Rõ ràng Isabella có thể mua cho nàng một bộ quần áo mới, chuyện không phải rất đơn giản sao? Cô giàu có và quyền lực, có thể gọi người hầu ghé qua khu thương mại mua đồ cho nàng và mang đến bệnh viện.
Isabella muốn nàng khỏa thân trong phòng nghỉ của văn phòng. Mặc dù phòng nghỉ cũng rất rộng rãi, nhưng nó chỉ ngăn cách với văn phòng bởi một bức tường mỏng. Khi Isabella đang nói chuyện với cấp dưới của mình, nàng có thể nghe rõ, và khi nghĩ đến việc mình khỏa thân, trong lòng nàng có những cảm xúc lẫn lộn.
"Đến giờ ăn cơm rồi cưng."
Isabella bưng hộp cơm xuất hiện, hộp cơm tinh tế đựng đầy đồ ăn Nhật Bản nhưng Trác Thế Tuyết lại không có cảm giác thèm ăn, nàng quấn chăn ngồi trên giường, xem TV để giải tỏa sự buồn chán, trên TV đang phát tin tức quốc tế, vì trình độ tiếng Anh rất tệ và nàng không hiểu gì cả.
Nếu bạn muốn hỏi điện thoại di động của nàng đang ở đâu, thì nàng không còn nhìn thấy điện thoại di động của mình kể từ khi ở với Isabella.
"Cứ để đó đi, bây giờ tôi không muốn ăn."
"Sao em không muốn ăn, em yêu?" Isabella đặt hộp cơm sang một bên, sau đó đi đến và ngồi cạnh Trác Thế Tuyết, ôm chặt nàng, "Cưng à, tôi cảm thấy thật tuyệt khi được ở bên cạnh em mọi lúc. Tôi có thể ôm em, hôn em và chạm vào em mỗi ngày—"
"Thả tôi ra!"
"Bao giờ em mới thẳng thắn với tôi đây?" Isabella giả vờ đau khổ nói. "Hoàn cảnh của chúng ta vốn đã như vậy, có chống cự cũng vô ích thôi. Tối nhất em nên ngoan ngoãn ăn đi."
Trác Thế Tuyết nghe Isabella bình tĩnh nói chuyện, nàng xoay người, đương nhiên vẫn quấn chặt lấy chăn, tức giận nói: "Tôi không ăn!"
"Em thực sự không định ăn à?"
"Không ăn!"
"Em không ăn nhưng tôi đói." Isabella nói.
"Vậy thì chị có thể ăn nó."
Isabella đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, kéo chăn bông của nàng ra, Trác Thế Tuyết không có chút phản ứng nào, bởi vì tay nàng không chuẩn bị nên cái chăn đã bị giật ra, nàng trần truồng ngồi trên giường, nhìn chiếc chăn bông trên tay Isabella, mặt nàng đỏ bừng.
"Chị đang làm gì thế! Trả chăn lại cho tôi."
"Tôi không muốn."
Isabella nghịch ngợm ném chiếc chăn ra sau lưng, biết Trác Thế Tuyết sẽ không dám mở cửa chạy ra khỏi phòng nghỉ, tiểu cô nương ngốc này bây giờ giống như rùa trong lọ.
"Tại sao chị làm điều này..."
Isabella đến bên cạnh Trác Thế Tuyết, nàng không sức phản kháng nên bị cô kéo vào lòng, giây tiếp theo, cô đặt tay lên bộ ngực đầy đặn của nàng bắt đầu đùa giỡn. Chỉ một lúc sau, Trác Thế Tuyết gần như bỏ mất lớp áo giáp phòng hộ.
"Tại sao tôi lại không thể làm điều này? Điều đó không rõ ràng sao? Tôi chỉ thích trêu chọc em." Isabella cúi đầu cắn vào tai Trác Thế Tuyết, liếm dọc theo tai nàng, làm nàng trở nên hương phấn, nàng hơi run lên vì sự vuốt ve của cô.
"Đừng chạm vào tôi...A..."
Isabella chơi đùa ngực nàng vô cùng tinh tế, cô dùng đầu ngón trỏ vẽ những vòng tròn dọc theo quầng vú của nàng mà không chạm vào phần đỉnh, đầu ti hồng hào đáng yêu của Trác Thế Tuyết từ từ đứng lên và đầy dục vọng.
Không cần kéo dài quá một phút dưới tác động của sự vuốt ve này, Trác Thế Tuyết cảm nhận được chất lỏng đang chảy ra từ hai cánh hoa e ấp không được che đậy bên dưới của nàng.
"Em thật nhạy cảm, em yêu. Tôi chỉ mới chơi đùa tí thôi mà em đã nhanh chóng ướt như này.Có đúng là em thật sự không muốn?"
"...Không, tôi không muốn..." Trác Thế Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói.
Nàng đang cố gắng hết sức để kìm nén dục vọng trong lòng, chết tiệt, tại sao nàng lại có thế có cảm tình với Isabella? Nàng thực sự quá nhạy cảm, chỉ cần một cái chạm đơn giản như vậy, nàng đã ướt ngay lập tức.
"Không? Em thật không muốn ăn sao?"
"Tôi không muốn ăn......"
"Em không muốn ăn, cũng không muốn làm tình, để tôi đoán xem em muốn làm gì." Isabella mỉm cười nói nhỏ vào tai Trác Thế Tuyết, giọng nói mang chút từ tính cùng hơi thở nóng bỏng đều ập vào như xuyên thủng lỗ tai nàng, khiến chân cũng trở nên bủn rủn.
"Ăn? Hay làm tình?"
"Em chỉ có thể chọn một, ngoan ngoãn nghe lời."
"Ăn, ăn...ăn! Tôi muốn ăn!"
"Ăn sao? Bây giờ cưng mới muốn ăn à? Cục cưng của tôi." Isabella đã nhận được câu trả lời mà cô ấy muốn, nhưng đó có thực sự là điều cô ấy muốn không? Cô gật đầu và cười nói, "Lẽ ra em phải đưa ra sự lựa chọn trước khi được hỏi, nếu vậy em có thể ăn nó rồi, nhưng đã hết thời gian."
"C-cái gì...?"
"Bây giờ em cho tôi ăn trước rồi nói chuyện sau, cho dù đó là điều em đã không chọn."
"Chị đang nói vớ vẩn gì thế!"
Bàn tay của Isabella đi dọc theo bụng Trác Thế Tuyết, chạm vào phần hơi nhô ra và bắt đầu xoa bóp. Trác Thế Tuyết cực kỳ nhạy cảm ở khu vực đó. Khi xoa bóp, nàng cảm giác như cột sống của mình bắt đầu tê dại, cơ thể dần trở nên căng cứng, ý thức sắp sụp đổ.
"Ờ...ờ...đừng...đợi đã...!"
Trác Thế Tuyết đơn giản là không hiểu tại sao lực cọ xát của Isabella lại khơi dậy dục vọng của nàng tốt như vậy, tay còn lại của Isabella vẫn đặt trên một bên ngực của Trác Thế Tuyết, sự kích thích kép khiến nàng rên rỉ lớn tiếng hơn.
"À ừm...tôi-Isabella..."
"Nhìn xem, em thỏa thân như vầy thật tiện để tôi mở đùi em và tiến vào. Chi bằng cục cưng của tôi ở nhà cũng không cần mặc quần áo nữa được không? Em thật sự rất thích hợp bị nhốt trong nhà mỗi ngày để tôi làm tình với em. "
"Không, không đời nào..."
Cô xoa hạt đậu bên dưới đang dần cương cứng vài lần, Trác Thế Tuyết cảm giác như mình sắp ngất đi vì sung sướng, nàng nắm chặt tay Isabella, nàng thực sự sắp ngất đi.
"Nói cho tôi biết, nếu bây giờ tôi đưa tay vào lỗ nhỏ của em thì sẽ có cảm giác như thế nào?"
Trác Thế Tuyết đầu óc trống rỗng, nàng cơ bản không thể đáp lại được, miệng vẫn đang bị cô hôn, cô di chuyển đến cổ nàng và gặm mút. Khi Isabella cảm thấy nàng đã sẵn sàng, cô đâm mạnh ngón tay vào lỗ nhỏ trơn trợt của Trác Thế Tuyết.
Nàng há to miệng, kìm nén chị kích động. Khi vừa mở miệng, Isabella đã hôn tới, răng môi quấn quýt.
Sự di chuyển của ngón tay kết hợp với tiếng nước tạo ra âm thanh cực kỳ dâm dãng trong phòng nghỉ "pạch pạch" . Nếu lúc này có bác sĩ tình cờ đi vào văn phòng, chắc chắn sẽ hiểu được chuyện gì đang xảy ra bên trong.
"Ừ-huh...ừm!"
"Ngon thật."
Isabella rời khỏi miệng của Trác Thế Tuyết, cô cho rằng đây chính là yêu, bất kể cô hôn nàng như thế nào, nước bọt và đôi môi mềm mại của nàng vẫn luôn ngọt ngào. Như thể nàng sinh ra chỉ dành cho cô, từ giây phút đó trở đi, đã định trước sẽ phải trở thành đồ chơi tình chơi tình dục độc quyền của cô.
Isabella tiếp tục hôn lên mặt Trác Thế Tuyết, ở tư thế như vậy, cô có thể chơi đùa với nàng như thế nào cũng được. Nếu Trác Thế Tuyết đã không muốn ăn thì cô ăn nàng cũng không có gì bất hợp lý.
Điều này quả thật có ý nghĩa? ____________________________________
Editor: Okela, bạn nói gì cũng hợp lý .
Isabella muốn nàng khỏa thân trong phòng nghỉ của văn phòng. Mặc dù phòng nghỉ cũng rất rộng rãi, nhưng nó chỉ ngăn cách với văn phòng bởi một bức tường mỏng. Khi Isabella đang nói chuyện với cấp dưới của mình, nàng có thể nghe rõ, và khi nghĩ đến việc mình khỏa thân, trong lòng nàng có những cảm xúc lẫn lộn.
"Đến giờ ăn cơm rồi cưng."
Isabella bưng hộp cơm xuất hiện, hộp cơm tinh tế đựng đầy đồ ăn Nhật Bản nhưng Trác Thế Tuyết lại không có cảm giác thèm ăn, nàng quấn chăn ngồi trên giường, xem TV để giải tỏa sự buồn chán, trên TV đang phát tin tức quốc tế, vì trình độ tiếng Anh rất tệ và nàng không hiểu gì cả.
Nếu bạn muốn hỏi điện thoại di động của nàng đang ở đâu, thì nàng không còn nhìn thấy điện thoại di động của mình kể từ khi ở với Isabella.
"Cứ để đó đi, bây giờ tôi không muốn ăn."
"Sao em không muốn ăn, em yêu?" Isabella đặt hộp cơm sang một bên, sau đó đi đến và ngồi cạnh Trác Thế Tuyết, ôm chặt nàng, "Cưng à, tôi cảm thấy thật tuyệt khi được ở bên cạnh em mọi lúc. Tôi có thể ôm em, hôn em và chạm vào em mỗi ngày—"
"Thả tôi ra!"
"Bao giờ em mới thẳng thắn với tôi đây?" Isabella giả vờ đau khổ nói. "Hoàn cảnh của chúng ta vốn đã như vậy, có chống cự cũng vô ích thôi. Tối nhất em nên ngoan ngoãn ăn đi."
Trác Thế Tuyết nghe Isabella bình tĩnh nói chuyện, nàng xoay người, đương nhiên vẫn quấn chặt lấy chăn, tức giận nói: "Tôi không ăn!"
"Em thực sự không định ăn à?"
"Không ăn!"
"Em không ăn nhưng tôi đói." Isabella nói.
"Vậy thì chị có thể ăn nó."
Isabella đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, kéo chăn bông của nàng ra, Trác Thế Tuyết không có chút phản ứng nào, bởi vì tay nàng không chuẩn bị nên cái chăn đã bị giật ra, nàng trần truồng ngồi trên giường, nhìn chiếc chăn bông trên tay Isabella, mặt nàng đỏ bừng.
"Chị đang làm gì thế! Trả chăn lại cho tôi."
"Tôi không muốn."
Isabella nghịch ngợm ném chiếc chăn ra sau lưng, biết Trác Thế Tuyết sẽ không dám mở cửa chạy ra khỏi phòng nghỉ, tiểu cô nương ngốc này bây giờ giống như rùa trong lọ.
"Tại sao chị làm điều này..."
Isabella đến bên cạnh Trác Thế Tuyết, nàng không sức phản kháng nên bị cô kéo vào lòng, giây tiếp theo, cô đặt tay lên bộ ngực đầy đặn của nàng bắt đầu đùa giỡn. Chỉ một lúc sau, Trác Thế Tuyết gần như bỏ mất lớp áo giáp phòng hộ.
"Tại sao tôi lại không thể làm điều này? Điều đó không rõ ràng sao? Tôi chỉ thích trêu chọc em." Isabella cúi đầu cắn vào tai Trác Thế Tuyết, liếm dọc theo tai nàng, làm nàng trở nên hương phấn, nàng hơi run lên vì sự vuốt ve của cô.
"Đừng chạm vào tôi...A..."
Isabella chơi đùa ngực nàng vô cùng tinh tế, cô dùng đầu ngón trỏ vẽ những vòng tròn dọc theo quầng vú của nàng mà không chạm vào phần đỉnh, đầu ti hồng hào đáng yêu của Trác Thế Tuyết từ từ đứng lên và đầy dục vọng.
Không cần kéo dài quá một phút dưới tác động của sự vuốt ve này, Trác Thế Tuyết cảm nhận được chất lỏng đang chảy ra từ hai cánh hoa e ấp không được che đậy bên dưới của nàng.
"Em thật nhạy cảm, em yêu. Tôi chỉ mới chơi đùa tí thôi mà em đã nhanh chóng ướt như này.Có đúng là em thật sự không muốn?"
"...Không, tôi không muốn..." Trác Thế Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói.
Nàng đang cố gắng hết sức để kìm nén dục vọng trong lòng, chết tiệt, tại sao nàng lại có thế có cảm tình với Isabella? Nàng thực sự quá nhạy cảm, chỉ cần một cái chạm đơn giản như vậy, nàng đã ướt ngay lập tức.
"Không? Em thật không muốn ăn sao?"
"Tôi không muốn ăn......"
"Em không muốn ăn, cũng không muốn làm tình, để tôi đoán xem em muốn làm gì." Isabella mỉm cười nói nhỏ vào tai Trác Thế Tuyết, giọng nói mang chút từ tính cùng hơi thở nóng bỏng đều ập vào như xuyên thủng lỗ tai nàng, khiến chân cũng trở nên bủn rủn.
"Ăn? Hay làm tình?"
"Em chỉ có thể chọn một, ngoan ngoãn nghe lời."
"Ăn, ăn...ăn! Tôi muốn ăn!"
"Ăn sao? Bây giờ cưng mới muốn ăn à? Cục cưng của tôi." Isabella đã nhận được câu trả lời mà cô ấy muốn, nhưng đó có thực sự là điều cô ấy muốn không? Cô gật đầu và cười nói, "Lẽ ra em phải đưa ra sự lựa chọn trước khi được hỏi, nếu vậy em có thể ăn nó rồi, nhưng đã hết thời gian."
"C-cái gì...?"
"Bây giờ em cho tôi ăn trước rồi nói chuyện sau, cho dù đó là điều em đã không chọn."
"Chị đang nói vớ vẩn gì thế!"
Bàn tay của Isabella đi dọc theo bụng Trác Thế Tuyết, chạm vào phần hơi nhô ra và bắt đầu xoa bóp. Trác Thế Tuyết cực kỳ nhạy cảm ở khu vực đó. Khi xoa bóp, nàng cảm giác như cột sống của mình bắt đầu tê dại, cơ thể dần trở nên căng cứng, ý thức sắp sụp đổ.
"Ờ...ờ...đừng...đợi đã...!"
Trác Thế Tuyết đơn giản là không hiểu tại sao lực cọ xát của Isabella lại khơi dậy dục vọng của nàng tốt như vậy, tay còn lại của Isabella vẫn đặt trên một bên ngực của Trác Thế Tuyết, sự kích thích kép khiến nàng rên rỉ lớn tiếng hơn.
"À ừm...tôi-Isabella..."
"Nhìn xem, em thỏa thân như vầy thật tiện để tôi mở đùi em và tiến vào. Chi bằng cục cưng của tôi ở nhà cũng không cần mặc quần áo nữa được không? Em thật sự rất thích hợp bị nhốt trong nhà mỗi ngày để tôi làm tình với em. "
"Không, không đời nào..."
Cô xoa hạt đậu bên dưới đang dần cương cứng vài lần, Trác Thế Tuyết cảm giác như mình sắp ngất đi vì sung sướng, nàng nắm chặt tay Isabella, nàng thực sự sắp ngất đi.
"Nói cho tôi biết, nếu bây giờ tôi đưa tay vào lỗ nhỏ của em thì sẽ có cảm giác như thế nào?"
Trác Thế Tuyết đầu óc trống rỗng, nàng cơ bản không thể đáp lại được, miệng vẫn đang bị cô hôn, cô di chuyển đến cổ nàng và gặm mút. Khi Isabella cảm thấy nàng đã sẵn sàng, cô đâm mạnh ngón tay vào lỗ nhỏ trơn trợt của Trác Thế Tuyết.
Nàng há to miệng, kìm nén chị kích động. Khi vừa mở miệng, Isabella đã hôn tới, răng môi quấn quýt.
Sự di chuyển của ngón tay kết hợp với tiếng nước tạo ra âm thanh cực kỳ dâm dãng trong phòng nghỉ "pạch pạch" . Nếu lúc này có bác sĩ tình cờ đi vào văn phòng, chắc chắn sẽ hiểu được chuyện gì đang xảy ra bên trong.
"Ừ-huh...ừm!"
"Ngon thật."
Isabella rời khỏi miệng của Trác Thế Tuyết, cô cho rằng đây chính là yêu, bất kể cô hôn nàng như thế nào, nước bọt và đôi môi mềm mại của nàng vẫn luôn ngọt ngào. Như thể nàng sinh ra chỉ dành cho cô, từ giây phút đó trở đi, đã định trước sẽ phải trở thành đồ chơi tình chơi tình dục độc quyền của cô.
Isabella tiếp tục hôn lên mặt Trác Thế Tuyết, ở tư thế như vậy, cô có thể chơi đùa với nàng như thế nào cũng được. Nếu Trác Thế Tuyết đã không muốn ăn thì cô ăn nàng cũng không có gì bất hợp lý.
Điều này quả thật có ý nghĩa? ____________________________________
Editor: Okela, bạn nói gì cũng hợp lý .
Danh sách chương