Ngày thứ năm trôi qua kể từ khi Johny nhận nhiệm vụ. Hắn chỉ còn khoảng mười ngày để trả khoản nợ cho Bara. Nếu như tính toán hết các khoản chi phí, cùng với tiền nhà còn thiếu của tháng này...

- Để xem nào, một ngàn hai trăm năm mươi vàng tiền nợ, ba trăm tiền thuê còn thiếu, hai trăm ngu phí, quần áo hết trăm hai rồi, chi phí sinh hoạt từ giờ đến cuối tháng còn... Cóc đủ! Nếu không thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thì tháng sau chỉ có ăn đồ hộp trừ bữa rồi!

Hương vị ngầy ngậy lợm giọng của mớ đồ hộp ùa về, khiến dạ dày hắn cuộn trào. Ọe!

Trải qua năm ngày "khổ luyện", con bé đã dùng tốc độ "thần tốc" hoàn thành bài tập Kế toán cỡ B+, khiến cho Katarina phải líu lưỡi không thôi. Mặc dù cũng được gọi là thiên tài, nhưng cùng độ tuổi này, trong khi cô ta vẫn còn đang đau đầu với các con số trong bảng cân đối kế toán, thì Alice chỉ dùng một ngày... Lần đầu tiên Katarina cảm thấy bị đả kích nặng nề đến vậy. Trước giờ ngoại trừ con bé tóc vàng với điệu cười khả ố ở quốc gia láng giềng có thể đánh bại cô trên lĩnh vực ma thuật - Katarina thừa nhận cô ghét những thứ huyền ảo, còn chưa có lĩnh vực quý tộc nào Kata bị cô gái khác đánh bại. Từ khiêu vũ, ngoại giao, sổ sách, cho đến cả võ thuật, đấu kiếm, cưỡi ngựa. Tại sao lại nói là cô gái khác? Đó là vì có một gã thọt với con quạ đen trên vai...

"Có lẽ con bé này là thiên tài ở thế giới của nó, giống như mình!" Katarina tự an ủi. "Đúng vậy, hẳn là vậy!". Johny nghe thấy cô ta lầu bầu, nhiều lần suýt phì cười, chẳng lẽ ta lại nói là do bản thân có hệ thống hỗ trợ? Hôm nay Johny quyết định chuyển sang dạy con bé kỹ thuật giao tiếp. Để có thể giao tiếp tốt thì cần phải chú ý tới tư thế, cử chỉ, điệu bộ, giọng nói, các kỹ thuật ám thị, cách dẫn dắt câu chuyện v...v. Hắn sửa soạn lại các suy nghĩ trong đầu thành một giáo trình hoàn chỉnh, sau đó gọi Alice tới gần. Hôm nay con bé mặc bộ Kimono hắn mua lúc trước.

- Alice! Ta muốn em đặt cuốn sách này lên trên đầu, đi từ đầu phòng đến cuối phòng mà không ngã!

Đầu tiên, muốn giao tiếp tốt, phải rèn dáng đi đã. Có lẽ Alice sinh ra trong một gia đình danh giá hoặc giàu có, cho nên cô bé hoàn thành bài kiểm tra không chút khó khăn nào. Tốt lắm, nâng mức độ bài học lên nào!

- Sao anh không khen em gì vậy chủ nhân? Em đã cố gắng biết bao nhiêu để làm anh vui lòng, vậy mà anh chỉ coi em như không khí sao?

Ơ? Một cảm giác không đúng lắm xẹt qua trong lòng Johny. Nhưng hắn không kịp tóm lấy để xem nó là gì! Nhìn gương mặt cau có của con bé, hắn thở dài.

- Ừ, làm tốt lắm Alice! Cố gắng phát huy nhé!

- Hi hi, cảm ơn chủ nhân!

Chỉ có Isa liếc về phía chủ tớ một cách đầy nghiền ngẫm. Cô định nói gì đó, nhưng rồi lại mỉm cười dừng lại. Cứ để cho Johny tự khám phá ra sẽ tốt hơn.

***

- Hôm nay như vậy là được rồi! Đi tắm đi Alice! À quên, đây là phần thưởng cho em, một phong kẹo sô cô la ngon lành cành đào!

Johny mỉm cười đưa phong kẹo cho Alice. Nhưng lòng hắn chợt trùng xuống khi nhìn thấy vẻ thất vọng rõ rệt trên gương mặt con bé! Nó trề môi, cầm lấy phong kẹo một cách miễn cưỡng, dường như nó mong đợi những thứ giá trị hơn. Cái cảm giác kì dị ấy lại xuất hiện. Lần này hắn có thể lờ mờ nhận ra nó, nhưng hắn không dám khẳng định. Có lẽ là mình hơi quá keo kiệt chăng? Johny cau mày suy tư, trong lúc con bé đi vào nhà tắm.

Nó còn không thèm giúp hắn cất dọn đồ đạc. Nhưng lúc hắn định đứng lên dọn dẹp thì Katarina xuất hiện, nhanh chóng thu vén đống sách vở tài liệu, xếp ngay ngắn lên giá. Dọn dẹp cấp D+ có khác! Mà cô ta quen với việc trần truồng đi lại thế này rồi hả?

Katarina liếc hắn, miệng hơi mấp máy định nói gì đó, nhưng rồi thở dài quay đi. Johny chỉ nghe thấy tiếng cô ta lẩm bẩm. "Đồ ngốc!". Ai? Ai ngốc? Sao chửi ta?

***

Johny cố gắng đuổi theo cái cảm giác kì lạ đó, nhưng chỉ khi đến tối hắn mới hiểu vấn đề đó là gì.

Hắn đang nằm dài trên chiếc sô pha, đầu gối lên đùi Isa, tay cầm một cuốn sách đọc chăm chú. Trên bìa cuốn sách có ghi "Phép thuật cơ bản cho người mới - Giả kim thuật". Ở thế giới này, ngoại trừ Giáo hoàng, không một ai được sử dụng phép thuật công khai, trừ những thần chú được liên minh thừa nhận. Cụ thể gồm

- Phép thuật cơ bản: Phép Tra tấn, phép Khoái cảm, dùng để trừng phạt hoặc ban thưởng nô lệ.

- Phép thuật trung cấp: Phép Cường hóa khí chất. Khi sử dụng phép này, khí chất người đó sẽ trở nên to lớn mạnh mẽ như một con sư tử. Có điều, nếu bản thân quá rác rưởi, ví dụ như Johny "cũ", và nô lệ quá hoàn mỹ, ừm, Katarina đó, thì cho dù có khoác da sư tử cũng không áp đảo nổi cô ta. Trình độ này tương ứng với hạng C theo hệ thống.

- Phép thuật cấp cao: Phép Khuếch đại. Nó sẽ khuếch đại mặc cảm tội lỗi hoặc cảm giác háo hức khi nô lệ phạm lỗi/làm tốt. Tương ứng với hạng B.

- Phép thuật tối thượng: Phép Nô dịch và Phép Đóng dấu. Phép Nô dịch sẽ tẩy não nô lệ trong một thời gian ngắn, khiến nô lệ toàn tâm toàn ý làm theo lời mình. Đây là một phép thuật cực kì nguy hiểm, vì nếu dùng lên những nô lệ có tinh thần không ổn định sẽ khiến tâm trí họ tan vỡ hoàn toàn không thể hồi phục. Còn đối với những nô lệ mạnh mẽ, ừm, nhìn Katarina kìa, thì chỉ có thể tác dụng trong thời gian ngắn, thậm chí còn không có tác dụng. Phép Đóng dấu có tác dụng giống như đá phép thuật liên minh cung cấp cho Phó hội trưởng.

Phía trên phép thuật tối thượng (hạng A) không còn thần chú nào nữa, vì cấp độ S tương đương với Giáo hoàng không sử dụng thần thuật rồi. Hiển nhiên Giáo hoàng sẽ không dung thứ một kẻ khác ngoài mình sử dụng thần chú cấp S.

Về giả kim thuật, ứng với các hạng tinh thần lực sẽ có các loại thuốc sau. Cần lưu ý là những loại thuốc khác cũng có, nhưng nô lệ chỉ được phép điều chế các loại thuốc này.

- Rượu thần: Cái tên bốc phét vậy thôi, chứ nó do người thường chế ra nhé. Trong sách mô tả rằng nó sẽ đem lại một cảm giác khoan khoái lạ kì cho người sử dụng. Có thể sẽ có chút say, nhưng không quá nghiêm trọng. Yêu cầu tinh thần lực cơ bản D!

Johny rất là hứng thú với thứ này. Nguyên liệu của nó cũng không phải hiếm có khó tìm gì, đến Kamra mua được hết. Isa đã đạt tới hạng C phép thuật (riêng phép thuật không có +/-), tinh thần lực của cô dư sức điều chế thứ này. Có lẽ, một ly Rượu thần dưới ánh nến, hắc hắc hắc... ặc, lau nước dãi!

- Nước tăng lực: Hồi phục một phần thể lực cho người sử dụng. Gây nghiện và ảo giác nếu lạm dụng!

Johny nhìn thành phần, ồ lên. Có lí, trong thành phần có rượu mạnh này! Cần tinh thần lực trung cấp C!

- Thánh dược: Vãi xoài hổ báo! Có khả năng xóa tan mọi vết thương, thậm chí cả vết thương ngầm! Cần trình độ tinh thần lực hạng B!

Chưa nói tới không biết ngày nào tháng nào Isa hoặc Johny mới có tinh thần lực đột phá lên cấp B, chỉ riêng thành phần chính của nó là t*ng trùng Cthulu đã đủ khiến hắn đau đầu. Đầu tiên, để có thứ "sữa đặc" này, hắn cần phải có một con Cthulu và một lồng chứa - không đạt hạng A chủ nô thì cứ chờ đi. Kế tiếp, hắn cần có một nô lệ đi "vắt sữa" - Cthulu bản tính dâm, trong quá trình vắt sẽ không ngần ngại "hỏi thăm" nô lệ đó. Nô lệ mang thai Cthulu nhỏ sẽ chết trong khoảng mười ngày kế tiếp, khi con Cthulu nhỏ xé bụng vật chủ chui ra. Để tránh bị thụ thai, nô lệ sẽ phải đến Bệnh viện Ouro phẫu thuật tiêu trừ sinh sản, hoặc là đến nhờ Già Bo xăm một loại bùa phép lên người. Mà Johny tự hỏi hắn có thể để Isa đi "vắt sữa" không? Không! Khỏi cần nghĩ! Không!

Như vậy, chỉ còn cách mua của đám buôn lậu với giá cắt cổ! Mặc dù Johny thèm nhỏ dãi thứ thuốc này, nhưng với tài lực hiện tại của hắn chỉ có thể đứng từ xa mà trông thôi.

- Thuốc kích dục: Tăng cường nhu cầu tình dục của kẻ sử dụng. Nếu sử dụng "chế phẩm từ Cthulu" thì hiệu quả sẽ được tăng mạnh! Có điều cũng giống như Bàn tay của Chúa, dùng sữa đặc cần có tinh thần lực hạng B. Nếu như muốn giảm bớt hiệu quả thì có thể sử dụng rượu mạnh, lúc này sẽ chỉ cần yêu cầu hạng C thôi.

Johny liếc qua Katarina, sau đó phủ định tâm tư đen tối trong đầu. Bình sinh hắn ghét nhất những kẻ đánh thuốc phụ nữ. Hợp thì sống cùng, không hợp thì giải tán, không có lí do gì để dùng thủ đoạn chuốc con gái nhà lành cả!

- Nước thánh: Chính là thứ nước Giáo hoàng thường dùng để rửa tội cho trẻ nhỏ, nhằm xua đuổi tà ác bám trên chúng.

Người dùng sẽ bộc lộ bản chất thật của mình? Johny không hiểu gì hết. Đã vậy còn yêu cầu tinh thần lực tối thiểu là cấp B nếu dùng t*ng trùng Cthulu? Và tinh thần lực cấp S nếu dùng nước lã?

- Tình dược: Khác với thuốc kích dục ở trên, tình dược sẽ khiến người uống nảy sinh cảm tình với người đầu tiên mình nhìn thấy kể từ khi uống thuốc, bất kể là cùng giới hay khác giới. Cần tinh thần lực hạng S.

Hiệu quả sẽ kéo dài trong một tuần lễ, sau đó từ từ nhạt dần? Như vậy muốn cho một người luôn luôn yêu mình thì tuần nào cũng phải cho họ uống? Đốt tiền!

- Trình độ phép thuật của nô lệ sẽ được đánh giá dựa trên khả năng điều chế thuốc tương ứng của nô lệ đó.

Johny gập cuốn sách lại, trầm tư nhìn lên phía trần nhà. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, hắn cần nhanh chóng nâng cao năng lực phép thuật, hoặc bồi dưỡng Isa trở thành cấp độ B, để có thể thuê một phòng thí nghiệm. Ơ, chẳng phải phòng thí nghiệm chỉ được cho chủ nô cấp độ B thuê thôi sao?

Sở dĩ có sự sai lệch này là vì... Johny cũ là ai? Một nô lệ hèn hạ mạt hạng! Hắn lấy tư cách gì để tìm hiểu thông tin? Những gì hắn biết đều do chủ nhân hắn hứng chí lên giải thích, hoặc nghe lỏm các câu chuyện mà thôi.

Đọc nhiều khiến Johny có chút khát nước.

- Alice, lấy ta một cốc nước mát!

- Vâng, thưa chủ nhân!

Con bé te tởn chạy vào nhà bếp, sau đó quay trở lại với một chiếc khay, phía trên là cốc nước lạnh. Giao tiếp D+ phải thế chứ! Hắn thỏa mãn cầm lấy chiếc cốc.

Chợt hắn thấy kì kì, con bé vẫn đứng đó, háo hức chờ hắn? Chờ hắn làm gì? Johny nghi hoặc.

- Chủ nhân không thưởng cho em sao?

- Hả?

- Quà của em đâu? Em vừa nghe lời chủ nhân mà?

Sự lạnh lẽo tràn ngập trong Johny. Hắn cuối cùng cũng hiểu cái cảm giác kì dị đó là gì. Johny ngồi thẳng dậy, mặt nghiêm túc nhìn về phía Alice.

- Alice, em đang bắt đầu hư hỗn với ta rồi đấy?

- Chính anh nói rằng nếu em làm tốt, em sẽ được thưởng mà!

- Nhớ lấy vị trí của em! Em là nô lệ, còn ta là chủ nhân! Ta muốn ban thưởng lúc nào thì ban thưởng, muốn ban thưởng cái gì là việc của ta! Nếu em còn tiếp tục hành xử như một cô công chúa ương bướng, vậy thì đừng trách ta quất cho em vài phát vào mông!

Mặt con bé méo xệch đi. Mắt nó ầng ậng nước. Nhưng môi nó mím lại đầy kiên cường.

- Anh nói dối, anh là đồ lừa đảo!

Giờ còn không thèm hô chủ nhân luôn!

- Alice!

- Em ghét anh, đồ xấu xa biến thái dâm tặc bỉ ổi! Em ghét anh! Hu hu hu!

Con bé hét lớn, chạy vọt vào trong nhà tắm, khóa trái cửa lại. Isa thở dài, nhìn hắn đầy cảm thông, sau đó đứng dậy đuổi theo con bé. Có lẽ cô định an ủi nó.

Johny buồn bực ngồi trên ghế sô pha. Hắn đã làm gì sai? Hắn cho con bé ăn sung mặc sướng, và giờ nó báo đáp hắn thế này đây sao? Biết thế cho nó một phát Tra tấn!

- Đồ ngốc!

Katarina lẩm bẩm.

Câu nói này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa! Johny bùng nổ, giọng hắn khàn khàn vì tức giận.

- Ồ, vậy thì quý cô "thông thái" có thể giải thích cho kẻ hèn này thế nào là "khôn ngoan" không? Nếu không thể thì xin thứ lỗi, kẻ ngốc này cần luyện một chút phép thuật!

Hắn nhấn rất mạnh chữ phép thuật. Có vẻ như lâu rồi không ăn đòn nên cô quên chăng? Nhưng Katarina không hề sợ hãi. Cô ngồi đó, thẳng lưng, nhìn vào mắt hắn và trả lời.

- Thật sự ngươi... anh không hiểu gì hết về cách thao túng người khác! Dốt nát như vậy mà cũng có thể trở thành chủ nô sao? Ta thấy quan ngại sâu sắc về yêu cầu tối thiểu của liên minh rồi đấy, thưa chủ nhân!

Chữ chủ nhân tràn ngập mỉa mai. Nhưng Johny dằn lòng cho cô một phát Tra tấn. Tâm lý hiếu thắng của một lãnh đạo tài năng kiếp trước khiến hắn lấy lại một chút lý trí.

- Ồ vậy sao? Vậy thì theo cô làm thế nào để điều khiển người khác?

- Anh không hiểu cái quái gì về thưởng và phạt cả! Trình độ thưởng phạt của anh chỉ mới dừng ở mức cơ bản, đó là khi làm tốt được thưởng, làm sai bị phạt. Xin lỗi, chỉ có dạy chó người ta mới làm vậy! Đối với con người, nó phức tạp hơn thế rất nhiều lần!

- Có một câu truyện ngụ ngôn như sau. Ở xứ nọ, có một vị quý tộc giàu có đang đi dạo, thì tình cờ gặp một người ăn mày ngồi bên vệ đường. Thương tình, ông ta bèn cho người ăn mày một đồng vàng. Ngày hôm sau, ông ta lại gặp đúng người ăn mày đó, ở đúng vị trí đó. Ông ta tiếp tục cho người này một đồng vàng. Cứ thế trong một tuần liền.[c]

Johny im lặng. Cơn giận dần dần tan biến, thay vào đó là sự xấu hổ tột độ. Hắn biết kết cục của câu truyện này, và cả ý nghĩa của nó.

- Vị quý tộc tiếp tục đi dạo, nhưng lần này người ăn mày cả gan chặn đường viên quý tộc để xin tiền. Khi viên quý tộc tỏ ra ngạc nhiên và hỏi tại sao ông ta lại phải cho người ăn mày tiền...

- Đủ rồi!... Ta hiểu rồi!

Johny thở dài. Hắn ngập ngừng như thể hắn đang chuẩn bị làm một điều rất đau khổ, nhưng rồi hắn cũng hộc ra.

- Ta xin lỗi cô!

- Trẻ nhỏ dễ dạy!

Mạch máu trên thái dương Johny lập tức căng phồng! Không được, kiềm chế Johny, kiềm chế! Mày phải bảo trì tâm thái học hỏi! Học, học nữa, học mãi!

- Tần số thưởng cần phải khống chế, nhưng cường độ thưởng cũng không kém phần quan trọng. Ta nghe nói món bánh kem anh thết đãi con bé vào ngày đầu tiên có giá lên tới mười đồng vàng, tương đương với ba ngày sinh hoạt của gia đình này phải không? Một kẻ đã từng ăn sơn hào hải vị, giờ bảo ăn đồ hộp, kẻ đó có hứng thú không? Hiển nhiên là không! Thưởng phải mang tính tuần tự từ thấp đến cao. Khởi đầu chỉ là những lời khen, sau đó là hứa hẹn, rồi cho nghỉ xả hơi, dẫn đi chơi, mua quà tặng v...v Đằng này anh vừa khởi đầu đã tặng quà? Tìm đường chết cũng phải có hạn độ chứ!

Hắn biết ý, rót một cốc nước mời Katarina uống. Cô nàng cầm lấy, ngửa cổ uống hết. Trong đầu Johny đột nhiên cảm thán, cho dù chỉ là một hành động vô cùng nhỏ bé như uống nước cũng có thể thấy được khí chất quý tộc của Katarine, quả nhiên là được dạy dỗ tốt từ nhỏ!

- Cái gọi là thưởng đúng với nỗ lực chỉ là trò hề! Thế nào là nỗ lực? Chẳng có ai đánh giá được nó cả! Người ta chỉ có thể căn cứ vào một cái mốc cụ thể, từ đó tạo ra một cái thang cao hơn/thấp hơn cột mốc. Nếu như anh khởi đầu chỉ khen con bé, thì khi nó làm tốt hơn rất nhiều, anh hoàn toàn có thể tăng giá trị phần thưởng mà không sợ nó thất vọng. Nhưng cái mốc của anh quá cao, cho nên khi con bé làm tốt, anh sẽ tặng nó cái gì đây?

Johny trầm ngâm lắng nghe Katarina. Hắn rất muốn phản bác, nhưng thực tế thì mỗi câu nói của cô như một cú đấm mạnh mẽ vào mặt hắn. Hắn nhớ lại kiếp trước. Đúng là hắn có thể khiến nhân viên làm việc hết mình vì công ty, nhưng khi hắn nghiêm khắc, đều bị họ phản ứng rất nhiều! Chẳng lẽ thật sự là do mình nuông chiều quá đâm sinh hư?

- Cảm ơn nhé, Katarina!

- Không có gì! Ặc, chủ nhân!

Johny đứng dậy, bước vào phòng ngủ, sau đó quay trở lại với hai hộp quà màu trắng.

- Làm tốt lắm, tặng cô!

- Cái gì vậy?

- Một chiếc váy mặc ở nhà và một chiếc váy ngủ. Vốn ta định tặng cho cô sớm hơn một chút, nhưng nhân tiện đây thì ta "đánh cột mốc" luôn vậy.

Chiếc váy mặc ở nhà có màu trắng, là một chiếc váy xòe sát nách. Còn chiếc váy ngủ làm từ sa tanh màu hồng rất gợi cảm. Johny thề rằng hắn mua chiếc váy chỉ vì nó vừa hỗ trợ giấc ngủ, vừa hỗ trợ khiêu vũ, chứ không phải vì nó cộng cả độ gợi cảm, có ai tin không?

- À Katarina này?

Johny khoác chiếc áo choàng nâu lên người.

- Có chuyện gì nữa?

- Vừa nãy cô giảng hay lắm, nhưng mà ta không hề nghe thấy "chủ nhân". À đấy! Ngay vừa rồi nữa! Cho nên, ta tập thử một phát Khoái cảm nhé. Khoái cảm!

- Ê ê khoan... ớ ớ ớ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện