Lạc Ninh vừa rửa mặt xong, Tần Dịch Tắc đã mang bữa sáng về, có món trứng chiên cuộn thịt gà Lạc Ninh thích ăn nhất.
Lúc thường ở đoàn phim, đều do Lê Tân hoặc trợ lý đem bữa sáng cầm về, hôm nay là lần đầu tiên Tần Dịch Tắc tự mình xuống lầu lấy đồ ăn cho Lạc Ninh, cảm giác cũng không tệ lắm, đặc biệt là khi thấy dáng vẻ Lạc Ninh cúi đầu nghiêm túc ăn cơm, Tần Dịch Tắc cả lòng mềm nhũn, hận không thể ôm đồm một ngày ba bữa của Lạc Ninh, mỗi ngày dâng thức ăn đến tận miệng cậu.
Lạc Ninh nhận ra ánh nhìn chăm chú ôn nhu trên đỉnh đầu mình, nhịn cười hỏi: “Dịch Tắc, anh nhìn tôi làm gì?”
Tần Dịch Tắc nhanh chóng dời mắt, đỏ tai nói: “Không có gì, chỉ là muốn hỏi cậu… Bữa sáng ở căn cứ ăn có quen không?”
Lạc Ninh gật đầu: “Ăn rất ngon, tôi cũng đâu có kén ăn.”
Hai người yên lặng ăn sáng xong, Tần Dịch Tắc không quá tự nhiên hỏi: “Hôm nay tôi không có cảnh quay, muốn ở trong phòng đọc kịch bản, cậu có muốn ở lại cùng không, sửa kịch bản của cậu?”
Ý hắn là muốn hai người đều ở lại phòng, tốt nhất là ở chung một chỗ cả ngày, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm.
Kết quả Lạc Ninh lại nói: “Tôi đã hẹn với Tiết lão sư rồi, sáng nay sẽ cùng nhau sửa lại kịch bản phần sau.”
Tần Dịch Tắc nghiêm mặt nói: “Vậy tôi cũng đi tìm Tiết lão sư, đột nhiên tôi nhớ ra, mấy đoạn lời thoại phía sau có chút vấn đề.”
Lạc Ninh: “…”
Mới vừa nói muốn ở phòng nghỉ ngơi, đổi giọng nhanh đến như vậy, anh không sợ tự vả đến sưng mặt sao? Lạc Ninh khẽ cười cười, nói: “Được, vậy cùng đi.”
Hai người ăn sáng xong sau đó xuống lầu, Tiết lão sư vừa thấy bọn họ liền tiến lên đón, cười nói: “Hôm nay sẽ dùng máy bay trinh sát tiên tiến nhất để quay lại toàn cảnh diễn tập, đạo diễn qua đó rồi, chúng ta không cần đi cùng. Đạo diễn bảo tôi nói với mọi người, các diễn viên muốn xem kịch bản thì xem kịch bản, muốn luyện thao tác vũ khí thì đi tìm thiếu tướng Benjamin.”
Lạc Ninh nói: “Sư phụ, con đến sửa kịch bản với người.”
Tần Dịch Tắc tự nhiên cũng ở lại, một bên xem kịch bản, một bên liếc trộm Lạc Ninh.
Không lâu sau, chỉ thấy một người đàn ông mặc quân trang hướng bên này đi tới, vừa nhìn thấy hắn, Tần Dịch Tắc liền không nhịn được cau mày. Benjamin phong độ nhẹ nhàng mang theo mỉm cười đi tới trước mặt Lạc Ninh, nói: “Bạn thực tập sinh thật chăm chỉ, đang sửa kịch bản à?”
Dứt lời còn mặt dày ngồi xuống bên cạnh Lạc Ninh.
Lạc Ninh liếc hắn một cái, nói: “Tôi và Tiết lão sư đang đối chiếu kịch bản mấy ngày sau, tướng quân cảm thấy hứng thú với kịch bản ư?”
Benjamin mỉm cười nói: “Ừm, cho anh xem một chút được không?”
Lạc Ninh đưa kịch bản cho hắn, Benjamin vuốt cằm đọc sơ qua, nói: “Bộ này viết quả thật không tệ, là một quân nhân, chờ đến khi điện ảnh công chiếu, anh cũng sẽ đến xem.”
Người đàn ông nọ mỉm cười ôn hòa với Lạc Ninh, hình ảnh này càng nhìn càng chướng mắt, Tần Dịch Tắc không thể nhịn được nữa mà đánh gãy bọn họ, khẽ nói: “Tiểu Lạc, hình như Lê Tân có chuyện tìm cậu, cậu qua một chuyến đi.”
Lạc Ninh gật gật đầu, xoay người đi.
Kết quả Benjamin vậy mà cũng đứng dậy đi theo, tựa như kẹo mạch nha muốn quẳng đi cũng quẳng không được.
Tần Dịch Tắc: “????”
Đáy lòng bốc lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, Tần Dịch Tắc không thể làm gì khác hơn là nối gót theo sau.
*
Phòng nghỉ kế bên, Lê Tân đang cùng trợ lý Tiểu Kỳ bàn chuyện, tốc độ nói rất nhanh, ngón tay còn không ngừng khua loạn xạ, lời còn chưa nói hết, bỗng thấy Lạc Ninh cười híp mắt tiến vào, nói: “Lê ca, Dịch Tắc bảo anh có chuyện tìm tôi à?”
Lê Tân: “??” Không có mà!
Theo sau Lạc Ninh là thân hình cao lớn của tướng quân Benjamin, người đàn ông nọ một thân quân trang thẳng tắp, đứng bên cạnh bày ra tư thế “các cậu cứ tán gẫu, tôi chỉ đi ngang qua”, ánh mắt ôn hòa vẫn luôn nhìn Lê Tân, khóe môi dương lên, ý cười như có như không.
Lê Tân: “???” Vị tướng quân này theo tới làm gì?
Kết quả không lâu sau, Tần Dịch Tắc cũng đến, sắc mặt có chút khó coi, còn liên tục nháy mắt ra hiệu với Lê Tân.
Cuối cùng Lê Tân cũng lĩnh hội được ý tứ của nghệ sĩ nhà mình.
Xem ra, Dịch Tắc đang ghen, bởi vì Benjamin chạy tới gặp Lạc Ninh, nên hắn ghen tị, muốn mang Lạc Ninh đi, không ngờ Benjamin mặt dày mày dạn dính lấy Lạc Ninh, Tần Dịch Tắc cũng chỉ đành tối sầm mặt theo sau.
Thông minh như Lê Tân lập tức biết nên làm gì, mỉm cười hướng Lạc Ninh nói: “Là như vậy Tiểu Lạc, có công ty truyền thông tới tìm tôi, bảo tôi giúp liên hệ với cậu, muốn thuê cậu viết kịch bản riêng. Mấy ngày nay tôi bận chuyện của Dịch Tắc, đầu óc loạn hết cả lên, quên không nói với cậu.” Ngược lại đây là lời nói thật, trên thực tế Lê Tân cũng không muốn Lạc Ninh nhận vụ “kịch bản riêng” này, bởi vì hãng công ty kia trong giới chẳng ra sao, anh sợ Lạc Ninh bị bẫy.
Lạc Ninh hỏi: “Viết kịch bản riêng? Có ý gì?”
Lê Tân nói: “Chính là quy định sẵn nhân vật và nội dung, cậu sẽ viết kịch bản dựa theo ý tưởng của bọn họ.”
Lạc Ninh hiểu rõ gật gật đầu: “Há, loại kịch bản kiểu này tôi không có hứng thú, Lê ca giúp tôi từ chối đi. Tôi chỉ muốn viết những gì mình thích, viết theo ý tưởng của người khác bó tay bó chân, không thú vị.“
Lê Tân sớm biết sẽ nhận được câu trả lời như vậy, liền biết thời biết thế gật đầu, nói: “Được.” Anh phát hiện Tần Dịch Tắc còn đang liên tục nháy mắt với mình, liền cơ trí đi tới trước mặt Benjamin, mỉm cười: “Tướng quân, tôi còn một số chuyện muốn thỉnh giáo ngài, có thể giành ra chút thời gian được không?”
Ánh mắt Benjamin đầy ôn nhu: “Đương nhiên có thể.”
Lê Tân thuận tiện dẫn theo Tiểu Kỳ ra ngoài: “Tiểu Kỳ, cô qua bên đoàn phim hỗ trợ đi!”
Tiểu Kỳ rất nghe lời gật gật đầu chuồn mất.
Vì vậy trong phòng chỉ còn dư lại hai người Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh, tâm tình Tần Dịch Tắc lúc này mới tốt hơn chút, nghĩ thầm, quả nhiên Lê Tân là người đại diện tri kỷ nhất trên đời, liếc mắt một cái đã hiểu hết, thay hắn quét sạch tất cả chướng ngại vật.
Nhưng hắn chưa cao hứng được bao lâu, liền nghe Lạc Ninh nói: “Tôi đi tìm Tiết lão sư chỉnh lại kịch bản đây, Dịch Tắc anh tự nhiên nha!”
Trong phòng chỉ còn dư lại một thân một mình.
Nhìn gian phòng trống rỗng, vẻ mặt Tần Dịch Tắc vừa mới có chút khởi sắc lại chìm xuống.
Muốn ở riêng với Lạc Ninh sao lại khó vậy chứ?
*
Cả ngày nay, Benjamin vẫn luôn bám dai như đỉa, theo sát Lạc Ninh đuổi cũng không được.
Lúc xế chiều, chẳng qua Tần Dịch Tắc chỉ mới vào nhà vệ sinh rửa tay một chuyến, trở về liền nhìn thấy Benjamin săn sóc bưng ly cà phê nóng đưa cho Lạc Ninh, còn ghé vào tai Lạc Ninh thì thầm.
Lạc Ninh đầy mặt ý cười, nghiêm túc nghe hắn nói chuyện, sau khi nghe xong, liền nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu.
Hai người họ đang nói gì, Tần Dịch Tắc không nghe rõ.
Nhưng mà, hình ảnh Lạc Ninh cùng vị tướng quân nọ kề sát tai vào nhau nói nhỏ quá thân mật, chẳng khác nào một cây châm, tàn nhẫn đâm vào đáy lòng Tần Dịch Tắc.
Tới tận đêm khuya lúc trở về, tâm tình Tần Dịch Tắc vẫn rất kém.
Vừa nghĩ tới Lạc Ninh và Benjamin đang ngày càng thân thiết, trong đầu hắn giống như có một cái khoan điện không ngừng khoét sâu, đau muốn nổ tung!
Tên khốn kiếp Benjamin kia có biết hai chữ xấu hổ viết thế nào không? Hắn cứ vậy muốn làm kẻ thứ ba chen giữa cuộc hôn nhân của người khác sao?
Tần Dịch Tắc nằm trên giường buồn bực nóng nảy, lăn qua lộn lại một lúc lâu, rốt cục hắn không thể nhịn được nữa, lại lần nữa lén lút bò lên giường Lạc Ninh —— hắn không dám hôn trộm, chỉ ôm một cái chắc không có vấn đề gì nhỉ? Trước đây chẳng phải đều ôm nhau ngủ sao?
Thành thật mà nói, không ôm Lạc Ninh, hắn sẽ cảm thấy như sắp phát điên, luôn lo sợ ngày mai Lạc Ninh sẽ rời khỏi hắn.
Nhưng mà, Tần Dịch Tắc mới vừa chui vào trong chăn Lạc Ninh, đưa tay ra kéo Lạc Ninh vào trong ngực, kết quả, đúng lúc này, Lạc Ninh đột nhiên mở mắt, ngẩng đầu lên cười híp mắt nhìn hắn.
Tần Dịch Tắc: “…………”
Cực kỳ lúng túng!
Tại sao hai ngày nay cái tên này đều tỉnh dậy giữa chừng vậy? Trước đây không phải vừa nằm xuống giường liền ngủ như chết sao?
Toàn thân Tần Dịch Tắc cứng đờ, cùng Lạc Ninh mắt to trừng mắt nhỏ, hận không có một cái khe nứt để tự vùi mình xuống.
Giằng co trong chốc lát, Lạc Ninh mới vươn ngón tay, dùng sức nặn nặn khuôn mặt anh tuấn của Alpha, nói: “Hôn trộm tôi ba lần, tối qua vừa bị tôi bắt được, đêm nay còn dám bò đến lên giường tôi, anh không có lấy một lời giải thích nào sao?”
“…” Trong lòng Tần Dịch Tắc hoảng loạn.
Hôn trộm ba lần? Lời này có ý gì? Thì ra Lạc Ninh đã biết tất cả?!
Đối diện với ánh mắt chật vật né tránh của Tần Dịch Tắc, Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, ôn nhu hỏi: “Dịch Tắc, tại sao anh lại hôn trộm tôi vậy?”
Tại sao?
Lúc trước, Lạc Ninh hỏi hắn “Sao anh lại tức giận vậy?”, Tần Dịch Tắc đã nghĩ thông suốt, bản thân mình thật ra rất thích Lạc Ninh.
Bây giờ Lạc Ninh lại hỏi hắn “Tại sao anh lại hôn tôi?”, đáp án còn phải suy nghĩ nữa sao?
Đương nhiên là bởi vì yêu!
Tối hôm qua tâm hoảng ý loạn, cộng thêm bị bắt tại trận nên lúng túng, Tần Dịch Tắc chỉ có thể làm bộ mình mộng du lừa gạt qua cửa. Thế nhưng, hôm nay Lạc Ninh nói “hôn trộm ba lần”, điều này chứng tỏ cậu đã sớm biết tất cả, mình còn diễn nữa, thì đúng là đang làm nhục IQ của nhau.
Nếu đã bị vạch trần, cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Hơn nữa Tần Dịch Tắc cũng muốn bày tỏ tâm ý của mình với Lạc Ninh, cứ lo được lo mất thế này, thật sự quá dằn vặt hắn.
Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc liền hít sâu một hơi, ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Lạc Ninh, nghiêm túc nói: “Lạc Ninh, tôi… tôi thích em.”
Lạc Ninh nhíu mày: “Anh nói gì? Tôi không nghe rõ.”
Tần Dịch Tắc kiên định nói: “Tôi thích em, tôi không muốn nhường em cho kẻ khác, chỉ khi ôm em ngủ tôi mới an tâm. Buổi tối lén… lén hôn em, cũng bởi vì, tôi thích em. Lạc Ninh, tôi thật sự nghiêm túc, tôi rất thích em, nên mới không nhịn được… muốn gần gũi với em… Em có giận không? Đừng giận tôi được không? Tôi cam đoan không có lần sau.”
Nói tới đây, Tần Dịch Tắc có chút ngượng ngùng, hai má hơi đỏ lên.
Lạc Ninh cảm thấy Dịch Tắc như vậy thật sự vô cùng đáng yêu, không nhịn được cười cong đôi mắt, chủ động đến gần, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc: “????????”
Bị Lạc Ninh hôn đến đại não ngừng hoạt động, thật lâu sau Tần Dịch Tắc vẫn chưa hồi thần, cứng đờ không biết nên làm gì.
Trong toàn bộ quá trình được Lạc Ninh chủ động hôn, hắn vẫn luôn nằm trong trạng thái mờ mịt “Mình là ai? Mình đang ở đâu? Hình như mình vừa tỏ tình? Sao vừa tỏ tình xong Lạc Ninh lại hôn mình chứ?”, cả người căng thẳng đến độ cứng đờ.
Lạc Ninh rốt cục cũng buông Tần Dịch Tắc đã cứng thành pho tượng ra, tiến đến bên tai hắn, dán vào lỗ tai Alpha, ôn nhu thả từng câu từng chữ: “Đồ ngốc, em cũng thích anh.”
Tần Dịch Tắc: “…………”
Nhất định là đang nằm mơ. Nếu không sao bên tai lại xuất hiện ảo giác thế này?
Ritt: Hai tuần đăng một chương, tui lười quá, lười đến độ tự cảm thấy xấu hổ:(((((((((((((((((((((
Lúc thường ở đoàn phim, đều do Lê Tân hoặc trợ lý đem bữa sáng cầm về, hôm nay là lần đầu tiên Tần Dịch Tắc tự mình xuống lầu lấy đồ ăn cho Lạc Ninh, cảm giác cũng không tệ lắm, đặc biệt là khi thấy dáng vẻ Lạc Ninh cúi đầu nghiêm túc ăn cơm, Tần Dịch Tắc cả lòng mềm nhũn, hận không thể ôm đồm một ngày ba bữa của Lạc Ninh, mỗi ngày dâng thức ăn đến tận miệng cậu.
Lạc Ninh nhận ra ánh nhìn chăm chú ôn nhu trên đỉnh đầu mình, nhịn cười hỏi: “Dịch Tắc, anh nhìn tôi làm gì?”
Tần Dịch Tắc nhanh chóng dời mắt, đỏ tai nói: “Không có gì, chỉ là muốn hỏi cậu… Bữa sáng ở căn cứ ăn có quen không?”
Lạc Ninh gật đầu: “Ăn rất ngon, tôi cũng đâu có kén ăn.”
Hai người yên lặng ăn sáng xong, Tần Dịch Tắc không quá tự nhiên hỏi: “Hôm nay tôi không có cảnh quay, muốn ở trong phòng đọc kịch bản, cậu có muốn ở lại cùng không, sửa kịch bản của cậu?”
Ý hắn là muốn hai người đều ở lại phòng, tốt nhất là ở chung một chỗ cả ngày, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm.
Kết quả Lạc Ninh lại nói: “Tôi đã hẹn với Tiết lão sư rồi, sáng nay sẽ cùng nhau sửa lại kịch bản phần sau.”
Tần Dịch Tắc nghiêm mặt nói: “Vậy tôi cũng đi tìm Tiết lão sư, đột nhiên tôi nhớ ra, mấy đoạn lời thoại phía sau có chút vấn đề.”
Lạc Ninh: “…”
Mới vừa nói muốn ở phòng nghỉ ngơi, đổi giọng nhanh đến như vậy, anh không sợ tự vả đến sưng mặt sao? Lạc Ninh khẽ cười cười, nói: “Được, vậy cùng đi.”
Hai người ăn sáng xong sau đó xuống lầu, Tiết lão sư vừa thấy bọn họ liền tiến lên đón, cười nói: “Hôm nay sẽ dùng máy bay trinh sát tiên tiến nhất để quay lại toàn cảnh diễn tập, đạo diễn qua đó rồi, chúng ta không cần đi cùng. Đạo diễn bảo tôi nói với mọi người, các diễn viên muốn xem kịch bản thì xem kịch bản, muốn luyện thao tác vũ khí thì đi tìm thiếu tướng Benjamin.”
Lạc Ninh nói: “Sư phụ, con đến sửa kịch bản với người.”
Tần Dịch Tắc tự nhiên cũng ở lại, một bên xem kịch bản, một bên liếc trộm Lạc Ninh.
Không lâu sau, chỉ thấy một người đàn ông mặc quân trang hướng bên này đi tới, vừa nhìn thấy hắn, Tần Dịch Tắc liền không nhịn được cau mày. Benjamin phong độ nhẹ nhàng mang theo mỉm cười đi tới trước mặt Lạc Ninh, nói: “Bạn thực tập sinh thật chăm chỉ, đang sửa kịch bản à?”
Dứt lời còn mặt dày ngồi xuống bên cạnh Lạc Ninh.
Lạc Ninh liếc hắn một cái, nói: “Tôi và Tiết lão sư đang đối chiếu kịch bản mấy ngày sau, tướng quân cảm thấy hứng thú với kịch bản ư?”
Benjamin mỉm cười nói: “Ừm, cho anh xem một chút được không?”
Lạc Ninh đưa kịch bản cho hắn, Benjamin vuốt cằm đọc sơ qua, nói: “Bộ này viết quả thật không tệ, là một quân nhân, chờ đến khi điện ảnh công chiếu, anh cũng sẽ đến xem.”
Người đàn ông nọ mỉm cười ôn hòa với Lạc Ninh, hình ảnh này càng nhìn càng chướng mắt, Tần Dịch Tắc không thể nhịn được nữa mà đánh gãy bọn họ, khẽ nói: “Tiểu Lạc, hình như Lê Tân có chuyện tìm cậu, cậu qua một chuyến đi.”
Lạc Ninh gật gật đầu, xoay người đi.
Kết quả Benjamin vậy mà cũng đứng dậy đi theo, tựa như kẹo mạch nha muốn quẳng đi cũng quẳng không được.
Tần Dịch Tắc: “????”
Đáy lòng bốc lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, Tần Dịch Tắc không thể làm gì khác hơn là nối gót theo sau.
*
Phòng nghỉ kế bên, Lê Tân đang cùng trợ lý Tiểu Kỳ bàn chuyện, tốc độ nói rất nhanh, ngón tay còn không ngừng khua loạn xạ, lời còn chưa nói hết, bỗng thấy Lạc Ninh cười híp mắt tiến vào, nói: “Lê ca, Dịch Tắc bảo anh có chuyện tìm tôi à?”
Lê Tân: “??” Không có mà!
Theo sau Lạc Ninh là thân hình cao lớn của tướng quân Benjamin, người đàn ông nọ một thân quân trang thẳng tắp, đứng bên cạnh bày ra tư thế “các cậu cứ tán gẫu, tôi chỉ đi ngang qua”, ánh mắt ôn hòa vẫn luôn nhìn Lê Tân, khóe môi dương lên, ý cười như có như không.
Lê Tân: “???” Vị tướng quân này theo tới làm gì?
Kết quả không lâu sau, Tần Dịch Tắc cũng đến, sắc mặt có chút khó coi, còn liên tục nháy mắt ra hiệu với Lê Tân.
Cuối cùng Lê Tân cũng lĩnh hội được ý tứ của nghệ sĩ nhà mình.
Xem ra, Dịch Tắc đang ghen, bởi vì Benjamin chạy tới gặp Lạc Ninh, nên hắn ghen tị, muốn mang Lạc Ninh đi, không ngờ Benjamin mặt dày mày dạn dính lấy Lạc Ninh, Tần Dịch Tắc cũng chỉ đành tối sầm mặt theo sau.
Thông minh như Lê Tân lập tức biết nên làm gì, mỉm cười hướng Lạc Ninh nói: “Là như vậy Tiểu Lạc, có công ty truyền thông tới tìm tôi, bảo tôi giúp liên hệ với cậu, muốn thuê cậu viết kịch bản riêng. Mấy ngày nay tôi bận chuyện của Dịch Tắc, đầu óc loạn hết cả lên, quên không nói với cậu.” Ngược lại đây là lời nói thật, trên thực tế Lê Tân cũng không muốn Lạc Ninh nhận vụ “kịch bản riêng” này, bởi vì hãng công ty kia trong giới chẳng ra sao, anh sợ Lạc Ninh bị bẫy.
Lạc Ninh hỏi: “Viết kịch bản riêng? Có ý gì?”
Lê Tân nói: “Chính là quy định sẵn nhân vật và nội dung, cậu sẽ viết kịch bản dựa theo ý tưởng của bọn họ.”
Lạc Ninh hiểu rõ gật gật đầu: “Há, loại kịch bản kiểu này tôi không có hứng thú, Lê ca giúp tôi từ chối đi. Tôi chỉ muốn viết những gì mình thích, viết theo ý tưởng của người khác bó tay bó chân, không thú vị.“
Lê Tân sớm biết sẽ nhận được câu trả lời như vậy, liền biết thời biết thế gật đầu, nói: “Được.” Anh phát hiện Tần Dịch Tắc còn đang liên tục nháy mắt với mình, liền cơ trí đi tới trước mặt Benjamin, mỉm cười: “Tướng quân, tôi còn một số chuyện muốn thỉnh giáo ngài, có thể giành ra chút thời gian được không?”
Ánh mắt Benjamin đầy ôn nhu: “Đương nhiên có thể.”
Lê Tân thuận tiện dẫn theo Tiểu Kỳ ra ngoài: “Tiểu Kỳ, cô qua bên đoàn phim hỗ trợ đi!”
Tiểu Kỳ rất nghe lời gật gật đầu chuồn mất.
Vì vậy trong phòng chỉ còn dư lại hai người Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh, tâm tình Tần Dịch Tắc lúc này mới tốt hơn chút, nghĩ thầm, quả nhiên Lê Tân là người đại diện tri kỷ nhất trên đời, liếc mắt một cái đã hiểu hết, thay hắn quét sạch tất cả chướng ngại vật.
Nhưng hắn chưa cao hứng được bao lâu, liền nghe Lạc Ninh nói: “Tôi đi tìm Tiết lão sư chỉnh lại kịch bản đây, Dịch Tắc anh tự nhiên nha!”
Trong phòng chỉ còn dư lại một thân một mình.
Nhìn gian phòng trống rỗng, vẻ mặt Tần Dịch Tắc vừa mới có chút khởi sắc lại chìm xuống.
Muốn ở riêng với Lạc Ninh sao lại khó vậy chứ?
*
Cả ngày nay, Benjamin vẫn luôn bám dai như đỉa, theo sát Lạc Ninh đuổi cũng không được.
Lúc xế chiều, chẳng qua Tần Dịch Tắc chỉ mới vào nhà vệ sinh rửa tay một chuyến, trở về liền nhìn thấy Benjamin săn sóc bưng ly cà phê nóng đưa cho Lạc Ninh, còn ghé vào tai Lạc Ninh thì thầm.
Lạc Ninh đầy mặt ý cười, nghiêm túc nghe hắn nói chuyện, sau khi nghe xong, liền nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu.
Hai người họ đang nói gì, Tần Dịch Tắc không nghe rõ.
Nhưng mà, hình ảnh Lạc Ninh cùng vị tướng quân nọ kề sát tai vào nhau nói nhỏ quá thân mật, chẳng khác nào một cây châm, tàn nhẫn đâm vào đáy lòng Tần Dịch Tắc.
Tới tận đêm khuya lúc trở về, tâm tình Tần Dịch Tắc vẫn rất kém.
Vừa nghĩ tới Lạc Ninh và Benjamin đang ngày càng thân thiết, trong đầu hắn giống như có một cái khoan điện không ngừng khoét sâu, đau muốn nổ tung!
Tên khốn kiếp Benjamin kia có biết hai chữ xấu hổ viết thế nào không? Hắn cứ vậy muốn làm kẻ thứ ba chen giữa cuộc hôn nhân của người khác sao?
Tần Dịch Tắc nằm trên giường buồn bực nóng nảy, lăn qua lộn lại một lúc lâu, rốt cục hắn không thể nhịn được nữa, lại lần nữa lén lút bò lên giường Lạc Ninh —— hắn không dám hôn trộm, chỉ ôm một cái chắc không có vấn đề gì nhỉ? Trước đây chẳng phải đều ôm nhau ngủ sao?
Thành thật mà nói, không ôm Lạc Ninh, hắn sẽ cảm thấy như sắp phát điên, luôn lo sợ ngày mai Lạc Ninh sẽ rời khỏi hắn.
Nhưng mà, Tần Dịch Tắc mới vừa chui vào trong chăn Lạc Ninh, đưa tay ra kéo Lạc Ninh vào trong ngực, kết quả, đúng lúc này, Lạc Ninh đột nhiên mở mắt, ngẩng đầu lên cười híp mắt nhìn hắn.
Tần Dịch Tắc: “…………”
Cực kỳ lúng túng!
Tại sao hai ngày nay cái tên này đều tỉnh dậy giữa chừng vậy? Trước đây không phải vừa nằm xuống giường liền ngủ như chết sao?
Toàn thân Tần Dịch Tắc cứng đờ, cùng Lạc Ninh mắt to trừng mắt nhỏ, hận không có một cái khe nứt để tự vùi mình xuống.
Giằng co trong chốc lát, Lạc Ninh mới vươn ngón tay, dùng sức nặn nặn khuôn mặt anh tuấn của Alpha, nói: “Hôn trộm tôi ba lần, tối qua vừa bị tôi bắt được, đêm nay còn dám bò đến lên giường tôi, anh không có lấy một lời giải thích nào sao?”
“…” Trong lòng Tần Dịch Tắc hoảng loạn.
Hôn trộm ba lần? Lời này có ý gì? Thì ra Lạc Ninh đã biết tất cả?!
Đối diện với ánh mắt chật vật né tránh của Tần Dịch Tắc, Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, ôn nhu hỏi: “Dịch Tắc, tại sao anh lại hôn trộm tôi vậy?”
Tại sao?
Lúc trước, Lạc Ninh hỏi hắn “Sao anh lại tức giận vậy?”, Tần Dịch Tắc đã nghĩ thông suốt, bản thân mình thật ra rất thích Lạc Ninh.
Bây giờ Lạc Ninh lại hỏi hắn “Tại sao anh lại hôn tôi?”, đáp án còn phải suy nghĩ nữa sao?
Đương nhiên là bởi vì yêu!
Tối hôm qua tâm hoảng ý loạn, cộng thêm bị bắt tại trận nên lúng túng, Tần Dịch Tắc chỉ có thể làm bộ mình mộng du lừa gạt qua cửa. Thế nhưng, hôm nay Lạc Ninh nói “hôn trộm ba lần”, điều này chứng tỏ cậu đã sớm biết tất cả, mình còn diễn nữa, thì đúng là đang làm nhục IQ của nhau.
Nếu đã bị vạch trần, cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Hơn nữa Tần Dịch Tắc cũng muốn bày tỏ tâm ý của mình với Lạc Ninh, cứ lo được lo mất thế này, thật sự quá dằn vặt hắn.
Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc liền hít sâu một hơi, ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Lạc Ninh, nghiêm túc nói: “Lạc Ninh, tôi… tôi thích em.”
Lạc Ninh nhíu mày: “Anh nói gì? Tôi không nghe rõ.”
Tần Dịch Tắc kiên định nói: “Tôi thích em, tôi không muốn nhường em cho kẻ khác, chỉ khi ôm em ngủ tôi mới an tâm. Buổi tối lén… lén hôn em, cũng bởi vì, tôi thích em. Lạc Ninh, tôi thật sự nghiêm túc, tôi rất thích em, nên mới không nhịn được… muốn gần gũi với em… Em có giận không? Đừng giận tôi được không? Tôi cam đoan không có lần sau.”
Nói tới đây, Tần Dịch Tắc có chút ngượng ngùng, hai má hơi đỏ lên.
Lạc Ninh cảm thấy Dịch Tắc như vậy thật sự vô cùng đáng yêu, không nhịn được cười cong đôi mắt, chủ động đến gần, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc: “????????”
Bị Lạc Ninh hôn đến đại não ngừng hoạt động, thật lâu sau Tần Dịch Tắc vẫn chưa hồi thần, cứng đờ không biết nên làm gì.
Trong toàn bộ quá trình được Lạc Ninh chủ động hôn, hắn vẫn luôn nằm trong trạng thái mờ mịt “Mình là ai? Mình đang ở đâu? Hình như mình vừa tỏ tình? Sao vừa tỏ tình xong Lạc Ninh lại hôn mình chứ?”, cả người căng thẳng đến độ cứng đờ.
Lạc Ninh rốt cục cũng buông Tần Dịch Tắc đã cứng thành pho tượng ra, tiến đến bên tai hắn, dán vào lỗ tai Alpha, ôn nhu thả từng câu từng chữ: “Đồ ngốc, em cũng thích anh.”
Tần Dịch Tắc: “…………”
Nhất định là đang nằm mơ. Nếu không sao bên tai lại xuất hiện ảo giác thế này?
Ritt: Hai tuần đăng một chương, tui lười quá, lười đến độ tự cảm thấy xấu hổ:(((((((((((((((((((((
Danh sách chương