Trong phòng học, Lương Lương (bạn thân của Hải Hoa Tiếu) đang lo lắng vì chưa thấy bạn tốt đi nộp bài cho thầy Trương về.
Đến lúc cô thấy đám người Mĩ Mĩ đang tụ tập ngoài cửa thì cô bắt đầu nghi vấn.
Bọn họ khẳng định là sẽ đi dạy dỗ một ai đó mới tụ tập thành như vậy. Đây không phải là lần đầu.
Chỉ cần với trí thông minh cơ bản, thì ai cũng biết người mà Mĩ Mĩ thù là ai.
Người Mĩ Mĩ thích là ai chứ? Chính là thầy giáo Trương Diệp Thành hảo soái.
Thầy giáo Trương là ai?
Là người trong suốt tiết học vừa rồi chỉ chăm chăm chú ý Hải Hoa Tiếu.
Không cầm nói cũng biết, cô ả Mĩ Mĩ khẳng định đang chuẩn bị bắt nạn Hoa Tiếu.
Bởi vì là bạn tốt của cô ấy, Túy Lương Lương cô nhất định sẽ không để cho kế hoạch của đám người Mĩ Mĩ thành công.
Vì vậy, cô âm thầm bám theo bọn họ.
Cho đến khi cô thấy bọn họ đẩy Hải Hoa Tiếu và chặn cô ấy tại bên trong Toilet nữ thì cô bắt đầu hoảng hốt.
Mọi người đang sĩ vả cô ấy, đúng như cô đoán là vì thầy Trương.
Túy Lương Lương định chạy vào để giúp Hải Hoa Tiếu thì khựng lại.
Một mình cô có chạy vào thì cũng không giúp được gì! Dám người kia thể nào cũng giải quyết cô bịt đầu mối.
Vậy thì cô đi kêu cứu viện đi, nhưng biết kêu ai bây giờ.
Mĩ Mĩ có cha là hiệu trưởng của trường này chống lưng thì cô biết phải tìm ai có khả năng chống lại đây chứ?
Ai đây, ai đây?
Đầu Túy Lương Lương đang không ngừng lướt qua những khuôn mặt để tìm người có quyền lực hoặc người có khả năng sẽ giúp được Hải Hoa Tiếu.
" Ào "
Âm thanh nước đổ vang dội khắp phòng Toilet.
Túy Lương Lương không còn do dự nữa khi thấy Hải Hoa Tiếu bị người ta dội một thùng nước lạnh vào người, cô chạy thật nhanh hướng văn phòng của thầy Trương mà đến.
Nguyên nhân không phải từ thầy ấy ư? Có lẽ thầy ấy sẽ giúp được Hải Hoa Tiếu.
Nghĩ vậy, chân Túy Lương Lương như được bôi dầu đâm đầu chạy đi.
"Rầm", "bịch"
Âm thanh đâm vào nhau, sau đó là tiếng có người bị ngã.
"Ui da!"
Tiếng nói của hai người một nam một nữ đồng thời vang lên.
Túy Lương Lương đau đớn xoa đầu.
Đang vội cô đâu có để ý có hai người vừa ở cầu thang đi ra chứ. Thế là cô nhào đầu vào một người, hai người không kịp xoay sở tình hình liền ngã xuống.
Tuy đầu đập vào ngực người kia nhưng cũng không đau lắm. Mà người kia đang nằm dưới thân cô cũng thật suất.
Da mịn như da em bé, mắt to tròn,đôi môi hình trái tim đỏ mộng, mẹ ơi, thụ trong truyền thuyết đây ư!
- Cô bé, không sao chứ!
Môi mọng khẽ mở, giọng nói ngọt ngào trong trẻo, cô như bị thôi miên. Nam tiểu thụ đang nói với cô ư, mẹ nó giọng nói thật hấp dẫn.
Lôi Hoa Vũ khẽ nhướng mày nhìn người con gái ở trên người mình vẻ mặt hoa si ngốc nghếch không chịu nổi.
Đáy mắt lộ vẻ chán ghét như rất nhanh đổi thành vẻ ân cần dịu dàng.
- Nếu không sao có thể đứng lên rồi chứ?
- A. Xin lỗi...
Túy Lương Lương vội vả đứng dậy, cô quả thực thật thất lễ.
Lôi Hoa Vũ đứng dậy khẽ phủi áo, sau đó chịu dàng cười với cô.
- Em không bị thương chứ!
Cô chợt ngẩn người sau đó vui vẻ lắc đầu. Lúc này mới nhìn thấy người còn lại đang đứng bên cạnh.
Mái tóc vàng óng ánh, ngũ quan tinh tế, tư thế bất cần đời đang hời hợt nhìn cô với vẻ như đang xem chuyện vui.
Nhân vật không phải người làm mưa làm gió của trường ư? Nhưng anh ta không phải đi nước ngoài một tuần nữa mới về, sao lại về sớm như vậy!
- Không cần phải nhìn tôi si mê vậy đâu, tôi là hoa đã có chủ!
Lười biếng nói mang theo đầy vẻ châm chọc.
A, cô có chuyện đang vội, không phải tìm người giúp...
- Anh mau theo tôi tới Toilet nữ.
Hiện giờ Hải Hoa Tiếu đang cần cô giúp, cô phải mau giúp cô ấy. Người này chính là người phù hợp hơn ai hết có thể giúp được.
- Tôi không phải người dễ dãi.
Anh khinh bỉ nhìn cô sâu xa.
- Hoa Tiếu bị người khác bắt nạn, anh còn không mau tới giúp cậu ấy.
Cô trừng mắt hét, khuôn mặt đã vì giận dữ mà đỏ ửng.
Tuy anh ta rất đẹp như rất tiếc không phải kiểu của cô thích.
Anh vừa nghe vẻ mặt liền lộ vẻ lo lắng, không nói tiếng nào đã chạy thẳng đến Toilet nữ.
Lúc này Túy Lương Lương mới thở phào, chỉ cầu mong Hải Hoa Tiếu được cứu đúng lúc.
"Aizz..."
Túy Lương Lương định đuổi lúc này mới phát hiện chân nhói đau. Chân cô bị trật ghớp rồi, lúc nảy vội đứng lên sao không để chú ý nhỉ! Cô buồn thiu chuẩn bị lết cái chân đau đi phòng y tế.
- Có cần tôi giúp gì không?
Anh chàng tiểu thụ đẹp trai rạng ngời cười tươi nhìn cô như nước.
- A, không cần đâu, tôi tự đi được!
Cô cười bất đắc dĩ, rồi khó khăn hướng phòng y tế mà đi. Nhìn anh ta ân cần vậy thôi, như ý cười đó là sự kinh bỉ và đầy chán ghét. Có lẽ bởi vì anh ta quá đẹp chăng? Nên anh ta luôn nghĩ con gái sẽ vây quanh anh ta không buông?
Xin lỗi tiểu thụ thụ! Chị đây không phải đám con gái bu theo trai đẹp đâu, chị chỉ là một con hủ nữ thôi, Haha...
Túy Lương Lương đang vui vẻ với suy nghĩ của mình, vì thế chân cũng không còn quá đau nữa, di chuyển cũng dễ hơn.
Lôi Hoa Vũ giật mình nhìn cô lướt qua anh. Anh không tin, lúc nảy nhìn cô hoa si mình như vậy chắc chắn phải bám theo hay tiếp cận anh chứ! Hay đang dùng chiêu "lạc mềm buột chặt" với anh.
Anh khẽ cong khé môi, anh không tin cô gái kia không đầu hàng trước anh.
Bước nhanh lại phía cô, Lôi Hoa Vũ dễ dàng bế cô lên kiểu công chúa.
- Không cần cảm ơn, nếu muốn cô có thể lấy thân báo đáp a!
Túy Lương Lương khinh bỉ, cô không nhờ giúp đỡ nếu người ta có rảnh rỗi quá thì cô đành cho anh ta cơ hội vậy.
Túy Lương Lương rất hưởng thụ được Lôi Hoa Vũ bế đi. Sau này cô sẽ tìm một tiểu công cường vu để báo đáp nha!
Nếu Lôi Hoa Vũ biết trong đầu cô nhóc này đang bẻ cong anh, không biết anh có tức chết hay không
Đến lúc cô thấy đám người Mĩ Mĩ đang tụ tập ngoài cửa thì cô bắt đầu nghi vấn.
Bọn họ khẳng định là sẽ đi dạy dỗ một ai đó mới tụ tập thành như vậy. Đây không phải là lần đầu.
Chỉ cần với trí thông minh cơ bản, thì ai cũng biết người mà Mĩ Mĩ thù là ai.
Người Mĩ Mĩ thích là ai chứ? Chính là thầy giáo Trương Diệp Thành hảo soái.
Thầy giáo Trương là ai?
Là người trong suốt tiết học vừa rồi chỉ chăm chăm chú ý Hải Hoa Tiếu.
Không cầm nói cũng biết, cô ả Mĩ Mĩ khẳng định đang chuẩn bị bắt nạn Hoa Tiếu.
Bởi vì là bạn tốt của cô ấy, Túy Lương Lương cô nhất định sẽ không để cho kế hoạch của đám người Mĩ Mĩ thành công.
Vì vậy, cô âm thầm bám theo bọn họ.
Cho đến khi cô thấy bọn họ đẩy Hải Hoa Tiếu và chặn cô ấy tại bên trong Toilet nữ thì cô bắt đầu hoảng hốt.
Mọi người đang sĩ vả cô ấy, đúng như cô đoán là vì thầy Trương.
Túy Lương Lương định chạy vào để giúp Hải Hoa Tiếu thì khựng lại.
Một mình cô có chạy vào thì cũng không giúp được gì! Dám người kia thể nào cũng giải quyết cô bịt đầu mối.
Vậy thì cô đi kêu cứu viện đi, nhưng biết kêu ai bây giờ.
Mĩ Mĩ có cha là hiệu trưởng của trường này chống lưng thì cô biết phải tìm ai có khả năng chống lại đây chứ?
Ai đây, ai đây?
Đầu Túy Lương Lương đang không ngừng lướt qua những khuôn mặt để tìm người có quyền lực hoặc người có khả năng sẽ giúp được Hải Hoa Tiếu.
" Ào "
Âm thanh nước đổ vang dội khắp phòng Toilet.
Túy Lương Lương không còn do dự nữa khi thấy Hải Hoa Tiếu bị người ta dội một thùng nước lạnh vào người, cô chạy thật nhanh hướng văn phòng của thầy Trương mà đến.
Nguyên nhân không phải từ thầy ấy ư? Có lẽ thầy ấy sẽ giúp được Hải Hoa Tiếu.
Nghĩ vậy, chân Túy Lương Lương như được bôi dầu đâm đầu chạy đi.
"Rầm", "bịch"
Âm thanh đâm vào nhau, sau đó là tiếng có người bị ngã.
"Ui da!"
Tiếng nói của hai người một nam một nữ đồng thời vang lên.
Túy Lương Lương đau đớn xoa đầu.
Đang vội cô đâu có để ý có hai người vừa ở cầu thang đi ra chứ. Thế là cô nhào đầu vào một người, hai người không kịp xoay sở tình hình liền ngã xuống.
Tuy đầu đập vào ngực người kia nhưng cũng không đau lắm. Mà người kia đang nằm dưới thân cô cũng thật suất.
Da mịn như da em bé, mắt to tròn,đôi môi hình trái tim đỏ mộng, mẹ ơi, thụ trong truyền thuyết đây ư!
- Cô bé, không sao chứ!
Môi mọng khẽ mở, giọng nói ngọt ngào trong trẻo, cô như bị thôi miên. Nam tiểu thụ đang nói với cô ư, mẹ nó giọng nói thật hấp dẫn.
Lôi Hoa Vũ khẽ nhướng mày nhìn người con gái ở trên người mình vẻ mặt hoa si ngốc nghếch không chịu nổi.
Đáy mắt lộ vẻ chán ghét như rất nhanh đổi thành vẻ ân cần dịu dàng.
- Nếu không sao có thể đứng lên rồi chứ?
- A. Xin lỗi...
Túy Lương Lương vội vả đứng dậy, cô quả thực thật thất lễ.
Lôi Hoa Vũ đứng dậy khẽ phủi áo, sau đó chịu dàng cười với cô.
- Em không bị thương chứ!
Cô chợt ngẩn người sau đó vui vẻ lắc đầu. Lúc này mới nhìn thấy người còn lại đang đứng bên cạnh.
Mái tóc vàng óng ánh, ngũ quan tinh tế, tư thế bất cần đời đang hời hợt nhìn cô với vẻ như đang xem chuyện vui.
Nhân vật không phải người làm mưa làm gió của trường ư? Nhưng anh ta không phải đi nước ngoài một tuần nữa mới về, sao lại về sớm như vậy!
- Không cần phải nhìn tôi si mê vậy đâu, tôi là hoa đã có chủ!
Lười biếng nói mang theo đầy vẻ châm chọc.
A, cô có chuyện đang vội, không phải tìm người giúp...
- Anh mau theo tôi tới Toilet nữ.
Hiện giờ Hải Hoa Tiếu đang cần cô giúp, cô phải mau giúp cô ấy. Người này chính là người phù hợp hơn ai hết có thể giúp được.
- Tôi không phải người dễ dãi.
Anh khinh bỉ nhìn cô sâu xa.
- Hoa Tiếu bị người khác bắt nạn, anh còn không mau tới giúp cậu ấy.
Cô trừng mắt hét, khuôn mặt đã vì giận dữ mà đỏ ửng.
Tuy anh ta rất đẹp như rất tiếc không phải kiểu của cô thích.
Anh vừa nghe vẻ mặt liền lộ vẻ lo lắng, không nói tiếng nào đã chạy thẳng đến Toilet nữ.
Lúc này Túy Lương Lương mới thở phào, chỉ cầu mong Hải Hoa Tiếu được cứu đúng lúc.
"Aizz..."
Túy Lương Lương định đuổi lúc này mới phát hiện chân nhói đau. Chân cô bị trật ghớp rồi, lúc nảy vội đứng lên sao không để chú ý nhỉ! Cô buồn thiu chuẩn bị lết cái chân đau đi phòng y tế.
- Có cần tôi giúp gì không?
Anh chàng tiểu thụ đẹp trai rạng ngời cười tươi nhìn cô như nước.
- A, không cần đâu, tôi tự đi được!
Cô cười bất đắc dĩ, rồi khó khăn hướng phòng y tế mà đi. Nhìn anh ta ân cần vậy thôi, như ý cười đó là sự kinh bỉ và đầy chán ghét. Có lẽ bởi vì anh ta quá đẹp chăng? Nên anh ta luôn nghĩ con gái sẽ vây quanh anh ta không buông?
Xin lỗi tiểu thụ thụ! Chị đây không phải đám con gái bu theo trai đẹp đâu, chị chỉ là một con hủ nữ thôi, Haha...
Túy Lương Lương đang vui vẻ với suy nghĩ của mình, vì thế chân cũng không còn quá đau nữa, di chuyển cũng dễ hơn.
Lôi Hoa Vũ giật mình nhìn cô lướt qua anh. Anh không tin, lúc nảy nhìn cô hoa si mình như vậy chắc chắn phải bám theo hay tiếp cận anh chứ! Hay đang dùng chiêu "lạc mềm buột chặt" với anh.
Anh khẽ cong khé môi, anh không tin cô gái kia không đầu hàng trước anh.
Bước nhanh lại phía cô, Lôi Hoa Vũ dễ dàng bế cô lên kiểu công chúa.
- Không cần cảm ơn, nếu muốn cô có thể lấy thân báo đáp a!
Túy Lương Lương khinh bỉ, cô không nhờ giúp đỡ nếu người ta có rảnh rỗi quá thì cô đành cho anh ta cơ hội vậy.
Túy Lương Lương rất hưởng thụ được Lôi Hoa Vũ bế đi. Sau này cô sẽ tìm một tiểu công cường vu để báo đáp nha!
Nếu Lôi Hoa Vũ biết trong đầu cô nhóc này đang bẻ cong anh, không biết anh có tức chết hay không
Danh sách chương