- A.

Hai người đồng thời kêu lên thỏa mãn.

Cảm nhận thấy vách trường chật chội ôm chặt lấy tiểu đệ đệ của mình, Trương Diệp Thành không khỏi rên lên thành tiếng.

- Ưm... Em thật chặt...

Anh ôm eo cô bắt đầu nâng mông cô lên dập xuống.

Theo từng cái nâng lên hạ xuống, mỗi một lần đâm sâu vào hoa tâm của cô.

Tiết tấu càng ngày càng nhanh, thắt lưng cô như vỡ vụn ra từng mảng.

- Chậm... A... Chậm một chút...

- Chậm sao?  Tôi nghĩ là tôi còn chưa thỏa mãn em.

Anh dồn hết lực nâng eo cô lên cao, mỗi lần hạ xuống lại giữ chặt lại một chút cho tiểu đệ mình gắt gao nằm bên trong cô.

Tiếng "ba, ba,... " của da thịt va chạm vang lên khắp nơi.

Cả thân thể cô nóng rang bắt đầu đổ mồ hôi. Cái thứ to lớn của anh chèn ép bên trong ma sát nóng bỏng.

Cô như bị hòa tan ra, toàn thân mất lực chỉ dựa vào người anh mà chống đỡ.

Anh vén áo cô lên để lộ tấm lưng trắng mịn màng. Áp sát đầu hôn xuống từng chút một, anh không hề bỏ qua dù chỉ một tất.

Hai tay lại miết nhẹ cái eo mỏng manh của cô, rồi đến vùng bụng bằng phẳng.

Những cái vuốt ve, những nụ hôn như mưa rơi xuống lưng cô, làm cô càng kích thước hơn.

Hoa huyệt lại kịch liệt co bóp dữ dội.

- Ưm... Cái miệng nhỏ của em ăn chết tôi rồi.

Anh gầm lên, dùng tay vô vào mông cô một cái "ba", rồi bắt đầu tăng tốc độ rong ruổi khắp chốn.

- Đừng... A... Sâu quá... Ưm...

Mặc kệ tiếng kêu la rên rĩ của cô, anh cứ như thế ra vào hơn chục lần rồi cùng với cơn hô dữ dội của cô mà phóng thích tất cả vào trong cô.

Hải Tiêu Tiêu thở hổn hển vẫn còn cảm nhận dư thừa của cao trào, cô như bị dày vò không thể sống được, cảm giác thế nhưng cũng rất thống khoái, thoải mái.

Đang lúc cô hồi lại sức lực thì cảm nhận một thứ đang phát trướng dưới thân mình, "nó" đang dần to lên.

Thiên a, anh tại sao lại tinh lực dồi dào như vậy, cô sắp chết ngất rồi.

Trong lòng Hải Tiêu Tiêu còn chưa than đủ thì anh nhấc cô lên, xoay người lại, để hai tay cô chống lên thành bồn vệ sinh.

Lúc này anh ở phía sau lại xông pha chiến trường, vừa xoa nắn cái mông vểnh cao của cô vừa bắt đầu vuốt ve cặp đùi trơn bóng.

- A... Ưm... Ư...

Tư thế phía sau này làm tiểu đệ của anh đâm vào thật sâu bên trong hoa tâm của cô.

Cảm giác phát trướng thật là chịu không nổi.

- Xin anh... Ư... Ưm... Tôi thật sự...chịu không nổi... A...

Cô bắt đầu thút thít cầu xin, cảm giác quá mãnh liệt, cô thật sực là chịu không nổi.

- Chẳng phải lúc đầu là em muốn tôi cho em sao!

Nghe câu này của Trương Diệp Thành, cô im bật, mặt lại đỏ lên như trái ớt.

Thật sự quá xấu hổ T...T

Cô áp mặt xuống ngực cố che dấu tâm tình xấu hổ của mình, nhưng khi nhìn thấy chân anh phía sau chân cô, còn có chất lỏng sền sệt tại nơi đó đang nhỏ giọt xuống sàn, mùi hoan ái nồng nặc.

Không thể nói gì, đây chính là một loại dày vò cái da mặt tự gọi là dày của cô.

- Ư... Tôi... còn phải vào lớp nữa... Ưm...

Cô gắng gượng nói, quả thật chân đã nhũn ra không đứng nổi, may là có tay anh ôm chặt nếu không khẳng định cô đã té nhào xuống rồi.

- Dù gì giờ vào lớp cũng qua lâu rồi, tốt nhất em ngoan ngoãn đi.

Nói rồi anh lại tăng tốc độ đưa đẩy, mắt nhắm chặt trông rất hưởng thụ.

- A... Không được!

Cô lấy hết sức lực hét lên, cô muốn chống trả lại anh, cô không muốn bị bắt nạn như thế, ô...ô...

Anh ngừng lại động tác chỉ im lặng không lên tiếng.

Cô ầm thầm suy nghĩ không phải lương tâm anh nổi dậy nên sẽ tha cho cô đấy chứ!

Bất quá lại không như cô nghĩ. Anh ôm cô lên, để cô dựa vào tường mặt đối mặt với anh.

- Nếu em đã ham học như thế, tôi sẽ giúp em!

Hải Tiêu Tiêu đang vui mừng vì sẽ được anh buông tha, không ngờ anh nâng một bên chân cô lên, dùng khuỷu tay giữ chặt.

- A... Làm gì? Cô hoảng hốt la lên.

- Chẳng phải tôi là thầy giáo sao, chúng ta lại tiếp tục tiết học của tôi nào.

Anh cười lên quỷ dị, sao đó đưa tiểu đệ của mình vào trong tiếp tục tàn sát bừa bãi.

- Em nhìn xem, em thật sự là nuốt chặt tôi không buông, thật sự là muốn giết chết tôi.

Hơi thở anh ồ ồ, mồ hôi cũng ra rịm ra trên trán.

Cô vừa rên, vừa nhìn theo ánh mắt của anh. Với tư thế này, có thể nhìn thấy nơi giao hợp của hai người không sót thứ gì.

Thứ to lớn kia đang ra ra vào vào, âm thanh nhóp nhép và tiếng va chạm da thịt làm cô kích thích, da đầu bỗng tê dại một hồi.

Để không nhìn thấy cảnh xấu hổ này và ánh mắt đùa giỡn của anh. Cô vòng tay ôm chặt cổ anh bắt đầu lớn tiếng vừa khóc vừa rên rĩ đứt quãng.

Cô lớn như thế này mà bị người người ta bắt nạn, không để cho cô chút mặt mũi, cô không muốn nữa a...huhu...

- Được rồi, đừng khóc nữa.

Mặc dù đang an ủi nhưng động tác bên dưới vẫn không ngừng.

- Ô ô, tại sao anh lại bắt nạn tôi... Ư... Ư...

- Thế lần sau có quyến rũ người đàn ông khác nữa không?

- Ô... Tôi không có...

- Tốt nhất là không có, không cho em lại gần tên tiểu Bạch kia nữa và cũng không để cho cậu ta lại gần em. Đã hiểu chưa?

Anh rút hẳn tiểu đệ của mình ra ngoài, sau đó lại đâm sâu vào trong, cứ như thế lặp đi lặp lại coi như đang đe dọa cô, nhưng lại rất có hiệu lực.

Lúc này cô không thể nói thành tiếng vì khoái cảm đang đánh úp cô.

Sóng sau sô sóng trước cứ ào ạc đến, cô cuối cùng chịu không nổi mà đạt cao trào.

Anh lại tiếp tục luật động thêm vài cái nữa, sau đó nhấn sâu vào hoa tâm đang co bóp dữ dội phóng ra một dòng ấm nóng rót vào cơ thể cô.

Cô hoàn toàn đầu hàng rồi, cô không thể phản kháng cái gì được nữa, hoàn toàn thua, hoàn toàn thất bại.

Sau vụ dày vò đó, đã để lại bóng ma tâm lí trong lòng cô.

Và từ đó về sau, bạn Tiêu Tiêu không bao giờ muốn thấy thầy giáo Trương tức giận nữa cả, nhưng có trách được hay không thì đó là chuyện của sau này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện