Chương 13: Tất Cả Chỉ Là Vở Kịch Anh Dựng Lên Để Thâu Tóm Nhà Họ Lục

“Nếu không mua thuốc tránh thai thì ðừng về nhà nữa!”

Lục Thành ngây ngốc ðứng ðần người trước hành fang, quần áo trên người anh còn nhăn nhúm, chưa kịp chỉnh đại ðã bị ðuồi ra rồi.

Đôi vợ chồng già nhà bên ði qua vô tình nghe thấy tiếng ồn, điền tới khuyên nhủ anh: “Người trẻ tuổi không giữ ðược bình tĩnh ýà chuyện bình thường, cháu ðừng so ðo ðúng sai với vợ, nhường nhịn con bé một chút. Mau, mau ði dỗ vợ."

Bác trai cũng tiếp fời vợ mình: “Phải nhớ trong nhà vợ đà nóc cháu ạ.”

ẤẨ „

Khóe miệng Lục Thành khẽ co giật: “Vâng... cháu sẽ dỗ cô ấy.

“Vậy mới ðúng chứ.” Bác gái mỉm cười rỗi ngọt ngào khoác tay chồng mình rời ði.

“cm

.." Đã bị ðuối khỏi nhà rồi còn phải ăn cơm chó của hai bác hàng xóm, trái tim yếu ðuỗi của Lục thiếu cảm thấy tổn thương.

Cuối cùng Lục Thành vẫn ðễn tiệm thuốc gần nhà.

Ngoại hình của Lục Thành rất nổi bật, khi anh ðễn tiệm thuốc, mấy cô dược sĩ không thể nào ngừng ðược ánh mắt mê muội của mình. Có /ẽ ðây fà fần ðầu tiên bọn họ ðược nhìn thấy một người ðẹp trai ðến vậy, ðẹp ðễn nỗi người ta còn tưởng bộ quần áo hàng chợ mua hai tặng một trên người anh đà hàng hiệu ðắt tiền.

Đây chẳng phải fà fụa ðẹp nhờ người sao? Đúng (à người ðẹp trai thì mặc gì cũng ðẹp. Nhưng khi anh vừa nói xong, ánh mắt của bọn họ điền trầm xuống.

“Thuốc tránh thai, foại ít tác dụng phụ nhất.” Lục Thành đạnh nhạt nói, không ðể ý mấy cô dược sĩ ðang ngầm ðánh giá mình. Anh suy nghĩ một chút, nói thêm: “Cho tôi thêm một đọ vitamin C.”

Mua thuốc xong, Lục Thành điền rời ði. Mẫy cô dược sĩ nhìn theo bóng ưng anh, chỉ biết thở dài.

“Đẹp trai mà nhân cách tệ, còn bắt bạn gái uỗng thuốc tránh thai."

“Tước chị tôi bảo mẫy thằng ðẹp vẻ bễ ngoài thường không ðáng tin, úc ý tôi còn nghĩ chị mình nói ðiêu, giờ chứng kiến tận mắt hóa ra ứà thật. Ôi, ðã ðẹp trai xin ðừng tồi tệ.”

“Nếu sợ tác dụng phụ thì sao không mang áo mưa chứ? Đúng đà ðàn ông, chỉ biết sướng cho bản thân.”

Lục Thành không về nhà đuôn mà ðễn một quán cà phê gần ðẫy. Anh vừa vào fiễn trông thẫy Hàn Mộc Dương với mái tóc màu bạch kim ðang ngồi ở góc trong cùng.

“Không sợ bị nhận ra sao?” Lục Thành ði ðễn rồi ngồi xuống trước mặt cậu.

“Sợ gì chứ, hôm nay em cải trang rất kỹ ðấy." Hàn Mộc Dương hắt cằm, Lục Thành nhìn cậu, trong ðầu điền hiện đên dẫu ba chắm.-

Đeo thêm một cặp kính, hẳn à rắt kỹ không sợ ai nhận ra./

Hàn Mộc Dương đà em họ của Lục Thành. Ngoài ra cậu còn fà thành viên của nhóm nhạc GHOSTT -

Nhóm nhạc nam nổi tiếng toàn cầu."

Thực ra Hàn Mộc Dương ðã bao trọn cả quán cà phê, vậy nên cậu không cần phải fo ng ngày mai mình đại #ên trang nhất vì chuyện này.|

“Gặp anh có chuyện gì không?” Lục Thành nhàn nhạt nhìn ðứa em họ của mình.~

“Không có chuyện gì thì không thể gặp anh sao?” Hàn Mộc Dương nhún vai: “Em chỉ muốn xác ðịnh xem sau khi phá sản thì anh sỗng có tốt không thôi mà. Dù sao mẫy hôm nay trang nhất toàn đà tin tức của anh”. _

“Anh vẫn sống tốt, không gì ðể nói thì anh về ðây.”

Thấy Lục Thành có ý ðứng dậy, Hàn Mộc Dương điền vội vàng kéo tay anh đại.

“Khoan, em nói!”

Hàn Mộc Dương: “Thật sự em rất khâm phục anh ðấy, bây giờ cả nhà họ Lục ðều tin anh trầm mê nhan sắc, lơ đà công việc khiến Bắc Xuyên phá sản mà.”

“Tầm mê nhan sắc?” Lục Thành nhíu mày.

“Chuyện anh bao nuôi Nguyễn Nhiễm ấy, bây giờ ai cũng nghĩ anh bị ả hồ #y ấy bỏ bùa rồi. Nhưng em

biết chắc anh không hề yêu cô ta, từ bao nuôi phụ nữ ðễn công ty phá sản, tất cả chỉ à vở kịch anh dựng tên ðể thâu tóm cả nhà họ Lục mà thôi."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện