Cô bé đã hiểu, cô bé bị người ta mắng, hơn nữa số lượng còn rất nhiều.

Chiêu Tài bu lại: "Meow ô——"[ Những tài vận này cho ai? ]Ánh mắt Tiểu Kim Quất tìm tòi bốn phía, những người kia mắng cô bé, những tài vận là để đền bù tổn thất cho cô bé, thì chính đồ của bé.

Đồ thuộc về bé, thì bé có thể tặng cho bất kỳ người nào, cô bé đang xem ai là người cần nó nhất.

--Đây là tài vận, không phải là vận làm giàu, nó sẽ không ảnh hưởng đến vận làm giàu của một người.

Đưa cho người nào, sắp tới người đó có thể phát chút ít tài lộc, hoặc có thể tìm được một công việc như ý.

Nếu dùng xong, thì một chút tài vận này sẽ hết.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Kim Quất thu được nhiều tài vận như vậy, cầm ở trong tay cũng không để làm gì, vận làm giàu của anh trai rất tốt, cho anh toàn bộ chỗ này cũng sẽ không thay đổi được cuộc sống của anh, anh cũng không quá cần, nên bé sẽ không cho anh.


Lại liếc nhìn anh Tiểu Mãnh đang đi dạo phố cùng bọn họ, ngày hôm qua cậu quỳ bất động trước mặt thần tài, còn chia sẻ bùa thần tài vô cùng linh nghiệm với anh Tuyền, cậu tin tưởng thần tài có thể phù hộ mọi người, hơn nữa còn rất thành kính.

Được, có thể ban một chút tài vận cho anh Tiểu Mãnh.

Bàn tay nhỏ bé phất phất, ánh sáng lóe lên.

Người trong cuộc là Tiểu Mãnh hoàn toàn không biết gì cả.

Chiêu Tài: "Meow ô ô——"[ Bảo anh trai đưa đi ra ngoài, chia cho những người thuận mắt, và những người cần.

]Tiểu Kim Quất gật đầu, bé muốn đi ra ngoài bạn phát tài lộc.

Nhưng mà bé không biết đường, cũng không biết nên đi đâu.

Bé lay lay tay anh trai tay: "Anh, em muốn đi ra ngoài tán tài, nên đi đâu?"Giang Dực nghe không hiểu: "Tán tài là gì?"Tiểu Kim Quất nói: "Làm Thiện Tài Đồng Tử, nhìn ai thuận mắt thì ban phát tài lộc.


"Tiểu Mãnh nghe thấy thế, xem là lời nói của trẻ con, không tin là thật.

Giang Dực lại rất coi trọng, em gái nói muốn đi tán tài, khả năng là đi ban phát tài lộc thật.

Nhưng mà em gái không có tiền, cũng chỉ có thể để anh trả tiền, vốn dĩ anh kiếm tiền là vì em gái, cho em gái chơi không tốn tiền, những số tiền này cho cô bé dùng cũng giống như vậy, cô bé muốn dùng như thế nào thì dùng như thế nào, muốn tán tài cũng được.

Giang Dực vô cùng đồng ý: "Được, để anh dẫn em đi tán tài.

"Vừa đi ra khỏi cửa hàng, đã nhìn thấy một người mẹ mang theo con bỏ nhà ra đi, cô xấu hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch, còn không thuê nổi khách sạn, ở tạm trong nhà ăn của một cửa hàng 24/7, nhưng trẻ nhỏ cần được chăm sóc cẩn thận.

Tiểu Kim Quất nhìn thấy bóng dáng của cô, không phải người xấu, có thể cho cô một ít.

Cân nhắc đến việc cô còn mang theo con nhỏ, Tiểu Kim Quất quyết định cho cô năm cái chấm vàng, đủ để cô giảm bớt khó khăn.

Còn chưa tới bãi đỗ xe, lại gặp được một người mẹ mang theo con nhỏ ra ngoài bán hàng, bé lại rải ra một ít.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện