Nụ hôn đó đối với Trác Thế Tuyết thật bất ngờ, người được hôn và người bị hôn hoàn toàn khác nhau, lẽ ra nàng phải tức giận rời khỏi nhà hàng, nhưng tay Isabella lại nhẹ nhàng đặt lên đùi nàng, nhẹ nhàng vuốt ve nàng. Nàng đỏ mặt không biết phải làm sao, đầu óc hỗn loạn vì nụ hôn vừa rồi.
Sau đó, người gọi món không phải Trác Thế Tuyết mà là Isabella, cô có thể gọi món nàng thích, hơn nữa cô biết rất rõ khẩu vị của Trác Thế Tuyết, ví dụ như bít tết thích nấu chín như thế nào, nàng thích sốt cà chua hay sốt tiêu đen, những điều này cô đều nắm rõ.
Sau khi gọi món, Isabella đưa thực đơn cho người phục vụ, cô ấy nhìn Tiếu Tuyết với vẻ thích thú, nàng vẫn đang trong trạng thái bối rối nhưng lại cư xử rất ngoan ngoãn.
"Chuyện gì vậy?"
"Đừng chạm vào tôi..." Trác Thế Tuyết hất tay Isabella ra, thấp giọng nói: "Sau bữa ăn này chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa được không?"
"Nhưng tôi không muốn như vậy." Isabella đưa tay hướng vào đùi Trác Thế Tuyết, "Nói cho tôi biết, em thật sự không muốn sao?"
Không biết vì sao, Trác Thế Tuyết đột nhiên nhớ tới mối quan hệ của mình với Hạ Đồng, bọn họ đã hẹn hò được ba năm, Trác Thế Tuyết vẫn luôn là người nằm trên, về mặt tình dục, Trác Thế Tuyết gần như không được tiến vào trong gần ba năm. Nàng tự hỏi liệu có phải mình thật sự không muốn, điều đó chắc chắn là không thể, chưa kể thân thể đã được Isabella rèn luyện trước đó.
Nàng cũng là con người, cũng là phụ nữ, sao có thể không ham muốn tình dục...
"Em muốn đúng không? Vẻ mặt của em nói lên tất cả, Tiểu Tuyết."
Tay Isabella tiến sâu vào trong đùi nàng, Trác Thế Tuyết dùng tay ngăn lại, nhưng nó căn bản không có cách nào chống lại sức tiến công của Isabella. Ở đây có rất nhiều người, nàng không muốn người khác thấy vẻ mặt này của mình. Trước đó nàng đã được Isabella huấn luyện ở nhiều địa điểm, các tư thế khác nhau đã được thử qua, nhưng đây lại là nơi công cộng.
"Đã lâu không chạm vào em, em vẫn nhạy cảm như vậy, cục cưng."
Trác Thế Tuyết có thể cảm nhận được ngón tay của cô luồn vào trong quần lót vuốt ve phần dưới của nàng, khe hở chật hẹp ẩm ướt bị bàn tay Isabella nhẹ nhàng đẩy ra, cô đang khám phá phần nhô lên vốn đã cương cứng.
"Em ướt quá Tiểu Tuyết, nếu chúng ta không phải đang ở ngoài thì bây giờ em đã bị tôi đè xuống đ* thật mạnh rồi." 🫣
Isabella dựa vào tai Trác Thế Tuyết vừa thổi vừa nói, sức nóng trong lời nói của đối phương xuyên qua màng nhĩ của Trác Thế Tuyết, truyền đến tuyến yên trong não, không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ này được, Trác Thế Tuyết cũng không ngoại lệ. Cô bé của nàng ngày càng ẩm ướt, càng chảy nhiều nước, cơ thể nàng ngày càng nóng hơn.
"Không, không...Tôi sẽ gọi người tới... Tôi sẽ la lên đó"
"A? Thật sao? Gọi người tới xem bộ dạng xấu hổ của em lúc này à? " Isabella ác độc giễu cợt, "Vậy thì em cứ hét lên đi, nhưng tôi nói cho em biết, với vẻ mặt động tình đầy quyến rũ này thì ai nhìn thấy cũng không thể cưỡng nỗi."
"Giống như em đang nói với họ, hãy đến và đ* tôi."
Khi Isabella thì thầm những lời này vào tai Trác Thế Tuyết, ngón tay của cô đột nhiên thọc vào nơi sâu kín của Trác Thế Tuyết, lời nói sỉ nhục và hành vi khiêu khích khiến toàn thân Trác Thế Tuyết co giật. Khi ngón tay của Isabella ra vào, chất lỏng bên trong chảy ra càng nhiều làm ướt quần lót của nàng. Trác Thế Tuyết bây giờ tâm trạng rất tệ, đầu óc trống rỗng, nàng không dám hét lên vì sợ nhân viên phục vụ trong nhà hàng phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ. Hơn nữa là không phải nàng không động tình, nàng vẫn còn nhiều tình cảm với Isabella, nên cô biết phải làm gì để kích thích các giác quan của nàng.
"Em có muốn về nhà với tôi tối nay không? Chỉ một đêm thôi." Giọng Isabella rất thấp, nhưng cô đảm bảo Trác Thế Tuyết có thể nghe thấy, "Tôi sẽ làm cho em sướng hơn cả lúc này, rồi ngày mai tôi sẽ đưa em đi làm và sau đó chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa? "
Chúng ta sẽ không gặp lại nhau. Điều kiện này nghe rất hấp dẫn. Hiện giờ Trác Thế Tuyết cũng không suy nghĩ được nhiều, nàng quá muốn. Lúc tay Isabella được đưa vào nhưng vì nàng đang ngồi nên ngón tay của Isabella cũng khó di chuyển.
"Tôi...tôi, tôi không biết..." Trác Thế Tuyết vừa định lắc đầu thì ngón tay của Isabella đâm sâu vào phần thân dưới mỏng manh và nhạy cảm của nàng, làm phát ra âm thanh rất nhỏ của tiếng nước. tiếng phập phồng "lép...nhép..."
"À... đừng, dừng lại đi..."
"Tôi rất thích em như vậy, Tiểu Tuyết." Isabella hôn lên mặt Trác Thế Tuyết, rồi dùng lưỡi liếm lên mặt nàng, "Cũng giống như trước đây, chỉ cần tốn chút thời gian là em đã n*ng rồi.", lâu lắm rồi tôi mới làm tình với em, cục cưng.
"Không, đừng nói nữa... Trác Thế Tuyết cố gắng hết sức kìm nén tiếng rên rỉ sắp bật ra, nàng thật sự sợ người ta nhìn thấy mình như thế này, giống như một con điếm hèn hạ.
"Tại sao, trông em rất thích khi tôi làm điều này với em mà?" Isabella ấn tay vào chỗ nhô lên đang cương cứng của Trác Thế Tuyết và bắt đầu xoa nó nhanh hơn. Trác Thế Tuyết giữ chặt bàn ăn, nhưng nhưng cơ thể nàng không thể đứng vững và nàng đang lắc lư theo chuyển động của Isabella.
Isabella lại tăng tốc, tầm nhìn của Trác Thế Tuyết trở nên mơ hồ, lại nhìn thấy một người phục vụ bưng bít tết đi tới, lúc này toàn thân Trác Thế Tuyết run rẩy, nàng đạt đến cao trào vào thời điểm người phục vụ đến bàn.
Nước mắt Trác Thế Tuyết trào ra, nàng không thể tin được sau ba năm mình lại bị Isabella chơi đến đỉnh điểm trong lúc nàng vẫn đang còn tỉnh táo.
"Chuyện gì vậy?"
Isabella với vẻ vô tội cầm chiếc khăn ướt trên bàn lên lau bàn tay vừa làm điều xấu xa, sau đó tao nhã cắt miếng bít tết còn đang bốc khói.
Trác Thế Tuyết đầu óc vẫn còn mụ mị, nàng không thể tiếp nhận chuyện vừa xảy ra, nhưng sự trống rỗng ở phía dưới cơ thể lại nhắc nhở nàng rằng nàng đã bị Isabella đ*.
"Em có muốn ăn một miếng không?" Isabella cầm chiếc nĩa với miếng thịt bò trong tay và ra hiệu cho Trác Thế Tuyết.
Trác Thế Tuyết nhìn miếng thịt bò, lại nhìn khuôn mặt Isabella, khắp nơi nàng đều cảm thấy rất khó chịu, không hài lòng chút nào, bên trong vẫn cảm thấy trống rỗng, muốn được lấp đầy bằng thứ gì đó sâu hơn.
Tệ quá, chuyện gì đã xảy ra với nàng vậy? Nàng mắc chứng nghiện tình dục sao? Không thể nào, nhưng trong thời gian bị Isabella thao túng, nàng thật sự đã nghiện tình dục trong một thời gian dài. Chỉ cần không quan hệ, nàng sẽ cảm thấy không khỏe và chỉ có thể ngày đêm quỳ dưới chân Isabella để cầu xin niềm vui.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Isabella nhìn thấy Trác Thế Tuyết không ăn bít tết của mình, vẫn còn chút thất thần. Cô biết Trác Thế Tuyết đang nghĩ gì. "Có phải cục cưng của tôi đang nghĩ xem liệu cô bé của em còn muốn ăn nữa đúng không? Chỗ này chưa được thỏa mãn nhỉ ?"
Trác Thế Tuyết không nói chuyện, chỉ là nghiến răng nghiến lợi không dám nhìn Isabella, cô thấy nàng như thề liền tới gần và cắn nhẹ vào tai nàng.
"Đừng lo lắng, hãyăn xong bữa tối trước đi, nếu không em sẽ không đủ sức làm tiếp với tôi tối nay"
Sau đó, người gọi món không phải Trác Thế Tuyết mà là Isabella, cô có thể gọi món nàng thích, hơn nữa cô biết rất rõ khẩu vị của Trác Thế Tuyết, ví dụ như bít tết thích nấu chín như thế nào, nàng thích sốt cà chua hay sốt tiêu đen, những điều này cô đều nắm rõ.
Sau khi gọi món, Isabella đưa thực đơn cho người phục vụ, cô ấy nhìn Tiếu Tuyết với vẻ thích thú, nàng vẫn đang trong trạng thái bối rối nhưng lại cư xử rất ngoan ngoãn.
"Chuyện gì vậy?"
"Đừng chạm vào tôi..." Trác Thế Tuyết hất tay Isabella ra, thấp giọng nói: "Sau bữa ăn này chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa được không?"
"Nhưng tôi không muốn như vậy." Isabella đưa tay hướng vào đùi Trác Thế Tuyết, "Nói cho tôi biết, em thật sự không muốn sao?"
Không biết vì sao, Trác Thế Tuyết đột nhiên nhớ tới mối quan hệ của mình với Hạ Đồng, bọn họ đã hẹn hò được ba năm, Trác Thế Tuyết vẫn luôn là người nằm trên, về mặt tình dục, Trác Thế Tuyết gần như không được tiến vào trong gần ba năm. Nàng tự hỏi liệu có phải mình thật sự không muốn, điều đó chắc chắn là không thể, chưa kể thân thể đã được Isabella rèn luyện trước đó.
Nàng cũng là con người, cũng là phụ nữ, sao có thể không ham muốn tình dục...
"Em muốn đúng không? Vẻ mặt của em nói lên tất cả, Tiểu Tuyết."
Tay Isabella tiến sâu vào trong đùi nàng, Trác Thế Tuyết dùng tay ngăn lại, nhưng nó căn bản không có cách nào chống lại sức tiến công của Isabella. Ở đây có rất nhiều người, nàng không muốn người khác thấy vẻ mặt này của mình. Trước đó nàng đã được Isabella huấn luyện ở nhiều địa điểm, các tư thế khác nhau đã được thử qua, nhưng đây lại là nơi công cộng.
"Đã lâu không chạm vào em, em vẫn nhạy cảm như vậy, cục cưng."
Trác Thế Tuyết có thể cảm nhận được ngón tay của cô luồn vào trong quần lót vuốt ve phần dưới của nàng, khe hở chật hẹp ẩm ướt bị bàn tay Isabella nhẹ nhàng đẩy ra, cô đang khám phá phần nhô lên vốn đã cương cứng.
"Em ướt quá Tiểu Tuyết, nếu chúng ta không phải đang ở ngoài thì bây giờ em đã bị tôi đè xuống đ* thật mạnh rồi." 🫣
Isabella dựa vào tai Trác Thế Tuyết vừa thổi vừa nói, sức nóng trong lời nói của đối phương xuyên qua màng nhĩ của Trác Thế Tuyết, truyền đến tuyến yên trong não, không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ này được, Trác Thế Tuyết cũng không ngoại lệ. Cô bé của nàng ngày càng ẩm ướt, càng chảy nhiều nước, cơ thể nàng ngày càng nóng hơn.
"Không, không...Tôi sẽ gọi người tới... Tôi sẽ la lên đó"
"A? Thật sao? Gọi người tới xem bộ dạng xấu hổ của em lúc này à? " Isabella ác độc giễu cợt, "Vậy thì em cứ hét lên đi, nhưng tôi nói cho em biết, với vẻ mặt động tình đầy quyến rũ này thì ai nhìn thấy cũng không thể cưỡng nỗi."
"Giống như em đang nói với họ, hãy đến và đ* tôi."
Khi Isabella thì thầm những lời này vào tai Trác Thế Tuyết, ngón tay của cô đột nhiên thọc vào nơi sâu kín của Trác Thế Tuyết, lời nói sỉ nhục và hành vi khiêu khích khiến toàn thân Trác Thế Tuyết co giật. Khi ngón tay của Isabella ra vào, chất lỏng bên trong chảy ra càng nhiều làm ướt quần lót của nàng. Trác Thế Tuyết bây giờ tâm trạng rất tệ, đầu óc trống rỗng, nàng không dám hét lên vì sợ nhân viên phục vụ trong nhà hàng phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ. Hơn nữa là không phải nàng không động tình, nàng vẫn còn nhiều tình cảm với Isabella, nên cô biết phải làm gì để kích thích các giác quan của nàng.
"Em có muốn về nhà với tôi tối nay không? Chỉ một đêm thôi." Giọng Isabella rất thấp, nhưng cô đảm bảo Trác Thế Tuyết có thể nghe thấy, "Tôi sẽ làm cho em sướng hơn cả lúc này, rồi ngày mai tôi sẽ đưa em đi làm và sau đó chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa? "
Chúng ta sẽ không gặp lại nhau. Điều kiện này nghe rất hấp dẫn. Hiện giờ Trác Thế Tuyết cũng không suy nghĩ được nhiều, nàng quá muốn. Lúc tay Isabella được đưa vào nhưng vì nàng đang ngồi nên ngón tay của Isabella cũng khó di chuyển.
"Tôi...tôi, tôi không biết..." Trác Thế Tuyết vừa định lắc đầu thì ngón tay của Isabella đâm sâu vào phần thân dưới mỏng manh và nhạy cảm của nàng, làm phát ra âm thanh rất nhỏ của tiếng nước. tiếng phập phồng "lép...nhép..."
"À... đừng, dừng lại đi..."
"Tôi rất thích em như vậy, Tiểu Tuyết." Isabella hôn lên mặt Trác Thế Tuyết, rồi dùng lưỡi liếm lên mặt nàng, "Cũng giống như trước đây, chỉ cần tốn chút thời gian là em đã n*ng rồi.", lâu lắm rồi tôi mới làm tình với em, cục cưng.
"Không, đừng nói nữa... Trác Thế Tuyết cố gắng hết sức kìm nén tiếng rên rỉ sắp bật ra, nàng thật sự sợ người ta nhìn thấy mình như thế này, giống như một con điếm hèn hạ.
"Tại sao, trông em rất thích khi tôi làm điều này với em mà?" Isabella ấn tay vào chỗ nhô lên đang cương cứng của Trác Thế Tuyết và bắt đầu xoa nó nhanh hơn. Trác Thế Tuyết giữ chặt bàn ăn, nhưng nhưng cơ thể nàng không thể đứng vững và nàng đang lắc lư theo chuyển động của Isabella.
Isabella lại tăng tốc, tầm nhìn của Trác Thế Tuyết trở nên mơ hồ, lại nhìn thấy một người phục vụ bưng bít tết đi tới, lúc này toàn thân Trác Thế Tuyết run rẩy, nàng đạt đến cao trào vào thời điểm người phục vụ đến bàn.
Nước mắt Trác Thế Tuyết trào ra, nàng không thể tin được sau ba năm mình lại bị Isabella chơi đến đỉnh điểm trong lúc nàng vẫn đang còn tỉnh táo.
"Chuyện gì vậy?"
Isabella với vẻ vô tội cầm chiếc khăn ướt trên bàn lên lau bàn tay vừa làm điều xấu xa, sau đó tao nhã cắt miếng bít tết còn đang bốc khói.
Trác Thế Tuyết đầu óc vẫn còn mụ mị, nàng không thể tiếp nhận chuyện vừa xảy ra, nhưng sự trống rỗng ở phía dưới cơ thể lại nhắc nhở nàng rằng nàng đã bị Isabella đ*.
"Em có muốn ăn một miếng không?" Isabella cầm chiếc nĩa với miếng thịt bò trong tay và ra hiệu cho Trác Thế Tuyết.
Trác Thế Tuyết nhìn miếng thịt bò, lại nhìn khuôn mặt Isabella, khắp nơi nàng đều cảm thấy rất khó chịu, không hài lòng chút nào, bên trong vẫn cảm thấy trống rỗng, muốn được lấp đầy bằng thứ gì đó sâu hơn.
Tệ quá, chuyện gì đã xảy ra với nàng vậy? Nàng mắc chứng nghiện tình dục sao? Không thể nào, nhưng trong thời gian bị Isabella thao túng, nàng thật sự đã nghiện tình dục trong một thời gian dài. Chỉ cần không quan hệ, nàng sẽ cảm thấy không khỏe và chỉ có thể ngày đêm quỳ dưới chân Isabella để cầu xin niềm vui.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Isabella nhìn thấy Trác Thế Tuyết không ăn bít tết của mình, vẫn còn chút thất thần. Cô biết Trác Thế Tuyết đang nghĩ gì. "Có phải cục cưng của tôi đang nghĩ xem liệu cô bé của em còn muốn ăn nữa đúng không? Chỗ này chưa được thỏa mãn nhỉ ?"
Trác Thế Tuyết không nói chuyện, chỉ là nghiến răng nghiến lợi không dám nhìn Isabella, cô thấy nàng như thề liền tới gần và cắn nhẹ vào tai nàng.
"Đừng lo lắng, hãyăn xong bữa tối trước đi, nếu không em sẽ không đủ sức làm tiếp với tôi tối nay"
Danh sách chương