[18+] Chương 29: “Em muốn kẹp chết ông đây à?”
“Hức… Lạ quá… Không muốn… Huhu… Chú… Tha cho em… Huhu… Làm ơn tha cho em… A…”
Cảnh Ngạo làm như không nghe thấy, miệng nhỏ của cô đang không ngừng đóng mở, hắn liền biết bảo bối của hắn sắp “đến” rồi mà dùng sức hút lấy cô.
Rất nhanh, đường hành lang co rút một đợt, mật dịch xối xả tuôn trào, chảy tất vào trong miệng hắn, một đợt lũ lớn ập đến bất ngờ như vậy, còn bị cô dùng đùi kẹp lấy đầu, Cảnh Ngạo không thể tránh, chỉ đành cố gắng nuốt xuống toàn bộ.
Sau đợt cao trào kịch liệt ập đến, Tuệ Yên mới thả lỏng chân mà thở hổn hển, mặc kệ biểu cảm người đàn ông kia giống như vừa thưởng thức qua sơn hào hải vị, luyến tiếc liếm sạch nước trên cánh môi.
Còn chẳng để cho Tuệ Yên hồi sức, Cảnh Ngạo đã gỡ trói tay của cô, cô gái nhỏ liền ngã lên cơ bụng rắn chắc, vô lực mà nằm trong lồng ngực Cảnh Ngạo.
Phía trên đỉnh đầu bất chợt truyền đến tiếng cười trầm thấp, vòng tay rộng lớn của hắn nhẹ nhàng ôm lấy cô, lòng bàn tay nóng ấm có vài vết chai nhỏ khẽ vuốt ve tấm lưng trần mềm mại.
“Mệt rồi à?” Cảnh Ngạo hôn lên vành tai đỏ ửng, hàm răng khẽ cắn, đầu lưỡi vươn ra liếm láp trêu đùa.
Tuệ Yên như một con mèo nhỏ nằm trong ngực hắn, da lưỡi thô ráp chạm đến mảng da non sau cánh tai, cô gái liền khẽ run lên, khóe môi xinh đẹp mấp máy rên rỉ, uốn éo thân người muốn tránh né sự trêu đùa của Cảnh Ngạo.
“Ưm…” Cô mệt chết rồi, không ngờ tới là chỉ bằng lưỡi cũng có thể sung sướng đến như vậy, trong lòng chợt dâng lên một cỗ nghi ngờ.
Có phải Cảnh Ngạo đã từng làm qua chuyện này hay không? Tại sao lại hắn điêu luyện đến thế.
Nhưng luồng suy nghĩ ấy liền bị dập tắt, ngay khi ở thân dưới rục rịch cảm nhận được một vật cứng rắn nóng rực cứ ấn vào mông cô. Tuệ Yên bị dọa đến sửng sốt, cô nhổm người dậy bám chặt lấy vai của Cảnh Ngạo mà nhấc mông lên, không muốn phải tiếp xúc cùng với thứ đồ vật ấy nữa.
“A… Chú… Đừng có được nước mà làm tới?!”
“Ai nói tôi được nước làm tới, phải là tôi đây được nước mà làm em!”
Hai bàn tay thô ráp đặt ở eo của cô gái, người đàn ông khẽ ưỡn hông, di chuyển đỉnh gậy trơn nhẵn vừa vặn đặt dưới cửa huyệt phiếm hồng như đang chào hỏi. Sức nóng của “nó” làm cho Tuệ Yên phải khiếp sợ, lần trước là bị hắn làm đến chết đi sống lại mới trốn chạy được, lần này còn chọc điên hắn như vậy, không khéo Cảnh Ngạo nuốt luôn cả xương của cô mất.
Tuệ Yên ôm chặt lấy cổ của người đàn ông, liều mạng đẩy hông tránh né “nguồn nóng” nguy hiểm kia, nhưng nửa thân dưới lại bị Cảnh Ngạo chiếm giữ, cô càng làm loạn, thì càng khiến cho chân tâm bất đắc dĩ bị cọ sát với đỉnh gậy nhiều hơn.
“Không muốn… Không muốn đâu…”
Nhưng cô không muốn, đâu có nghĩa là hắn sẽ không làm? Cảnh Ngạo giữ chặt lấy eo cô, hai ngón tay tiên phong mở đường tiến vào huyệt đạo ẩm ướt, dù chỉ là hai ngón tay nhưng cũng đủ khiến Tuệ Yên phải run lên.
Sau khi kiểm tra hang động nhỏ đã có thể sẵn sàng đón nhận hắn, Cảnh Ngạo liền rút tay ra, nhân lúc bé con vẫn còn mê man mà đỡ lấy phân thân của mình đặt dưới miệng huyệt ướt đẫm, thắt lưng đột ngột đâm tới, đỉnh đầu liền hung hăng tách mở cửa huyệt xông thẳng vào trong.
Sự xâm nhập quá mức mãnh liệt, khiến cô gái nhỏ hét lên một tiếng thất thanh, cả cơ thể nhanh chóng trở nên căng cứng mà bám lên người hắn, xem hắn như một chiếc phao cứu sinh.
“Á… Huhu… Trướng… Trướng quá… Đồ già chó chết!... Chú mau rút ra!”
Cảnh Ngạo nghiến răng thở hắt ra một tiếng: “Rên lớn thế?” Hắn mút lấy vành tai mẫn cảm của Tuệ Yên mà tùy tiện gặm cắn: “Không sợ bị tài xế phát hiện nữa hửm?”
Cô gái nhỏ dường như nhớ ra chuyện gì đó cho nên sửng sốt lấy tay che miệng, hình như vừa rồi giọng cô có hơi lớn, không phải là bị nghe thấy rồi đấy chứ?
Vì căng thẳng mà vách thịt non bên trong càng thêm siết chặt, hạ thân của hắn bị cô ép đến mức muốn vắt khô.
Nghiệt căn thô lớn bị mị thịt bên trong gắt gao xoắn lấy, huyệt nhỏ của cô giống như có thêm vô vàn cái miệng li ti đang điên cuồng vặn hút phân thân của hắn.
Da đầu của Cảnh Ngạo gần như tê dại, yết hầu đảo lộn, hắn bóp chặt lấy mông cô mà than nhẹ một tiếng: “Em muốn kẹp chết ông đây à?”
“Sợ cái gì? Em rên dâm thế này, ai dám ý kiến ông đây vặn mỏ của nó.”
“Ưm… Chú… Đồ cầm thú!”
Gò má của cô đỏ bừng, mười ngón tay xinh đẹp bám lên vai rộng của Cảnh Ngạo, tư thế này khiến cho thứ kia đi vào càng thêm sâu. Mông nhỏ bị gã đàn ông kia nắm lấy, hắn há miệng ngậm vào phần lớn nhũ thịt của cô gái, đầu lưỡi hết đá lên đá xuống thì lại liếm mút xoay tròn.
Đồng thời ưỡn cao eo hông, chầm chậm từng chút một đâm vào rút ra, ánh mắt sâu hút ngước lên nhìn cô, khóe môi như hiện ra ý cười, vừa ngậm nhũ hoa vừa nói.
“Nói sai rồi, cầm thú làm sao bằng ông đây?”