Chương 67: Để em ăn kem hay là ăn chị


"Có người nào có thể đi tìm củi khô trở về không? chút nữa chúng ta đốt lửa trại buổi tối !"


"Tôi đi! "



"Tôi đi! "


Đỗ Ái Vi và Giang Mỹ Mỹ cùng lúc mở miệng, hai người vừa chạm đến lại bắt đầu không nhường nhau


"Giang Mỹ Mỹ cô đừng quấy rồi! tôi đi!"


"Cô mới quấy rồi, một thiên kim đại tiểu thư leo núi thì chê mệt, còn muốn giúp chuyện gì. Hơn nữa cô biết nhận biết được củi khô nào có thể dùng sao?"


"Hừ, vậy thì làm sao nhặt thêm một chút thì có thể dùng! "


Hai người cãi đến không thể gỡ nổi, mà Quách Giai Giai là không nói gì, cả ngày ở một bên nghe hai người họ cãi nhau đã từ bỏ khuyên bảo rồi


"Được rồi được rồi, hai vị mỹ nhân cũng đừng cãi nữa hai người cùng đi cũng có thể tìm thêm chút trở về mà"


Một nam kiểm sát viên nhìn không nổi nữa cuối cùng mở miệng nói ra


"Hừ! Giang Mỹ Mỹ cô đừng liên lụy tôi"


"Mới sẽ không, lại không phải thiên kim đại tiểu thư cô đây!"


Sau khi vào trong núi, hai người cầm điện thoại tách nhau ra tìm cành cây có thể dùng. Dạo gần đây đất đá trơn trượt, để người một bước khó đi vừa không cẩn thận cũng có thể trượt ngã


"Này đây là tôi tìm được trước! "


"Ấu trĩ, cành cây cũng muốn cướp"


"Giang Mỹ Mỹ cô mới ấu trĩ"


"Hừ! vô vị!"


Mỹ Mỹ trên miệng mắng Ái Vi, bước chân lại càng ngày càng nhanh, đợi sau khi Đỗ Ái Vi nhặt mấy khúc gỗ ngẩng đầu lên, cô ấy sớm đã không thấy tung tích


"Giang Mỹ Mỹ cô chạy đâu rồi? "


Một đường Đỗ Ái Vi vội vàng kêu ra, tuy cô ấy và Giang Mỹ Mỹ là thích đấu mồm, nhưng cô ấy không muốn thấy được cô ta có mệnh hệ gì


"Ah...rất đau..."


"Giang Mỹ Mỹ! cô ở đâu? Giang Mỹ Mỹ đừng làm loạn nữa! mau ra ngoài đi! "


"Ở đây..."


Đỗ Ái Vi chỉ nghe thấy được tiếng của Mỹ Mỹ lại không có thấy được người, thế là càng thêm gấp


"Điện thoại, dùng đèn pin của điện thoại chiếu nói cho tôi biết cô đang ở đâu"


Nghe thấy lời nói của Đỗ Ái Vi Giang Mỹ Mỹ lập tức làm theo lời của cô ấy, nhưng bi thảm là điện thoại ở sau lúc cô ấy rơi xuống vừa rồi thì rớt đến bây giờ căn bản tìm không được


"Điện thoại không thấy rồi..."


"Được, không sao đâu, cô đừng khẩn trương, tôi đến tìm cô"


"Tôi mới...không có khẩn trương"


"Cô có thể đừng cứng miệng nữa hay không, nhận thua một chút sẽ có làm sao!"


"..."


Đỗ Ái Vi vừa nói chuyện với Mỹ Mỹ, vừa men theo tiếng nói đi qua, giờ phút này ở trong hang động tối om thanh âm của Đỗ Ái Vi cho Giang Mỹ Mỹ một phần cảm giác an định đồng thời trong lòng cũng ít đi mấy phần hoảng sợ


"A! giở trò quỷ gì sao có cái hang! Giang Mỹ Mỹ cô đang ở bên trong sao?"



Đỗ Ái Vi vừa rồi đi đến quá nhanh vừa không cẩn thận xém chút cũng rơi vào trong hang, vẫn may phản ứng của cô đủ nhanh lập tức nhảy ra


"Tôi ở đây...cô có thấy được tôi không? "


"Này, đưa tay cho tôi, mau lên"


"Tay của tôi bị thương rồi..."


"...Đợi tôi"


Đỗ Ái Vi Đi vòng xung quanh một vòng chỉ nhìn thấy một đống thực vật loại leo dây, cô ấy chỉ đành tìm dây leo nhìn đến kiên cố để dùng, chỉ là mặt trên hiện đầy gai, dưới tình thế cấp bách cô ấy chỉ đành dùng cành cây và tay đem gai phía trên bẻ bằng, tuy chỉ là mấy cây gai nhọn nhưng lại cũng để tay của Đỗ Ái Vi dính đầy máu tươi


"Giang Mỹ Mỹ đem cái này cột ở trên người, tôi kéo cô lên"


"Được"


Tuy cảm thấy dây leo này xem ra không quá kiên cố, nhưng mà vì leo lên cũng chỉ đành làm theo lời cô ấy nói. Cuối cùng trãi qua một phen nổ lực, Đỗ Ái Vi dùng hết sức mới đem Giang Mỹ Mỹ từ trong vực sâu kéo lên


"Cô chảy máu rồi, có sao hay không Giang Mỹ Mỹ"


"Không sao...vết thương nhỏ..."


Rõ ràng đau đến muốn chết, cả mắc cá chân cũng không cẩn thận bị trật Giang Mỹ Mỹ vẫn không thay đổi tính cách có thể chịu thì chịu của cô


"Nếu đã không sao vậy đi thôi"


Đỗ Ái Vi vỗ vỗ gốc áo đứng dậy đi lên trước, chỉ là không đi mấy bước cô thì phát hiện Giang Mỹ Mỹ vẫn ở nguyên tại chỗ cả đứng cũng đứng không được, bất đắc dĩ lắc lắc đầu cô chỉ đành lại trở về tìm cô ấy


"Trật chân rồi?"


"Không sao, tôi có thể"


Thấy tính tình Giang Mỹ Mỹ không nhận thua như vậy, Đỗ Ái Vi thật sự bội phục cô ấy. Tính cách này thật sự ngoài Giang Hiểu Đình ra cô ấy từng thấy được người quật cường nhất


"Thật không, đừng miễn cưỡng, đau thì kêu đau tôi lại sẽ không cười cô. Lên đi"


"Làm gì? "


"Tôi cõng cô"


"Không muốn, tôi có thể tự mình đi"


Thấy được Đỗ Ái Vi ngồi xổm trước người mình, Giang Mỹ Mỹ vẫn thật sự có chút không quen, cô muốn dựa vào chính mình đi, nhưng mà đi được mấy bước lại xém chút té ngã


Cuối cùng chịu không được tính tình cứng đầu của cô ấy, Ái Vi trực tiếp kéo cô ấy lên vai mình đem cô ấy cõng lên


"Cám ơn..."



Thanh âm nhỏ đến không thể nhỏ hơn từ phía sau trái truyền vào lỗ tai của cô. Mà cô ấy chỉ là cười cười, trái lại là Giang Mỹ Mỹ ngại ngùng nằm sấp ở trên lưng của cô ấy mím môi có chút xấu hổ




"Em vẫn muốn ăn!


Hiểu Đình làm nũng ở trong lòng của Tư Dao, hai người thì cứ như vậy ngồi ở trên sofa trong phòng xem tivi. Chỉ là kem trên tay mới ăn được một nữa thì bị cướp rồi, Phương Tư Dao nói cô gái không thể ăn quá nhiều kem đối với cơ thể không tốt, sau khi chỉ cho em ấy ăn ba muỗng sau đó ăn cái khác. Nhưng mà Giang Hiểu Đình thì là muốn ăn, cho nên không ngừng ở trong lòng chị ấy ẹo tới ẹo lui


"Đừng náo. Không thể ăn quá nhiều em sẽ đau bụng"


"Sẽ không đâu~ để em ăn~ hơn nữa cho dù đau bụng cũng có bác sĩ Phương chăm sóc em rất nhanh thì tốt thôi"


"Không được! chị không nỡ thấy em đau bụng, Hiểu Đình em thì nhịn một chút đi mà"


"Hừ! "


"...vậy ngày mai chị dẫn em đi ăn món BostonCreamPie em thích nhất?"


"Không muốn! "


"..."


Phương Tư Dao bất đắc dĩ thấy được tiểu gia hoả ở trong lòng phát cáu, bổng nhiên nghĩ đến một cách tốt. Cầm lấy thìa khoét một muỗng kem ngậm vào trong miệng, sau đó cúi đầu đưa đến hướng trong miệng Giang Hiểu Đình. Kem lành lạnh man mát lại mang theo ấm áp và mùi hương thảo thì thuận theo cái lưỡi mềm mại của Tư Dao trượt vào trong miệng cô gái. Tuy nói là đút em ấy ăn kem nhưng cuối cùng Phương Tư Dao vẫn nhịn không được ở trong miệng Hiểu Đình tàn phá một phen khiến cô gái thở gấp liên tục, cả hô hấp đều sắp bị rút sạch xụi lơ tựa ở trên người cô ấy, cô ấy mới dừng lại động tác


"Phương Tư Dao...chị khi nào lại học hư rồi..."


"Không có a, chị...chị...chỉ là..."


Hiểu Đình xoay người ngồi dạng chân trên người của Tư Dao, ánh mắt mê ly nhìn đầu gỗ này nói chuyện lắp bắp, khóe miệng khơi lên một nụ cười mê người, cô gái đang cười bộ dạng tay chân vô thố của Phương Tư Dao đáng yên như vậy


Giờ khắc này hai chân Hiểu Đình đang quỳ ở hai bên Tư Dao từ trên cao nhìn xuống nhìn theo chị ấy hai tay vòng lấy cổ của cô ấy, mà Tư Dao lo lắng em ấy sẽ ngã xuống cho nên cũng đưa tay vòng lấy eo của em ấy lại không ngờ được tư thế hiện tại có bao nhiêu mập mờ


"Hiểu...Hiểu Đình, tiết mục bắt đầu rồi"


"Là phim hay hay là em đẹp?"


"Đều...ah...em rất đẹp"


Phương Tư Dao nhìn cô gái trước mắt này nhịp tim của cô đã khẩn trương nhảy ra ngoài rồi, Giang Hiểu Đình vẫn là mặc một thân quần áo gợi cảm loại như buổi chiều hôm nay, thì ra đây là váy ngủ của em ấy chẳng qua khi ngủ bên trong cái gì cũng 'không có' thì phải rồi


Hiểu Đình lúc này thì quỳ ở trước mặt Tư Dao, tư thái gợi cảm trêu người phối hợp với khuôn mặt mới hai mươi mấy tuổi, tuy rằng bất đồng lại đẹp như vậy, thấy được cô ấy chỉ có thể không ngừng nuốt nước miếng che giấu trái tim bị khiêu khích đến tê tê dại dại


"Em muốn ăn kem"


"Không thể"


Hiểu Đình cho rằng dùng chiêu này Tư Dao thì sẽ ngoan ngoãn khuất phục không ngờ chị ấy vẫn cứ kiên trì như vậy


"Vậy em muốn ăn chị"


"Hả?"


Thấy Tư Dao một mặt mờ mịt nhưng Hiểu Đình mới không quản chị ấy, cúi đầu ở bên tai đối phương thỏ thẻ lại nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm lấy vành tai của cô, cảm thấy hai tay trên quần áo của mình thu chặt, cô gái làm trầm trọng thêm ngậm lấy tai của đối phương nhẹ nhàng mút lấy, mà ý cười của khóe miệng lại làm sao cũng giấu không nổi


Động tác không lưu loát không có quá nhiều kỹ xảo giờ khắc này lại làm cho Phương Tư Dao toàn thân cháy tựa như nhiệt, tay nắm lấy quần áo của cô gái chặt lại càng chặt, tư thế ái muội như vậy để cô cả trốn cũng không cách trốn được chỉ có thể ngoan ngoãn bị người trên thân khi dễ


Cuối cùng Phương Tư Dao chịu không nổi khiêu khích như vậy của cô gái, hai tay từ từ leo lên cổ của đối phương, đem cô gái kéo gần mình sau đó hôn lên


Đối với phản công bất thình lình như vậy, cô gái cũng là sửng sốt một chút, nhưng đợi cô gái phản ứng lại cơ thể bắt đầu có chút cảm giác đang lưu động, khí nóng xung quang cũng bắt đầu từ từ thăng lên. Cơ thể của hai người càng dựa càng chặt, hai tay của Tư Dao bắt đầu không yên phận chạm đến nơi nhạy cảm trên người cô gái


"Tư Dao ngủ ngon. Em phải ngủ rồi" cô gái mắt thấy kế hoạch thành công rồi cô đương nhiên phải nhanh chóng trốn khỏi con dã lang to này, nếu không cẩn thận có thể thì phải bị ăn sạch rồi. Nhưng thấy Hiểu Đình cười trốn khỏi Tư Dao lại sửng sốt sau đó bất đắc dĩ cười


"Cục cưng Hiểu Đình, chút nữa đến bồi em"


"Ừm, chị muốn đi đâu? "


"Đem kem giấu lại"


"Đừng nói với em, không muốn nghe"


"Ha ha...Thật đáng yêu"


Vuốt lấy tóc dài của Hiểu Đình, Phương Tư Dao bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cô thật sự là bại cho cô gái nghịch ngợm này


Xoay người ra khỏi cửa phòng, Phương Tư Dao cầm kem đến tủ lạnh, lập tức bắt đầu rót nước ý đồ làm tắt đi mấy hình ảnh mê người vừa nảy ở trong đầu nhảy tới nhảy lui


'Tinh tinh tinh...'


"Tổng tài, tối nay Tạ Thiên Tường lại hẹn mấy người liên quan ở quán rượu, hình như là vì vụ mới đang tiến hành hối lộ có cần theo họ không? "


"Đi theo, có tình huống gì lập tức hồi báo cho tôi"


"Vâng"


"Tạ Thiên Tường ông thật sự là chết không đổi tính, rốt cuộc còn muốn hại Hiểu Đình bao nhiêu lần! "


Cầm lấy điện thoại Phương Tư Dao gọi cho Ái Vi lại không người nghe, cô chỉ đành quyết định ngày may lại đến công ty một chuyến


Hết chương 67

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện