Hành trình ba: Hà Lan.

Hà Lan được biết đên nhiều không chỉ nhờ vào dòng sữa cô gái Hà Lan mà còn nhờ vào phong cảm hữu tình, những vườn hoa tulip xinh đẹp đủ màu sắc những căng nhà cối xay gió, phong cảnh xinh đẹp như cổ tích. Đó là những lời Lục Niệm Niệm từng nói với Hàn Hạo Thiên vào năm cô 17 tuổi. Và năm đó cũng là năm cô nói lên ước muốn đi du lịch mình.

Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm đến tại vùng quê của Hà Lan, họ mướn một căn nhà cối xay gió, họ cùng người dân bản xứ ở đó chăm sóc những khóm hoa tulip đủ màu sắc. Họ được danh dự tham gia những bữa tiệc được tổ chức ở đó.

Ngồi cạnh vườn hoa tulip Lục Niệm Niệm nói với Hàn Hạo Thiên

"Chọn đến đây là không sai, trong các nơi từng đến có lẽ em thích nhất là nơi này.!"

"Nếu em muốn thì chúng ta ở đây thêm một thời gian.!" Hàn Hạo Thiên dùng ánh mắt ấm áp nhìn Lục Niệm Niệm.

"Thôi, em nhớ Thiên Vương với Thiên Hương rồi.!" Lục Niệm Niệm nhìn vào bông hoa tulip màu hồng nói.

"Vậy nếu có thời gian rảnh, gia đình chúng ta sẽ đến đây tiếp.!" Hàn Hạo Thiên nắm tay Lục Niệm Niệm nói.

"Vâng.!"

***********

Hai người cũng trải qua những ngày vui vẻ ở Hà Lan. Đến ngày cuối cùng biết tin họ sẽ rời đi những người bản xứ ở nơi này đêm rất nhiều gói quà dành cho hai người họ, thức ăn có, quà lưu niệm có. Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm muốn từ chối nhưng họ cứ muốn mình nhận nên hai người cũng đồng ý.

...----------------...
Việt Nam

Sau hơn 18 tiếng ngồi máy bay thì hai người cũng đặt chân xuống mảnh đất hình chữ " S ". Thư kí của Hàn Hạo Thiên cho đưa xe đến rước hai người về nhà. Lục Niệm Niệm vừa về nhà đã lao vào tắm.

Chờ Hàn Hạo Thiên tắm xong thì hau người mới đi đến công ty của Phong Thần bằng chiếc Bentley màu trắng của mình.

Vừa đến nơi thì cũng thấy Nam Cẩn Phong, Mộc Tuyết Vân, Ngô Tuyết và Cao Thành ở đó. Sau khi Lục Niệm Niệm chia quà cho mọi người và bồng bế con một lúc thì Ngô Tuyết nói.

"À, Tiểu Niệm, Hạo Thiên ngày mai rảnh không giam gia cùng bọn tôi đi.!"

"Tham gia gì á.?" Lục Niệm Niệm và Hàn Hạo Thiên đồng thanh hỏi.

"Đi chùa cầu hạnh phúc á mà.!" Nam Cẩn Phong nói.

"Cũng được, mà đi chùa nào á.!" Lục Niệm Niệm hỏi.

"Chùa Duyên á.!" Mộc Tuyết Vân nhìn Lục Niệm Niệm nói.

"Cũng được.!" Hàn Hạo Thiên nói.

"Vậy còn mấy đứa nhóc thì sao.!?" Lục Niệm Niệm cau mày hỏi.

"Khỏi lo, có cha mẹ Hàn nhận rồi.!" Phong Thần nói.

"Vậy cũng được.! Hàn Hạo Thiên điềm đạm trả lời.

Tối hôm ấy một gia đình bốn người của Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm quay quần bên nhau, ngủ chung một cái giường với nhau. Lúc vừa ngủ hai nhóc nằm giữa, nhưng khi sáng tỉnh dậy thì cha mẹ đang ôm nhau ngủ, hai nhóc bơ vơ không hiểu chuyện gì. Dì còn nhỏ những vẫn hiểu chuyện lắm, thấy cháu còn ngủ nên hai nhóc không có khóc mà để cho cha mẹ ngủ hai đứa tự nằm giỡn với nhau.

Chùa Duyên

7 giờ sáng nguyên nhóm khỏi hành, sau hơn 5 tiếng thì cũng tới nơi. Nguyên đám chua ra đi đến nơi cần đến. Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm, Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân, Ngô Tuyết Cao Thành, Phong Thần Anna.

Lục Niệm Niệm và Hàn Hạo Thiên đi đến dưới một gốc cây cổ thụ to.

"Ông xã cho em ít tóc.!" Lục Niệm Niệm nói với Hàn Hạo Thiên.

"Chi á.!" Hàn Hạo Thiên ôn tồn hỏi.

"Thì anh cứ cho đi.!" Lục Niệm Niệm cau mày.

Hàn Hạo Thiên nhẹ cuối đầu xuống như đồng ý. Lục Niệm Niệm lấy trong giỏ xách một cái kéo nhỏ. Cô cắt lấy một ít tóc của Hàn Hạo Thiên, lấy dây thun buộc lại, rồi cắt một ít tóc của mình. Gở dây thun buộc nhúm tóc của Hàn Hạo Thiên ra rồi nhập hai nhúm tóc vào nhau, buộc lại. Cô ngồi xuống hành ghế đá. Hàn Hạo Thiên cũng ngồi theo. Cô kết nhúm tóc của hai người lại.

"Ông xã đào giúp em một hố đất nhỏ.!" Lục Niệm Niệm nói với Hàn Hạo Thiên mà cô quên rằng Hàn Hạo Thiên mắc bệnh sạch sẽ.

Hàn Hạo Thiên ngồi xuống trước cây bồ đề. định dùng tay đào thì Lục Niệm Niệm ngăn lại. Cô ngồi xuống kế bên Hàn Hạo Thiên, cô bỏ nhúm tóc đã kết vào một cái hộp nhỏ.

"Rồi chúng ta cùng đào.!" Lục Niệm Niệm nói với Hàn Hạo Thiên.

Rồi 2 người dùng tay đào một hố đất nhỏ vừa vặn với cái hộp. Lục Niệm Niệm để chiếc hộp đó xuống rồi cùng Hàn Hạo Thiên lấp đất lại.

Cô đứng lên chấp tay hướng về thân cây cổ thụ, nói.

"Con Lục Niệm Niệm hôm nay đã kết tóc với Hàn Hạo Thiên, hẹn ước ngàn kiếp mong trời đất cây cỏ chứng giám.!" Lục Niệm Niệm nhấm mắt lại nói.

Hàn Hạo Thiên như hiểu được ý của vợ mình, anh cũng chấp tay nói. " Con Hàn Hạo Thiên hôm nay đã kết tóc với Lục Niệm Niệm hẹn ước ngàn kiếp mong rằng trời đất cây cỏ chứng giám cho chúng con, con xin cảm ơn.!" Hàn Hạo Thiên điềm đạm nói.

Hàn Hạo Thiên vừa kết thúc câu nói, anh nắm lấy tay Lục Niệm Niệm. Bổng hai người bị đưa vào một không gian rất xin đẹp, mang đầy cảm xúc của tình yêu.

"Hai người đã kết tóc dưới gốc cổ thụ, nếu kết tóc chỉ có thể hẹn ước tam sinh. Nhưng hai người đã hai lần hứa bên nhau ngàn kiếp. Ta cho hai người ở trọn nên nhau 3 kiếp. Sau khi hoàng thành ba kiếp hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau. Không chịu luân hồi, sinh tử nữa.!" Một bà lão với mái tóc màu trắng nói với Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm.

"Bà là ai.!?" Lục Niệm Niệm cau mày hỏi.

"Ta là người canh gác cây cổ thụ này và cũng xem nhue là nguyệt lão đi.!" Bà lão ôn tồn nói.

"Chuyện này, những lời lúc nãy bà nói là thật chứ.?" Vốn dĩ bình thường Hàn Hạo Thiên sẽ không tin nhưng không biết tại sao bây giờ lại tin và ngó lơ nhưng không hiểu tại sao bây giờ Hàn Hạo Thiên lại quan tâm đến việc này như vậy.

"Thật.!" Bà lão nói một câu ngắn gọn.

"Nếu có kiếp sau chúng com vẫn ở bên ngau thì làm sao để chúng con nhận ra đối phương.!?" Lục Niệm Niệm hỏi.

"Bắt đầu từ bây giờ bên eo trái của Hàn Hạo Thiên sứ có hình một con rồng, bên eo phải của Lục Niệm Niệm sẽ có hình con phượng hoàng. Nó sẽ theo hai người từ đời này sang đời khác. Như là một vết bớt không thể xóa.!"

Vừa nói xong bà lão liền phất tay đưa hai người trở về cạnh cây cổ thụ. Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm nhìn nhau.

"Lúc nảy, là thật đúng chứ.!" Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm đồng thanh.

"Chắc là thật?!" Hạ người vẫn đồng thanh nói.

"Xem rồng và phượng hoàng.!" Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm nhìn nhau đồng thanh nói.

Đúng là bên eo trái của Hàn Hạo Thiên có hình rồng và bên eo phải Lục Niệm Niệm có hình phượng hoàng.

*************

Nhà.

Hình ảnh một gia đình bốn người quây quần bên nhau. Nói cười vui vẻ có lẽ là hình ảnh đẹp nhất trong cuộc sống. Và đó là cuộc sống mà Lục Niệm Niệm mong muốn. Được ở bên người mình yêu cùng nhau chăm sóc con cái. Cùng sống cung đồng hanh với nhau đến cuối cuộc đời.!!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện