Thời gian trôi nhanh thật, cô vào làm ở công ty anh cũng được một tuần rồi. Và cũng sắp đến ngày đưa toàn bộ sự thật ra ánh sáng.

"Mọi người qua nhà tớ chơi đi a.!" Lục Niệm Niệm nói với 4 người bạn của mình thông qua điện thoại.

[Ờm..! qua nhà cậu chơi gì á.!] Mộc Tuyết Vân hỏi.

"Tiệc ngoài trời a.!" Lục Niệm Niệm nhìn Hàn Hạo Thiên nói.

[Tớ thích cái tiệc ngoài trời này lắm.! A Thành mình đi nha.!] Ngô Tuyết nói với Tiểu Niệm rồi nhìn sang Cao Thành.

[Được nếu em muốn.!] Cao Thành dùng ánh mắt cưng chiều nhìn Ngô Tuyết.

[Bớt phát cơm chó nha.!] Nam Cẩn Phong cao mày nói.

"Cậu làm như cậu là cẩu độc thân không bằng.!" Hàn Hạo Thiên lạnh lùng nói với Nam Cẩn Phong.

[Ai nói.! Tớ có Tiểu Vân rồi nha.!] Nam Cẩn Phong nói rồi ôm Mộc Tuyết Vân vào lòng.

"Thôi.! Mọi người tranh thủ qua đây đi.!" Lục Niệm Niệm nói.

[Được.!] Mộc Tuyết Vân và Ngô Tuyết đồng thanh.

******************

Khi mọi người sang nhà đầy đủ thì chia nhau mỗi người một việc, dù sao nhà của cô và anh cũng không có người làm nên mọi việc đều phải tự tay làm.
Loading...


Sau khi chia công việc xong thì mọi ngưởi bắt tay vào làm. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân đi mua thịt, rau củ và nấm về để nướng. Ngô Tuyết và Cao Thành thì đi mua rượu, vì nơi bán rượu và chợ xa nhau nên không thể cứ kêu Mộc Tuyết Vân và Nam Cẩn Phong mua được. Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm ở nhà chuẩn bị chán đũa và nhóm bếp than. 2 người chọn vị trí dưới một gốc cây cao và có bóng mát.

Khoảng hơn 45p sau. Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân về đến. Mộc Tuyết Vân cùng Lục Niệm Niệm đem thịt, rau củ nấm vào bếp rửa. Lúc ấy Cũng vừa đúng lúc Ngô Tuyết và Cao Thành về nên Ngô Tuyết cũng vào phụ 2 người.

Rửa xong thì đem ra. Cắt nhỏ mọi thứ thành từng miếng rồi đem ướp.! Chờ khoảng 15p thì nướng lên. 3 người chồng ngồi nướng, 3 người vợ thì ngồi ăn.

Lục Niệm Niệm đưa miếng thịt mình vừa cắn dở lên miệng Hàn Hạo Thiên. Mọi người đều nghĩ anh sẽ từ chối không ăn, ai dè anh ăn luôn một cách ngon lành.

"Ngon hơm a.!" Lục Niệm Niệm hỏi Hàn Hạo Thiên.

"Ngon.!" Hàn Hạo Thiên nói

"Dính nước bọt của em rồi a.!" Lục Niệm Niệm nhìn Hàn Hạo Thiên cười nói.

"Dính nước bọt của em rồi thì càng ngon hơn.!" Hàn Hạo Thiên dùng ánh mắt yêu thương nhìn Lục Niệm Niệm.

Có 4 người nào đó đàn mắt chữ A mồm chữ O. Một tổng tài mang danh lạnh lùng sạch sẽ lại có thể như vầy á. Cảm phục cảm phục.! Đúng là khi yêu ai cũng khác.

"2người ngưng phát cơm chó được không vậy.!" Cao Thành nhìn cô và anh nói.

Vừa nói xong thì miếng thịt trên tay Ngô Tuyết nằm gọn trong miệng Cao Thành.

"Anh ăn đi nè.!" Ngô Tuyết nói.

Nam Cẩn Phong không nói không rằng xoay sang cướp miếng thịt Mộc Tuyết Vân đang đưa lên gần tới miệng. Đúng là miếng ăn trước mắt mà cũng không có được.

"Ơ.! Của em mà.!" Mộc Tuyết Vân nhìn Nam Cẩn Phong.

"Của em cũng như của anh, vì em là của anh.!"Nam Cẩn Phong nói.

"...."Mộc Tuyết Vân đỏ mặt nói không nên lời.

**********

Ăn uống no say rồi thì đi tăng 2.

Họ cùng đến quán Bar Black. Lục Niệm Niệm đã say bí tỉ vì uống quá nhiều. Mọi người tản nhau ra về.

Về đến nhà Lục Niệm Niệm lau nhanh vào nhà tắm nôn thóc nôn tháo.

Tắm xong cô cũng tỉnh được phần nào.

Đang nằm ỳ trên giường thì cảm nhận như cơ thể có gì đó đè lên. Là Hàn Hạo Thiên vừa tắm xong.

Không đợi Lục Niệm Niệm nói gì, Hàn Hạo Thiên đã dùng môi mình chiếm lấy môi cô. Được một lúc thì bỏ ra.

"Đêm nay cho anh được không.?" Hàn Hạo Thiên nhìn cô hỏi.

"Được a.!" Không biết có phải do rượu không mà cô lại trả lời một cách dứt khoát như vậy.


Hàn Hạo Thiên lại một lần nữa chiếm lấy môi cô, anh cạy răng cô ra và dùng lưỡi tấn công vào khoang miệng của cô. Dùng tay trái của mình cầm 2 tay cô để lên đầu. 1 tay thì xoa nắn bầu ngực của cô. Được một lúc thì anh lại buôn môi cô ra và thoát y cho cả 2. Lúc này bổng dưng cô lên tiếng.

"Hôm nay cho em ở trên, anh ở dưới đi.!" Cô nói với anh.

"Được.!" Anh dùng ánh mắt đầu mê hoặc nhìn cô.

Anh xoay người lại và để cô lên bụng mình. Cậu nhóc của anh đã bắt đầu chào cờ. Cô ngồi trên bụng anh, cuối nhẹ người xuống cắn vào xương quai xanh của anh, ngực cô trực tiếp chạm vào người anh khiến cơ thể anh nóng rang. Sau khi cắn xương vai xanh của anh xong thì cô dùng tay lướt nhẹ xuống bờ ngực rắn chắc của anh. Cô lui người mình xuống một xíu rồi cuối xuống cắn vào đầu ti ngực của anh. Cắn một bênh còn một bênh cô dùng tay. Cô cắn không nhẹ mà cũng không mạnh.

"Um..ư..." anh rên lên nhẹ nhàng.

Cô tiếp tục tự dời mình xuống một xíu nữa, cậu nhóc của anh và cô bé của cô đã nằm kế bên nhau, cô bé của cô tiết ra một thứ nước màu trong suốt làm cậu bé của anh càng thêm căng cứng. Cô tiếp tục dùng môi mình lướt xuống cơ bụng rắn chắc của anh, cô dùng lưỡi mình lướt qua cơ bụng một lượt rồi tiếp tục dùng tai nghịch xương quai xanh của anh.

"Ai chỉ em cách hành hạ người khác như mày vậy... um...!" Anh hỏi cô.

"Em đọc trong tiểu thuyết a.!" Cô nói.

"Em ở trên vậy là đủ rồi.?" không đợi cô trả lời, anh nhanh chống xoay người cô lại và đặt cô nằm dưới mình.

Anh hôn cô, rồi cắn nhẹ vào xương quai xanh cô, không quên nhẹ nhàng cắn vào 2 đầu nhũ hoa của cô. Rồi từ từ cho cậu nhóc của mình vào cái nơi ẩm ướt ấy.

"Um..đau...ưm..." Cô khẻ rên lên.

"Thả lỏng, từ từ sẽ hết đau...um...!" anh nói với cô.

Nghe theo anh cô bắt đầu thả lỏng. Sau cơn đau là một cảm giác mê hoặc lạ lùng.

"Um...Thiên...nha...nh xíu ...đi.!"

"Gọi anh...anh bằng...ô..ông xã.!"

"Ô...n...g...x....ã"

"Um...ư...um...ch..ậm...thôi.!"

Căn phòng trở nên nón rực và đầy ám muội. Những tiếng lạch bạch và tiếng rên của người đàn ông và phụ nữ đan xen nhau.

Ưm...ư...um

A...ơ....ơm.....

***************

Sau hơn 3 tiếng thì thì có tiếng gầm của một người đàn ông và âm thanh rên nhẹ của người phụ nữ.

Anh bế cô vào phòng tắm, tắm lại và thay quần áo cho cô. Rồi bế cô ra giường ngủ.

"Sau này có đọc tiểu thuyết thì đừng tìm đọc những cách hành hạ chồng trên giường như vậy nghe chưa.!" Anh thì thầm vào tai cô, cô có nghe hay không thì anh khổng biết nhưng anh vẫn nói. "Ngủ ngon bà bã" nói rồi anh ôm cô vào lòng và từ từ chìm vào giấc ngủ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện