng với mè mọi người ăn đi"
"Ăn một ít chết à.?" Lục Cố tức giận nói.
"Thôi.! Ba em ấy không ăn thì thôi." Tiêu Mặt Đằng nói.
"Chị quên em bị dị ứng với mè, với không biết em sẽ về, em ráng nhịn bữa sáng đi"Lục Bạch Bạch nói.
"Vợ của Hàn Hạo Thiên tôi phải nhịn đói à.!" Anh từ ngoài cửa bước vào lạnh lùng nói.
Thấy anh.! Lục Cố vội đứng dậy chào hỏi.
"Hàn tổng ngày đến đây có việc gì ạ"
"Tôi đưa vợ tôi đến lấy đồ." anh lạnh lùng trả lời rồi nhìn theo bóng cô đang đi lên cầu thang.
"Hàn thiếu, tôi biết anh chán ghét em gái tôi. Anh không cần diễn như vậy đâu.!" Lục Bạch Bạch nói.
"Tôi chán ghét cô ấy.?" Anh lộ ra gương mặt khó hiểu.
"Anh bị dị ứng với phụ nữ mà." Tiêu Mặt Đằng nói.
"Đúng tôi bị dị ứng với phụ nữ. Nhưng cô ấy thì không. Vì cô ấy là vợ tôi.!" anh lạnh lùng nói.
Nghe xong câu nói của Hàn Hạo Thiên thì Lục Cố cũng thay đổi thái độ.
"Vậy ngài chịu làm con rễ của tôi, thì nên kêu tôi một tiếng cha chứ."
"Ông nghĩ ông xứng." Nam Cẩn Phong nói
Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân từ ngoài bước vào.
"Ý cậu là sao. Sao tôi lại không xứng.?" Ông ta tỏ vẻ khó hiểu.
"Tôi biết chuyện ông làm.!" Hàn Hạo Thiên nói.
"Chuyện... chuyện tôi làm là chuyện gì.?"
"Ông không sợ Lục Ngạn sẽ đòi mạng ông sao"
Nghe xong câu đó Lục Cố mặt tái nhợt. Định lên tiếng thì nghe thấy tiếng của Lục Niệm Niệm
"Lục Ngạn là ai vậy em chưa nghe qua bao giờ." một tay cô cầm chiếc hộp. Tay còn lại vịn vào cầu thang. Như đang cố để gắn thứ gì đó vào cầu thang nhưng không ai để ý thấy.
"Lục...Lục Ngạn là em của ta. Con không cần biết" Ông lắp bắp trả lời cô.
"Vậy con về đây." Nói rồi cô đi ra khỏi cửa. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân đi theo. Hàn Hạo Thiên quay sang nói với ông ta
"Tôi không nói cho cô ấy biết đâu" rồi quay người đi.
Bỏ lại Lục gia đang mơ hồ không hiểu chuyện gì trừ Lục Cố và Dương Bạch Mỹ.
__________________
Ngoài xe, cô lấy máy tính ra và kết nối vô chiếc camera mini được cô gắn vô thành cầu thang. Gia đình họ Lục vẫn vui vẻ và ăn uống bình thường. Nhưng cô biết một lúc nữa mọi chuyện sẽ lộ ra hết.
BÍ MẬT SẼ ĐƯỢC BẬ MÍ TRONG NGÀY CƯỚI CỦA LỤC BẠCH BẠCH VÀ TIÊU MẶT ĐẰNG.
4 người cùng đi mua thêm một số thứ cần thiết cho chuyến đi Hawaii vào ngày mai.
Tối.
Họ cùng chuẩn bị đồ dùng cần thiết. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân nghĩ ngơi tại nhà của Hàn Hạo Thiên. Dù sao chuyến bay cũng vào sáng sớm nên ở chung một chỗ sẽ tiện hơn.
Ăn tối và chơi game đến 10h tối thì đi ngủ.
Danh sách chương