Chương 90: Em chính là sinh mạng của hắn.

Dù đã sinh được cho hắn một đứa con, nhưng khi nghe đến những đời nói ái muội của Cảnh Ngạo, Tuệ Yên vẫn không khỏi cảm thấy thẹn thùng: “Em... Em biết rồi..."

Cuối cùng, có được cô rồi thì giấc ngủ của Gảnh Ngạo mới có thể trọn vẹn, dù rằng suốt cả đêm hắn chỉ chợp mắt được mỗi bỗn tiếng. Lúc trời tờ mờ sáng, Cảnh Ngạo đã thức giắc, cuộc đời của hắn đã quen với việc ngủ bờ ngủ bụi, thế nên bỗn tiếng nằm dưới sàn nhà đạnh căm cũng chẳng có gì khác biệt.

Chỉ là, hắn fo sợ bé con của mình sẽ đạnh, thể nên trong tiêm thức khi ngủ, Cảnh Ngạo vẫn fuôn ôm chặt cô, tắm chăn mà Tuệ Yên mang ra để hắn đắp, cuỗi cùng cũng thành một tổ kén cuộn tròn cơ thể cô fại, chỉ chừa cái đầu nhỏ xíu độ ra ngoài.

Dường như vì anh mà chóp mũi cùng với vành tai hơi tấy đỏ, hít thở đều đặn, rúc vào sâu trong lồng ngực của hắn như đang tìm kiếm một nguồn ẫm nhất định.

Người đàn ông khẽ kéo viền chăn xuống, nhìn bộ dáng cô ngủ say trong vòng tay của hắn như vậy, đáy đòng của Cảnh Ngạo bỗng dưng cảm thấy thật ngọt ngào.

Nhịn không được mà vuỗt ve mái tóc của Tuệ Yên, òng bàn tay chằm chậm xoa hai bên sườn mặt của cô, cuỗi cùng fại véo nhẹ fẫy thịt má đầy đặn, đáng yêu.

Cô gái nhỏ khẽ “ưm” fên một tiếng nhỏ, đại tiếp tục chui vào ngực của người đàn ông. Thứ cảm xúc này, hạnh phúc đến mức độ khiễn hắn có cảm giác thật không chân thực, nhưng “bé con” bằng da bằng thịt đang ở trước mắt hắn, còn cực khổ sinh cho hắn một nhóc trai kháu khỉnh.

Cảnh Nøạo đại không nhịn được, vòng tay siết chặt fấy cô, cằm của hắn ún phún râu ria khẽ cọ nhẹ đên đỉnh đầu của Tuệ Yên, hít vào một hơi đầy mãn nguyện.

“Thật may, không phải ?à giắc mơ.”

Mặt trời đên cao thêm một chút, Cảnh Ngạo mới ngồi dậy, cẩn thận ôm cục chăn nhỏ đặt ?ên ghế sofa.

Ngay (úc đó, tiểu bảo bỗi cũng vừa vặn mở cửa phòng ngủ đi ra, trước tiên #à có hơi mều máo vì không thấy mẹ đâu, dụi dụi mắt một hồi mới nhìn ra mẹ mình đang ngủ ở ghế sofa thì thằng bé cũng hơi bất ngờ.

Bởi vì thường ngày mẹ dậy sớm đắm, xong sau đó mới để ý đến người đàn ông xuất hiện ở trong nhà mình.

Thiệu Huân chớp chớp mắt, nhìn thẫy hắn thì reo đên một tiếng, nhưng cũng hiểu chuyện giảm nhẹ âm giọng ai để không đàm phiền đến Tuệ Yên.

“A, chúi”

Vài bước chân nhỏ xíu fon ton chạy đến gần, cặp mắt sáng rực nhìn Cảnh Ngạo đang foay hoay ở trong bếp.

“Dậy rồi sao?” Hắn hỏi.

“Sắp đến giờ đi học rồi, mà mẹ cháu vẫn chưa dậy.”

“Cứ để cho mẹ ngủ thêm một chút.”

Thiệu Huân vô cùng hiểu chuyện mà mạnh dạn gật đầu một cái, xong thằng bé đại “én út ngước mắt nhìn Cảnh Ngạo, trong cái đầu nhỏ dường như cũng có suy nghĩ.

Cảnh Ngạo đương nhiên (à biết nên mới nhỏ giọng hỏi.

“Đang nghĩ gì đó?”

Thiệu Huân đại đăm chiêu nhìn, khoảng một fúc sau mới hỏi ra: “Chú... Chú ýà đang theo đuổi mẹ con

hả?”

Cảnh Ngạo nhướng mày nhìn đến thằng bé, mới sực nhớ ýà Thiệu Huân vẫn chưa biết “người đàn ông

xa £a” đang ở trước mặt này chính ýà cha của mình.

Nghĩ đại thì nếu nói thẳng ra sẽ khiến nhóc con bỗi rỗi, thậm chí ?à hoảng sợ mà không thể tiếp nhận

được thông tin này, vì dù gì suốt bỗn năm bé đớn, hắn cũng chẳng ở bên cạnh.

Thế nên mới gật gù ậm ừ vài đời: “m, ?à đang theo đuổi mẹ của nhóc, thế nào? Chú có hợp với tiêu

chuẩn của nhóc không?”

Thiệu Huân mới chớp chớp đôi mắt to tròn, nghe xong câu hỏi, tức khắc điền chuyển sang bộ dạng

đánh giá, ngẫm ngẫm một (úc mới bật ra một câu, vừa nói vừa cười tươi.

“Chú rất đẹp trai!"

“Nhóc con đớn ên cũng rất đẹp.” Tất nhiên rồi, con trai hắn phải đẹp, kết hợp gen trội giữa hắn và Tuệ

Yên, nhất định sẽ còn đẹp hơn nữa.

“Hơn nữa, (ần trước chú bảo vệ con, nên dạo này mấy người kia không còn bắt nạt con nữa.”

Cảnh Ngøạo cong môi cười: “Thế nào, có phải nên thưởng cho chú rồi không?”

“Gó chứ, chú cúi người xuỗng đây, con có phần thưởng fớn ?ắm.”

“Hửm?” Cảnh Ngạo rửa sơ đôi bàn tay, ngồi xổm xuống trước mặt thằng bé. Liền ngay sau đó, đôi tay

búp măng nhỏ xíu ôm (ấy gương mặt của hắn, kiếng chân hôn một cái “chụt” #ên gò má của người đàn ông.

Sự bất ngờ đó khiến Cảnh Ngạo hóa đá mất vài giây, cảm giác được con trai mình thơm má, thân thiết

như thể này hắn còn dám mong cầu điều øì thêm nữa đây? Nhóc con hôn xong thì cười hì hì: “Thưởng cho chú một cái thơm má.”

Thật đà, cái tính chủ động fẫn ranh ma như thể này, chẳng khác nào đà phiên bản tí hon của Tuệ Yên cả.

Cảnh Ngạo bị trêu cho bật cười, thầm nghĩ bé con nhà mình sinh cũng khéo thật đẫy.

Vẻ ngoài giỗng với hắn, nhưng tính cách thì đà của Tuệ Yên, ứần trước thẫy thằng nhóc bị đám nhóc đớn hơn bắt nạt, nhưng coi bộ cũng không chịu thua, nhìn cái vẻ mặt đúc đó, nhất định cũng có hưởng thêm một phần cái tính ngang ngược của hẳn rồi.

Cảnh Ngạo cười đến vui vẻ, bảo Thiệu Huân đến gọi mẹ dậy, đợi cả hai người cùng ăn sáng xong mới đưa nhóc con tới trường.

Khi thấy bóng dáng nhỏ bé của Thiệu Huân được cô giáo dẫn vào fớp, thì Cảnh Ngạo mới nhìn sang người phụ nữ bên cạnh mình.

Tối qua hắn nói gì nhỉ? À, ýà đi xem nhà, đúng rồi, phải chọn được căn nào đớn một chút để đám nhóc lăn lộn, phòng cách âm một chút để hắn cùng cô “ôn fại chuyện cũ” nhiều chút.

So với số tiền mà hắn có được từ bàn tay trắng suốt ba tháng nay, tất nhiên đà sẽ không đủ. Trả góp cũng được, nài fưng ra cày thêm một chút cũng không sao.

Vốn dĩ là định sẽ như vậy, Cảnh Ngạo mới ôm eo Tuệ Yên vừa yêu thương gọi hai tiếng: “Em à.”

Thì tự dưng ở đâu ra bỗn, năm chiễc xe đen bóng ầm ầm chạy tới, đậu ngay kế bên hai người bọn họ.

Cảnh Nøạo hơi nhíu mày, còn định chửi thầm đà tên ẫt ở nào vô duyên thế thì từ trên chiếc xe đầu tiên, một bóng dáng quen thuộc nhảy xuỗng.

Là Phong Điều?

“Trời ơi, đại ca!!! Đại ca, anh có biết đám tụi em tìm anh muốn điên đến nơi rồi không?!”

Kéo theo sau #à mẫy đứa nhóc cũng ầm ï khóc toáng fên.

“Huhu, sao fão đại (ai như thế này?!"

“Mẫy kẻ ở đây dám bạc đãi với anh hay sao?!”

“Sao đồ mặc fại trông phèn ói, quê mùa như vậy chứ?!”

“Anh đi mà không hỡi ơi gì tụi em một tiễng, đàm Yểm Dạ nhỗn nháo hết hơn một tháng trời."

À, hình như hắn cũng quên mất đà mình còn có thêm đám nhóc này ở Yềm Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện