CHƯƠNG 45
Ngao hướng phía Bảo nhi bước tới, Bảo nhi biết hắn muốn trừng phạt mình, đột nhiên hô to một tiếng.
-Ngươi dám bước tới đây, ta liền làm tiếp một cái bong bóng như buổi sáng cho bọn Bính Bính cùng xem một chút.
Ngao nghe nói như thế, móng trước nâng lên lại hạ xuống.
-Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? -Ai kêu ngươi không để cho ta đi hạ giới, bắt ta lại liền đem ta đè xuống đất không tha a?
-Ta là làm cho ngươi thanh tỉnh một chút.
-Ta là làm cho ngươi vận động một chút, hừ!
Cẩu Thần Quân nằm trên mặt đất, cặp mắt bao hàm tức giận nhìn Bảo nhi.
Bính Bính hỏi.
-Bảo nhi ca ca cẩu hư khi dễ ngươi sao?
-Ân, hắn tối hôm qua đè ép ta một đêm không để cho ta ra cửa, bất quá sáng sớm ta cũng không có để cho hắn yên lành, ta làm một bong bóng bên trong có hình ảnh hắn trần truồng thả ra cửa, sau đó qua một canh giờ mới nói cho hắn đuổi theo, ha ha.
-Phốc! Ngao đáng thương.
Lão hổ bật cười.
-Bất quá huynh đệ bong bóng mộng ảo đều là hư ảo, bị người thấy một con cẩu trần truồng cũng không có gì.
-Là con người, còn là một người trần truồng, hơn nữa còn là dựa theo tỷ lệ nguyên mẫu chế tạo ra.
-A? Ngao không có bị ai thấy đi?
Mặt mũi mười hai con giáp bọn họ muốn vứt sạch, nhìn trong cái bong bóng đó chứa hình ảnh trần truồng của cẩu Thần Quân đang chạy a.
Lão cẩu nằm trên mặt đất, rất buồn bực nói.
-Ta không biết, hy vọng không có ai dậy sớm, nếu không thật là không có mặt mũi ra ngoài gặp ai.
Lão hổ vòng qua Ngao, kéo Bính Bính đi.
-Ngày mai chúng ta đã đi xuống giới, để tránh phiền toái, chúng ta tạm thời sẽ ở lại hạ giới, chúng ta bây giờ phải về nhà dọn dẹp một chút.
Nói lời tạm biệt với bạn bè làm bé thỏ phải chịu sự mệt mỏi buồn bã cả về thể xác và tinh thần, ra cửa, lão hổ càng nhìn Bính Bính càng cảm thấy thỏa mãn.
Bính Bính mặc dù ngốc một chút, nhưng ít nhất sẽ không gây phiền toái cho hắn.
Hai người mới ra cửa liền nghe trong cẩu quân thần điện truyền ra một tiếng hét thảm của Bảo nhi.
-A!